Bạn Trai Của Bạn Thân Là Huấn Luyện Viên Môn Cưỡi Ngựa

Chương 11: Trước mắt công chúng, bị cái muỗng thao phun

Chương 11. Trước mắt công chúng, bị cái muỗng thao phun

Editor: Tịch An

—————

Thịt huyệt bị dị vật banh ra rồi cắm vào, xúc cảm cứng rắn lại lạnh băng trực tiếp làm tiểu huyệt run rẩy hết cả lên.

Từng đầu ngón tay của Cố Viện căng chặt, cảm giác đột nhiên ập đến này giống như có người lấy một que kem lạnh băng nhét vào trong, nháy mắt làm da đầu cũng tê tê.

Có tránh cũng không được, cô chỉ có thể khẽ cắn môi, siết chặt hoa huyệt, làm cho tâm huyệt tràn ra chất lỏng ấp áp, thịt mềm bên trong hấp thụ nhiệt độ trên cán muỗng, lợi dụng tính chất truyền nhiệt làm cho nó không còn lạnh lẽo như trước nữa.

Cảm giác lạnh thấu tim này phải mất mười mấy giây sau mới tan đi hết, hô hấp Cố Viện còn có chút đứt quãng. Chưa cho cô thời gian hồi phục, cán muỗng cắm trong hoa huyệt bất ngờ khuấy động lên.

Chất lượng cái muỗng này rất xịn, cán muỗng khoảng chừng bằng ngón út, dài tầm 15cm, giờ bắt chước động tác giao hoan mà ra ra vào vào. Cũng bởi nguyên do đường kính nhỏ, tần suất chuyển động cao lên, cắm loạn lung tung trái phải cũng săn sóc được hơn một nửa huyệt động.

"Ngô..."

Trái tim Cố Viện như bị nhấc lên cao, cô phải dùng sức cắn răng, nương theo tiếng nói chuyện của mọi người xung quanh mà thở dốc. Hoa huyệt của cô cực kỳ mẫn cảm chặt khít, dù cho cái muỗng bé xíu kích cỡ còn kém xa đại dươиɠ ѵậŧ của đàn ông cũng có thể bị bao bọc sát sao.

Mặc kệ Cố Viện dùng sức kẹp chặt đùi mình cỡ nào, cô cũng không có cách chống cự lại chuyển động linh hoạt của vật xâm nhập, cứ như lúc nào cũng có khả năng bị xỏ xuyên qua thân thể.

Có lúc tốc độ quấy loạn của hắn quá nhanh quá nguy hiểm, bên tai thậm chí còn vang lên từng tiếng "òm ọp òm ọp", nếu không phải hoàn cảnh xung quanh ầm ĩ chỉ sợ đã sớm lòi đuôi.

Chuyển động vào vào ra ra như thế, không cẩn thận một chút, cán muỗng nhọn ma sát phải một nơi thịt mềm thần bí nào đó, khỏi phải nói, sướиɠ khoái như cơn thuỷ triều đánh úp tới, cả người Cố Viện chấn động đến lưng cũng bất giác cong lại.

"Em, không sao chứ, có phải không thoải mái hay không?"

Âm thanh trong veo từ bên cạnh doạ Cố Viện nhảy dựng, là nam nhân vừa cùng nhau khiêu vũ ban nãy. Đối phương lo lắng nhìn cô, để không làm người khác chú ý thêm Cố Viện đành phải cong môi mỉm cười:

"Không, không có chuyện gì, em không có sao".

Chỉ đáp lại một câu đơn giản như vậy, lúc cô quay đầu lại thoáng nhìn thấy ánh mắt không vui của Hình Tranh, Cố Viện trong lòng thầm thấy bất an.

Quả nhiên, giây tiếp theo, cán muỗng thật dài đột ngột nhắm ngay phần thịt mềm mẫn cảm nhất đâm vào một cái, tuỳ ý chà đạp, tốc độ còn nhanh hơn dụng cụ tìиɧ ɖu͙© điện tử không biết bao nhiêu lần.

