Editor: jenni.
Beta: Stuki^^
Lúc Ôn Hướng Dương cho rằng Mộ Lăng Khiêm sẽ nghe lời thì anh lại lãnh đạm mở miệng: “Không muốn làm vết thương của tôi chuyển biến xấu, liền nhớ kỹ mỗi một câu tôi nói.”
Ôn Hướng Dương: “….”
Ôn Hướng Dương nhớ kỹ, cô không thể không nhớ kỹ.
Cô không đi gặp Cách Cách, chờ thương thế Mộ Lăng Khiêm trở nên tốt, cô lại trộm đi thăm Cách Cách, đưa Cách Cách chút đồ bổ.
Mộ Lăng Khiêm gọi Ôn Hướng Dương lại đây, chỉ là muốn cô ăn bữa sáng, thuận tiện nhìn xem cái vật nhỏ này còn có hay không cùng anh cau có. Nghĩ đến Tiểu Lam lát nữa khả năng sẽ đến, hắn mở miệng nói: “Em có thể đi trở về.”
Ôn Hướng Dương nghe vậy, không có nhẹ nhõm như tưởng tượng, ngược lại nhìn phía Mộ Lăng Khiêm.
Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương liếc mắt một cái: “Như thế nào? Nghĩ muốn ở lại chờ Tiểu Lam?”
Vừa nhắc đến Tiểu Lam, Ôn Hướng Dương lập tức đứng lên. Tiểu Lam đi lấy thuốc cho cô, trở về tìm không thấy cô, nói không chừng sẽ lo lắng, hơn nữa cô tuyệt đối không muốn bị Tiểu Lam phát hiện.
“Mộ thiếu, anh nghỉ ngơi cho tốt, tôi giữa trưa lại đến xem anh?”
“Ân.” Mộ Lăng Khiêm nói xong, không quay đầu nhìn Ôn Hướng Dương.
Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm không để ý tới mình, cô lui đi ra ngoài, còn giúp Mộ Lăng Khiêm đóng cửa phòng.
Lúc này, Ôn Hướng Dương rẽ ở chỗ ngoài phòng bệnh thì Lý Lam Hi mới vừa mua thuốc mỡ trở về, vừa lúc gặp Nghiêm Hân tới tìm Ôn Hướng Dương.
Lý Lam Hi nhìn thấy Nghiêm Hân, nhíu nhíu mày, rõ ràng còn ở để ý chuyện Nghiêm Khắc cùng Trương Tử Nguyệt.
Nghiêm Hân thấy Lý Lam Hi ở chỗ này, cô ấy bước nhanh đi lên trước nôn nóng dò hỏi: “Tiểu Lam, Hướng Dương đâu? Cậu ấy có khỏe không?”
“Không tốt.” Lý Lam Hi nói thẳng không cố kỵ: “ Bị người ta đánh, còn có thể tốt sao?”
Nghiêm Hân bị Lý Lam Hi nói có chút xấu hổ: “Thực xin lỗi.”
Lý Lam Hi nghe được Nghiêm Hân xin lỗi, cô thật ra không có việc gì, cũng không lại khó xử Nghiêm Hân. Rốt cuộc không phải vấn đề là do Nghiêm Hân, cô chỉ là có chút tức giận bất bình nói: “Anh trai cậu và vị hôn thê kia rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Anh trai cậu cũng thật là, cư nhiên tùy ý để vị hôn thê đánh Hướng Dương.”
“Anh trai tớ thật sự……” Nghiêm Hân nghe nói như thế, kinh ngạc ngẩng đầu lên, anh trai cô như thế nào sẽ……
Nhưng thực mau, Nghiêm Hân liền hiểu ra, cô cúi đầu, trầm mặc một lát mới phiền muộn nói: “Tiểu Lam, cậu thực không thích anh trai tớ đúng không? Kỳ thật tớ cũng không thích anh trai tớ như vậy. Nhưng là, nữ nhân kia vì anh trai tớ mà mất một đứa con.”
“Không có người đàn bà kia, trước đó, tớ cùng Hướng Dương còn có anh trai tớ ở bên nhau khá tốt. Tớ thậm chí hy vọng Hướng Dương là chị dâu tương lại của mình. Nhưng sau đó, nữ nhân kia xuất hiện. Cô ta cùng anh trai tớ là bạn học thời đại học, bắt đầu là cô ta theo đuổi anh trai tớ. Sau lại không biết như thế nào, anh ấy liền cùng cô ta có quan hệ xá© ŧᏂịŧ, cô ta còn có thai, nhưng không hiểu sao lại bị sẩy mất. Sẩy thai tháng thứ hai, anh ấy cùng cô ta đính hôn.”
Lý Lam Hi nghe nói như thế, lại là nở nụ cười: “Tiểu Hân, đây không phải là vai diễn mấy năm trước của tôi trong một bộ phim thần tượng mà nội dung cốt truyện cẩu huyết giống như vậy sao?Anh trai cậu là tên ngốc hả?”
Nghiêm Hân: “….”
“May mắn anh trai cậu là tên ngốc, nếu không thật là tai họa cho Hướng Dương, a……”
“Tiểu Hân, Tiểu Lam?” Ôn Hướng Dương trở về vừa đến cửa liền nhìn thấy Nghiêm Hân cùng Lý Lam Hi hai người đều ở cửa phòng bệnh của cô, cô đi lên trước, gọi hai người một tiếng.
-“Hướng Dương, cậu như thế nào đi ra ngoài?”
-“Hướng Dương, cậu thế nào rồi?”
Lý Lam Hi cùng Nghiêm Hân thanh âm đồng thời vang lên, đồng thời hướng Ôn Hướng Dương đi qua.