Editor: Táo đỏ phố núi
Một người muốn có được sức mạnh dịu dàng như thế này, không phải chỉ cần đến từ một gia tộc có quyền thế lớn mạnh, mà là đến từ những người có sức hấp dẫn từ sự chính sự tu dưỡng bản thân.
Tiêu Cửu Cửu nhìn vào ánh mắt đang quan sát cô của bà, khẽ mỉm cười với bà, khẽ gật đầu lên tiếng chào, “Chào phu nhân! Cháu là Tiêu Cửu Cửu!”
Ánh mắt của phu nhân bá tước nhìn cô, cũng rất vui vẻ, nhưng mà lời nói của bà sau đó hiển hiên là muốn Tiêu Cửu Cửu thể hiện tài năng.
“Thầy thuốc Tiêu đúng không? Không biết là cô có ý kiến gì với lời giải thích của bác sĩ Waley hay không? Trung Y... Thật sự không tốt sao?”
Tiêu Cửu Cửu cười ngạo nghễ, “Cháu không cần nói bất cứ lời nào để chứng minh cho y thuật của cháu cả, trị khỏi hay là không trị khỏi, chỉ cần làm thực tế không phải sẽ tốt hơn là giải thích suông hay sao, nếu như không trị hết, thì nói những lời ba hoa chích chòe này kia có ích lợi gì chứ. Phu nhân bá tước, ngài nói xem cháu nói có đúng không?”
Những lời nói này của cô, ý tứ rất rõ ràng chính là mỉa mai hai vị Tây y một già một trẻ kia, không trị khỏi thì câm miệng cho tôi, nói những lời ba hoa chích chòe, mà lại không trị khỏi thì có lợi ích gì.
Hai vị bác sĩ Tây y này đúng như Tiêu Cửu Cửu đã tưởng tượng không phải là bác sĩ bình thường. TruyenHD*dyan(lee^qu.donnn).
Bác sĩ thông tường cũng không thể bước qua cảnh cửa nhà chính của nhà bá tước được.
Hai vị bác sĩ Tây y này, người lớn tuổi kia chính là giáo sư chủ chốt nổi danh cả Luân Đôn, hơn nữa còn là viện trưởng của bệnh Viện Tây Lý nổi tiếng ở Luân Đôn —— Viện trưởng Ellen.
Còn người trẻ tuổi hơn chính là con của ông ta cũng là một bác sĩ, cũng tốt nghiệp một viện y học nổi tiếng, hiện tại cũng là một chuyên gia nổi danh ở bệnh viện Tây Lý —— bác sĩ Waley.
Từ trước tới giờ được người săn đón khiến cho hai cha con bác sĩ nhà này có cảm giác ưu việt tài trí hơn người.
Lần này bọn họ được mời tới đây để chữa bệnh cho phu nhân bà tước, vốn tưởng rằng căn bệnh này tới tay bọn họ sẽ bị tiêu trừ, sẽ nhận được lời cảm ơn của một nhà bá tước, khiến cho sự nghiệp của bọn họ có thể phát triển thêm một bước nữa.
Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, y thuật mà bọn họ vốn vẫn lấy làm kiêu ngạo, trị liệu suốt cả một tháng, cuối cùng không đem lại một chút hiệu quả nào đối với căn bệnh của phu nhân bá tước khiến cho bọn họ cảm thấy nhức đầu.
Mà lúc này Bern lại tiến cử Tiêu Cửu Cửu tới đây, điều này chẳng phải tương đương với việc tuyên bố bọn họ bị loại hay sao? Nếu quả thật khiến cho Tiêu Cửu Cửu chữa hết bệnh cho phu nhân bá tước, vậy thì danh dự của bọn họ coi như xong rồi!
Bọn họ không phải chính là trộm gà không được mà còn mất nắm thóc hay sau! Nếu như trong lòng không tức giận, thì đó mới chính là không bình thường.
Hai cha con Ellen không vui, nhưng mà phu nhân bá tước sau khi nghe những lời nói vang vang có lực của Tiêu Cửu Cửu xong, thì lại vui mừng nở nụ cười, “Được! Nói rất hay! Hay cho câu sự thật thắng hùng biện! Không biết thầy thuốc Tiêu muốn bắt tay trị liệu cho tôi như thế nào?”
Vị phu nhân bá tước này dù gì cũng tới từ Trung Hoa, ngay cả tổ quốc của mình không tốt như thế nào đi nữa cũng không cho phép người khác ở trước mặt mình giảng dạy này kia, vị Waley này đúng là không biết thức thời, khó trách phu nhân bá tước lại thích sự phản kích của Tiêu Cửu Cửu đối với anh ta.
Waley nghe thấy câu nói cuối cùng vủa phu nhân bá tước thì trong lòng cũng hiểu là không thể cứu vãn được nữa rồi, nhưng mà vẫn chưa từ bỏ ý định muốn ngăn cản lại, “Phu nhân bá tước, không thể được, tại sao ngài lại có thể để cho cô ấy trị liệu chứ...”
Phu nhân bá tước nghe thấy lời kêu la này của Waley, sắc mặt trầm xuống, “La Ân, giúp tôi tiễn viện trưởng Ellen đi ra ngoài!”
Ha ha, phu nhân bá trước vậy là trực tiếp hạ lệnh đuổi khách!
