Bởi vì chỉ là đính hôn, tuy rằng nhiều người tham dự nhưng nghi thức lại rất đơn giản. Sau khi ông Phương lên đài phát ngôn, bạn bè của đôi vợ chồng đi lên phát biểu cảm tưởng, cuối cùng thời gian không đủ, người chủ trì không thể không đoạt lấy mirô cho hai vợ chồng phát ngôn. Không hề nghi ngờ đây là một đôi vợ chồng hạnh phúc, mọi người chúc mừng xong rốt cuộc đến phiên cuối cùng là giai đoạn dùng cơm. Làm anh của cô dâu lại là người thừa kế một công ty lớn, Phương Thành Thu không thể tránh người quen hoặc không quen kính rượu. Trước kia cậu tửu lượng cũng tàm tạm, từ khi Lục Ngũ tiếp quản việc lo cho cậu ăn uống lại bắt buộc cấm cậu uống rượu. Khi xã giao chỉ có thể ý tứ uống một chút còn lại đều bị Lục Ngũ uống thay làm hại cậu hiện tại tửu lượng càng ngày càng kém. Lần này cũng giống nhau, Phương Thành Thu chỉ ở trước mặt trưởng bối uống mấy ly liền có cảm giác say, sau đó không thể không nhờ Lục Ngũ hỗ trợ uống thay. Lục Ngũ lúc này lại cùng cậu cò kè mặc cả, yêu cầu uống thay một ly sờ mông một lần.
“… Phát điên cái gì, rõ như ban ngày anh cũng dám làm?”
” Thiếu gia thân ái, trời sớm đã tối.”
“Nhưng là tất cả đèn rất sáng.”
“Có thể tránh đến chỗ tối cũng được, đến chỗ tối đưa anh làm.”
“…”
” Cha mẹ em đang mang một đám người đi tới chỗ này.”
“…”
“… Tốt”, say rượu rất đau đầu nữa nên Phương Thành Thu quyết định hi sinh mông.
Sự thật chứng minh cậu lại xem nhẹ Lục Ngũ, người này nào quản có phải ở chỗ tối hay không, cơ hồ mỗi lần uống xong một ly là tìm cơ hội sờ một chút hoặc ngắt mông một chút. Mỗi lần cậu kháng nghị đều bị hắn động thủ chứng minh thời cơ có hiệu quả, bởi vì hắn mỗi lần đều sẽ ở góc chết tầm mắt của người khác vươn ra ma trảo.
Nhìn khách ở Mãn Đình Viện uống đến cao hứng Phương Thành Thu nhíu nhíu mày, cậu hiện tại cả người không thoải mái, đặc biệt hạ thể. Lúc nãy không cơ hội tẩy rửa, trong qυầи ɭóŧ đầy chất dịch, thời điểm động tình bàn tay Lục Ngũ ngăn không được có vài dâʍ ɖị©ɧ dọc theo đùi chảy xuống, hiện tại cảm giác rõ ràng chất dịch làm dính dấp khắp đùi rất khó chịu. Lục Ngũ lại trộm sờ mông của cậu còn được một tấc lại muốn tiến một thước đυ.ng đến phía dưới, ở chỗ không có người thấy dùng lực xoa nắn nhiệt tình. Cậu lại uống vài ly rượu, hiện tại trong thân thể như bốc hỏa, rất là khó chịu.
Lục Ngũ thấy cậu như vậy, cùng người chung quanh nói thiếu gia cần đi nơi khác đi một chút cho vơi bớt mùi rượu. Vì thế hai người đi ra khỏi đám đông, vừa đến chỗ không có người chú ý Lục Ngũ lập tức kéo Phương Thành Thu hướng về cái cây khi nãy mà đi.
Hai người vừa đến bên cạnh cây cho rằng không có người nhưng lại truyền ra âm thanh một trận rêи ɾỉ cùng với tiếng da thịt ba ba va chạm tạo nên. Lúc này không gian thật im lặng nghe lại đặc biệt da^ʍ mĩ lại làm người ta dễ dàng tưởng tượng. Phương Thành Thu còn không kịp đỏ mặt, liền nghe một tiếng thét cao vυ't chói tai cùng một thanh âm trầm la lớn, trong thanh âm bao hàm vui thích cùng thỏa mãn. Tiếp theo chính là giọng hai nam nhân trò chuyện, không nói hai câu liền dừng lại, truyền ra tiếng hôn môi.
