Từ khi Phương Thành Thu mang thai, hai người liền đổi chỗ ở, chuyển đến một căn nhà khác của Phương gia ở gần ngoại ô. Diện tích so với nhà chính của Phương gia nhỏ hơn nhiều nhưng hoàn cảnh ưu nhã không khí tươi mát càng thích hợp tu dưỡng. Vốn bà Phương muốn cho con lưu lại nhà lớn để tiện chiếu cố, nhưng nghĩ đến người nhiều miệng tạp, cuối cùng đồng ý bọn họ chuyển qua nhà nhỏ này. Chỉ cần gọi người đem thức ăn thuốc uống đúng giờ đưa đi, người giúp việc cũng chỉ biết thân thể thiếu gia không tốt đi tĩnh dưỡng.
Phương Thành Thu bụng ngày một rõ hở ra, Lục Ngũ dựa theo lời dặn của bác sĩ thật cẩn thận chiếu cố, định kỳ chở cậu đến bệnh viện kiểm tra. Phương Thành Thu sau này mới biết được, gia tộc bên mẹ có đầu tư bí mật vào một bệnh viện danh tiếng, bên trong có thiết bị chuyên dùng, vì đặc thù của gia tộc nên có nhân viên phục vụ riêng trên một tầng lầu bí mật. Mỗi lần đi kiểm tra, Lục Ngũ đều trực tiếp đem xe chạy đến dưới gara theo thang máy chuyên dụng đi thẳng đến bên trong tầng lầu này.
Trải qua mấy tháng chú ý điều dưỡng cùng chiếu cố, Phương Thành Thu so với trước kia béo một ít, cả người khí sắc hồng nhuận biếng nhác, lộ ra một niềm vui sướиɠ khi làm mẹ. Trong bụng thai nhi cũng nghe lời, không ép buộc quấy phá Phương Thành Thu. Lục Ngũ thích ghé vào bụng to nghe động tĩnh đứa trẻ, lộ ra bộ mặt ngốc hề hề tươi cười. Hết thảy mọi việc đều rất tốt, trừ phương diện kia.
Lục Ngũ vốn người tính dục tràn đầy trước kia mỗi ngày ít nhất đều muốn ít nhất một lần phát tiết, biết Phương Thành Thu mang thai nên phải nhịn xuống, nhịn đến sau này nhu cầu cũng nhạt dần. Ngược lại là Phương Thành Thu, sau khi mang thai tính dục lại tăng cao, hở một chút liền muốn, thường xuyên đang ăn cơm hoặc là nửa đêm tỉnh lại liền đặc biệt muốn, quấn lấy Lục Ngũ. Lục Ngũ đương nhiên cũng bị gợi lên dục hỏa, nhưng bác sĩ nói câu “Cấm chuyện phòng the” hắn chặt chẽ nhớ rõ, không dám xằng bậy. Mà cũng không thể nhìn vợ yêu khó chịu a, đành phải nghẹn chính mình, lấy tay dùng đầu lưỡi làm vợ yêu thỏa mãn, sau khi xong việc lại chạy tới phòng tắm giải quyết.
Phương Thành Thu bụng đã bảy tháng, lúc này ngực đã có sữa lớn hơn một chút. Lục Ngũ ôm Phương Thành Thu nằm ở bồn tắm lớn thoải mái tắm, hai người câu được câu không nói chuyện. Nước ấm tràn qua ngực Phương Thành Thu lộ ra hai viên đầu v* đỏ au nằm ở trên khuôn ngực da thịt trắng mịn đặc biệt chọc người. Lục Ngũ bóp hai bầu ngực ngón cái không khách khí ấn xoa lên, nhìn những giọt sữa chảy xuống lại buông ra, đầu nhủ hồng hồng lập tức đứng lên, chỉ ấn vài cái, đầu v* liền đỏ hơn, trướng thành một viên nho lớn, còn có thể thấy rõ ràng đỉnh lỗ. Lục Ngũ nắm bộ ngực biến lớn lôi kéo, một hồi hướng về phía trước một hồi hướng hai bên, nhìn chúng nó biến hóa đặc biệt có cảm giác thành tựu. Bàn tay xoa nắn cũng làm làn da nơi đó chậm chậm lộ ra màu hồng. Người trong lòng người bắt đầu thở dốc a a nhỏ giọng kêu, hai chân bắt đầu khó nhịn ma sát vào bên trong chân của Lục Ngũ.. Mỗi lần xoa nắn như vậy đối với hai người vừa ngọt ngào lại tra tấn.
