Em Là Nam, Anh Cũng Yêu 3

Chương 31: Phiên ngoại 1: Part-time

Cửa thang máy mở ra, hai vị giám đốc của bộ phận kinh doanh đứng bên trong, Tào Thành Nghị và Chu Cường. Mạch Đinh sau khi gật đầu với Chu Cường thì đứng bên cạnh Tào Thành Nghị, Chu Cường trước tiên nhìn hai người, hiếm thấy nhắc đến chuyện không liên quan đến công việc: "Thành Nghị, cậu cũng thích đàn ông, trộn cùng Mạch Đinh như vậy, không lo lắng An Tử Yến sẽ..." anh ta đột nhiên cảm nhận được cây đinh trong mắt An Tử Yến chính là bản thân mình.

"Sẽ làm sao." Tào Thành Nghị cho rằng Chu Cường nói chuyện này quá nghiêm túc nên có chút buồn cười: "Cậu ta căn bản không phải kiểu tôi thích." Mạch Đinh không thua: "Tôi căn bản không muốn thành kiểu cậu thích." Tào Thành Nghị xem như không nghe thấy, nói tiếp chuyện mình: "Nếu nói kiểu tôi thích, Phạm Thiếu Quân của bộ phận quan hệ xã hội cũng không tệ."

"Đừng dùng bàn tay dơ bẩn của cậu đυ.ng anh ta."

"Phát triển một đoạn tình cảm là chuyện cậu không khống chế được."

"Cậu căn bản không muốn phát triển tình cảm!"

"Bị cậu nhìn thấu rồi. Có liên quan gì, tôi còn trẻ, thưởng thức nhiều đàn ông là hành vi lành mạnh, ai giống như hai người, sớm như vậy đã ổn định, trước đó Tiểu Tư độc thân vì bên cạnh chị ấy nên tôi mới không có mang theo người, nếu Tiểu Tư đã yêu đương rồi, mấy người cứ đợi mỗi lần sẽ nhìn thấy người không giống nhau." Tào Thành Nghị nói rất lẳиɠ ɭơ, Mạch Đinh ngược lại không có mắng cậu ta, đây là lần đầu tiên từ trong lòng cảm thấy Tào Thành Nghị là một người đàn ông quan tâm, có tâm tư tỉ mỉ, vậy mà lại vì chị họ Bạch Tiểu Tư của mình nghĩ như vậy, khó trách có nhiều tình nhân như vậy. Chu Cường nhẹ ho một tiếng: "Ở công ty, đừng có cái gì cũng nói."

"Ở cùng hai người nghiêm túc thật là thống khổ, vậy thì nói chuyện khác đi, vành mắt anh gần đây ngày càng đen, lẽ nào mỗi đêm đều cùng Ngô đại tiểu thư..."

"Để cậu thất vọng rồi, tôi gần đây tan ca thì đi làm thêm."

"Làm thêm?" Mạch Đinh đột nhiên hứng thú: "Công ty có thể cho phép làm thêm sao?"

"Cũng không liên quan đến công việc của tôi, chỉ là giúp đỡ bạn bè, xem như kiếm chút tiền sinh hoạt." Lời của Chu Cường khiến Mạch Đinh lợi ích không nhạt, mình đi làm mấy năm nay lãng phí bao nhiêu thời gian, tại sao không nghĩ đến chuyện làm thêm này chứ, vốn dĩ có thể kiếm thêm nhiều tiền. Mạch Đinh mê tiền của cả ngày đều vì hai chữ làm thêm hưng phấn không thôi, cậu lên mạng tìm xem có công việc làm cuối tuần hay không, phát tờ rơi cũng không tệ, cuối ngày trả lương, tiền tuy rằng không nhiều, nhưng tiền ít tiền nhiều đều là tiền. Sau khi tan ca cậu ôm tâm tình mỹ mãn phát tài làm giàu thuận tiện đi đến siêu thị gần nhà, từ sau khi chuyển đến đây, cậu căn bản mua bất cứ đồ dùng sinh hoạt gì cũng đều đến tiệm này, cho nên đã cùng người bên trong rất quen thuộc, cậu chỉ tính mua pin xong thì đi, lại bị tờ quảng cáo tuyển dụng trên tường thu hút, liền vội vàng hỏi một người nhân viên: "Nếu như tôi đến ứng tuyển thì cụ thể phải làm cái gì? Có điều kiện gì không?"

"Chúng tôi cũng không phải siêu thị lớn, chỉ xem cuối tuần người nhiều, đeo tai nghe thu hút khách mua đến mua đồ tham gia hoạt động, lương không cao, cậu có công việc rồi còn muốn kiếm chút tiền này sao?"

"Người coi thường tiền sẽ bị quả báo." Không tốn công sức, Mạch Đinh rất nhanh giành được việc làm thêm này, ngày mai là cuối tuần, phải trước mặt người ta xuất đầu lộ diện cậu cũng có hơi căng thẳng. Mạch Đinh chăm chú nhìn bộ dáng chơi game của An Tử Yến, suy nghĩ có nên nói anh biết, chuyện này không thể giấu quá lâu, vẫn là nói anh ấy biết đi, nếu như bị anh ấy phát hiện nói không chừng lại có ý kiến. Vẻ mặt của Mạch Đinh theo suy nghĩ của cậu, một lúc thì nhíu chặt mi, một lúc thì lại đột nhiên thả lỏng.