Lục Ngũ không có hứng thú nghe người khác biểu diễn đông cung sống, ôm chầm lấy Phương Thành Thu ghé vào lỗ tai cậu nói qua hơi thở: “Phòng của em ở đâu?”
Phương Thành Thu hạ thể mẫn cảm run lên, đột nhiên ý thức được đây là nhà cậu, cậu có thể làm chủ từ phòng ngủ đến phòng khách, vì cái gì muốn cùng người khác tranh một miếng đất trống?
Sau khi bọn họ rời đi trong cây kia hai người lại bắt đầu một đợt kí©ɧ ŧìиɧ mới, hoàn toàn không phát giác có người đến qua.
Vào phòng còn không kịp bật đèn, hai người bọn họ liền lo lắng không yên xé rách quần áo đối phương, Lục Ngũ cởϊ qυầи dài Phương Thành Thu, lấy tay lòn vào trong tìm tòi, mắng: “Em thật dâʍ đãиɠ, qυầи ɭóŧ ướt có thể vắt ra nước.”
Phương Thành Thu mặt đỏ lên, sẳng giọng: “Còn không phải đều là do anh hại.” Bọn họ từ chỗ gốc cây lại đây dọc theo đường đi Lục Ngũ đều động thủ động cước, một hồi xoa nhẹ mông một hồi thò tay vào quần áo sờ eo cậu. Cuối cùng đơn giản đem Phương Thành Thu đè trên tường hôn môi, đùi chen vào giữa hai chân của cậu, nhằm ngay chỗ hoa huy*t kɧıêυ ҡɧí©ɧ, một hồi trên dưới đỉnh lộng, một hồi trước sau sờ mó, chọc Phương Thành Thu chảy ra d*m thủy, không chỉ qυầи ɭóŧ đến quần dài đều lộ ra dịch ẩm ướt. Cũng may mắn tất cả người trong nhà đều đến đình viện tham dự tiệc, cả nhà không có người, nếu như bị người khác thấy cậu ướt quần, mặt mũi đều mất hết. Nghĩ đến điều này, Phương Thành Thu tức giận ở trên vai Lục Ngũ cắn một ngụm, cắn đầy miệng một miếng thịt cứng ngắc người ta không đau cậu lại ê răng. Cậu không phục tiếp tục cắn, hai hàm răng trên dưới còn nghiến qua nghiến lại, làm bả vai người ta đầy nước miếng.
Hai người vốn hết sức căng thẳng, Lục Ngũ bị trên vai truyền đến chút đau đớn kêu “Tê” một tiếng đem qυầи ɭóŧ Phương Thành Thu cởi bỏ, nâng đùi cậu lên, hoa huy*t vì khẩu da^ʍ lúc nãy còn lưu lại dâʍ ɖị©ɧ nghe phốc một tiếng côn th*t đã cắm vào. Cảm giác thích thú làm cậu thoải mái thở ra, hoa huy*t hư không một đêm rốt cuộc ăn được đại bổng quen thuộc. Phương Thành Thu thoải mái siết chặt huyệt khẩu, nâng tay ôm lấy cổ Lục Ngũ thân thể càng kề sát đối phương.
Lục Ngũ hiểu ý bắt lấy eo Phương Thành Thu trên dưới dùng lực trừu sáp đối phương. Phương Thành Thu một chân chống trên mặt đất, một chân vòng qua eo Lục Ngũ khiến côn th*t có thể càng sâu thẳng tiến hoa huy*t, phân thân của cậu ở bụng bị đè ép, ngược lại càng thêm hưng phấn cứng hơn. Hai người ngực ghé sát vào một chỗ hai viên đậu đỏ cũng cương cứng, do chuyện động ma sát lên xuống làm Lục Ngũ cơ ngực tê dại không ngừng.
Sáp trên trăm lần Lục Ngũ nâng cái mông tròn trịa của Phương Thành Thu rời khỏi cạnh cửa, đi đến hướng giường lớn, trong quá trình di chuyển tay chân Phương Thành Thu gắt gao siết chặt Lục Ngũ, hoa huy*t gắt gao cắn côn th*t, luyến tiếc không cho nó đi ra.