"Xì xì"

Động tác nhanh vô cùng. Chịu đựng tra tấn quấy loạn như vậy, từng đợt kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại, phần thịt mềm phồng lên bị hung hăng ma sát, cả người Cố Viện run nhè nhẹ, khớp hàm run lên, mông muốn động lại không dám, tay mò xuống đẩy ra cũng vô dụng, hoàn toàn không đả động gì được đến cánh tay kiên cố của người đàn ông.

Theo từng lần thọc vào rút ra, cảm giác sảng khoái khôn kể chồng chất dâng lên ngập tràn cơ thể, thịt non nhô lên bị cọ xát vừa ê vừa căng, càng ngày càng nhiều bọt tuôn ra, nhiều đến nỗi đường đi nhỏ hẹp trong huyện động cũng chứa không nổi, cần thiết muốn phun trào ra khỏi hai cánh hoa môi đang mấp máy.

Hình Tranh không để cô chờ đợi lâu, chỉ cần nắm giữ kỹ xảo chuẩn xác đúng chỗ, dù là cái muỗng không đủ thô to cũng thọc cho Cố Viện long trời lở đất.

Mười mấy giây sau đó, thân thể đang ở tại yến tiệc náo nhiệt nhưng cả người cô lại cứng còng, đại não trống không, thời gian cũng như ngừng lại.

Đến khi cô lấy lại tinh thần, nhìn ánh mắt nóng rực của Hình Tranh, Cố Viện hậu tri hậu giác phát hiện mình vậy mà phun rồi, bị một cái muỗng cắm phun?

Cảm giác thẹn thùng ào ào ập tới.

Dưới nắng chiều, khuôn mặt tinh xảo của cô gái nồng đượm xuân sắc, đôi mày liễu nhíu chặt, đôi mắt mông lung hơi nước, hàm răng trắng tinh cắn lên môi hồng hồng, cơ thể run nhè nhẹ, nhìn thế nào cũng là bộ dạng đắm chìm trong du͙© vọиɠ lại phải cố gắng áp chế.

Hình Tranh tay cầm cái muỗng, tự dưng cảm thấy hụt hẫng quá. Đồ vật không có sinh mệnh thế này còn có thể thao cô lêи đỉиɦ, hắn ta thì lại bó tay bó chân không làm được gì.

Dưới cơn tức giận, hắn trực tiếp chuyển hướng cái muỗng, dùng đầu to nguấy vào trong huyệt động, nguấy ra một muỗng đầy mật thuỷ, canh lúc mọi người không chú ý, từ dưới bàn đưa lên ngậm vào trong miệng!

Cố Viện sắp bị hắn ép chết!

Cái muỗng nguấy một cái, thịt non chịu sao nổi, còn phải trơ mắt nhìn tên đàn ông này trong một buổi tiệc công khai dùng cái muỗng múc ra mật thuỷ ăn, hơn nữa ăn ngon lành, đôi môi gợi cảm ướt nước trong suốt đến sáng ánh lên.

Bạn gái hắn còn ở bên cạnh đó! Người phóng đãng không kiềm chế như Cố Viện cũng chịu không nổi mà đỏ mặt.

Hoa huyệt của cô thế mà còn không biết tự kiểm soát, nam nhân đã ăn vài muỗng rồi, không chỉ chưa ăn hết sạch, mà càng ăn càng tuôn ra nhiều hơn. Thậm chí, sâu trong u huyệt như truyền đến từng đợt kêu gào rằng vẫn chưa đủ, nó thèm khát một vật lớn hơn, thô hơn.

Cố Viện không hề nghi ngờ rằng thảm cỏ dưới chân đã rơi đầy dâʍ ɖị©ɧ của chính mình.

"Ý, cái gì mà thơm quá vậy anh, thạch trái cây à? Hay là súp? A Tranh, em cũng muốn ăn nữa~~"

Cùng với một câu hờn dỗi đưa đẩy như vậy, Cố Viện trơ mắt nhìn: Lý Tư Tư vừa bĩu môi vừa lại gần cái muỗng tràn đầy chất lỏng trong tay Hình Tranh, muốn uống một hơi hết sạch.

Bà cô ơi, đó là tao thuỷ của tôi!

————————————————

An: Báo cáo! Xe vẫn chưa lật!

Hãy thả ⭐️⭐️ để nhanh nhanh đến màn lật xe!

°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖°