Thần Bí Thương Nhân

Chương 50: Công Dương tội nghiệp

Lê bước chân nặng nề dưới ánh nắng chiều hiu hắt, Công Dương Dã cảm thấy mờ mịt vô cùng, không biết mình nên đi về đâu, phải đi về đâu.

Hắn, Công Dương Dã, năm nay gần mười tám tuổi, mang trong mình Tứ Hành Khuyết Kim Tạp Linh Căn, tu luyện đến nay được chín năm, tu vi Luyện Khí Nhị Trọng.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì hắn chính là kẻ có thể mượn đan dược để đột phá Trúc Cơ, không cần phải đến chết già vẫn còn ở Luyện Khí Kỳ như vô vàn những tên tán tu xấu số của tu chân giới.

Tất cả là bởi vì hắn có một vị tổ gia gia rất giàu có, trưởng lão của Thần Binh Các ở Thiên Vân Thành, Huyền Cấp Luyện Khí Đại Sư đức cao vọng trong, cao thủ Kim Đan Kỳ Viên Mãn, Công Dương Minh.

Công Dương Minh là Luyện Khí Sư nổi tiếng cả Vân Thanh Quốc, rất nhiều pháp bảo của đại thần, dũng tướng trong triều đình hay những cao thủ khét tiếng là xuất phẩm của lão. Đáng tiếc, vì đam mê luyện khí, bỏ bê tục sự mà cả dòng họ Công Dương truyền đến đời này cũng chỉ còn lại lão và một đứa cháu cách nhiều đời là Công Dương Dã.

Vì là máu mủ duy nhất còn sót lại của Công Dương gia cho nên Công Dương Dã rất được Công Dương Minh yêu thương, chiều chuộng, mặc kệ hắn có phải là phế vật tạp linh căn hay là thiên tài gì đó hay không.

Công Dương Dã cũng không phụ lòng lão, sống trong nhung lụa nhưng hắn không hề sa đọa, biết mình tư chất kém cỏi nhưng hắn chưa từng buông bỏ, khắc khổ tu luyện mỗi ngày, không nhờ cậy vào đan dược quá nhiều.

Mặc dù tư chất tu luyện yếu kém, nhưng Công Dương Dã lại thể hiện ra thiên phú cao tuyệt ở một phương diện khác làm cho tổ gia gia của hắn rất được an ủi, đó chính là Luyện Khí.

Năm mười bốn tuổi, Công Dương Dã thành công chế tạo ra thanh đao Pháp Khí Hạ Phẩm đầu tiên trong đời hắn, biểu lộ ra tiềm chất của một thiên tài Luyện Khí Sư, hắn được Công Dương Minh đánh giá là có thiên phú còn tốt hơn cả lão.

Sau đó không lâu, Công Dương Dã được tổ gia gia của hắn truyền thụ cho mật pháp luyện khí tối cao của Công Dương gia: Công Dương Chú Tạo Thuật.

Và đáng tiếc thay, Tứ Hành Khuyết Kim Tạp Linh Căn không chỉ hạn chế sự tăng trưởng tu vi của hắn, mà còn hạn chế luôn việc hắn tu tập Chú Tạo Thuật độc môn của Công Dương gia.

Theo lời dạy của gia tộc truyền từ xưa đến giờ, Công Dương Chú Tạo Thuật là một thuật luyện khí lấy việc chế tạo khải giáp làm chủ, chỉ được phép truyền cho con cháu dòng chính của Công Dương gia. Công Dương gia đến nay chỉ còn mỗi hắn là có thể truyền thừa, mặc kệ dòng chính hay dòng phụ thì Chú Tạo Thuật vẫn phải truyền cho hắn.

Sử dụng thuật này, Luyện Khí Sư của Công Dương gia có thể chế tạo một bộ khải giáp với các phần tách rời nhau như mũ, áo, quần, giáp vai, giáp tay, giày, v.v… liên kết với nhau thông qua một loại chú ấn rèn đúc đặc biệt được in khắc trên mỗi bộ phận, lại dùng thêm thủ đoạn bí truyền lấy Kim linh khí làm đường dẫn để khiến chúng tạo thành một bộ sáo trang mang hệ thống đồng nhất, làm cho bộ giáp càng thêm rắn chắc, có thể phân tán và đồng bộ thương tổn nhận vào, thậm chí sinh ra những hiệu quả đặc biệt khó lường.

Được biết, lúc quyết định phong Ngự lâm quân thống lĩnh Tôn Thiên Bá làm Chinh Tây Đại Nguyên Soái đi bình định Vạn Độc Cốc, Ngọc Vân Hoàng Triệu Lam đã tự mình đặt hàng một bộ khải giáp từ Thần Binh Các do chính tay Huyền Cấp Luyện Khí Đại Sư Công Dương Minh chế tạo.

