Editor: Rin đẹp trai~~
Beta: Stuki^^
” Nghiêm Khắc?”
Nỗi lo lắng trong mắt của Ôn Hướng Dương càng lúc càng dày đặc. Cô trước nay chưa thấy qua bộ dáng Nghiêm Khắc thất thần như thế. Nghiêm Khắc ở trước mặt cô trước nay đều là một bộ dáng tinh anh, là nòng cốt của xã hội. Anh ấy giống như một người anh trai chiếu cố cô, có khi cũng sẽ lạnh mặt mắng cô, nhưng bộ dáng Nghiêm Khắc thất thần như vậy nhìn cô, thì cô chưa bao giờ gặp qua.
Nghiêm Khắc nghe được Ôn Hướng Dương lại lần nữa gọi mình, anh ta đem ý niệm không nên có đều mạnh mẽ áp trở về đáy lòng.
Anh ta quay đầu, nhìn về Ôn Hướng Dương, đang muốn nói chuyện.
Ai ngờ, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một nửa cái cổ trắng nõn của Ôn Hướng Dương lộ ra, có dấu vết màu đỏ thẫm rất là chói mắt.
Ôn Hướng Dương lúc này là đứng, cong eo, bởi vậy cái cổ kia chẳng những lộ ra mà dấu vết, mà trên cổ còn dị thường thấy được rõ ràng.
Nghiêm Khắc nhíu mày, đó là…… Dấu hôn?
Ôn Hướng Dương bị Nghiêm Khắc nhìn trong lòng có chút quái dị.
Nghiêm Khắc làm gì mà đột nhiên nhìn cô như vậy?
Là cô có vấn đề gì sao?
Đột nhiên, trong đầu của Ôn Hướng Dương hiện lên chuyện tối hôm qua cô cùng Mộ Lăng Khiêm làʍ t̠ìиɦ.
Hai người chiến đấu kịch liệt như vậy, cô căn bản không có thời gian chú ý, Mộ Lăng Khiêm lại là người không hiểu tiết chế của nam nhân, ở trên người cô,sẽ không……
Ôn Hướng Dương nghĩ vậy, cả người đều cứng đờ.
Vì không cho Nghiêm Khắc nhìn ra vấn đề, cô cố ý bảo trì trấn định đem áo bệnh nhân của mình hướng lên trên lôi kéo, che cổ lại.
Hy vọng trên cổ sẽ không có dấu hôn.
Cầu mong Nghiêm Khắc không thấy được.
Nếu không với khôn khéo cùng nhạy bén của Nghiêm Khắc, chuyện cô bị người ta bao dưỡng, khẳng định sẽ giấu không được.
Nghiêm Khắc mà biết, tiểu Hân khẳng định cũng sẽ biết, tiểu Hân mà biết, Thiệu Kiệt nói không chừng cũng sẽ biết, Thiệu Kiệt lại biết, Tiểu Lam có phải hay không cũng sẽ biết……
Ôn Hướng Dương càng nghĩ càng khẩn trương, lại giả bộ trấn định nhưng vẫn lộ ra dấu vết.
Bộ dáng khẩn trương nhưng giả bộ trấn định của Ôn Hướng Dương, càng làm sức quan sát của Nghiêm Khắc thêm mạnh mẽ.
Theo lý thuyết, Hướng Dương hôm nay đều tốt nghiệp đại học, liền tính Hướng Dương cùng tiểu Hân ở tiểu học nhảy lớp, năm nay tốt nghiệp đại học cũng đã 21 tuổi.
Chuyện Hướng Dương giao thân cho bạn trai cũng rất bình thường.
Trước kia Hướng Dương không cũng cùng Lâm Hạo kết giao.
Khi đó, anh ta chỉ cảm thấy bọn họ chỉ chơi cho vui, cũng không có để ở trong lòng.
Sự thật chứng minh, suy đoán của anh ta là đúng.
Chỉ là, hiện tại, anh ta cũng không biết anh ta đang không thoải mái vì cái gì.
Nghiêm Khắc thu liễm con ngươi, cầm lấy ly nước vừa rồi Ôn Hướng Dương đưa cho mình, uống một ngụm nước, nhìn như không chút để ý mở miệng nói: “Hướng Dương, em có phải hay không đã giao thân cho bạn trai?”
Nguyên bản cho rằng chính mình bị lộ, Hướng Dương nghe được lời này của Nghiêm Khắc, tâm cô lộp bộp một tiếng, không hề nghĩ ngợi, theo bản năng phản bác nói: “Sao có thể?”
“Không có thì tốt.” Nghiêm Khắc trong lòng vẫn là hoài nghi. Anh ta ngăn không được việc Ôn Hướng Dương giao thân cho bạn trai, anh ta chỉ có thể nhìn Ôn Hướng Dương, từng câu từng chữ giáo dục nói: “Liền tính em có bạn trai nhưng em cũng là con gái, cũng có tự trọng, không đính hôn hay không kết hôn trước, nên làm hay không nên làm, trong lòng của em phải rõ.”
Nghiêm Khắc đột nhiên cùng Ôn Hướng Dương nói loại này lời nói, làm cho mặt của Ôn Hướng Dương ửng đỏ, hoảng sợ. Nghiêm Khắc cư nhiên lại bắt đầu giáo dục cô, còn cùng cô nói những lời nói này. Cô không thể không thừa nhận Cách Cách nói đúng, nhưng hiện tại cô ……
Cô cùng Mộ Lăng Khiêm cũng không biết lăn qua bao nhiêu lần, thậm chí có mấy lần vẫn là cô chủ động đưa đến trước mặt của hắn, thông đồng với hắn.
Nghiêm Khắc nhìn đến sắc mặt hồng đến không bình thường của Ôn Hướng Dương, trong khoảnh khắc nét tươi cười trên mặt của anh ta biến mất nhanh chóng.
Đặc biệt là dấu vết trên cổ của Ôn Hướng Dương rất chói mắt làm anh ta nhịn không được vươn tay.
Ôn Hướng Dương cúi cúi đầu.
Nghiêm Khắc nói trắng ra quá mức làm cô hoảng sợ. Đây là vấn đề bọn họ không nên thảo luận có được hay không?.
Lúc này cô cúi đầu cũng không chú ý hành động của Nghiêm Khắc. Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần thì tay của Nghiêm Khắc đã chạm tới cổ của cô.
Mà đúng lúc này —-