Tiểu Kiều Của Quyền Thần

Chương 74: Cái tiểu tiện nhân này, không giữ lại được.

"Ồ?" Hàn Yên Lương hứng thú:" Nam tiểu thư có cao kiến ?"

Nam Bảo Y gian xảo tươi cười:" Ngọc Lâu Xuân ngư long hỗn tạp, là chỗ tuyệt diệu để thám thính tin tức. Ngươi cảm thấy buôn bán tin tức có đáng giá làm hay không?"

Đem tin tức cùng bí mật thám thính được, lấy giá cao bán cho người cần, tỉ như đem tin tức Liễu thị mang thai bán cho nàng.

Trước kia làm cái nghề này người gọi là Bách Hiểu Sinh, chỉ là cái nghề này yêu cầu phúc tạp cần nhân mạch cùng tai mắt, cho nên đã thật lâu không có người làm.

Nhưng Ngọc Lâu Xuân tình huống đặc thù, chưa hẳn làm không nổi.

Hàn Yên Lương cười tủm tỉm đáp ứng.

Tựa hồ lại nghĩ đến cái gì, nàng bỗng nhiên ý vị thâm trường mà cười.

.....

Hoàng hôn đã muộn.

Nam Quảng không dám nghỉ lại bên ngoại thất, lén lút trở về phủ.

Liễu thị tựa vào cửa trạch viện , mỉm cười đưa mắt nhìn hắn đi xa.

Chờ thân ảnh hắn biến mất trong tầm mắt, dáng tươi cười trên mặt cũng dần dần biến mất không thấy gì nữa.

Lúc trước, Tống thị còn sống lão gia cũng không dám ở lại với nàng qua đêm.

Về sau nàng lại làm Tống thị tức chết, vốn tưởng rằng rốt cuộc có thể quang minh chính đại cùng hắn bên nhau, không nghĩ tới còn chưa được hai năm vui vẻ, liền bị tiểu tiện nhân Nam Bảo Y kia quấy nhiễu.

Rõ ràng nàng mới là nữ nhân lão gia yêu thích, đơn giản không có tam môi lục sính, đơn giản không được lão thái bà thừa nhận, cho nên nàng cũng chỉ có thể trở thành ngoại thất, thậm chí ngay cả ma cà bông ở chợ bán thức ăn cũng dám coi khinh nàng.

Mà nữ nhi của nàng, rõ ràng là hoa dung nguyệt mạo, lại luôn bị vây khốn ở nơi bẩn thỉu này, thậm chí ngay cả nghị thân cũng không tìm được người trong sạch.

Dựa vào cái gì?

" Nương."

Nam Yên khẽ gọi.(ahr)

Liễu thị quay người, thương tiếc sờ lên khuôn mặt nàng," Nam Bảo Y hạ thủ quá độc ác, nửa bên mặt đều bị đỏ.... Đáng thương, thật khiến nương đau lòng!"

Nam Yên lơ đễnh," Chỉ cần ngài bình an sinh hạ đệ đệ, chúng ta liền có cơ hội vào phủ. Nương, trong bụng của ngài chính là cất giữ hi vọng chúng ta xoay người."

" Nương minh bạch, nương nhất định sẽ bảo hộ hắn thật tốt." Liễu thị vuốt ve bụng, trong mắt bừng bừng dã tâm," Nam Bảo Y chính là chướng ngại để chúng ta vào phủ, ta suy nghĩ cái tiện nhân này sợ là không giữ lại được."

Nam Yên rất tán thành.

Liễu thị quỷ dị cười một tiếng:" Nghe nói thanh lâu có loại bệnh, gọi là hoa liễu, lây nhiễm qua chuyện phòng the, chính là không thể chữa. Một khi bị mắc, nhẹ thì da thịt thối nát, nặng thì chết. Nếu để Nam Bảo Y mắc, không chỉ có thể khiến nàng chết, còn có thể khiến thanh danh nàng quét rác, biến thành trò cười."

