Thấy Tần Như Yến cùng với Hạ Hiểu Thiến không có phát hiện ra mình, Hạ Phong Ngân thở phào nhẹ nhõm, mặc quần áo tử tế rồi chui vào phòng ngủ của mình, chờ thêm mấy phút nữa rồi bước ra từ trong phòng ngủ, lúc này, Tần Như Yến cùng Hạ Hiểu Thiến vừa đi từ hoa viên về, nhìn thấy Hạ Phong Ngân mặc đồ ngủ đang vặn vẹo ngoài hành lang, nhất thời chấn động: "Phong Ngân, lúc nãy ngươi đi đâu đó, chúng ta đi tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng đâu hết!"
Đó là bởi vì hai người sơ ý tìm sót thôi a, Hạ Phong Ngân cười cười nói: "Ta vừa rồi đi toilet, tối hôm qua uống nhiều rượu quá, bụng dạ không ổn, chẳng lẽ toilet hai người không có tìm sao?"
"Ai thèm đi toilet tìm ngươi cơ chứ?"
Tần Như Yến cùng với Hạ Hiểu Thiến đồng thời chu đôi môi nhỏ nhắn đang yêu lên, Yến Yến hừ một tiếng nói: "Ông ngoại vừa sáng sớm đã đi ra ngoài rồi, nói là có chuyện quan trọng phải đi làm gấp, vốn muốn gọi anh đi cùng, nhưng chả thấy anh ở đâu cả!"
Hạ Phong Lôi có chuyện quan trọng muốn làm, điều này cũng không lạ lắm, ông ấy là người đứng đầu ngành sắt thép của thành phố a, nhưng chuyện của ông ấy liên quan gì đến mình nhỉ, nói thật, trong nhà của Hạ Phong Lôi, hắn chỉ quan tâm đến Tần Như Yến, Hạ Hiểu Thiến cùng với Trần Như Đóa mà thôi, mà lúc này cả 3 mỹ nữ đều đang ở nhà, vậy nên cho dù lão nhân gia đó có muốn gọi hắn cũng chả thèm đi!
Hạ Phong Ngân bĩu môi nói: "Hai người có biết gia gia tìm ta có chuyền gì không?"
Không biết liệu có phải ông ấy tối qua nghe được tiếng rêи ɾỉ của con dâu của mình, nên sáng sớm hôm nay chuẩn bị khai đao vấn tội a!
"Ta cũng không biết!"
Tần Như Yến lắc đầu nói: "Bất quá lần này ông ngoại lần này đi ra ngoài, đem toàn bộ hộ vệ trong nhà đi, chắc chắn là có chuyện gì đó khó giải quết, em cũng thấy có chút lo lắng!"
Hạ Phong Ngân cũng không thấy lạ, gia tộc lớn như thế này, bình thường cứ nuôi dự trữ trong nhà một ít bảo tiêu, vì mọi thứ nhiều khi không phải cái gì cũng giải quyết trên bàn đàm phán.
Lúc này, Trần Như Đóa một thân sườn xám màu trắng, đùi ngọc được bao bọc trong tất chân da người bước ra từ phòng ngủ, dù nhìn thế nào cũng không ra sự phóng đãng ở trên giường như tối qua, mà là ung dung cao quý, khiến cho người ta không thể xâm phạm, nhưng khi ánh mắt nàng nhìn về phía Hạ Phong Ngân, rõ ràng không thể che dấu được sự nhu tình.
"Mẹ, người hôm nay muốn làm một con mèo lười một bữa nha!"
Hạ Hiểu Thiến nghịch ngợm trêu ghẹo nói.
Trần Như Đóa đỏ mặt, cười nói: "Xú nha đầu, dám cười nhạo mẹ mình như vậy! Xem ta thu thập con như thế nào!"
Hạ Phong Ngân nhìn trái phải một chút, phát hiện tuy rằng tam nữ đồng dạng xinh đẹp động lòng người, nhưng nét đẹp riêng biệt, Tần Như Yến mặt như trăng sáng, mắt như tinh thần, da thịt tuyết trắng, ngũ quan tinh xảo, một thân váy trắng trẻ trung, cặp đùi thon gọn cùng cánh tay ngọc ngà lộ ra bên ngoài, đậm nét thanh thuần, loại nữ hài tử này, tuyệt đối có khí chất nữ vương cùng với dung mạo thần tiên, khiến cho người ta cảm thấy thần thánh mà bất khả xâm phạm.
