Tình Phi Đắc Ý

Chương 61: Trăng tối gió lớn

“A… A… A”

Một tiếng lại một tiếng rêи ɾỉ cuồng loạn thật lớn vang lên trong không gian…

Thiếu nữ xinh đẹp quần áo không chỉnh tề hai tay bám chặt trên cạnh bàn, cúi người thở dốc, nước trà nàng vừa mới bưng tới trên mặt bàn đã bị đánh đổ, bạch thỏ tuyết diễm trước ngực thiếu nữ xinh đẹp không ngừng tùy theo nam tính hung mãnh phía sau nàng xoa bóp mà nảy lên, một tiếng lại một tiếng yêu kiều từ từ chuyển thành âm thanh không thể chịu nổi.

Hắn đưa thân tiến công vào giữa cánh hoa trên cái mông nở nang, lúc này trở mình kéo làn váy dâʍ đãиɠ làm hắn vướng víu lên, nhắm hai tròng mắt lại, thoáng chốc hiện lên hình ảnh thiếu nữ xinh đẹp mà hắn thực sự mơ ước, a, thiếu nữ đáng yêu, giam cầm tình yêu của hắn.

“A… Ta thật sự không chịu được…” Thiếu nữ xinh đẹp xuôi theo kɧoáı ©ảʍ khó có thể dứt bỏ, hòa theo tiết tấu vừa rêи ɾỉ lại vừa ngâm nga.

Hắn một tay thô bạo nắm mái tóc dài của nàng lên, mãnh liệt dong ruổi, sóng cuồng thẳng tiến. Tay kia không nhịn được đè vai thiếu nữ xuống. Hắn gần đây chỉ có thể dùng tư thế như thế mà muốn nữ nhân, hắn không muốn thấy kiều thái uyển chuyển hầu hạ ở dưới thân hắn của nữ nhân khác.

“A… Van cầu ngươi… A…” Thiếu nữ xinh đẹp cất tiếng thét chói tai, trong nháy mắt đạt tới đỉnh.

Nam nhân tỉnh táo rút… thứ thô to còn đang nảy lên không thôi ra, từ từ nhắm hai mắt, phóng ra bên ngoài cơ thể…

Hắn rút tay về, thong dong sửa sang lại xiêm y, thiếu nữ xinh đẹp mất đi nơi đỡ, mềm nhũn ngã trên đất.

Nam nhân xoay người, trong đầu xẹt qua hình ảnh nhỏ nhắn đáng yêu kia.

A, cấm kỵ, sao ngươi lại ngọt ngào tràn ngập dụ dỗ như thế!

Ngón tay nam nhân xuất một chiêu, một con chim từ ngọn lửa mãnh liệt bay ra, gật đầu chào chủ nhân một cái, sau đó biến mất trong bầu trời đêm, thức thần cùng chủ nhân có cảm ứng tình lý, không cần ngôn ngữ, cho dù cách thời không rất xa, cũng có thể chiêu hoán lẫn nhau…

………………

Long vương phủ – Hàn Thanh Lâu.

Phòng ăn hoa lệ.

Trên bàn cơm thật lớn trải khăn trải bàn thêu hoa mỹ lệ tinh sảo màu trắng, chén đĩa màu sắc rực rỡ có đế màu đen bày biện các món ngon. Còn có nước trái cây các màu trong cốc thủy tinh hình khác nhau, lửa cháy mãnh liệt bập bùng, phủ một ít phấn trắng lên tất cả đồ ăn thức uống, những… phấn này một khi dính nước, liền thay đổi, trở nên trong suốt, không thể tìm ra dấu vết.

Ngọn lửa cháy mãnh liệt vô thanh vô tức giờ đã bay đi.

Vừa lúc này, Long Tại Thiên dắt Điêu Điêu Tiểu Cửu đi vào. Đến bàn đồ ăn thức uống rực rỡ muôn màu này, khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu nhất thời hoa cả mắt, nuốt nước miếng ừng ực…

Đặc biệt là những… nước trái cây này, thoạt nhìn uống sẽ rất ngon nha, nhất định là ngọt ngào mê ly, Điêu Điêu Tiểu Cửu nuốt nuốt nước miếng, một đôi mắt to thèm ăn đều đang phát sáng, lần đầu tiên trong đời, nàng phát hiện đồ uống so với thịt còn hấp dẫn nàng hơn.

