Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại)

Chương 29

Nếu như ta có nội lực trong truyền thuyết, đại khái điện thoại trong tay ta đã bị nát bấy rồi. Cái Thủy Tư Ích này, thật sự là gϊếŧ người không cần đền mạng a!

“Thủy Tư Ích, ngươi không cần nói giỡn với ta…”

“Bĩu môi —— bĩu môi —— bĩu môi —— ”

“… … … …”

“Làm sao vậy?” Bé Heo hiếu kỳ liếc nhìn ta, “Sao không nói nữa?”

“Hắn đã tắt máy rồi ngươi muốn ta nói cái gì?” Ta thật muốn đập nát cái di động này! Thực đáng giận! Nếu là thật không có chỗ đi, ta TM (con mụ nó) mới không muốn đi cầu hắn! NND! Cái gì đó ah! Cái rắm a! Ngắt điện thoại của lão tử! Hắn cho hắn là ai ah!

“Hắn tắt ngươi không biết gọi lại a.”

“Ngươi cho rằng ta khùng sao?” gọi lại… Còn không bằng bảo ta nhảy sông tự vận còn thống khoái hơn!”Ah… Ngươi… Ngươi đang làm gì?”

“Đưa ngươi về nhà.”

“Ngươi đây là ý gì?” Ta tức giận. Nàng là bằng hữu kiểu gì a, vậy mà ngay tại lúc này nói muốn đưa ta trở về?! “Này uy! Ngươi… Ngươi đừng đạp ga a ~~~~~ ”

“Dù sao mặc kệ ngươi đi đâu sớm muộn cũng bị ba của ngươi bắt được, còn không bằng chính ngươi tự đi đầu thú.”

“OKOK! Ta đã biết, ngươi đừng giẫm chân ga! Ta… Ta lại gọi điện a?” Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Bé Heo rốt cục lại tắt hỏa. Ta chằm chằm vào điện thoại yên lặng tự nói với mình, không phải ta muốn *, mà là tình thế bắt buộc, không có cách nào ah! Ngoại trừ chỗ của Thủy Tư Ích chỗ nào cha ta cũng có thể đem ta về.

Cho nên ta chỉ có thể bấm dãy số kia lần nữa…

“…” Điện thoại được bắt máy rồi, nhưng là người kia không nói.

Thật sự là chán ghét ah!!

“Hắc hắc, là ta.” Ai, đáng thương ta đây, chỉ có thể mày dạn mặt dày lên.

“ Cùng ta trên giường.”

“…” Hít sâu một hơi, dưới ánh mắt cười như không cười của bé Heo, ta gian nan ngọa nguậy bờ môi: “Tốt ~~~ nhưng là ta muốn ở phía trên.” Ta tranh thủ thời gian cùng hắn nói điều kiện, như vậy mới không thiệt thòi chứ sao.

“Bĩu môi —— bĩu môi —— bĩu môi —— ”

“… … … …”

Nhìn xem sắc mặt của ta trở nên tái nhợt bé Heo rốt cục nhịn không được cười ha ha.

Cái này là bằng hữu sao! Ta hung hăng trừng nàng, không thể tưởng được nàng lại cười càng vui vẻ hơn.

“Ngươi bây giờ là cầu người thu lưu ngươi sao, xin nhờ ngươi không cần phải yếu đuối như vậy có được hay không?”

“Ngươi cho rằng ta là cái loại người vì cầu an mà không tiếc bán đứng thân thể sao?”Thủy Tư Ích! Ta hận ngươi!

“Ngươi là nam nhân, bị mấy lần tính toán gì?” ngón tay ưu mỹ nắm cằm của ta chuyển qua đầu của ta, ta sững sờ nhìn khuôn mặt của nàng phóng đại trước mắt của ta, “Lại nói… Bởi vì không có hưởng qua nữ nhân mà tiếc nuối?” Hơi thở nóng bỏng phun

bên tai của ta, nàng lại vẫn lè lưỡi khẽ liếʍ vành tai ta!!!

Nhăn lại lông mày, ta đã nắm tay của nàng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi nghĩ muốn ta cường bạo sao?” Ta có thể là nam nhân bình thường! Nói thật, ta khi còn bé còn thầm mến nàng a, nàng như vậy kɧıêυ ҡɧí©ɧ (xx) ta, làm ta sẽ nhào tới đem nàng cho XXOO rồi.

Không thể tưởng được nàng lại thất vọng ngồi lại, vẻ mặt không thú vị giải khai hai tay: “Ta còn tưởng rằng ngươi đối với nữ nhân hoàn toàn không có hứng thú nữa nha, nhàm chán!”

Heo! Đầu heo chết tiệt!!! Lừa gạt tình cảm của ta!! Ta thật muốn làm thịt nàng!!! Đây là thế giới gì a! Vì cái gì mỗi người đều đến khi dễ ta!

“Tốt rồi, đừng uể oải nữa.” Bé Heo vỗ vỗ vai của ta, “Ta đã tra ra vị trí của Thủy Tư Ích. Nếu như hắn không chịu thu lưu ngươi, ta sẽ khiến hắn gà chó không yên.”

Quả nhiên là trên thế giới đáng yêu nhất nhất nhất nhất ( phía dưới N từ bị tĩnh lượt) là bé Heo a ~~~ ta cảm động ôm cổ nàng nước mắt nước mũi rơi xuống không ngùng: “55555555555555555555, bé Heo ta yêu ngươi chết mất.”