Hai người bảo trì tư thế cắm vào như vậy song song ngã vào giường lớn mềm mại, Lục Ngũ đem chân Phương Thành Thu để lên vai mình toàn lực rút ra cắm vào. côn th*t mở rộng huyệt thịt vây quanh, hung hăng ở trên hoa tâm chuyển vòng ma sát làm Phương Thành Thu thích thú căng thẳng thân thể a a gọi bậy, chủ động nâng lên phần eo, dùng hoa huy*t liều mạng nuốt vào côn th*t. Lục Ngũ tùy tay lấy một cái gối đầu để dưới thắt lưng của Phương Thành Thu côn th*t không ngừng trùng kích tiểu huyệt, hai tay dọc theo eo bụng Phương Thành Thu liên tục vuốt ve, cuối cùng đυ.ng đến trên ngực. Hai ngón cái gắt gao đặt trên hai viên màu đỏ, ấn xoa vòng tròn, ngón cái ngón trỏ nắm đầu v* chuyển động, chờ hai viên hoàn toàn sung huyết đứng thẳng, sau đó cúi xuống dùng miệng đầu lưỡi phân biệt yêu thương chúng nó. Phương Thành Thu hai tay tùy ý nắm chặt tay Lục Ngũ, theo động tác đong đưa của Lục Ngũ, một đôi chân dài đặt trên vai Lục Ngũ vòng qua sau cổ. Kɧoáı ©ảʍ tăng mạnh cậu càng siết chặt Lục Ngũ rốt cuộc một phát đâm thật sâu, Phương Thành Thu đạt tới cao trào, hai chân co rút run run, hoa huy*t gắt gao co rút lại, trào ra một cỗ nhiệt lưu bao lấy côn th*t. Phía trước tiểu đệ nhỏ của cậu cũng phun ra bạch dịch, còn phun thẳng lên tới đầu v*. Hạ thể bị hoa huy*t tiêu hồn kẹp chặt, Lục Ngũ cũng không nhẫn nại nữa, mạnh mẽ sáp hơn mười phát sau đó tay chân buông lỏng, một dòng sóng nhiệt thẳng hướng mà ra, hung hăng phun bắn vào hoa tâm. Vừa mới lên cao trào hoa huy*t lại một lần co rút trào ra nước, cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ Lục Ngũ tràn ngập dọc theo khe hở huyệt khẩu chậm rãi chảy ra.
Hai người ôm nằm ở trên giường cảm thụ dư vị cao trào tinh tế hôn môi. Mười phút sau da^ʍ tính lại bộc phát, Lục Ngũ ôm lấy Phương Thành Thu ngồi mặt đối mặt, côn th*t còn ở hoa huy*t không rút ra lại trướng đại cứng lên, gắt gao ở trong nội huyệt. Nhục bích tiếp nhận côn th*t, có thể rõ ràng cảm nhận được thân côn th*t nổi gân xanh. Phương Thành Thu đầu tựa vào vai Lục Ngũ, cùng lưỡi của Lục Ngũ dây dưa, hạ thân phối hợp cử động có tiết tấu của Lục Ngũ.
Vừa thỏa mãn một lần, hai người lần này đều dùng sức nhẹ nhàng chậm rãi hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ.
“Thoải mái sao?” Lục Ngũ một bên cử động một bên hỏi.
“Đúng… Thoải mái…”. Gần mấy tháng điều giáo, Phương Thành Thu đã có thể thành thật nói ra cảm thụ trong lúc làʍ t̠ìиɦ.
“Em có muốn dùng lực mạnh để càng thoải mái hơn không?”
“Muốn… muốn càng thoải mái… Lục Ngũ… Dùng lực…”
“Tốt.” Lục Ngũ nói xong, ôm lấy eo Phương Thành Thu cử động đem côn th*t đi ra ngoài.
“A… anh làm gì, không cần đi…” Lòng tràn đầy mong muốn cho rằng có thể được dùng lực sáp lộng, thịt huyệt lại bị một trận hư không. Phương Thành Thu bất mãn vặn vẹo, muốn một lần nữa nuốt vào côn th*t.
“Đi theo anh.” Lục Ngũ bắt lấy một bên mông của Phương Thành Thu hung hăng xoa nhẹ một chút, đứng lên đem Phương Thành Thu đưa đến trên ban công.
Tối nay trăng sao rất sáng, gió mát lại thổi tới nhẹ nhàng hai người đầy mồ hôi được gió thổi mát thổi qua, đều thoải mái thở dài. Phương Thành Thu được Lục Ngũ dọn xong tư thế, mặt hướng ra ngoài, hai tay nắm chặt lan can, mông hướng về phía sau cao cao mân mê, một hình dạng cơ khát chờ người lâm hạnh. Phương Thành Thu bất an kêu một tiếng Lục Ngũ, lại chờ mong bị thượng lại sợ bị người khác phát hiện, mâu thuẫn khiến cho cậu càng thêm hưng phấn, eo cũng không khỏi nhếch lên.
