Ám Thị

Chương 14: Mục tiêu mới (SM)

"Ngay cả đóng vai chính mình, vẫn cần phải hoá trang"

Stanislaw Jerzy LEC

-------

Tần Y Lạc nhìn biểu hiện của Mạc Kỳ Yến.

Người trước mặt cô bây giờ tựa như có muôn vàn cảm xúc đang đấu tranh trong lòng. Đôi mắt trở nên đanh lại, như chứa một màn trời u ám. khóe môi Mạc Kỳ Yến mím chặt. Thi thoảng, Mạc Kỳ Yến lại uống chút rượu.

Mạc Kỳ Yến là loại người, vì bi ai của người khác mà đau khổ. Vì bất công của người khác mà đấu tranh. Nói đúng hơn, nữ nhân này sinh ra là để làm hình cảnh hay luật sư.

Tần Y Lạc vô thức nghĩ lại chuyện của bản thân. Cô chưa bao giờ tin vào cảnh sát, bởi cô đã gặp quá nhiều cảnh sát bại hoại. Những cảnh sát nhận hối lộ của kẻ gϊếŧ người để phi tang cả chứng cứ.

Có thể mua được công bằng, nếu ngươi đưa ra được số tiền tương đương.

Nhưng Mạc Kỳ Yến dường như... đã thay đổi quan niệm của cô. Mạc Kỳ Yến tựa như một ánh sáng duy nhất. Là người xứng đáng khoác lên người cảnh phục.

Tần Y Lạc vô thức chăm chú nhìn gương mặt Mạc Kỳ Yến. Nếu là người khác, hẳn đã đến ôm lấy Mạc Kỳ Yến, nhưng Tần Y Lạc thì không. Cô chỉ ngồi bên cạnh, âm thầm quan sát. Tựa hồ việc này không can dự đến cô.

Nhưng bên trong tâm can Tần Y Lạc thì dấy lên một suy tư.

Có phải không...

Nếu trong quá khứ, tôi gặp được một cảnh sát như chị thì tôi đã không thành ra như thế này!

Tần Y Lạc tự hỏi, nhưng đó là chuyện đã qua. Hiện tại của hôm nay, là thành quả từ quá khứ mà ra. Gương mặt vẫn không lộ một cảm xúc nào.

Khi đi qua quá nhiều đau đớn, tự sẽ biết giấu đi tất cả tổn thương vào tận sâu trong lòng. Tận cùng của đau khổ, là vô cảm. Là từ bỏ cả bản thân mình.

Tiếng thét bi ai một thời hóa thành sự tĩnh lặng.

Đó chính là vô cảm. Là tầng cuối cùng của cảm xúc.

Mạc Kỳ Yến dần dần đã định hình được mọi chuyện trong vụ án. Cái chết của một đứa bé khiến cô không thể nào không đau đớn, không phẫn nộ. Sau cùng đó là sự mệt mỏi... cô đã cố gắng theo đuổi chân tướng khi Diệp Mẫn tự sát. Mạc Kỳ Yến tuyệt đối không tin đó là tự tử.

Cô bất chấp Duẫn Phong Hùng yêu cầu dừng điều tra, đóng hồ sơ.

Nhưng bây giờ, hoá ra, đau đớn nhất không phải là dối trá mà là sự thật. Bởi sự thật là thứ không còn thay đổi được nữa. Chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

Làm cảnh sát khó khăn nhất không phải là đối đầu với sống chết, mà là tự đứng vững giữa ranh giới thiện ác.

Phải tự giữ chính mình.

Nhưng hiện tại, Mạc Kỳ Yến không thể kết tội Hầu Cường, không thể giúp Diệp Mẫn có được công lý mà đứa bé ấy vốn được có. Lúc này, tất thảy mọi người lại đang nghĩ Diệp Thảo là hung thủ.

Hầu Cường đáng chết, dù Diệp Thảo có gϊếŧ hắn thì đã sao?

