Phụng Bồi Học Trưởng Đi Bắt Quỷ

Chương 74: Đuổi bắt bảy phách ương bướng

Vu nữ hai tay chống nạnh, oán trách: “Hồn với phách sao không hài hoà với người gì hết, lần đầu mới thấy a!”

Tập trung tinh lực lần nữa, nhanh chóng bắt lấy!

Đầu tiên, là một phách đại biểu can đảm gần người nhất, phách này rất khó đối phó, mỗi lần bắt nó đều gặp phải kháng

cự, vu nữ giận đến thô bạo: “Đằng Tú, anh còn không nhanh giúp một tay? Em anh cũng ngang bướng quá rồi đó!”

“À! Ngày thường cậu ta rất cứng đầu!” Đằng Tú khoanh hai tay, hoàn toàn là bộ dáng xem náo nhiệt!

“Hắn đương nhiên cứng đầu, ba hồn thì ngốc, không chết mới là lạ! Nhưng bảy phách lại bướng như thế, nội tâm nhất định không phải thứ gì tốt! Vừa nhìn đã

biết, là một đại thúc siêu phúc hắc!” Nổi giận đùng đùng kêu ca.

“Vị đại thúc đó

xem ra tuổi so với cô

còn trẻ hơn rất nhiều!” Đằng Tú cười nhạo!

Phập! Vu nữ thoáng như bị người đâm trúng chỗ đau, gương mặt tươi cười nháy mắt trở nên tối sầm! Bỏ lại công việc truy bắt trong tay, nộ khí đằng đằng xoay người, đi nhanh về phía trước, từng bước từng bước căm phẫn, hùng hồn mạnh mẽ, mang theo một thân lãnh khí bước tới, “Ý anh nói tôi già?” Mỗi một chữ, hung ác lại chứa đựng đầy sát khí!

“Ách! Thật xin lỗi! Lỡ lời!” Đằng Tú thấy tình hình

không ổn,

mau

chóng quay người, nhanh như chớp trốn đi!

Bước chân nặng nề ào ạt thịnh nộ của vu nữ lúc này mới dừng lại, “Phì!” thở ra một hơi thô như trâu, lần thứ hai kết ấn, bực tức đi bắt bảy phách của Tôn Nhất!

Lần này gặp phải lực phách, lực quyết đoán lại cường,



vừa bắt được nó, còn chưa kịp dùng linh lực đuổi tới tay, đã trốn thoát khỏi trói buộc, bay tới đối diện. Bịch! Chỉ thoáng chốc, hung hăng đập vào mặt vu nữ, đυ.ng ả

ngã ngửa trên đất!

Máu mũi sền sệt

liền chảy ra, rất khoa trương mà bắn lên mặt!

Phốc! Bảy phách của biểu đệ thật quá nghịch ngợm rồi!

Đằng Tú núp ở phía sau cột nhà vụиɠ ŧяộʍ cười.

Vu nữ tức đến phát điên, nhanh chóng bò dậy, dùng sức lau máu mũi, khiến cho mặt mũi loang lổ máu đỏ,



tức giận rút thuỷ giải tiên bên hông ra, ba một cái vung lên, bay về hướng lực phách của Tôn Nhất.

Đằng Tú vừa thấy

không ổn! Chạy lên trước, bắt được đòn roi vung lên trong tay vu nữ, ngã nhào xuống đất: “Cô

điên hả! Cô

muốn gϊếŧ biểu đệ tôi

sao?” Sắc mặt xẹt qua một tia u ám!

Vu nữ ngẩn ra, vội vàng bỏ lệ tiên trong tay, bản thân cũng hoảng hốt: “Thật xin lỗi! Thói quen trừ linh của tôi, vừa thấy thứ khó dây dưa, thì nghĩ tiêu diệt hết!”

“Đệ đệ tôi

là một nhân loại! Cô là

loại không suy nghĩ sao, sẽ xảy ra án mạng đó!” Đằng Tú hung hăng hất tay ả

ra, đứng dậy!

Sắc mặt vu nữ ửng hồng, mặc dù rất xấu hổ, nhưng tư thế mới vừa rồi thật là khó xử, anh ta

lại thân mật dán lên mình, ngay cả….

Lặng lẽ xoa nhẹ bộ ngực mềm mại của bản thân, sắc mặt nóng hầm hập!

Tâm Đằng Tú không hề trên người vu nữ, hướng vách tường vọt tới, đạp tường xoay

người nhảy lên, nhảy rất cao.

Hắn rất nhanh bắt lấy bảy phách của Tôn Nhất, hồn phách biểu đệ cực kỳ bướng bỉnh, trái tránh phải trốn, nhảy lên nhảy xuống! Lực phách vô cùng cường đại, muốn bắt được nó rất tốn sức, đảm phách hào hứng chạy trốn, tình phách tựa hồ rất chán ghét mình, miễn là có chút tới gần sẽ bay đi!