Mà Hạ Hiểu Thiến lại mang nét đáng yêu dễ thương, mái tóc đen nhánh nhu thuận được tết lại, đôi mắt to tròn xinh đẹp có nét, chớp chớp nhìn Hạ Phong Ngân, da thịt trắng nõn ngũ quan tuyệt mỹ, áo T-shirt trẻ trung cùng với tất lụa đen dài bao chặt lất thân thể mềm mại, phô ra dáng người đầy đặn hoàn mỹ, cặp mông căng tròn thơm mọng, không chỗ nào không động lòng người, không hổ là tiểu thiên hậu, bất luận là tướng mạo hay là trang phục, đều tràn đầy sức dụ hoặc!
Trần Như Đóa là mẹ của Hạ Hiểu Thiến, tuy rằng đã bốn mươi, nhưng vẫn như thời thanh xuân, da thịt trắng nõn mềm nhẵn như thiếu nữ, một thân sườn xám cao quý phong nhã, ngọc nhũ trước ngực đầy đặn kiên đỉnh, phập phồng lên xuống, như muốn câu dẫn người xung quanh, thiếu phụ thành thục xinh đẹp như vậy, tuyệt đối là khắc tinh của tất cả nam nhân trên đời này.
Thục phụ, thiếu nữ, tam mỹ tranh diễm, tỷ muội, mẹ con, mê người vô cùng, ba đóa hoa tươi đứng trước mặt hắn, trên người toát ra ba mùi hương khác biệt, khiến cho người ta hoa cả mắt, kí©ɧ ŧìиɧ mênh mông, ánh mắt của Hạ Phong Ngân quét tới lui trên người của các nàng, hận không thể lập tức ôm nàng về phòng ngủ, đến lúc đó trên giường một cân ba, khiến cho tất cả đều dục tiên dục tử dưới thân của mình, nghĩ đến đây, Hạ Phong Ngân liền nhiệt huyết sôi trào, nhưng hắn bây giờ không dám hành động, bằng không rất dễ bị táng vỡ đầu.
Hạ Phong Ngân mập mờ nhìn Trần Như Đóa, nàng như biết được tâm tư của hắn, hai má nhất thời đỏ bừng, thẹn thùng cúi đầu xuống hỏi: "Thiến Thiến, gia gia đi đâu rồi?"
"Gia gia từ sáng sớm đã mang theo bảo tiêu trong nhà đi ra ngoài rồi a!"
"Đi ra ngoài?"
Trần Như Đóa kinh ngạc hỏi: "Có phải là ba ba con ở ngoài gây chuyện gì không?"
Nghe đến đây, Hạ Phong Ngân không khỏi cảm thấy buồn cười, sao nghe giống như một tiểu hài tử đi gây chuyện vậy, lúc này nghe Hạ Hiểu Thiến giải thích: "Lần này không phải là chuyện của ba, bởi vì gia gia lúc đi còn muốn gọi ba đi đến gần trường đại học a!"
Ế, đó là nhà mà hắn cùng Yến Yến ở chung mà nhỉ, Hạ Phong Lôi mang theo bảo tiêu, còn gọi thêm con trai tới, chẳng lẽ là phát hiện chuyện mình tối hôm qua cưỡиɠ ɠiαи con dâu của ổng sao, chẳng lẽ là đến phóng hỏa, Hạ Phong Ngân trong lòng lo lắng, bất quá nếu Hạ Phong Lôi biết chuyện đó, nói không chừng đã bắt mình luôn rồi, kệ cmn đi, chờ ông ấy quay lại rồi tính.
Buổi sáng, Hạ Phong Ngân ở nhà tán gẫu với ba nàng, hắn phát hiện một điều, thời điểm Hạ Hiểu Thiến ở bên cạnh mình, một chút cũng không có cái vẻ của một đại minh tinh, tất cả đều là vẻ hồn nhiên hoạt bát đáng yêu, mà Trần Như Đóa thì vẫn cố ý duy trì khoảng cách với hắn, tránh để cho Yến Yến với Thiến Thiến phát hiện ra, nhưng mỗi khi nhìn thấy hắn vui đùa cười với hai nàng, trong lòng rõ ràng cảm thấy từng đợt quặn đau chua xót.
Nhưng Trần Như Đóa vẫn cố gắng giữ khoảng cách, du͙© vọиɠ trong lòng Hạ Phong Ngân càng thêm mãnh liệt, lúc ăn trưa, bốn người ngồi quanh một cái bàn, Trần Như Đóa ngồi ở bên trái Hạ Phong Ngân, hai người cách nhau rất gần. Hạ Phong Ngân cười mập mờ với Trần Như Đóa, làm hại nàng ngại ngùng xấu hổ, không dám ngẩng đầu.
Hạ Phong Ngân vừa ăn mỹ vị, vừa thưởng thức Trần Như Đóa quyến rũ xinh đẹp đầy đặn, thật là vừa ấm bụng vừa no mắt.