" Ngài nói thì dễ dàng, thế nhưng Nam Bảo Y mới mấy tuổi? Làm sao có thể cùng nam nhân........"

" Cái này có là cái gì? Nàng không chủ động, chúng ta có thể tìm người chủ động!" Liễu thị khinh miệt lắc khăn, " Mấu chốt là ở chỗ, bên người nàng luôn có nha hoàn bảo hộ, chúng ta không có cách nào để nam nhân có loại hoạn bệnh kia tiếp cận nàng!"

Nam Yên đảo mắt, trong đầu hiện ra một người.

Nàng cười nói:" Nương, chuyện này không cần người phải hao tâm tổn trí, ta sẽ làm thỏa đáng. Ngày tốt lành của chúng ta, ở ngay phía sau đâu!"

Nàng nói xong, trong đêm thuê xe ngựa ra ngõ hẻm.

Nàng đi vào Hạ phủ, được thị nữ đưa vào thiên sảnh .

Thục quận có mười phần phú quý, năm phần là Nam gia, Hạ gia ,Tống gia chiếm giữ.

Chỉ là một cái thiên sảnh của Hạ gia mà thôi, lại xây dựng vàng son lộng lẫy, đến giá cắm nến cũng là chế tạo từ thuần bạc .

Nam Yên một bên đánh giá bố trí nơi này , một bên chờ Hạ Tình Tình.

Thế nhưng đợi nửa canh giờ, còn không thấy bóng dáng Hạ Tình Tình.

Thậm chí bọn nha hoàn ngay cả nước trà điểm tâm cũng không dâng lên cho nàng.

Nàng vuốt vuốt khăn thưởng thức , suy đoán chỉ sợ là vì chuyện ruộng dâu mới khiến cho Hạ Tình Tình sinh ra ý buồn bực với nàng.

Nghe nói Hạ gia thua lỗ hơn trăm vạn lượng bạc trắng đâu!

Trong lúc nàng trầm ngâm, ngoài hành lang rốt cuộc truyền đến động tĩnh.

Hạ Tình Tình được bọn thị nữ vây quanh dẫn đến.

Nàng giơ tay, hướng Nam Yên một bạt tai:" Tiện nhân! Cũng bởi vì chủ ý ngu ngốc của ngươi, mà hại nhà ta tổn thất một trăm vạn lượng bạc! Ngươi là yêu tinh hại người còn dám đến nhà ta?"

Nam Yên chịu một bạt tai, sắc mặt tái nhợt.

Nàng miễn cưỡng cười nói:" Tình Tình tỷ, chuyện ruộng dâu, ta mười phần áy náy. Ta ở nhà trái lo phải nghĩ, rốt cục nghĩ được biện pháp đền bù cho ngươi."

" Biện pháp gì?"

" Nhị ca Tiêu Dịch của ta, bây giờ đang xông pha chiến đấu ở tiền tuyến, trận pháp cùng võ nghệ của hắn rất tốt, nhất định có thể dành được quân công hiển hách, thăng quan phát đạt ở ngày trước mắt. Đáng tiếc bởi vì Nam Bảo Y phá hư, Tình Tình tỷ cùng hắn không thể làm mai."

Nàng dừng một chút, ý vị thâm trường nói:" Nhưng là, chỉ cần diệt trừ Nam Bảo Y , Tình Tình tỷ liền có cơ hội gả cho nhị ca ta."

Hạ Tình Tình không cam lòng:" Làm sao diệt trừ nàng? Chẳng lẽ ta có thể gϊếŧ nàng hay sao? Đó là phạm pháp!"

" Không gϊếŧ nàng, nhưng có thể cho nàng chút giáo huấn." Nam Yên dáng cười quỷ dị," Ta nhớ lúc trước Tình Tình tỷ từng nhắc qua, ngươi có vị đại biểu ca bà con xa, bởi vì chơi bởi thanh lâu nên bị nhiễm bệnh hoa liễu, đến nay vẫn chưa tìm được mối hôn nhân."