Suy nghĩ này vụt ngang qua đầu Mạc Kỳ Yến. Một suy nghĩ đáng sợ, khi mà ranh giới giữa chính nghĩa và tội ác bị lưu mờ.

Mạc Kỳ Yến siết chặt tay, không được, cô không thể biến bản thân thành kẻ tư hình.

Cô tin Diệp Thảo không phải hung thủ. Mạc Kỳ Yến sẽ cố gắng hết sức, dốc toàn tâm toàn lực tìm ra bằng chứng ngoại phạm cho Diệp Thảo. Cô ấy đã mất con gái, không thể mất đi cả tự do.

Đúng vậy! Nếu có việc gì đó phải làm trong lúc này chính là giúp Diệp Thảo.

Hàng chân mày đang nhíu chặt của Mạc Kỳ Yến liền giãn ra. Đôi mắt đen ánh lên một tia sáng. Tần Y Lạc khoé môi tạo thành nụ cười, nữ cảnh này, xem ra đã tìm thấy mục đích mới cho bản thân. Chính suy nghĩ này đã vực dậy lập trường của một cảnh sát.

Con người, khi đối mặt với vấn đề thường chỉ có ba lựa chọn.

Không làm gì

Chạy trốn

Đấu tranh

Và trong sự pha trộn cảm xúc đó, phần nào nhiều hơn sẽ chiến thắng. Mạc Kỳ Yến chính là chọn cách thứ ba, cô không chấp nhận im lặng chờ mọi thứ qua đi. Không chấp nhận trốn chạy. Cô thông minh, và đủ ngạo mạn đấu tranh cho bản thân.

Sự đối nghịch giữa Tần Y Lạc và Mạc Kỳ Yến chính là khi đối mặt với cái ác.

Mạc Kỳ Yến sẽ bình tĩnh, kiềm nén những cảm xúc hỗn độn rồi tìm ra hướng giải quyết theo luật pháp.

Còn Tần Y Lạc...

Cô sẽ nở nụ cười, nhưng đôi mắt thì thăm thẳm một màu đen. Cô không tin tưởng vào luật pháp. Biểu tượng của luật pháp là một nữ thần, với một tay cầm kiếm, một tay cầm cán cân. Mắt thì được che lại.

Ngụ ý của việc bị bịt mắt là để trong tâm nữ thần, nhân sinh bình đẳng.

Nữ thần dùng cân, để cân đúng sai. Khi cân không được thì dùng kiếm mà chém. Nhưng đôi mắt của nữ thần đã bị che, thế thì làm sao nữ thần nhìn được cán cân bên nào nặng nhẹ? Và làm sao để nữ thần vung kiếm chém đúng kẻ phạm tội? Nữ thần à, hãy bỏ mảnh vải che mắt ra mà nhìn nhân sinh.

Mạc Kỳ Yến bắt đầu nhớ lại lời của Diệp Thảo, nữ tử đó khai rằng ra ngoài độ nửa đêm và va phải một người. Từ đây đến khu rừng kia mất tận hai tiếng, thời gian tử vong của Hầu Cường là độ 11-12 giờ. nếu vậy Diệp Thảo không thể có mặt tại hiện trường. Chỉ cần tìm ra người va chạm với Diệp Thảo, sẽ có thể khẳng định cô ấy không liên quan. Mạc Kỳ Yến nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ là chín giờ. Đến nửa đêm còn một khoảng dài.

Mạc Kỳ Yến đột nhiên đứng bật khỏi ghế.

Tần Y Lạc đã quen với những hành động bộc phát của Mạc Kỳ Yến nên không bất ngờ.