"Em nhìn anh làm gì."

"Hỏi gì vậy hả, anh hỏi cái người sống chung với anh tại sao nhìn anh? Trừ thích ra còn có đáp án khác sao? Nhìn anh, biết rõ cố hỏi, lẽ nào là muốn nghe em nói lời buồn nôn?"

"Ừ, anh muốn nghe."

"Anh muốn nghe em cũng sẽ không nói, em không phải người thích nói lời buồn nôn." Mạch Đinh thông minh tránh thoát khỏi nguy hiểm.

Kết quả cậu vẫn không đem chuyện làm thêm nói cho An Tử Yến biết, hôm sau trực tiếp đi đến siêu thị báo danh, sau khi trang bị xong, Mạch Đinh vừa bắt đầu còn có chút lo lắng, tuy rằng cậu đeo tai nghe nhưng tiếng cậu cũng rất nhỏ, nhưng theo thời gian, cậu từ từ tìm thấy cảm giác, nhiệt tình dâng cao: "Bột khoai tây, bột khoai tây, thời gian có hạn, hai đồng một bao, bột khoai tây, chỉ cần hai đồng mua một bao." Người khác có thể mười mấy phút rao một lần, cậu mỗi lần cách mấy phút rao một lần, nhìn thấy có khách bị âm thanh của mình thu hút đến mua bột khoai tây, cậu trong lòng dâng lên cảm giác tự hào và thành tựu.

"Bột khoai tây, bán lỗ giá, thu hồi vốn đây, mau đến xem." Mạch Đinh càng lúc càng tự tin còn tự mình thêm lời.

"Này, hỏi chút, pin ở chỗ nào vậy."

"Pin ở..." Mạch Đinh quay đầu lại nhìn thấy An Tử Yến, cậu nuốt nước bọt, không biết phải bắt đầu từ chỗ nào giải thích: "Cái đó, em, em chỉ là..."

"Chúng ta quen nhau?" anh hỏi, "Chúng ta không quen nhau sao?" Mạch Đinh đáp, An Tử Yến đánh giá Mạch Đinh: "Cậu hình như có hơi giống người tôi quen, chúng ta gặp nhau ở đâu sao?"

"Anh đừng giỡn!"

"Giả vờ thân thiết với khách là thủ đoạn tiêu thụ của siêu thị mấy người?" câu hỏi của An Tử Yến quả thật có thôi đi không, Mạch Đinh nắm chặt tay: "Anh sao lại đến siêu thị, lẽ nào theo dõi em?"

"Anh chỉ là đến mua pin." Tiêu rồi! Mình đem chuyện hôm qua đến siêu thị mua pin quên mất rồi, vốn dĩ có thể tránh kiểu trường hợp này! Mạch Đinh hối hận vô cùng, cậu chỉ khu bán pin: "Bên kia có." An Tử Yến cái gì cũng không chất vấn chuẩn bị đi, Mạch Đinh kéo anh lại: "Anh đối với tình hình bây giờ không có gì muốn nói sao?"

"Em muốn làm gì là tự do của em." Mạch Đinh cảm động bất chấp trường hợp, từ phía sau ôm lấy An Tử Yến: "Em biết anh là tốt nhất mà."

"Xin đừng quấy rối tìиɧ ɖu͙© với khách, nói không chừng tôi sẽ nói với siêu thị mấy người."

"Buổi trưa có thời gian nghỉ trưa em sẽ về làm cơm cho anh."

"Không cần." Bình an vô sự tiễn An Tử Yến đi, nhưng tiễn không đi sự quan tâm của An Tử Yến, ấm áp giữ lại trong lòng, mình phải đối xử tốt hơn với An Tử Yến mới được, lãnh lương làm thêm thì mời anh ấy đi ăn một bữa ngon. Tâm tình vui vẻ duy trì cả ngày, Mạch Đinh lãnh được lương hôm nay, mỗi tuần đến làm vẫn sẽ để dành được không ít tiền, quá tốt rồi. Về đến nhà, Mạch Đinh vừa nhìn liền thấy mấy hộp cơm mua ở ngoài trên bàn trà, An Tử Yến không biết làm cơm, ăn đồ ở ngoài là ủy khuất anh ấy rồi, cậu đau lòng An Tử Yến bắt đầu dọn bàn trà, đem hộp từng cái bỏ vào trong thùng rác: "Cực khổ anh rồi, chỉ có cuối tuần mà thôi, cho nên xin anh ráng chịu đựng chút, em..." cậu nói đủ lời hay, cầm hóa đơn đồ bên ngoài lên, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì, giá đồ ăn trên hóa đơn còn cao hơn tiền công một ngày của cậu, vậy mình bận rộn cả ngày là vì cái gì!

"Anh không thể mua đồ ăn rẻ hơn một chút sao?!"

"Anh dùng tiền của em?"

"Anh, tiền của anh cũng là tiền của em!"

Suy nghĩ làm giàu của Mạch Đinh phá sản, tính tới tính lui, làm thêm bị lỗ vốn tiền ăn, tuyệt không thể để An Tử Yến một mình ở nhà mới là phương pháp tiết kiệm!