Một ngày căng thẳng, Long Tại Thiên cũng đã mệt mỏi, biết Điêu Điêu Tiểu Cửu hôm nay bị chịu tội không nhẹ, lòng sinh thương tiếc nói: “Tới đây, chén này là nước dây mướp đường phèn, dưỡng da cực kỳ mịn màng, sẽ làm đẹp da tay còn có thể lưu thông khí huyết. Ngươi thử xem…”

Đó là một chén nước trái cây lạnh xanh nhạt, trong suốt, thoạt nhìn cực kỳ ngon miệng, Điêu Điêu Tiểu Cửu chưa bao giờ biết dây mướp còn có thể làm nước uống, miệng nho nhỏ kề chén, rất nhanh uống hết nước giải khát, mặt bánh bao Điêu Điêu Tiểu Cửu lại sáng lên, nheo nheo mắt cười lại mị thành hình mặt trăng, môi hồng nhuận, lây dính chút nước, càng lộ vẻ dụ dỗ, còn ngâm nga một âm thanh thật sự thỏa mãn, cũng đủ khiến kẻ tìиɧ ɖu͙© cuồng Long Tại Thiên hiểu lệch lạc đi!

Lần đầu tiên, Điêu Điêu Tiểu Cửu mất hứng thú với một bàn đầy đồ ăn, chỉ chăm chú nhìn chén nước trái cây.

Long Tại Thiên dịu dàng mỉm cười, giới thiệu từng thứ với Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Nước táo… Chăm sóc dạ dày; nước dứa… Trợ giúp tiêu hóa, giảm đau yết hầu; nước khổ qua… Tiêu cơm lợi tiểu; nước củ cải hồng… Trấn an thần kinh, nước chuối tiêu… Đề cao tinh lực, cường kiện cơ thể, nhuận tràng; Nước nho… Bổ máu an thần, trợ giúp tiêu hóa; nước quýt… Trị ho tiêu đờm…”

“Ách…” Điêu Điêu Tiểu Cửu vỗ bụng, nàng, thật sự đã uống no rồi. Những… trái cây này nàng bình thường cũng từng ăn qua, đặc biệt nước khổ qua, nước quýt chính nàng cũng từng uống qua, nhưng uống không ngon như thế này… Phương diện này hình như có thứ gì đó, khiến nàng có chút vui sướиɠ, nhất thời trời xoay đất chuyển, đã không biết người ở nơi nào.

Hình như trong nước trái cây có bỏ thứ gì đó so với rượu còn dễ say hơn, khiến nàng không tỉnh táo được.

Hì hì ~~, nàng hiện tại biến thành Lê Nho Nhỏ ngây dại lạc đường rồi.

Nhưng quá ngon, thật sự uống quá ngon, cho dù Long Tại Thiên cho nàng uống độc dược, nàng cũng sẽ không hối hận.

Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên cảm thấy thân thể nóng bừng, giống như bị khống chế, ngực trướng đau quá, dường như ham muốn cấp bách thứ gì đó, nhưng nàng lại không rõ lắm.

Mẹ kiếp, trong nước trái cây kia rốt cục thả cái thứ quỷ gì?!

Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi tại chỗ giãy dụa thân thể, dùng cặp… mắt đẹp nhỏ không lời kia khẩn cầu Long Tại Thiên. Cho ta…

Cho ta giải dược đi! Nước trái cây uống rất ngon, nhưng cái thứ quỷ gì đó trong nước trái cây khiến nàng thật khó chịu!

Nàng cần một nam nhân?!

Long Tại Thiên rất hiểu rõ ánh mắt mê ly như thế. Hắn nhìn chăm chú tiểu yêu yêu mến, ánh mắt nóng bỏng. Sau đó du͙© vọиɠ lập tức bị đốt cháy, khiến hắn càng nóng bức đến nguy hiểm.