“Lục Ngũ… Lục Ngũ…”, Phương Thành Thu đã nhịn không được kêu to.
“Nhẫn nhẫn bảo bối, lại nhẫn nhẫn, ” Lục Ngũ yêu thương hôn môi người trong lòng.
“Không được… em muốn… em muốn mà..”. Phương Thành Thu sau khi mang thai tính cách thay đổi thật sự khả ái, còn học được làm nũng, cậu mà làm nũng Lục Ngũ liền không chịu nổi: “Được, được, bảo bối, liền cho em liền cho em.”
Lục Ngũ hôn hôn hai má hồng nhuận của cậu, một tay như cũ xoa nắn một bên vυ', một tay lướt qua cái bụng tròn tròn, đυ.ng đến côn th*t đứng thẳng thuần thục bộ lộng. Một lát nắm hai viên túi thịt xát lộng, một lát lại dùng lòng bàn tay bao trụ đỉnh xoay vòng ma sát. Phương Thành Thu thoải mái tự động tách đùi ra, tay cũng không nhàn đυ.ng đến đầu v* bên kia lung tung xoa nắn. Lục Ngũ sợ cậu không biết nặng nhẹ cào mình bị thương lấy cánh tay cậu về phía sau để cậu ôm chặt cổ hắn, một tay còn lại cũng đi đến hoa huy*t gia nhập hàng ngũ lấy lòng.
Lục Ngũ không dám dùng lực, chỉ có thể dùng đầu ngón tay ở miệng hoa huy*t qua lại an ủi, nhưng điểm này kí©ɧ ŧɧí©ɧ xa xa không đủ, Phương Thành Thu bất mãn kêu: “Đi vào… Cắm vào đi…”. Lục Ngũ đành phải mở lớn hai bên hoa huy*t, nắm khỏa hạch thịt bên trên đè ép bát lộng. Bộ vị mẫn cảm liên tục bị đùa bỡn, hoa huy*t vui thích khép mở theo ngón tay đưa vào phun ra nước ấm, Phương Thành Thu thoải mái quát to: “A a… Thật thoải mái… Lại đến… Dùng lực điểm…”.
Lục Ngũ đành phải gia nhập hai đầu ngón tay, ở miệng huyệt đạo nhợt nhạt trừu sáp giảm bớt ham muốn của Phương Thành Thu. “Không đủ… Đi vào … Lại đi vào bên trong…”. Phương Thành Thu khát vọng càng nhiều, đung đưa thân thể hướng lên ngón tay, nghiêng đầu hướng Lục Ngũ đòi hôn. Lục Ngũ cúi đầu hàm trụ đầu lưỡi trơn trượt mềm mại phối hợp cắи ʍút̼, hạ thể lại thêm vào một ngón tay, hơi chút đi sâu vào, ở bên trong linh hoạt chuyển động móc ngoáy, làm nhục bích được toàn diện âu yếm. Huyệt khẩu bên cạnh được bàn tay đè hoa hạch nhanh chóng run run, cho Phương Thành Thu gia tăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Mười mấy phút sau, tay Phương Thành Thu khoát lên cổ Lục Ngũ đột nhiên dùng lực, cố hết sức nâng bụng lên, run rẩy bắn ra du͙© vọиɠ. Lục Ngũ không quên nhẹ nhàng trừu động ngón tay giảm bớt co rút huyệt đạo, thuận tiện đem mật dịch tiết ra khi cao trào rồi dùng nước ấm tẩy rửa hạ thể cho Phương Thành Thu.
