Đồng tính luyến ái ta cũng không phải chưa thấy qua, từ cổ đại đến hiện đại, từ
ngoại quốc đến Trung Quốc, khắp nơi đều có, chẳng qua là thời điểm dùng từ đó trên người thân của mình, vẫn có chút khó có thể tiếp nhận, đặc biệt người đó còn là phụ thân của mình, cái loại cảm giác này càng thêm quái dị, cứ chắn ở trong lòng phi thường không thoải mái.
Lần đầu tiên nhìn thấy một sát thủ lộ ra biểu tình xấu hổ, ta hẳn là nên cảm thấy vui vẻ mới đúng. loại cảm giác tâm tình bất định này càng làm cho ta tăng thêm ý niệm rời nhà đi, vì vậy ta hướng A Kiệt duỗi ra năm ngón tay: “Phí bịt miệng, 500 nguyên.”
“… … …”
“Nếu như đưa thêm 500…, ta bây giờ lập tức rời đi, coi như không có chuyện gì phát sinh.” Kỳ thật bây giờ ta muốn về phòng cũng không ngủ được. Còn không bằng lời ít tiền liền rời đi, để tai được sạch một chút.
A Kiệt không có cách, chỉ phải ngoan ngoãn hai tay dâng tiền, trong nội tâm của ta vui cười lật trời nhưng mặt ngoài mặt phải làm bộ. Ta vỗ vỗ bờ vai của hắn ý bảo hắn cần đạt trình độ cao hơn, liền nghênh ngang từ cửa chính mà đi. Một đường không có gì ngăn trở.
Bước đi, bước đi, đi thẳng đến khi đồng hồ dùng ở số 1, ta vẫn như cũ cứ đi trên đường. Đồng phục cấp ba cùng với màn đêm tối tăm hợp cùng một chỗ, căn bản giống như ta không tồn tại trên đời, chỉ là một bộ phận nhỏ của màn đêm, không chút nào thu hút, không ngờ đến ngay cả phụ thân cũng không thích ta.
Ta không muốn đến chỗ A Hun, tên kia ăn cơm cũng sẽ không giúp ta lau miệng, thật sự bất công. Cũng không muốn đến nhà bé heo, khuya khoắt làm sao có thể chạy đến nhà của nữ sinh? Thật sự không hợp lí.
“C-K-Í-T..T…T —— ”
Một trận gió bay ngang, thoáng một phát liền dừng bên cạnh ta. Ta đương nhiên chăm chú nhìn, trên chiếc xe Lincoln màu đen
xuất hiện một nam tử cao lớn khôi ngô anh tuấn.
Trên khuôn mặt hắn mang theo vài phần tà khí, khuôn mặt góc cạnh như
đao gọt không hề có dấu vết của thời gian. Ngày bình thường tóc đen chỉnh tề nhưng bầy giờ có gió tóc hắn loạn cả lên, càng tăng thêm một cỗ mị lực mê người
Thật không công bình ah ~~~~ ta rõ ràng là con của hắn, vì cái gì không có cách nào được như hắn cao cao tại thượng? Vì cái dì ta không di truyền được thân thề như hắn mà ngay cả khí chất cũng không?
Thật sự rất không công bằng!
“Đã trễ thế như vậy, vì cái gì một mình ở bên ngoài du đãng?”
Không ở bên ngoài chẳng lẽ trong nhà xem phim:@) thanh tú sao? Nhìn hắn càng ngày càng tới gần ta, tất cả ủy khuất ngày thường của ta đồng loạt nổi lên. Ta không nói được lời nào liền quay đầu xe, leo lên xe muốn chạy đi. Nhưng có đạp cách mấy xe cũng không chuyển động, cặp sách bị người một tay nắm lấy, sau đó cả người bay lên trời, bị một bàn tay to ôm lấy như
ôm tiểu hài tử, cuối cùng chạm đất.
“Ba~ thát” một tiếng, xe đạp của ta ngã xuống đất, ta nhìn phụ thân trước mắt đã hai năm chưa gặp, mà ta lại muốn gọi hắn là phụ thân.
“Ngươi làm gì? Là ai dạy ngươi như vậy? Ai dạy ngươi dùng thái độ này với ta?”
Ta nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, lúc này hắn lại chạy đến tự xưng là phụ thân, hai năm qua đối với ta chẳng quan tâm, vì cái gì cái lúc này lại đột nhiên xuất hiện nói vậy với ta? Hắn không phải đang cùng nam nhân ân ái sao? Còn quản ta làm cái gì?
Mở tay hắn ra, ta xoay người nâng xe đạp lên, đưa lưng về phía hắn.