Mạc Kỳ Yến nhìn Tần Y Lạc, tiến tới gần đối phương. Khẽ khom lưng, hôn vào má Tần Y Lạc, nụ hôn nhẹ nhàng, ôn nhu. Ở khoảng cách gần, khiến Tần Y Lạc ngửi được mùi nước hoa Chanel No. 19. Với hương đồng cỏ quen thuộc của Mạc Kỳ Yến, Tần Y Lạc rất thích mùi nước hoa này, thích luôn cả hương vị trên làn da của đối phương. Mạc Kỳ Yến di chuyển đôi môi xuống cổ đối phương, Mạc Kỳ Yến không nói không rằng, dùng răng cắn mạnh. Khiến hơi thở Tần Y Lạc trở nên đứt quãng... nỗi đau thân xác luôn tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho cô.

Mạc Kỳ Yến khoé môi cong lên, ngón tay như thường lệ. Nâng cằm Tần Y Lạc, buộc nữ tử này phải ngước nhìn mình. Mạc Kỳ Yến đang đứng, còn Tần Y Lạc thì đang ngồi vào ghế. Cảnh tình này hệt như nữ hoàng đang tiếp kiến người hầu.

Mạc Kỳ Yến giọng tà mị lên tiếng:

"Chỉ mới hôn thôi mà em đã thở gấp."

Mạc Kỳ Yến trêu chọc, Tần Y Lạc không nói gì, cô đứng dậy. Rất nhanh áp môi mình lên môi Mạc Kỳ Yến, mãnh liệt, dữ dội. Hai đôi môi mềm mại quấn lấy nhau. Như muốn biến đối phương thành một phần của mình.

Tần Y Lạc phải tự thừa nhận, du͙© vọиɠ của cô không hiểu vì sao luôn bị Mạc Kỳ Yến khơi dậy. Nếu để Mạc Kỳ Yến biết, trừ cô ta ra Tần Y Lạc không hề làʍ t̠ìиɦ với ai, hẳn sẽ để Mạc Kỳ Yến lấy ra mà trêu chọc.

Mạc Kỳ Yến vô thức vòng tay ôm lấy eo của Tần Y Lạc, vẫn luôn như vậy, nữ tử này luôn rất gầy. Như thể chính Tần Y Lạc tự ngược đãi bản thân. Nhưng cũng chính vì vậy mà Mạc Kỳ Yến càng muốn gắt gao chiếm giữ lấy người này. Sự huỷ hoại là điều gì đó dấy lên nhục cảm cho cô.

Mạc Kỳ Yến tham lam dùng tay bóp lấy ngực Tần Y Lạc, liên tục nhào nặn. Đôi môi của họ vẫn tiếp tục quấn lấy nhau, Mạc Kỳ Yến mở nút áo sơ mi của Tần Y Lạc. Nhưng vì nôn nóng nên ngón tay trở nên vụng về, liên tục trượt ra ngoài. Mạc Kỳ Yến không kiềm được, nắm hai vạt áo, dùng lực xé toạc. Nút áo liền rơi xuống đất, tạo ra vài tiếng động nhỏ khi va chạm mặt sàn.

Tần Y Lạc bây giờ chỉ khoác hờ chiếc sơ mi trắng, để lộ áσ ɭóŧ và bộ ngực trắng phập phồng. Cảnh tượng này thật sự rất mị hoặc tâm can.

Mạc Kỳ Yến rời khỏi nụ hôn, bàn tay di chuyển xuống khóa quần Tần Y Lạc. Kéo xuống, mang quần dài lẫn nội y kéo vứt sang bên.

Sau đó, Mạc Kỳ Yến hất hết tất cả mọi thứ trên bàn, nâng thân người Tần Y Lạc, đặt đối phương ngồi lên trên bàn.

Tần Y Lạc hiểu đối phương định làm gì, mặt lập tức ửng đỏ. Cô chưa từng trải qua loại tư thế này...

Mạc Kỳ Yến không để Tần Y Lạc suy nghĩ, liền tách hai chân đối phương. Tự mình đứng giữa. Áp môi mình lên môi Tần Y Lạc. Chiếc lưỡi linh hoạt tiến vào khoang miệng, chạm vào đầu lưỡi của Tần Y Lạc. Hai chiếc lưỡi mềm mại quấn lấy nhau, du͙© vọиɠ mỗi lúc một tăng lên. Hô hấp loạn nhịp.