Đột nhiên Tiêu Cửu Cửu cảm giác mình có chút thích cái cảm giác dịu dàng và mạnh mẽ của phu nhân bá tước rồi. Die enda anl eequ uyd onn.
Phu nhân bá tước nhìn La Ân mời cha con nhà kia vừa tức giận vừa lúng túng đi ra ngoài rồi, lúc này mới ngoái đầu nhìn về phía Tiêu Cửu Cửu, vẫy vẫy tay về phía cô, “Cô bé, hãy đi lại đây!”
Tiêu Cửu Cửu nghe thấy bà gọi, khẽ đổ mồ hôi, nhưng vẫn nghe theo lời nói của bà..., đến gần bên người của phu nhân bá tước, theo như yêu cầu của bà, khẽ ngôi xuống bên cạnh bà, khẽ mỉm cười.
Vậy mà phu nhân bá tước thân thiết nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, lúc nhìn thấy Bern và Đông Phương Cảnh Nhiêu vẫn đang đứng thì lúc này mới nhớ tới bọn họ, lại dịu dàng nói với Bern, “Bern, con hãy mời tiểu thư Đông Phương ngồi xuống đi.”
“Dạ, bà cố nội.”
Lời nói của phu nhân bá tước đối với Bern mà nói thì nó giống như thánh chỉ, anh ta lôi kéo Đông Phương Cảnh Nhiêu lặng lẽ ngồi xuống vị trí bên cạnh, yên tĩnh làm nền cho Tiêu Cửu Cửu.
Nếu như hôm nay Tiêu Cửu Cửu thật sự có thể khiến cho bệnh tình của phu nhân bá tước có chuyển biến tốt, thì đấy chính là công lớn.Die enda anl eequ uyd onn.
Nhưng không ngờ, phu nhân bá tước lại không nói chuyện liên quan tới chuyện chữa bệnh, mà lại dùng tiếng Hoa nói việc thường ngày với Tiêu Cửu Cửu.
Bern và Đông Phương Cảnh Nhiêu không hiểu hành động này của phu nhân bá tước, nhưng mà trong lòng Tiêu Cửu Cửu lại thấy cảm động, vị phu nhân bá tước này sợ rằng cũng không tin vào y thuật của cô, nhưng xét thấy mọi người đều là đồng bào Trung Hoa, nên phu nhân bá tước không không nỡ nhìn cô bị hai bác sĩ phương tây kia bắt nạt, nên mới chìa tay ra giúp đỡ, ra mặt giúp cô.
Nghĩ tới đây, khóe môi của Tiêu Cửu Cửu nâng lên một ý cười.
Con người của cô chính là như vậy, người khác giúp đỡ cô một chút, cô đều sẽ ghi nhớ ở trong lòng, sau đó khi nào có cơ hội cô sẽ báo đáp.
Cô uyển chuyển hỏi, “Phu nhân bá tước, nếu như ngài không ngại, hãy để cho cháu kiểm tra thân thể của ngài một chút, được không?”
Phu nhân
bá tước sửng sốt một chút, nhưng thấy trong đôi mắt trong suốt linh hoạt kia của Tiêu Cửu Cửu lộ ra sự chân thành thì bà lại không đành lòng bác bỏ ý tốt của Tiêu Cửu Cửu, liền mỉm cười gật đầu, “Được chứ! Muốn kiểm tra như thế nào? Ta nhớ là Trung Y của các cháu sẽ chú trọng, nhìn, nghe, hỏi, tiếp xúc?”
Tiêu Cửu Cửu cười nói, “Không sai! Phu nhân! Ngài hãy nằm dài trên giường đi, cháu sẽ kiểm tra cặn kẽ cho ngài, xin hãy tin tưởng cháu, được không?”
Tiêu Cửu Cửu nở một nụ cười, nụ cười này của cô giống như có ma lực, phu nhân bá tước nhìn, vậy mà không kìm lòng được gật đầu một cái, mặc cho Tiêu Cửu Cửu dắt bà đi về phía giường, cũng nghe lời nằm xuống.
Quản gia La Ân nhìn thấy như vậy, trong đôi mắt vẫn luôn lạnh nhạt của bà thoáng hiện lên một tia không thể tin được.
Phu nhân bá tước lại có thể nghe lời của một cô bé xa lạ sao?
Thật sự là quá kỳ lạ rồi?
Cô gái nhỏ này rốt cuộc có ma lực gì, mà có thể khiến cho phu nhân bá tước đối xử như vậy? Quản gia La Ân không khỏi đánh giá Tiêu Cửu Cửu cao hơn mấy phần. Die enda anl eequ uyd onn.
Khi ngón tay của Tiêu Cửu Cửu bắt mạch cho phu nhân bá tước thì cả người của cô giống như tiến vào trạng thái của những cao tăng ngồi thiền vậy, đôi mắt hơi lim dim, vô cùng chuyên chú lắng nghe tín hiệu của mạch cánh tay phát ra, phán đoán thể trạng của phu nhân bá tước.
Vì cẩn thận chăm chú để đạt được mục đích nên thời gian chẩn mạch của Tiêu Cửu Cửu tương đối lâu, ngay cả Bern và Đông Phương Cảnh Nhiêu cũng bắt đầu lo lắng.
Ngược lại vẻ mặt của phu nhân bá tước vẫn rất bình tĩnh, làm như không hề gấp gáp.