Du͙© vọиɠ phát tiết hoàn tất Phương Thành Thu có chút ỉu xìu muốn ngủ, Lục Ngũ nhanh chóng ôm lấy cậu về trên giường, kéo lên chăn mỏng đắp lên rồi xoay người trở về phòng tắm. Phương Thành Thu lôi kéo hắn cùng nhau ngủ, Lục Ngũ cúi xuống ở trán cậu hôn hôn: “Chờ anh một chút, lập tức quay lại.” Nói xong đến phòng tắm nhanh chóng giải quyết du͙© vọиɠ đang bốc cháy xong mới trở lại trên giường. Phương Thành Thu lập tức sít lại gần để Lục Ngũ ôm mới yên tâm ngủ.
Lục Ngũ nhẹ vỗ về mái tóc mềm mại của Phương Thành Thu, khe khẽ thở dài, những ngày như thế này lúc nào mới kết thúc đây…
Trên thực tế, những ngày như vậy lập tức liền đến. Phương Thành Thu dùng xong cơm trưa, hai người ở trên sô pha xem TV, nhìn Phương Thành Thu lại “Phát tác”, Lục Ngũ thuần thục giúp cậu cởϊ qυầи lót theo phương pháp trước kia giải quyết. Lần này Phương Thành Thu làm thế nào cũng đến không được cao trào, khiến Lục Ngũ hai tay đều mỏi. Phương Thành Thu chỉ lắc đầu thở gấp muốn càng nhiều hơn trêu chọc Lục Ngũ đều ngạnh đến cùng cực. Cuối cùng cắn răng một cái, Lục Ngũ gọi điện thoại cho bác sĩ, bác sĩ vừa nghe rất kinh ngạc: “Tôi nói ba tháng đầu không thể làm chuyện phòng the a, sau ổn định, thích hợp vận động có lợi cho thân tâm khỏe mạnh…”
Lục Ngũ đen mặt cắt đứt điện thoại, làm mấy tháng này bọn họ đều nghẹn.
Nội dung điện thoại Phương Thành Thu cũng nghe thấy được, không nói hai lời cởϊ áσ ngoài, thấy Lục Ngũ còn chưa cởi hết, liền muốn hỗ trợ. Lục Ngũ đứng lên cởϊ qυầи lại ngồi xuống, vỗ vỗ đùi ý bảo Phương Thành Thu tách chân ra xê dịch đến hai bên đùi của Lục Ngũ. Cậu đỡ vai hắn chậm rãi ngồi xuống, hoa huy*t hư không mấy tháng ăn được đại bổng đã lâu không gặp, lập tức kẹp chặt luyến tiếc không một khe hở.
“Ah…”. Lục Ngũ nhíu chặt mi, du͙© vọиɠ nhịn mấy tháng rốt cuộc có thể thư giải. Vừa mới đi vào liền bị kẹp chặt đến muốn bấm gãy tính khí đang cương cứng hắn bạo tính phát tác, “Ba” một cái đánh vào mông của cậu.
“A.. a… hừ…”, đột nhiên bị bàn tay đánh cánh mông chấn động một làn sóng thịt truyền thẳng về phía sau, cảm giác tê dại khiến Phương Thành Thu khó chịu xoay eo, thế nhưng lại mở miệng: “Lại tiếp tục đến đi…”
“Xem em ngày càng dâʍ đãиɠ rồi!”. Lục Ngũ không khách khí lại đánh một cái, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Phương Thành Thu thoải mái cao giọng gọi: “Còn muốn… Tiếp tục…uh… Dùng lực một chút… A a…” hai cánh mông đưa đẩy vừa mềm lại co dãn, xúc cảm vô cùng tốt. Lục Ngũ chịu không nổi mê hoặc liên tục đánh, tiếng “Ba ba” phát ra cùng tiếng Phương Thành Thu phóng đãng rêи ɾỉ hợp thành một khúc tiết tấu da^ʍ mĩ, trêu chọc Lục Ngũ cuồng tính nổi lên, tầng tầng đỉnh đầu côn th*t đánh thẳng hoa tâm, cắn bừa bãi đầu v* trước mắt hung hăng liếʍ láp. —
“A a…” Phương Thành Thu chịu không nổi hét lên một tiếng thích thú đến cao trào.