Mạc Kỳ Yến luồn tay vào áσ ɭóŧ của Tần Y Lạc. Tách chiếc áo lên khỏi ngực đối phương, đặt môi mυ'ŧ lấy. Tay còn lại hướng về phần đỉnh ngực bên kia, ngón tay se lấy phần nhô cao.

Tần Y Lạc nhắm mắt, ngước đầu lên mà rên thành tiếng.

Mạc Kỳ Yến đùa giỡn chán chê phần ngực liền đưa tay xuống dưới lần tìm hoa hạch. Đóa hoa sớm vì kɧoáı ©ảʍ mà nở rộ. Mật hoa cũng đã xuất hiện. Mạc Kỳ Yến vô cùng hài lòng, cô thật sự bị bộ dạng hiện tại của Tần Y Lạc mê hoặc.

Còn gì vui hơn trông thấy nữ nhân của mình rêи ɾỉ vì kɧoáı ©ảʍ do mình tạo ra?

Ngón tay Mạc Kỳ Yến linh hoạt xoa vào phần hạt đậu. Đây là một trong những phần nhạy cảm nhất của nữ nhân.

Môi của Mạc Kỳ Yến vẫn còn đặt trên ngực, tay thì đặt ở dưới. Hai nơi nhạy cảm đồng loạt bị chạm vào, khiến Tần Y Lạc tâm trí trống rỗng, chỉ còn du͙© vọиɠ chiếm giữ.

Cái hay của tìиɧ ɖu͙© là giống như rượu, sẽ khiến người ta tạm thời không còn nghĩ đến ưu phiền. Nhưng còn tốt hơn rượu ở chỗ có ai đó bên mình. Không cần cô độc giải sầu bằng rượu.

Tần Y Lạc càng rêи ɾỉ, càng khiến Mạc Kỳ Yến tăng thêm lực. Ngón tay di chuyển, vẽ thành vòng tròn trên mật đạo, Mạc Kỳ Yến cảm nhận rất rõ nơi ấy đang chào đón cô, đang ham muốn nuốt lấy ngón tay này. Mật trong suốt từ đó không ngừng thoát ra.

Mạc Kỳ Yến đưa hai ngón tay vào, bên trong liền hút lấy, ôm trọn hai ngón tay. Khiến ngón tay có chút khó khăn di chuyển, Mạc Kỳ Yến chầm chậm di chuyển.

Vài lần ma sát, đóa hoa cũng đã thích ứng với sự xâm nhập, liền mở rộng. Mạc Kỳ Yến bắt đầu di chuyển nhanh hơn.

Du͙© vọиɠ bên trong của Tần Y Lạc đang dâng lên, muốn thoát ra ngoài. Cô vô thức dùng tay ôm chặt lấy lưng Mạc Kỳ Yến.

Đóa hoa vì ma sát, ngày càng nhạy cảm. Đợt cao triều sắp đến, Mạc Kỳ Yến liền tăng thêm tốc độ.

Ngón tay Tần Y Lạc bám chặt vào lưng Mạc Kỳ Yến.

Hơi thở đứt quãng.

Đóa hoa bên dưới bắt đầu co thắt dữ dội.

Đợt cao triều ập đến, mang kɧoáı ©ảʍ lêи đỉиɦ điểm. Rồi khiến kɧoáı ©ảʍ vỡ ra, tan trên từng mảnh da thịt.

Tần Y Lạc trải qua đợt cao triều tựa như mất hết sức lực, ngã đầu vào vai Mạc Kỳ Yến. Mạc Kỳ Yến ôn nhu rút ngón tay ra, bên trên còn vương rất nhiều sợi tơ mỏng.