Hạ Tình Tình kinh ngạc:" Ý ngươi là..."

Nam Yên cười không nói.

Hạ Tình Tình như có điều suy nghĩ," Chỉ cần Nam Bảo Y cùng đại biểu ca ta kết thân, như vậy Nam gia cùng Hạ gia liền có quan hệ thông gia, ta cũng có cơ hội đi lại Nam phủ, có nhiều cơ hội tiếp xúc Tiêu công tử, cho hắn biết ta tốt..."

Nam Yên thấy nàng động tâm tư, lại nói:" Nhưng Nam Bảo Y luôn ở khuê phòng hậu viện, chúng ta có ý đồ với nàng cũng không dễ dàng."

" Ngươi có cao kiến gì?"

" Chỉ cần chúng ta mua chuộc được mã phu Nam phủ, liền có thể thừa dịp nàng xuất phủ mang tới ngõ hẻm hoang vắng, để thành toàn chuyện tốt cho đại biểu ca ngươi."

Hạ Tình Tình vui mừng quá đỗi.

Nàng thân thiết nắm chặt tay Nam Yên," Yên nhi, ngươi thật thông minh nha! Có thể giao thiệp với tỷ muội tốt như ngươi, là tam sinh hữu hạnh của Hạ Tình Tình ta!"

Nam Yên ngượng ngùng mỉm cười, trong sâu con mắt tràn ngập quỷ quyệt .

Nàng sinh ra là ngoại thất nữ mà không có quyền tài để dựa vào. Nhưng thì tính sao, chỉ cần am hiểu mượn đao gϊếŧ người, những thiên kim quyền quý này còn không phải để nàng tuỳ ý thúc đẩy đùa bỡn?

Đem Nam Bảo Y gả cho tay chơi bị nhiễm hoa liễu, đã có thể giải quyết nan đề mẫu thân vào phủ, lại có thể để việc hôn nhân với Trình gia rơi xuống đầu Nam Yên nàng.

Nam Bảo Y , cuối cùng phải quỳ dưới chân nàng cung kính gọi một câu" Phu nhân".

......

Tháng bảy lưu hoả, tháng tám thụ y.

Theo mà thu đến, hoa cúc trong Triều Văn viện dần dần nở rộ, cảnh trí đẹp đẽ.

Thưởng Tâm giúp Nam Bảo Y đẩy dây đu.

Thiếu nữ mấy tháng không xuất phủ, cả ngày ngồi trên dây đu, đối cây hồng nơi hẻo lánh ngẩn người.

Quả hồng đầu cành, mới đầu giống như đậu tằm nho nhỏ màu xanh nhạt, bọn chúng ngày càng lớn đã to bằng nắm tay giống như ngọn đèn l*иg nhỏ đem cành cây trĩu xuống.

Nàng rất thèm quả hồng nhà mình.

Dư Vị cười nói:" Hiện tại quả hồng vẫn còn xanh chát, phải chờ tới khi chim chóc bắt đầu đến ăn, mới có thể hái xuống ăn được. Nô tỳ sẽ làm bánh quả hồng, tiểu thư thích ăn đồ ngọt, tất nhiên sẽ rất thích."

Nam Bảo Y nghĩ nghĩ.(ahr)

Nàng ôn nhu nói:" Đến lúc đó ngươi dạy ta làm bánh quả hồng, ta làm nhiều một chút, chờ thời điểm nhị ca ca trở về, cho hắn ăn."

Cây hồng chính là đối diện với lăng hoa cửa sổ của thư phòng .

Nam Bảo Y cảm thấy, nếu như Tiêu Dịch trong phủ, ước chừng cũng sẽ giống nàng thèm ăn những quả hồng kia.

Dư Vị cười:" Tiểu thư, nhị công tử không thích đồ ngọt."

Nam Bảo Y nghi hoặc:" Thế nhưng mỗi lần ta dùng bữa cùng hắn, trên bàn đều bày mấy đĩa bánh ngọt đâu."