Nhìn bảy phách bay loạn khắp phòng, Đằng Tú vòng tới vòng lui, chỉ cảm thấy đầu vô cùng đau nhức!

Hắn đuổi tới

đuổi đi, bị bảy phách ngang bướng kia làm cho sứt đầu mẻ trán, vu nữ tiến lên hỗ trợ!

Hai người ngươi bắt ta chặn, hợp tác với nhau, thế nhưng bầu không khí

lại

không mấy hòa hợp!

“Nữ nhân! Ngăn bên kia!”

“Không được ra lệnh cho

tôi!”

“Nữ nhân! Cặn

nơi này!”

“Đừng có khoa tay múa chân với tôi!”

“Nữ nhân….”

“Không được…”

Một tổ hợp không hài hoà, cùng nhau hành động thực sự bất tiện, hai người bọn họ mất nửa ngày, đại đa số thời gian đều lãng phí ở việc cãi vã!

Hai người đều rất không thoải mái, đưa lưng về phía đối phương, mỗi người tự đi bắt lấy!

Hơn nửa ngày trôi qua, quá trình bắt linh hồn không thấy kết quả.

Nếu như bảy phách có thể nói, nhất định sẽ cười nhạo bọn họ một phen!

Nhìn cơ thể biểu đệ lạnh ngắt, nghĩ đến hồn phách không thể tách khỏi thân thể thời gian quá dài, Đằng Tú mệt mỏi bóp sống mũi, tâm tình qua mức khẩn trương thoáng buông lỏng, khó chịu đi tới trước mặt vu nữ, phải hạ mình, dùng giọng điệu thương lượng cùng ả

nói chuyện: “Tôi

thấy

không bằng như vậy đi! Chúng ta từng bước từng bước bắt chúng nó lại, bảy phách này tách ra đại biểu bảy năng lực của một người, bảy cái này sẽ có mạnh có yếu, không bằng hiện tại chúng ta bắt yếu trước rồi bắt mạnh sau, hai ta hảo hảo phối hợp, nhất định không thành vấn đề!”

Vu nữ ngẫm nghĩ chốc lát, ngẩng đầu lên, kiên định đáp: “Được! Cứ làm như vậy, bất quá anh

phải nghe tôi

chỉ huy!”

“Có thể!”

Hai người thảo luận hồi lâu, Đằng Tú đem tính cách Tôn Nhất chia sẽ khái quát với vu nữ một chút, lần lượt xác định vị trí

bảy phách, hiệp thứ nhất liền bắt đầu từ tâm phách trong bảy phách!

Sau khi quyết định, hai người liền bày trận, một người bắt ở chính diện, người còn lại đi vòng ra

phía sau chặn đường!

Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu truy đuổi!

Đằng Tú nhẹ nhàng đi lên trước, đột nhiên bị tâm phách hát hiện, hắn hô to một tiếng: “Chặn nó lại!”

Nào ngờ tâm phách không chỉ ngoan cường, còn rất thông minh, nó thấy Đằng Tú vọt mạnh đến, thoáng cái liền bay đi, chạy lên giữa khoảng không! Phía sau, vu nữ cũng chạy nhanh qua phía này, lúc bọn họ

phát hiện đối phương, đã không kịp, hai người đều khẩn cấp kiềm lại, nhưng vẫn là mạnh mẽ đυ.ng

vào nhau.

Rầm! Trời đất quay cuồng, chim bay

mòng mòng!

Hai cái đầu cứng rứng đυ.ng vào nhau, té xuống đất!

“A! Đau quá!”

Bọn họ song song bụm mặt ngồi dậy.

Vu nữ thẹn quá hoá

giận, chửi ầm lên: “Anh

là heo hả? Ngay cả một tâm phách cũng không đối phó nổi!”

Đằng Tú lạnh lùng nhìn nữ nhân trước mặt!

Nữ nhân thô lỗ, hắn ghét nhất, không đáng cùng cô ta

tranh chấp!

Vu nữ bị nhìn chằm chằm có chút mất tự nhiên, ngừng mắng, không hiểu hỏi: “Anh? Anh

làm gì nhìn tôi

như vậy?”

“Không có gì!” Đằng Tú lãnh đạm nói, “Xem ra nội tâm biểu đệ rất mạnh mẽ, thật không nên xem nhẹ cậu ta, chúng ta đi bắt sắc phách trước!”

“Nga!” Đằng Tú đột nhiên lãnh đạm như vậy, vu nữ chỉ cảm thấy không thoải mái, đứng lên, cùng hắn một lần nữa bày trận, đi bắt sắc phách!

Sắc phách quả thật dễ bắt hơn, chỉ vỏn vẹn một phút đã nắm được trong tay!

Vu nữ tiếp lấy sắc phách Đằng Tú đưa tới, nhét vào quả cầu kết giới đã chuẩn bị sẵn, hai người tiếp tục bắt phách thứ hai — tình phách!