Mạc Kỳ Yến không dễ dàng buông tha cho Tần Y Lạc, dùng hai tay giữ chặt đầu Tần Y Lạc. Mặt đối mặt...

Mạc Kỳ Yến vô cùng ưa thích dáng điệu sau cao triều của Tần Y Lạc, hệt như một cánh hoa bách hợp, vừa thanh tao, vừa mềm yếu. Chỉ khiến người ta hận không thể ăn vào bụng.

Mạc Kỳ Yến đột ngột quỳ xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào hoa hạch. Tần Y Lạc nhận ra, liền theo phản xạ khép chân lại, Mạc Kỳ Yến liền dùng tay ngăn lại.

Mạc Kỳ Yến cất giọng đầy tà mị lên tiếng:

"Nơi này đẹp như vậy, sao không cho tôi ngắm?"

Tần Y Lạc tuy rằng cùng nữ nhân này mây mưa không ít, nhưng cảm giác có ánh mắt nhìn vào nơi tư mật vẫn rất xấu hổ.

Khi cô chưa kịp chuẩn bị liền thấy Mạc Kỳ Yến đã áp môi lên nơi ấy.

Mặt Tần Y Lạc liền ửng đỏ, đôi môi vừa mới hôn cô bây giờ đang đặt ở hoa hạch. Chiếc lưỡi mềm mại len lỏi vào trong. Rồi lại đi ra bên ngoài.

Khác với ngón tay, lưỡi mềm hơn, ẩm hơn. Dễ dàng len lỏi vào từng ngóc ngách.

Tần Y Lạc lần nữa cảm thấy du͙© vọиɠ lại tăng. Bàn tay cô luồn qua tóc Mạc Kỳ Yến. Ôm lấy đầu đối phương áp vào nơi ấy.

Tần Y Lạc bây giờ đã không còn là một nữ bác sĩ lạnh lùng. Bởi kɧoáı ©ảʍ là thứ xúc cảm duy nhất người ta không thể che giấu, kɧoáı ©ảʍ đủ mạnh thậm chí có thể xua đi tất cả nỗi buồn.

Tìиɧ ɖu͙© cho phép người ta không suy nghĩ trong một thời gian ngắn.

Hoa hạch vừa trải qua cao triều, lại bị vật mềm mại áp lên. Rất nhanh lại nở rộ. Mạc Kỳ Yến chưa từng dùng tư thế này, cô chưa từng quỳ trước ai. Chỉ với Tần Y Lạc mà thôi. Cô thật sự muốn chiếm hữu nữ nhân này đến cực điểm. Chiếc lưỡi nhanh hơn, mυ'ŧ lấy hạt đậu đỏ. Khiến Tần Y Lạc rên lên,

Vài phút sau, lần nữa lại đạt cao triều.

Cơ thể hai lần trải qua cao triều, liền mệt mỏi, vô lực. Mạc Kỳ Yến vẫn chưa có ý buông tha, Tần Y Lạc vài ngày trước vô cùng ngạo kiều từ chối cô.

Quả thật đáng ghét.

Còn không tận dụng lần này trả thù?

Mạc Kỳ Yến ôm lấy Tần Y Lạc, hôn lên môi đối phương. Khiến Tần Y Lạc tự ngửi được hương vị của mình.

Mạc Kỳ Yến mang chiếc áo sơ mi, áσ ɭóŧ còn vướng trên người Tần Y Lạc cởi sạch ra.

Tần Y Lạc cảm giác không ổn, hình như Mạc Kỳ Yến còn muốn tiếp tục?

Dùng tay đẩy Mạc Kỳ Yến ra, nhưng sức lực của Tần Y Lạc bây giờ thật không đủ chống chế.

Mạc Kỳ Yến liền nắm lấy cổ tay Tần Y Lạc.

Có chút lạnh lùng cất giọng:

"Em muốn tôi trói em sao?"

Mạc Kỳ Yến rõ ràng không muốn thương lượng.