“Cha.” Ta nói, “ngày hôm qua ta vừa qua sinh nhật mười tám tuổi, ngươi biết nguyện vọng của ta là gì không?”
Sau lưng không có động tĩnh, ta biết rõ hắn đang nghe. Cầm chặt cỗ xe, ta chịu đựng không cho nước mắt rơi. Khi còn bé hắn thường nói với ta, nói nước mắt của đàn ông không có dễ rơi, nhưng hai ăm trước hắn vô tung vô ảnh biến mất, hôm nay người đứng sau lưng ta, chẳng qua là một người xa lạ. Một người tuy quen thuộc nhưng lại rất xa lạ.
“Ta chỉ hy vọng, ba ba của ta, có thể quan tâm nhiều hơn ta một chút. Một chút là được rồi.” Chỉ là hôm nay đã là hy vọng xa vời.
Ta lần nữa đạp xe đi, mà lần này, hắn không còn có ngăn lại ta…
“Này, lớp trưởng, lớp trưởng tỉnh, mau tỉnh lại!!”
Làm gì ah, ta mệt mỏi quá, để cho ta ngủ một chút~~~~~~
“Long kỳ! Ngươi không muốn thi thì đi ra ngoài cho ta!!!”
Tiếng của lão sư như sấm sét giữa trời quang giống như đem ta từ trong mộng đánh thức, ta đây mới nhớ lại hôm nay có một bài khảo thí.
Dùng bất biến ứng vạn biến, ta điềm nhiên như không có việc gì lau nước miếng trên khóe miệng, khôm người nhặt bút bi không biết từ khi nào rơi trên mặt đất, trên tờ giấy thi viết lên hai chữ Long Kỳ.
“Thực xin lỗi lão sư, ta vừa mới nổi lên linh cảm.”
“Nổi lên linh cảm cần ghé vào trên mặt bàn chảy nước miếng sao?” Ta giương mắt nhìn
hắn vểnh cao râu mép, trong nội tâm thầm kêu không ổn, “Làm bài tập
toán học
cần linh cảm sao? Ngươi ra ngoài đứng cho ta! Không cần thi nữa!”
Ai, không khảo thi thì không khảo thi, làm việc này thật sự vũ nhục trí thông minh của ta. Tất cả đề toán học này đều giống nhau, làm hay không làm cũng vậy thôi, hừ, linh phân tựu linh phân, có gì đặc biệt.
“Thiệt là, làm lớp trưởng như vậy mà còn dám ngủ, thật sự là hư không tưởng nổi! Còn dám đưa ra loại lý do rách nát, cái gì linh cảm… Thiệt là… Các ngươi nhìn cái gì vậy! Còn không maulàm cho ta
! Còn nhìn nữa ta tịch thu bài của các ngươi!! Học sinh thời nay thiệt là…”
Trong lúc lão đầu con đang lảm nhảm, ta chậm rì rì đi ra ngoài cửa, dựa vào vách tường, mí mắt càng ngày càng chìm, ai ~~~ tối hôm qua một đêm không ngủ, hiện tại thật sự là mệt mỏi muốn chết, hô ~~~ tuy nhiên đứng như vậy cũng không có thoải mái, nằm sấp lấy cũng không thể thoải mái, nhưng hiện không có thiên thời địa lợi, ta cũng chỉ có thể chịu khó một chút. Đứng ngủ thì đứng ngủ, hô ~~~~~
“Kỳ Kỳ, ngươi có nguyện vọng gì?”
“Có phải nguyện vọng gì ba ba cũng có thể giúp ta thực hiện?”
“Ân ~~~ chỉ cần Kỳ Kỳ nghe lời, ba ba cái gì đều đáp ứng ngươi.”
“Ta muốn ba ba cùng Kỳ Kỳ vĩnh viễn cùng một chỗ. Ba ba nhất định phải giúp ta thực hiện nguyện vọng này
~~~~ ”
“Ân ~~ ba ba sẽ vĩnh viễn yêu Kỳ Kỳ.”
“Kỳ Kỳ? Hảo cường ah. Ngay cả đứng đều có thể ngủ… Ân… Ta muốn hảo hảo nghiên cứu một phen.”
Cái thanh âm này… Ta chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng đó trong nháy mắt không thể thích ứng, đến lúc nhìn rõ ràng sự
việc xung quanh, quả nhiên thấy bé heo nghiêng miệng đối với ta tặc tặc cười.
“Ha ha ~~ rốt cục tỉnh, Long Kỳ đồng học, hiện tại thỉnh ngươi theo ta đi một chuyến.”