Hậu Đình Hoa

Chương 16: Lại bắt đầu ăn thịt ~ (Hoàng hậu tự ngoạn ℕúm ᐯú cho Trẫm xem~~~)

“Hoàng Thượng……” Thẩm Thanh nhẹ nhàng đẩy Long Doanh một chút, lui lui về phía sau.

“Thanh Nhi, trẫm đã nghẹn hai ngày, lại nghẹn nữa long căn của trẫm phải nghẹn đến hỏng mất.” Long Doanh rất là bất mãn la hét. Sau ngày ấy phát hiện Thẩm Thanh rất diệu dụng nên Long Doanh vài ngày đều cùng Thẩm Thanh điên loan đảo phượng, mỗi ngày đại nhục bổng đều phải ở trong hai huyệt thống nhất thống( làm một cái) mới được.

Sau này Thẩm Thanh suy nghĩ đến thân thể của Long Doanh, quyết tâm cự tuyệt cầu hoan. Nhưng Long Doanh cũng không đi tìm phi tần khác, vẫn như trước ở chỗ Thẩm Thanh qua đêm, chỉ là trong lòng đặc biệt buồn bực.

“Hoàng thường mỗi ngày làm…… Làm chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến thân thể, Hoàng Thượng vì thiên hạ bách tính xin bảo trọng long thể của ngài.” Thẩm Thanh ôn nhu kiên nhẫn khuyên giải nói.

“Nhưng trẫm cũng không có mỗi ngày đều làm a, trẫm không phải đã thanh tâm quả dục hai ngày nha, Thanh Nhi muốn trẫm bảo trọng long thể, nhưng nếu cứ như vậy long thể trẫm sẽ bị nghẹn hỏng. Thanh Nhi ngoan, vì thiên hạ bách tính, khanh đáp ứng trẫm đi.” Long Doanh càn quấy nói bậy dụ dỗ Thẩm Thanh.

Thẩm Thanh biết Long Doanh nghẹn hai ngày, hôm nay khẳng định là không đạt mục đích không bỏ qua, cũng miễn cưỡng đáp ứng, sau đó bị Long Doanh cởi giày ôm lên giường.

“Thanh Nhi, khanh hôm nay tự mình ngoạn núʍ ѵú cùng hoa huy*t cho trẫm xem được không, trẫm thích nhất thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ tao lãng của khanh.” Long Doanh vừa thấy Thẩm Thanh đáp ứng, lại cợt nhả thêm một chút, được một tấc lại muốn tiến một thước nói.

“Hoàng Thượng!” Thẩm Thanh mặt lập tức hồng đến lỗ tai cảm giác hai má nóng như thiêu đốt.

“Thanh Nhi, khanh vừa nói trẫm muốn khanh làm cái gì cũng được mà. Thanh Nhi thân là hoàng hậu vì thiên hạ bách tính làm gương mẫu, không thể nói không giữ lời.” Long Doanh giả bộ nghiêm trang dựa vào lời nói vừa rồi ép buộc Thẩm Thanh.

“Thần…… Thần……” Thẩm Thanh há miệng thở dốc lại không biết nên phản bác thế nào, vừa xấu hổ lại sốt ruột.

“Thanh Nhi. Khanh khiến trẫm nghẹn hai ngày, dù sao cũng phải cho trẫm một chút ngon ngọt đi, nếu khanh cảm giác thiệt thòi, trẫm trước hết cho khanh chơi đùa đại nhục bổng của trẫm được không.” Long Doanh lại nắm tay của Thẩm Thanh để vào trong tiết khố của mình.

“Hoàng Thượng!” Thẩm Thanh khuôn mặt đỏ bừng nhanh chóng rút tay về.

“Thanh Nhi, khanh cùng trẫm là phu phu thân mật, ở trước mặt nhau không có cái gì là làm không được. Khanh xem mấy ngày này lúc trẫm cùng khanh ân ái cũng bỏ hết uy nghiêm của bật đế vương cái gì hạ lưu dâʍ đãиɠ đều nói ra.” Long Doanh nâng tay khẽ vuốt gò má của Thẩm Thanh đổi thế công ôn nhu đi dụ dỗ hắn.

“Hoàng Thượng……” Thẩm Thanh cắn cắn cánh môi trong lòng hơi có chút dao động.