Tần Y Lạc im lặng, trên mặt vẫn còn ửng đỏ. Không nghi ngờ gì, Tần Y Lạc là đang ngại...

Mạc Kỳ Yến hài lòng với biểu hiện của Tần Y Lạc hiện giờ.

Nhưng vẫn là để chắc chắn, liền ẵm Tần Y Lạc lại giường. Dùng còng tay của mình khóa tay Tần Y Lạc trên đầu.

Hai chân cũng bị trói dạng rộng.

Mạc Kỳ Yến tự cởϊ qυầи áo của mình. Lưng cô đã đầy mồ hôi.

Tần Y Lạc thở gấp. Cơ thể lẫn tâm trí cô với SM luôn có thể tạo ra một loại khao khát kỳ quặc, tựa hồ như nỗi đau thân xác và kɧoáı ©ảʍ hòa làm một. Đẩy người ta đến cực hạn.

Mạc Kỳ Yến dùng cà vạt của mình, bịt mắt Tần Y Lạc. Cách này sẽ khiến cơ thể vô cùng mẫn cảm.

Tần Y Lạc hô hấp rất mạnh, cơ thể cô đang chờ đợi hành hạ...

Lúc này, một vật gì đó rất lạnh chạm vào đỉnh ngực. Cái lạnh khiến phần ngực lập tức phản ứng lại.

Đó là một viên đá hình vuông đang di chuyển vòng tròn trên người Tần Y Lạc.

Rồi rất nhanh, một viên đá bị đẩy vào trong hoa hạch.

Không có chuẩn bị trước khiến Tần Y Lạc giật mình.

Cái lạnh bên dưới truyền đến. Mạc Kỳ Yến không thỏa mãn chỉ với một viên. Liền đẩy thêm một viên nữa nào.

Tần Y Lạc nói trong hơi thở gấp:

"Dừng lại... dừng... lại"

Trải qua hai lần lêи đỉиɦ, Tần Y Lạc lần nữa lại bị dục cảm tác động.

Nhưng Mạc Kỳ Yến vẫn không không tha.

"Em là bác sĩ tâm lý, em nói xem, tôi bị em từ chối. Và em bị tôi áp, việc nào đau hơn?"

Mạc Kỳ Yến là người rất thích chiếm hữu. Tần Y Lạc không đặt tâm trí nơi cô, thì thân xác phải thuộc về cô. Du͙© vọиɠ cũng phải do cô tạo ra.

Tần Y Lạc im lặng, cô bây giờ không nghĩ được gì. Chỉ cảm thấy những viên đá bên trong không ngừng tiến sâu vào trong. Khiến cơ thể trở nên thật nóng.

Mạc Kỳ Yến khóe môi nở nụ cười.

Bàn tay đút thêm vài viên đá. Khiến mật đạo trở nên chật chội.

Tần Y Lạc theo phản ứng liền cố khép chân lại, nhưng những sợ dây thừng liền không cho phép. Buộc hai chân vẫn dang rộng.

Những viên đá khác với ngón tay, chúng sẽ không di chuyển, tạo ra dục cảm nhưng sẽ không cho cơ thể tới cao triều. Là một loại lưng chừng cực điểm khó chịu.

Tần Y Lạc bây giờ chỉ có thể cố gắng hít thở.

"Hai lần cao triều mà nơi này vẫn mê hoặc. Em thật là khiến tôi phát điên!"

Mạc Kỳ Yến nói.

Tần Y Lạc nghe được âm thanh mở tủ. Vài tiếng va chạm như đang lục tìm đồ.

Tần Y Lạc trong lòng liền lo sợ, lại thêm có chút mong chờ.

Những viên đá bên trong bắt đầu vì nhiệt độ cơ thể mà tan ra thành nước.

Mạc Kỳ Yến canh đúng lúc. Tiến đến, dùng một chiếc kẹp tương tự như kẹp quần áo, chỉ khác có phần cao su bao bọc phần đầu.