“Cút ngay! Chán ghét chết được!”

“Không thể như vậy sao ~~~~ ”

“Cút ngay!”

“Không muốn ~~~ ”

“Nếu không buông tay ta sẽ đưa ngươi trở về!”

“… … … … … Úc ~~~~ ”

Kẻ có tiền quả nhiên khác a, biệt thự quả nhiên xinh đẹp ~~~

Bất quá ta biết rõ bây giờ không phải là thời điểm tán thưởng, cửa biệt thự tất cả đều là bảo tiêu, như thế nào đi vào còn là một vấn đề…

“Kỳ Kỳ, ta phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng.” thời điểm ta đang móc súng muốn xông vào, bé Heo lại đột nhiên kéo ta lại, mặt sắc mặt ngưng trọng dị thường.

“Vấn đề gì?”

“Hộ vệ của ngươi.”

Xong!

nàng vừa nói như vậy, ta đột nhiên nhớ tới những cái …hộ vệ âm thầm đi theo bảo vệ ta. Móa! hành tung của ta không phải sớm bại lộ hết?!”Ngươi như thế nào không nói sớm?” Ta tức giận nhìn nàng, nàng lại như người vô tội bĩu môi.

“Bởi vì ta cũng là vừa vặn mới nghĩ đến!”

“Ngươi không phải thiên tài sao? Hư danh nói chơi thôi sao!!”

“Nhất thời tình thế cấp bách ah, chính ngươi cũng không có đầu óc ah, làm gì không suy nghĩ ah.” Biểu lộ nàng biến đổi, không đợi ta kịp phản ứng liền chui vào

trong xe thể thao chạy nhanh như làn khói…

Nhìn xem mảnh sương khói trước mặt ta, ta có một loại dự cảm bất hảo…

Sau lưng đột nhiên có một cổ hàn khí, đông lạnh chân của ta như mọc rõ, không được nhúc nhích. Đạo ánh mắt nóng bỏng như đang thiêu nóng ta, ta trong lòng đem bé Heo mắng không dưới 1000000 lần, nhưng trước mắt tình thế làm ta không thể không đối mặt sự thật.

Kiên trì quay đầu, nam nhân anh tuấn cao lớn chính đứng ở trước cửa biệt thự ngậm xì gà nhìn ta, ánh mắt lạnh lùng dị thường, như hai đạo hàn quang thẳng tắp đâm vào lòng ta, ta không khỏi rùng mình một cái.

Đều là thời tiết không tốt, rõ ràng mới tháng 11 mà nổi gió cái gì a, không thấy được ta chỉ mặc áo sơ mi thôi sao? Muốn làm ta chết cóng a!

“Theo ta trở về.” khuôn mặt to lớn! Thật đáng ghét ah! Giả trang cái gì khốc, không phải là đem ngươi khóa trái trong phòng phát cái gì hỏa ah, Móa! Ngươi muốn kết hôn ta đều không có nháo ngươi! Ngươi bày cái sắc mặt gì cho ta xem!

“Không đi.” Đầu nhếch lên, ta vênh váo tự đắc chuyển chiếc AK47 trên tay, lơ đãng phát hiện lầu hai bên cửa sổ có một thân ảnh mảnh khảnh, đôi mắt màu lam xinh đẹp nhàn nhạt nhìn ta, ngũ quan xinh xắn nhưng lại như băng mới lấy ra từ trong tủ lạnh, kết một tầng sương dày đặt.

Nhìn như vậy một hồi đến thất thần, ta đã bị người nào đó bắt lấy cánh tay nhét vào trong xe. Đương nhiên đôi môi của ta cũng bị đoạt mất.

Ta bị hắn hung hăng đặt ở chỗ tựa lưng, bàn tay lớn chế trụ của ta cái ót để cho ta không cách nào nhúc nhích. Cái lưỡi bá đạo càn quét bên trong miệng của ta, mang theo hương vị thuốc lá, khí tức nóng giận phả ta trên mặt ta, để cho ta trong nháy mắt choáng váng. Ah ~~~~ ta yêu chết cái này cảm giác rồi!

Chờ thời điểm ta phản ứng, vậy mà biến thành ta ôm cổ của hắn mãnh liệt hôn, bối rối lui xa môi của hắn, không nghĩ qua ta còn mang theo một dây tơ bạc, nhìn bờ môi gợi cảm của hắn bị ta cắn sưng đỏ, dưới bụng xiết chặt, một cổ tên là du͙© vọиɠ bay thẳng lên não của ta, Móa! Quản hắn khỉ gió có phải cha ta hay không! Quản hắn khỉ gió có phải hay không muốn kết hôn lão bà! Tất cả lý trí ta không cánh mà bay, ta quay người cầm tay của hắn ép chặt lên lưng ta, ngẩng đầu lại hôn lên môi của hắn, đôi môi hơi mỏng một lần lại một lần bị ta liếʍ lấy, sau đó chui vào trong miệng của hắn không thể chờ đợi được tìm đầu lưỡi của hắn mυ'ŧ thỏa thích, phát ra âm thanh da^ʍ mĩ.

“Cha, nếu như không muốn ta ly khai, vậy hãy để cho ta ôm ngươi.” Ta nghe được thanh âm tà ác của chính mình.

Đang muốn hối hận, càng làm cho ta không tưởng được, lại là câu trả lời của hắn.

“Hảo.”

Hắn nói.