Lục Ngũ đỡ eo cậu một chút liền đi vào thẳng đến cùng, Phương Thành Thu sảng khoái ngâm một tiếng vui thích kẹp chặt côn th*t.
“Lại kêu lớn tiếng một chút, người bên kia người có thể biết được chủ nhân phòng này đang bị nam nhân thao, ” Lục Ngũ xoa mông Phương Thành Thu một tay thò ra phía trước, nâng lên hai viên thịt tròn trĩnh thưởng thức.
” Oh.. ah.”, bị Lục Ngũ nhắc nhở, Phương Thành Thu vươn ra một bàn tay che miệng lại, hoa huy*t khẩn trương chặt lại, lại bị côn th*t hung hăng trừu sáp.
Lục Ngũ chậm rãi trừu động côn th*t, hỏi: “Như vậy thư thái sao?”
“Ân… Thật thoải mái…”
“Nơi nào thoải mái? Là phía trước vẫn
thích hơn phải không?”
“Nơi nào… Nơi nào cũng thoải mái…” Phía trước bị ngón tay thô lớn chiếu cố, mặt sau bị côn th*t thô to hầu hạ, hai nơi đều thoải mái đến chịu không được.
“Không được, nhất định phải nói phía trước càng thoải mái, không thì anh không cử động nữa.” Lục Ngũ nói xong thật sự ngừng lại.
“Oh.. không, đừng có ngừng, em nói, em nói, hoa huy*t càng thoải mái, hoa huy*t muốn côn th*t, muốn côn th*t hung hăng thao… A…”
Lục Ngũ cũng chịu không nổi bị Phương Thành Thu liều mạng vẹo thắt lưng động tác câu dẫn mong được thao lộng, hắn gầm nhẹ một tiếng dùng lực thao mạnh mẽ, thỏa mãn cậu cũng thỏa mãn chính mình.
“Lớn tiếng gọi, gọi càng lớn tiếng anh lại càng dùng lực làm em”.
“Oh..uh.. không… sẽ bị phát hiện…”
“Anh dọa em thôi ” Lục Ngũ lấy tay Phương Thành Thu đang che miệng lại, ngón tay vói đi vào trong miệng đùa giỡn đầu lưỡi của cậu.
Phương Thành Thu chảy nước miếng lắc đầu, nơi này là ở lầu 3, tuy rằng không bật đèn, cũng xa đám người tụ họp kia, nhưng sợ bị người khác phát hiện, tuy là hạ thể va chạm kɧoáı ©ảʍ lại không ngừng truyền đến, muốn lên tiếng kêu to, muốn hô lên những da^ʍ từ ngôn lãng khiến người đỏ mặt, muốn phía sau được nam nhân càng dùng lực ôm cậu, không rời xa cậu.
Lục Ngũ nghiêng đầu, vươn ra đầu lưỡi nóng hổi liếʍ qua cổ của Phương Thành Thu lưu lại nước miếng, liếʍ đến khóe miệng, lưỡi thay thế động tác ngón tay liên tục dây dưa cái lưỡi nhỏ mềm. Ngón tay trở lại vị trí hạ thân, nắm lấy phân thân đứng thẳng của Phương Thành Thu bộ lộng, ngón cái đặt trên đỉnh nhỏ qua lại ma sát, một tay còn lại ở xung quanh côn th*t massage, tìm đến mặt trên hoa huy*t nắm khỏa thịt hoa huy*t không buông, kỹ xảo đè ép bát lộng, làm hoa huy*t trào ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ. Hắn lại ở côn th*t đè xuống làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ lúc trước bắn ra cùng dâʍ ɖị©ɧ tràn đầy dọc theo bắp đùi chảy xuống, ở gót chân thành tích tụ thành vũng nước nhỏ.
Nơi xa âm thanh vui chơi dần dần mơ hồ, thay thế là tiếng nhục thể va chạm cùng tiếng chất lỏng ma sát. Phương Thành Thu đại não lúc này trống rỗng, thân thể theo kɧoáı ©ảʍ kịch liệt đong đưa, làm miệng vô ý thức phun ra từng câu lãng ngữ, câu dẫn nam nhân phía sau hận không thể thao chết cậu, khiến cậu chỉ nghĩ ở trong lòng hắn trầm luân.
Bên kia buổi tiệc thật lâu vẫn chưa tan, bên này hoan ái cũng đang đến tình nùng mật ý.