“Thanh Nhi ngoan, chúng ta trước đem cởi hết xiêm y, khanh yên tâm trẫm sẽ không để khanh chịu thiệt trẫm cũng cởi hết.” Long Doanh vừa thấy ý cự tuyệt của Thẩm Thanh không rõ ràng, lập tức liền động thủ cởi xiêm y của hắn sau đó y cũng cởi hết.

Hai người trần trụi ngồi ở trên giường, Long Doanh hai ngày chưa cùng Thẩm Thanh sinh hoạt ân ái đại khái là thật nghẹn đến hỏng, cái gì cũng không làm hết, lúc này chỉ là nhìn thân thể của Thẩm Thanh trần trụi trắng nõn, đại nhục bổng đã rất nhanh cương cứng. Thẩm Thanh nhìn thấy nhanh chóng dời tầm mắt, ánh mắt không biết nhìn xem chỗ nào.

Long Doanh ngược lại rất đắc ý cười cười, còn lắc lắc eo lung lay vài cái, đối long căn thô dài của mình rất là đắc ý.

“Thanh Nhi, trước lấy ngón tay đè lại núʍ ѵú của khanh đi.” Long Doanh biết Thẩm Thanh khẳng định là sẽ không chủ động đùa bỡn thân thể liền hướng dẫn Thẩm Thanh một ngón tay ấn trên núʍ ѵú.

“Sau đó khanh lại chậm rãi xoa nhẹ một chút.. Thanh Nhi, đem ngực nâng cao chút như vậy khi xoa càng thoải mái.” Long Doanh lại cầm tay Thẩm Thanh vòng quanh núʍ ѵú xoay quanh xoa nắn.

“A……” Núʍ ѵú vốn là bộ vị mẫn cảm nhất của Thẩm Thanh lại thêm mấy ngày này được Long Doanh điều giáo, hôm nay cơ hồ chạm vào liền có cảm giác. Hơn nữa hiện tại lại là chính tay của Thẩm Thanh xoa núʍ ѵú, cùng với lúc bị Long Doanh đùa bỡn cảm giác có chút không đồng dạng. Thẩm Thanh cảm giác cực độ xấu hổ, nhưng càng xấu hổ cảm giác lại càng mãnh liệt.

“Thanh Nhi đây là có cảm giác đi, ngoan, núʍ ѵú bên kia cũng lấy tay nhu nhu đi.”

Long Doanh nghe Thẩm Thanh phát ra tiếng than nhẹ vừa lòng cười cười, lại bắt lấy một bàn tay khác của Thẩm Thanh ấn đến lên núʍ ѵú bên kia, nhưng không có chỉ đạo động tác khác, chỉ là bảo Thẩm Thanh ngón tay đè lại núʍ ѵú sau buông lỏng tay.

Thẩm Thanh lại không kìm lòng được tự mình vân vê, Long Doanh thấy thế tay kia cũng buông lỏng ra, cái này hoàn toàn chính là Thẩm Thanh tự một mình đùa nghịch núʍ ѵú.

“Thanh Nhi hay lắm, núʍ ѵú bị xoa càng lúc càng lớn. Núʍ ѵú đỏ au trẫm nhìn thấy là muốn dùng miệng ngậm hung hăng mυ'ŧ mấy ngụm. Thanh Nhi khanh lại dùng ngón tay kéo núʍ ѵú dùng lực một chút, đem núʍ ѵú chơi càng lớn chút.” Long Doanh không chuyển mắt nhìn chằm chằm động tác Thẩm Thanh xoa nắn núʍ ѵú vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ đôi môi hơi khô.

“A! a! Hoàng Thượng…! Hoàng Thượng…!” Thẩm Thanh tự mình ngoạn núʍ ѵú đã tạo ra kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ, Long Doanh nói cái gì liền làm theo cái đó, dùng sức lôi kéo đem núʍ ѵú chơi đùa vừa sưng vừa đỏ.

“Trẫm thấy rõ là khanh rất thích thú, dâʍ đãиɠ vậy thì chỉ ngoạn núʍ ѵú thế nào lại đủ. Thanh Nhi ngoan, bỏ núʍ ѵú giang chân ra, lấy tay tách mở âm thần cho trẫm xem trong hoa huy*t có tiết dâʍ ɖị©ɧ không?” Thẩm Thanh đùa chỉ là bỡn núʍ ѵú không thể thỏa mãn y, Long Doanh lại chuyển dời tầm mắt nhìn về phía dưới nơi riêng tư.