Tình phách so với sắc phách khó đối phó hơn nhiều, Đằng Tú vừa đuổi bắt, vừa nói: “Thật không nghĩ tới, biểu đệ sa vào tình yêu, tình phách trở nên ương ngạnh như vậy!”

“Cậu ta có người thích rồi?” Vu nữ lấy làm lạ, một bên ngăn chặn một bên hỏi.

“Chính là tiểu u linh cùng cô

ký khế ước đó!”

“Là cậu ta?” Vu nữ dừng lại mọi việc, tự nhiên nói thầm: “Quan hệ ba người này phức tạp như vậy, mình

không phải là không có cơ hội?”

“Mau! Nó bay qua, bắt nó lại!” Thanh âm Đằng Tú gấp gáp, mạnh như bom truyền tới!

“Hả?” Vu nữ mờ mịt quay đầu lại!

Đông! Tình phách nặng nề

đυ.ng vào trán ả, vu nữ mới ngã xuống đất, lần thứ hai ngồi dậy, giận tím mặt, lại phát hiện trên

trán dính một cái gì đó lóng lánh, nhẹ nhàng lấy xuống, nhìn kỹ dĩ nhiên là tình phách, nhìn tia sáng này so với vừa rồi yếu một chút, có thể nó bởi vì phải chịu lực đạo lớn mà đang ở trong tình trạng mê man!

Vu nữ rất nhanh đứng lên, hào hứng đem nhét vào trong tiểu kết giới!

Đằng Tú đi qua, nhìn chằm chằm ót của ả, vẻ mặt cười trộm: “Trán rộng thật không tệ, thời khắc mấu chốt rất hữu dụng!” Trong giọng nói nồng nặc ý chế giễu, vu nữ tức giận mặt mũi vặn vẹo!

Hai người lại bắt đầu truy đuổi

những phách khác, càng về sau, phách càng khó bắt, đợi tóm được một phách cuối cùng, bọn họ gần như mệt lả!

Song song té xuống đất, nghênh ngang nằm trên mặt đất, trên người rách tả tơi, dáng vẻ cực kỳ chật vật!

Nghĩ tới một màn khôi hài ngày thường chưa từng có khi nãy, hai người đồng thời bật cười thành tiếng!

Trong lúc nghỉ ngơi, Đằng Tú đứng lên, rất có phong độ kéo vu nữ trên đất, thản nhiên nói: “Bắt đầu đi!”

“Ừ!”

Vu nữ đáp,mượn sức của hắn đứng lên

nhìn chằm chằm hồn phách xinh đẹp trong kết giới, vu nữ lộ ra nụ cười ấm áp, thấp giọng: “Tôi

từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên vui vẻ như vậy!”

“???” Giọng nói không lớn, Đằng Tú lại nghe rõ mồn một, trong đầu liên tiếp nảy sinh nghi vấn! Hắn không cách nào tưởng tượng, một người trãi

qua 25 năm mà chưa từng cười vui vẻ, cuộc sống của cô ta

là cái dạng gì thế!

Bỗng nhiên, kiều dung vu nữ biến đổi, cả kinh kêu lên: “Không xong! Bên trong chỉ có tam hồn lục phách!”

“Cái gì?” Đằng Tú khẩn trương nhìn lại!

Chỉ thấy hồn phách hỗn loạn chung một chỗ, quanh quẩn trong tiểu kết giới, cẩn thận đếm từng cái quả nhiên chỉ có 9!

Kiểm tra một lượt, vậy mà thiếu trí phách đại biểu trí tuệ!

Hắn hoảng sợ cả kinh, quay đầu tìm kiếm khắp nơi! Tất cả nơi đều không thấy bóng dáng trí phách, không có chổ nào phát ra ánh sáng!

“Chẳng lẽ nó bay

ra ngoài rồi?” Lòng Đằng Tú rối bời!

“Không thể nào, nơi đây

là phòng kín, nó làm sao có thể chạy thoát?” Vu nữ vừa xem xét mọi nơi, vừa phân tích.

Tầng hầm, trên cây cột chống đỡ nóc nhà, trong miệng thần thú được điêu khắc sống động, trí phách đem ánh sáng của mình hạ xuống thấp nhất, trốn ở bên trong.

Hai người bên dưới lục soát khắp cả phòng vẫn không thấy trí phách.

Đầu lông mày Đằng Tú nhíu lại: “Nữ nhân! Tôi

ra bên ngoài tìm thử,



canh kỹ lối vào!”

Mới vừa đi tới thang gác, thanh âm vu nữ hớn hở rộ lên: “Mau trở lại! Trí phách ở trong miệng thần thú!”

Đằng Tú rất nhanh chạy tới!

Chỉ thấy trí phách mang theo tia sáng hơi yếu nhanh chóng từ trong miệng thần thú bay ra!

Vù!

Tủm!

Nó vọt vào trong ôn tuyền, động tác quá nhanh khiến bọt nước bắn tung toé, phút chốc đã biến mất trong làn nước, ẩn nấp

không thấy nữa!