Tần Y Lạc vẫn không biết Mạc Kỳ Yến định làm gì. Chỉ cảm thấy hai ngón tay Mạc Kỳ Yến đang se lấy đỉnh ngực của cô, rồi không lâu liền truyền đến đau đớn. Một vật gì đó đang kẹp lấy đỉnh ngực. Đau đớn khiến cơ thể vặn vẹo, tiếng ma sát dây thừng, tiếng chiếc còng vì vẫy vùng vang lên.

Mạc Kỳ Yến mặc kệ biểu tình của Tần Y Lạc. Hai ngón tay se lấy đỉnh ngực còn lại, Tần Y Lạc hiểu Mạc Kỳ Yến định kẹp lấy.

Liền cất giọng:

"Đừng... đừng..."

Giọng nói chen hơi tình, càng làm người ta muốn ra sức mà ngược.

"Van xin tôi đi!"

Mạc Kỳ Yến tà ác nói.

Tần Y Lạc nắm chặt tay. Cô không muốn nói những lời xấu hổ như vậy.

Mạc Kỳ Yến thấy Tần Y Lạc cứng đầu cứng cổ như vậy cũng không phản ứng gì. Chỉ bình thản mang chiếc kẹp, kẹp lấy đỉnh ngực còn lại.

Tần Y Lạc vì cơn đau, liền cất lên tiếng "ah". Kèm theo tiếng hô hấp loạn nhịp.

Ngay lúc này Mạc Kỳ Yến hôn Tần Y Lạc.

Dùng nhục cảm để làm dịu đi cái đau.

Cách này thực có hiệu quả. Chẳng mấy chốc kɧoáı ©ảʍ bên trong Tần Y Lạc đã xua đi cơn đau, đầu óc trống rỗng chào đón khoái lạc.

Mạc Kỳ Yến cũng không tiếp tục dày vò thân thể Tần Y Lạc nữa, cô đưa hai ngón tay vào bên trong hoa hạch của Tần Y Lạc. Di chuyển vừa phải để đưa Tần Y Lạc đạt cao triều.

Nỗi đau đã hòa quyện với kɧoáı ©ảʍ.

Đóa hoa nhạy cảm đón lấy hai ngón tay.

Rất nhanh Tần Y Lạc đã đạt cao triều.

Lần thứ ba trong đêm, Tần Y Lạc mềm nhũn.

Mạc Kỳ Yến cất đi hai chiếc kẹp, cởi trói buộc trên người cho Tần Y Lạc.

Sau đó mang đối phương vào buồng tắm, tự mình ngồi sau lưng cho Tần Y Lạc dựa vào.

Tần Y Lạc không nói gì, cũng chẳng còn sức mà nói, cứ dựa vào Mạc Kỳ Yến.

Mạc Kỳ Yến dùng nước ấm lau cơ thể cho Tần Y Lạc. Vô cùng ôn nhu.

Cũng vì quá ôn nhu mà Tần Y Lạc ngủ thϊếp đi, ba lần liên tục đạt cao triều thật quá sức.

Mạc Kỳ Yến thấy Tần Y Lạc đã ngủ. Liền hôn lên má đối phương. Sau đó lau khô thân thể, đưa Tần Y Lạc qua một phòng ngủ khác, đặt cô lên giường.

Mỗi căn hộ chung cư ở đây có đến ba phòng ngủ, từ ngày dọn đến Mạc Kỳ Yến chỉ dùng một phòng, cuối cùng cũng có cơ hội dùng phòng khác.

Xong xuôi, cũng đã 11 giờ. Đến giờ Mạc Kỳ Yến làm việc rồi.

Mạc Kỳ Yến hôn trán Tần Y Lạc, trông thấy nữ nhân này ngủ ngon như vậy. Lòng Mạc Kỳ Yến dâng lên ấm áp.

Nhưng phải đi thôi, đây là lúc cô tìm bằng chứng ngoại phạm cho Diệp Thảo.