Long Tại Thiên bị sắc dục đυ.c não căn bản không nghĩ tới tại sao Điêu Điêu Tiểu Cửu…

Một cô gái xử nữ nhỏ bé uống một đống nước giải khát lạnh, sau khi uống sẽ có vẻ mặt bị hạ xuân dược…

Long Tại Thiên ghé sát vào nàng, vươn tay, vuốt ve gương mặt đỏ như đóa hoa hồng của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

“Không.” Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết tại sao, dùng hết sức tránh mặt, nhưng có một loại cảm giác dâng lên trong lòng nàng, đó là một loại kɧoáı ©ảʍ cực độ. Bàn tay mát mẻ của Long Tại Thiên bị lây dính nhiệt lượng dư thừa trên người nàng.

Long Tại Thiên vẫn lấy tay mê muội vuốt ve mặt nàng, da tay thật mềm mại, cảm xúc thật tốt quá.

Sờ tới sờ lui, thật mê say!

Hai người đều giống như rơi vào giấc mộng màu hồng phấn, có một chút cảm giác mơ hồ không chân thực.

Ngón tay thon dài của Long Tại Thiên nhẹ nhàng chạm đến môi Điêu Điêu Tiểu Cửu, hai người đều hơi hơi phát run…

Long Tại Thiên đưa ngón tay thăm dò vào miệng Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhẹ nhàng tìm kiếm cái lưỡi nhỏ mềm nhũn của Điêu Điêu Tiểu Cửu…

Xoay tròn, đè nén, co rúm…

Đột nhiên Điêu Điêu Tiểu Cửu sinh ra một loại điện giật mãnh liệt… giống như kɧoáı ©ảʍ, từ giữa hai chân chảy ra. “A…” Nàng nhắm mắt lại, bỗng hét ầm lên.

Nhìn đôi mắt cười mê ly của Điêu Điêu Tiểu Cửu, môi diễm lệ, thân thể vì kɧoáı ©ảʍ mà rung lên, Long Tại Thiên mê say, lấy tay sờ sờ lưỡi nàng, nàng đã lên cao trào…

Giai nhân gợi cảm dễ dàng lên cao trào như vậy, Long Tại Thiên còn chưa từng gặp qua.

Tay Long Tại Thiên vươn qua cánh tay nàng, ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu lên trên chân mình, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa mới rồi không hiểu gì lần đầu tiên đạt được kɧoáı ©ảʍ còn đang ý thức mê man, thân thể xụi lơ tùy ý Long Tại Thiên sắp xếp.

Hai mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu trong veo như nước tràn đầy khẩn cầu, sắc môi đỏ tươi hơi hơi mở ra, suối tóc mây đen xoã tung, thân thể uốn éo.

Trời ạ, nàng thật đẹp!

Long Tại Thiên cảm thấy cơn khát khó dừng, hôn thật sâu…

Miệng khôn khéo mở miệng nàng, ngậm đầu lưỡi tinh mịn của nàng mà mυ'ŧ vào.

“Ô… Ân… A…” Điêu Điêu Tiểu Cửu nói không nên lời, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ giống như thèm muốn lại giống như hưởng thụ.

Tuy là như vậy, sau khi lướt qua hương vị ngọt ngào của Điêu Điêu Tiểu Cửu, Long Tại Thiên lấy lý trí về nhanh hơn Điêu Điêu Tiểu Cửu, đối với kỹ thuật này, Long Tại Thiên cũng cao hơn Điêu Điêu Tiểu Cửu nhiều. Nụ hôn lập tức lại biến thành trò chơi đùa cợt… giống như trêu chọc…

Đưa đẩy thật sâu, thật thật giả giả, du͙© vọиɠ thao túng… Chỉ có môi cùng lưỡi, Long Tại Thiên đã có thể làm ra nhiều chiêu như vậy, cũng thật khiến lưỡi Điêu Điêu Tiểu Cửu khua loạn lên.