Trần Như Đóa lập tức phát hiện ánh mắt của hắn đắm đuổi nhìn chân ngọc cùng bờ mông căng tròn của mình, nàng thẹn thùng đẩy ghế ra xa, nhưng sắc thủ của hắn lại vuốt ve cặp đùi của nàng dưới mặt bàn, trời ạ, tay nàng đang ở đĩa rau, cũng không thể đột nhiên kéo xuống dưới giữ lấy tay hắn a! Trần Như Đóa hờn dỗi trừng mắt một cái, nhưng thấy hắn mặt dày không có ý định dừng lại, Trần Như Đóa vội vàng kẹp chặt hai chân của mình, a, tay của hắn bị kẹt lại giữa hai đùi bắt đầu vuốt vuốt, ngón tay lại bắt đầu lòn vào cọ cọ qυầи ɭóŧ, Trần Như Đóa bỗng thấy toàn thân ngứa ngáy, không tự chủ được dạng hai chân rộng ra. Đại phôi đản, cư nhiên trước mặt bạn gái của mình lại đi gạ tình với người khác dưới bàn, Trần Như Đóa xấu hổ ai oán trừng mắt nhìn hắn!
"A di, người có thể nuôi được con gái xuất sắc như Thiến Thiến, hẳn là nên ăn nhiều một chút a!"
Trần Như Đóa tuy mặt ngoài tức giận nhưng trong lòng lại thẹn thùng thích thú oán trách hắn! Hạ Phong Ngân nhìn nàng quyến rũ động lòng người như vậy, giật mình, sắc thủ lại giật ra, đặt lên bờ mông bóng loáng đẫy đà.
"A!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Như Đóa đỏ bừng, không nhịn được rêи ɾỉ một tiếng.
"Mẹ, người làm sao vậy?"
"Không có gì! Không có gì!"
Trần Như Đóa rốt cuộc không thể nhịn được nữa, thân thể đổ về phía trước úp sấp xuống bàn, mặc kệ Hạ Phong Ngân ngồi nghịch ngợm mông nàng. A, sao lại thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vậy cơ chứ, Trần Như Đóa cảm nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ cấm kỵ mê hoặc này, xuân thủy róc rách, thật là muốn rên lên thành tiếng, hạ thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng lúc càng mãnh liệt, đột nhiên Trần Như Đóa co rút một trận, lêи đỉиɦ thành công.
Trần Như Đóa trở nên nhẹ bẫng, vội vàng đứng lên nói: "Yến Yến, Thiến Thiến, hai đứa cứ ăn từ từ! Cơ thể ta không ổn lắm, đi nghỉ trước một chút!"
Nói xong, Trần Như Đóa xấu hổ hung hăng trừng mắt với Hạ Phong Ngân đang cợt nhả một cái, đứng dậy đi lên phòng ngủ, u cốc lầy lội, mông đẹp vặn vẹo cũng cảm thấy khó chịu, bởi vì qυầи ɭóŧ của nàng đã ướt sũng rồi, phải lên phòng ngủ thay gấp.
"Thiến Thiến, liệu có phải là mợ bị bệnh gì hay không?"
Tần Như Yến nhìn Trần Như Đóa đi lên lầu, lo lắng hỏi.
"Rất có thể a! Mẹ bình thường đều dậy rất sớm, hôm nay hơn mười giờ mới chịu rời giường, để chị đi xem sao!"
Nói xong, Hạ Hiểu Thiến liền muốn đứng dậy, đi trên lầu xem mẹ của mình thế nào.
Đó là chuyện hiển nhiên a, bình thường ba em không có chịu tưới tắm cho cô ấy, khiến cho nàng giường đơn gối chiếc, nên dậy sớm là đúng rồi, nhưng tối hôm qua lại khác hẳn, mẹ em bị ta cường hãn công kích, dục tiên dục tử, cao trào liên tục, buổi sáng lúc thức dậy nhất định sẽ đau nhức toàn thân, dậy sớm thế nào được: "Thiến Thiến, ngươi vẫn nên ăn cơm trước đi, ta đi trên lầu nhìn một chút, trước kia ta có học qua một chút kiến thức y học, kiểm tra thử xem sao a!"
"Ân, cám ơn ngươi!"
Aizz, xem ra trước kia học "Kiến thức y học" trong mấy bộ phim không hề uổng phí, kết cấu thân thể nữ nhân hắn hiểu rất sâu, bằng không làm sao có thể có công phu trên giường cường hãn như vậy, Hạ Phong Ngân vội vàng đi lên lầu, hướng về phía phòng ngủ của Trần Như Đóa, hắn muốn đi kiểm tra nơi không thoải mái của nàng a.