Không ai rõ bộ giáp ấy có giá cả thế nào, phẩm chất ra sao, chỉ biết là hôm Thần Binh Các thông báo giao hàng, đích thân tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đại soái Tôn Thiên Bá đã đến tổng bộ Thần Binh Các để nhận lấy, lúc ra về mặt mày hớn hở, cười to như một đứa trẻ, tâm tình khoái trá không cách nào che giấu được.

Nói đến Công Dương Dã, hắn không thể tập được Công Dương Chú Tạo Thuật là vì linh căn của hắn thiếu đi thuộc tính Kim a, độ hòa hợp với Kim linh khí gần như là bằng không, muốn mượn nó để khắc chú ấn lên pháp bảo còn khó hơn lên trời, đừng nói chi đến những bước phức tạp tiếp theo. Nếu như hắn cũng có thể vào Hoàng Tự Thiền Phòng và học được Ngũ Hành Tụ Linh Quyết như tên chưởng quỹ cà chớn nào đó thì có lẽ mọi việc đã khác.

Nhưng Công Dương Dã cũng không nản chí, hắn đã có tiềm chất thiên tài Luyện Khí Sư thì dù cho không cần Công Dương Chú Tạo Thuật, hắn vẫn có thể trở nên nổi bật trong nghề Luyện Khí ở Vân Thanh Quốc này.

Năm mười bảy tuổi, hắn thành công luyện ra được Pháp Khí Trung Phẩm, số loại hình Pháp Khí có thể chế tạo cũng tăng lên ba loại, rất có hi vọng trước ba mươi tuổi trở thành Hoàng Cấp Luyện Khí Đại Sư có thể chế tạo Pháp Khí Cực Phẩm.

Nhưng rồi tin dữ chợt đến, tổ gia gia của hắn, Công Dương Minh trong lúc đột phá Nguyên Anh, khi đến bước cuối cùng là độ thiên kiếp đã thất bại, thân tử đạo tiêu.

Lúc hắn nhận lấy di vật của Công Dương Minh từ các vị trưởng lão của Thần Binh Các, vị Luyện Khí Sư đức cao vọng trọng kia chỉ còn là một đám mảnh vỡ Kim Đan. Lão cũng chỉ để lại cho hắn ba món đồ: Một chiếc nhẫn trữ vật cất chứa tài sản cả đời, một tấm lệnh bài cũ nát màu đồng khắc hai chữ Công Dương và một quyển trục ghi lại Công Dương Chú Tạo Thuật.

Không hiểu vì sao, kể từ ngày hôm đó, hắn không còn chế tạo thành công bất cứ một món Pháp Khí nào nữa, chỉ cần vừa bắt tay vào luyện là sẽ nổ lô ngay lập tức, mỗi lần vung búa gõ xuống liền làm hư tài liệu, cứ như có một cánh tay thần bí vươn ra phá hoại mọi thứ hắn làm.

Chẳng mấy chốc, tin này đến tai kẻ khác.

Phải biết, sau khi Công Dương Minh chết đi, Công Dương Dã đã trở thành kẻ thân cô thế cô, không có chỗ dựa. Thần Binh Các còn giữ hắn lại, chu cấp đầy đủ là bởi vì biết hắn có thiên phú luyện khí cao tuyệt, mặc dù không dùng được Công Dương Chú Tạo Thuật độc môn cũng chẳng hề gì.

Nhưng nay hắn ngay cả việc luyện khí bình thường cũng không còn làm được nữa, Thần Binh Các còn giữ hắn lại để làm gì? Hộ vệ? Tạp dịch? Giữ ngựa? Đúng là có thể, nhưng Công Dương Dã đời nào chịu khuất nhục như vậy?

Có một số ít trưởng lão niệm tình cũ với Công Dương Minh muốn giữ hắn lại, nhưng càng nhiều người muốn đuổi hắn đi, tiêu biểu nhất là Công Thâu Chuyết, lão đối đầu của Công Dương Minh trong Thần Binh Các, có tạo nghệ luyện khí chỉ xếp sau Công Dương Minh.

Tránh trời không khỏi nắng, Công Dương Dã bị đuổi ra khỏi Thần Binh Các, tài sản mà tổ gia gia để lại cho hắn cũng bị những người kia đoạt lấy, chia cắt. Ngoại trừ cái lệnh bài Công Dương bị ghét bỏ, đến cả Công Dương Chú Tạo Thuật mà chỉ những người mang huyết mạch Công Dương gia mới thi triển được cũng bị đoạt đi.

Vật tận kỳ dụng, trước khi đuổi hắn đi, họ còn để Công Dương Dã phải giao cấu với vô số đàn bà trong ba tháng, nhằm tạo ra một đứa trẻ mang huyết mạch của hắn để tái hiện lại Công Dương Chú Tạo Thuật trứ danh. Bởi vì không phải ai sinh ra cũng có thiên phú trở thành Luyện Khí Sư, cũng như có linh căn để tu luyện, bọn trưởng lão không có tính người này quyết định ép hắn làm cho mấy trăm người phụ nữ mang thai để nâng cao tỉ lệ xuất hiện đứa trẻ có thiên phú.