“Tiểu yêu, tiểu yêu của ta…” Long Tại Thiên cười tựa trán vào trên trán Điêu Điêu Tiểu Cửu thở dốc, khí tức nam tính nồng nặc tức thì xẹt qua miệng mũi nàng. Môi cùng môi kề thật gần, vừa nói là đã có thể nhẹ nhàng chạm tới, nhưng Long Tại Thiên vẫn duy trì khoảng cách này, quan sát phản ứng động tình của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

Điêu Điêu Tiểu Cửu phát giác, Long Tại Thiên hình như rất thích gần gũi nàng, càng thích nắm tay nhỏ bé mềm mại của nàng vừa sờ nắn lại vừa vuốt ve. Tay Long Tại Thiên vừa dài vừa to, da tay trắng nuột lộ ra vẻ cao quý, lại có thể mạnh mẽ bóp nát đá tảng, mà lực đạo ôm cầm nàng lại nhẹ nhàng đến mức khiến người khác không muốn rời xa. Mâu thuẫn quá, bàn tay Long Tại Thiên, mỗi một cái nắm tay, một cái ôm nhẹ, một nụ hôn thân mật không chứa nɧu͙© ɖu͙©, đều khiến tâm trí Điêu Điêu Tiểu Cửu trở nên thần hồn điên đảo.

Điêu Điêu Tiểu Cửu liếc mắt, lại nắm tay Long Tại Thiên, lửa trong lòng nàng vừa bị đè xuống không ít, chỉ cảm thấy bụng hơi trướng đau, đại khái là do uống quá nhiều nước, Điêu Điêu Tiểu Cửu bĩu môi, không muốn mở miệng, nàng còn chưa từng nói với bất cứ… nam tử nào là nàng muốn đi nhà xí đây.

Phải nói sao đây, thật hao tổn tinh thần nha, hiện tại đầu cũng xoay mòng mòng, đầu óc chưa tỉnh lắm đây?

Long Tại Thiên vui vẻ nhéo nhẹ khuôn mặt phúng phính béo mập của Điêu Điêu Tiểu Cửu, thật sự cực kỳ thích tiểu yêu chu cái miệng nhỏ nhắn, chớp chớp đôi mắt sáng, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.

Hắn muốn chậm rãi đùa nàng, dù sao thì đêm cũng còn rất dài?!

Đại sảnh cùng nửa phòng bếp này liền chung một chỗ, Long Tại Thiên cũng không phải chưa từng muốn qua nữ nhân khác ở đây, nhưng với Điêu Điêu Tiểu Cửu, tất cả mọi thứ của nàng, Long Tại Thiên một chút cũng không muốn chia xẻ cùng người khác, cho nên kɧıêυ ҡɧí©ɧ dừng lại ở đó, Long Tại Thiên ôm lấy Điêu Điêu Tiểu Cửu, mang nàng về phòng ngủ rồi tiếp tục, nhưng không phải phòng ngủ của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

………………

Đây là lần đầu tiên Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy phòng ngủ của Long Tại Thiên.

Phản ứng đầu tiên, trời ạ, chỗ này thật to a, có nhiều cánh cửa cùng cửa sổ như vậy, ngủ ở chỗ này chắc chắn rất không an toàn đi!

Đúng vậy, nơi này rất lớn, đồ cũng không nhiều, nhưng trang trí cũng quá đẹp, lại rất xứng với căn phòng này.

Đầu tiên lọt vào tầm mắt là một giường lớn màu thâm lam, lớn như vậy, hoa lệ như vậy, trang trọng tinh xảo, nhưng lại rất không hợp với người cực tao nhã tuấn dật như Long Tại Thiên. Nguyên nhân là vì Tam Thiểu sư huynh đi, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất thưởng thức kiến trúc cùng bố trí trong phòng, nhưng nói thật ra, nàng vẫn hơi thất vọng.

Tuyệt đối không thể nói với Long Tại Thiên rằng nơi này rất tầm thường, trái lại, nơi này cực kỳ rộng lớn, bởi vì lớn, mới phải dùng tới những cái trụ đỡ… cực hoa lệ này, mới có thể càng tạo ra thêm hào khí tôn quý, Điêu Điêu Tiểu Cửu không tự chủ được nhìn Long Tại Thiên thành nam tử… mê người nhất… ưu việt nhất… có sức quyến rũ nhất mà nàng từng gặp đi!

