Chiêu hồn, đám người Tiêu Xuân Thu chỉ kiến thức nửa vời, nhưng bọn họ biết năng lực Huyền Huyễn, nếu quả thật không chiêu hồn được, vậy đại biểu không bình thường.
"Không chiêu được? Thế nhưng người vừa chết, theo lý không thể nhanh vậy đã đầu thai, hồn hẳn còn lắc lư ở dương gian, anh, nguyên nhân gì khiến hồn người này không chiêu được?" Huyền Diệu Khả cẩn thận hỏi.
Huyền Huyễn định lau mồ hôi trên trán, Nguyệt Vũ cướp trước một bước, rút khăn tay lau giúp cậu.
Huyền Huyễn sửng sốt, né tránh ánh mắt tìm tòi nghiên cứu Tiêu Xuân Thu bắn tới.
"Tôi nghĩ hồn người này có thể bị giam cầm, hoặc có ai biết tôi chiêu hồn, nghĩ cách quấy rầy, khiến tôi không thể chuẩn xác xác định hồn ở đâu."
Đáy mắt Thượng Quan Hiên hiện lên một tia tối tăm chợt loé rồi mất, anh nói: "Tôi tìm người tra, người chết bối cảnh rất thuần khiết, không có ghi lại kết oán bất lương, vì vậy có người giam cầm linh hồn hoặc quấy rầy cậu chiêu hồn, hình như không thể."
Tiêu Xuân Thu nói: "Thế nhưng hiện tại Huyền Huyễn thực sự không chiêu được hồn người này, như cậu nói, có thể bài trừ khả năng báo thù, vậy chỉ còn một khả năng, là kẻ này tâm lý biếи ŧɦái, thích lột da tra tấn người."
Đám người Huyền Huyễn không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình "chỉ biết là vậy".
Bị bọn họ nhìn, Tiêu Xuân Thu sợ hãi, "Mọi người nhìn tôi làm chi?"
"Chỉ biết anh là vì tra án mới tới." Huyền Diệu Khả nói.
"Oan uổng, tôi thật là vì hiếu kỳ, cậu ta mới vì tra án, đây là vụ án cùng loại thứ ba trong tháng."
"Thứ ba? Người chết đều bị lột da?" Huyền Huyễn hỏi.
"Ừ." Thượng Quan Hiên gật đầu, "Vì người chết không có điểm chung, cho nên hôm nay nghe cậu muốn chiêu hồn, tôi nghĩ tới, xem có thể hỏi ra đầu mối không, kết quả thất bại."
"Cũng không phải không có điểm chung, tới giờ, ba người chết đều là nam, như vậy, tôi nghĩ hung thủ vô cùng có khả năng là nữ." Tiêu Xuân Thu nói.
"Nữ? Có thể khẳng định?" Nguyệt Vũ hiếu kỳ hỏi.
"Dị tính tương hấp, đồng tính tương xích."
"Lý do này của anh có chút gượng ép."
"Tôi nghĩ Xuân Thu nói có lý." Tiêu Xuân Hạ nói: "Một người hoặc nhiều hoặc ít sẽ đối khác phái có ý nghĩ không an phận, đối thân thể khác phái, tâm lý ảo tưởng, hiếu kỳ động vật giới tính không giống mình có gì khác biệt, giả thiết hung thủ là tâm lý biếи ŧɦái, hắn vô cùng có thể chọn khác phái hạ thủ, như vậy rất có cảm giác chinh phục."
"Tiểu Hạ nói khó không có lý, thế nhưng nếu hung thủ là homo, hắn sẽ bài xích khác phái, nghĩ khác phái là độc dược, em nghĩ hắn mới lười hạ thủ với khác phái." Huyền Diệu Khả hăng hái bừng bừng nói.
Đám người Nguyệt Vũ quay đầu nhìn Huyền Huyễn, một đầu hắc tuyến.
Huyền Huyễn nhún vai, em gái thích là những thứ như vậy, cậu có cách nào? Cậu cũng bị cô đầu độc không ít.
"Mặc kệ thế nào, chí ít hiện tại chúng ta biết một việc, hung thủ vô cùng có thể là đạo học cao thủ, cho nên, Huyền Huyễn lại phải phiền cậu." Tiêu Xuân Thu nói.
Huyền Huyễn rất trực tiếp vươn tay đến trước mặt Tiêu Xuân Thu.
Tiêu Xuân Thu trừng mắt nhìn bàn tay trắng nõn xinh đẹp, một trăm lẻ một lần nghiến răng nghiến lợi: "Đồ tham tiền! Tiễn quỷ!"
"Gần đây sinh ý ảm đạm, tôi không kiếm được nhiều, anh đã tìm tôi hỗ trợ, tự nhiên phải thu phí. Bằng không sống làm sao? Giá cũ, 5500 đôla." Huyền Huyễn tuyệt không ngượng ngùng.
Tiêu Xuân Hạ thường nghe Tiêu Xuân Thu nói anh em Huyền thị hút máu, anh thầm ôm nghi hoặc, mà hiện tại thấy Huyền Huyễn trực tiếp đòi tiền, không khỏi mục trừng khẩu ngốc.
Nguyệt Vũ cũng trợn tròn.
Huyền Huyễn luôn khiến người có cảm giác cao thâm mạc trắc, duệ trí lãnh tĩnh, nhưng giờ, cậu lại thoáng có chút tục, khiến người không thích ứng.
Tiêu Xuân Thu xoay người, rút quyển chi phiếu, rồng bay phượng múa viết mấy con số, lẽ thẳng khí hùng đưa cho Thượng Quan Hiên, "Ký tên!"
Thượng Quan Hiên nhìn Tiêu Xuân Thu đương nhiên, lại nhìn Huyền Huyễn thần tình đạm nhiên, siêu thoát phàm trần, cúi đầu, ký tên.
Huyền Diệu Khả hai mắt tỏa sáng, thần tượng, nịch ái a!