Kỳ thật, nếu không phải có một ít trưởng lão nhìn không nổi, cố giúp hắn có được một con đường sống, đuổi hắn đi, thì có khi giờ này Công Dương Dã đã hoàn toàn trở thành công cụ sinh đẻ của Thần Binh Các rồi.

Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn có thể an nhàn, bởi vì bọn Công Thâu Chuyết dù nhường một bước, họ vẫn chưa từ bỏ ý định a. Bằng cách gieo một loại pháp ấn độc ác lên người Công Dương Dã, họ có thể giới hạn phạm vi hoạt động của hắn và nắm giữ được hành tung của hắn bất cứ lúc nào.

Mục đích của việc làm này là để đợi một khoảng thời gian sau, sau khi Công Dương Dã đã khôi phục lại ‘thận’ của mình, Công Dương Chuyết và đồng bọn có thể tiếp tục bắt hắn trở về làm máy đẻ nhân tạo, tạo ra thêm càng nhiều Luyện Khí Sư mang huyết mạch Công Dương gia.

Công Dương Dã không biết điều này, hắn không phát điên đã là kiên cường lắm rồi, giờ hắn quá mệt mỏi để suy nghĩ gì thêm. Những gì hắn nói với Công Thâu Kính cũng chỉ là lời sáo rỗng vớt vát sĩ diện, với tư chất kém cỏi của mình, lại thêm việc thiên phú luyện khí đã mất, hắn thực sự không biết phải làm sao để trả nỗi nhục lớn bằng trời trong thời gian qua.

Tâm hắn đã nguội lạnh rồi.

Bằng thân xác tàn dại vô hồn, dưới ánh nắng chìu ảm đạm, hắn càng lúc càng tiến gần tới Tây Môn, trong lúc vô tri vô giác đã sắp ra khỏi Thiên Vân Thành.

Từ trong u minh dường như có một sợi dây định mệnh quấn lấy hắn, chậm rãi kéo hắn ra khỏi đế đô, thẳng hướng Thiên Vân Sơn.



Tổng bộ Thần Binh Các.

Công Thâu Kính tươi cười đắc ý đi vào sảnh đường. Hôm nay a, chính tay gã đã đuổi được kẻ thù đáng ghét của mình ra khỏi Thần Binh Các, không còn chuyện gì vui hơn được chuyện này.

Gã trước đây vốn là đệ nhất thiên tài luyện khí của Thần Binh Các, nhưng từ sau khi tên Công Dương Dã kia bộc lộ thiên phú của mình thì danh thiên tài của gã đã mất đi, thế là gã liền sinh hận với Công Dương Dã.

Lúc biết kẻ thù của mình mất đi khả năng luyện khí, gã vui vẻ vô cùng a, liền đề nghị tổ gia gia của mình là Công Thâu Chuyết đuổi Công Dương Dã đi. Sau đó, dù có chút tiếc nuối là không thể tự tay làm việc ấy, gã đã được như nguyện, Công Dương Dã đột nhiên mất tích như tan biến khỏi thế giới này vậy, mãi đến sau ba tháng gã mới gặp lại hắn thì tên đấy đã thân tàn ma dại, ốm yếu không chịu nổi.

Công Thâu Kính không biết chuyện gì xảy ra với hắn, nhưng gã cũng không quan tâm, lần này gã tự tay đuổi Công Dương Dã ra khỏi Thần Binh Các cho hả lòng hả dạ.

Vui vẻ huýt sáo, đi qua vài cái hành lang, gã trở lại địa bàn của Công Thâu gia, sau đó liền gặp được Công Thâu Chuyết.

Hai người nhìn nhau, sảng khoái cười to. Chỉ là người trẻ cười vì đuổi được kẻ thù của mình đi, còn người già lại cười vì một thứ kinh khủng, ghê tởm hơn nhiều.

Công Thâu Kính không biết là tổ gia gia của mình đã làm một chuyện dơ bẩn, vô nhân tính đến mức nào. Dù cho ghen ghét với Công Dương Dã, ý nghĩ ác độc nhất mà gã nghĩ ra cũng chỉ là đuổi hắn đi mà thôi, chưa hề nghĩ đến việc gϊếŧ hắn chứ đừng nói là để hắn sống không bằng chết như Công Thâu Chuyết đã làm.

Có lẽ, đợi đến khi biết được bí mật này, bản tính của Công Thâu Kính sẽ giống như tổ gia gia của gã, trở thành kẻ máu lạnh, bất chấp thủ đoạn, không bằng súc sinh.

~~***~~