Long Tại Thiên không biết Điêu Điêu Tiểu Cửu đang nghĩ gì, hắn đã đem Hoa Tâm Diễm – người bị Long Chi Hưng dùng pháp thuật cho ngủ thật say đặt bên giàn hoa của gian phòng, đưa Điêu Điêu Tiểu Cửu đi thẳng hướng giường lớn.

Điêu Điêu Tiểu Cửu lại cảm thấy một cỗ khô nóng thần bí, a, không phải đã qua rồi sao? Sao đã lại trở về? Ai nha, thật khó chịu a, ngực cảm thấy trướng đau khó thở…

Hiện tại nàng đã biết làm cách nào để giải quyết loại rung động khó chịu này. Lúc Long Tại Thiên đang cúi đầu hôn Điêu Điêu Tiểu Cửu, Điêu Điêu Tiểu Cửu mềm mại đón ý hùa theo hắn, khép hờ mắt, cảm giác rất sảng khoái.

Cái hôn này rất ngắn ngủi, chỉ phớt qua, cũng không có bao nhiêu nóng bỏng hoa lệ, nhưng lại có thể an ủi trái tim xao động không thôi của Điêu Điêu Tiểu Cửu…

Tay Long Tại Thiên luồn sang bên hông Điêu Điêu Tiểu Cửu, rất nhanh đã cởi xiêm y vướng víu quanh nàng, trong lúc Điêu Điêu Tiểu Cửu còn run rẩy liền mạnh mẽ đột nhập, luồn tay vào yếm con gần sát da thịt béo mập của nàng, hai người bởi vì… sự thân cận này mà đều phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, “Ưm…”

Cái tay không an phận của Long Tại Thiên tiếp tục hướng về phía trước mà hành động, mơn trớn vai thon mềm mại của Điêu Điêu Tiểu Cửu, toàn bộ xiêm y trên người nàng dồn lên trên ngực nàng, bàn tay to đưa về phía trước nắm thỏ trắng nho nhỏ của nàng, khiến nhụy hoa màu đỏ cao cao dựng thẳng đứng lên.

Trải qua một lần, bây giờ Long Tại Thiên chẳng những không ghét bỏ thỏ trắng nhỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu không đủ to, dù sao vật này thích hợp với đường cong thân thể nàng là tốt rồi, lớn nhỏ không phải là điều quan trọng nhất. Long Tại Thiên rời khỏi môi Điêu Điêu Tiểu Cửu, ngậm mυ'ŧ một đóa nhụy hoa màu đỏ đang độ xuân mơn mởn.

“Ưm…” Điêu Điêu Tiểu Cửu sợ đến mức co rúm thân thể lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ xa lạ mà mãnh liệt kia khiến thân thể mẫn cảm của nàng không ngừng run rẩy.

Môi Long Tại Thiên ở dưới thỏ trắng nhỏ mềm mịn mà xinh đẹp, mượt mà mà đầy đặn, tản ra hương thơm nhàn nhạt, phối hợp với thân thể trắng mềm tinh tế như vậy, vòng eo không thừa thãi mà thon gọn như vậy, khiến Long Tại Thiên vừa thấy đã muốn cởi sạch nàng, trên thực tế thì hắn đã làm như vậy.

Điêu Điêu Tiểu Cửu hoàn toàn lâm vào tình trạng vô ý thức, chỉ muốn lại một lần nữa cuồng dã phóng thích du͙© vọиɠ bản năng…

Nàng được dạy dỗ không giống các nữ hài tử khác, nàng dù sao cũng là nữ thiên sư quốc bảo của Đại Tề Quốc, mặc dù bên ngoài cũng không có nhiều người biết, nhưng chuyện này cũng không thể ảnh hưởng giá trị tôn quý của nàng. Tất cả quan niệm nữ tính bình thường chưa từng có người nào muốn nàng phải tuân thủ, trong sự giáo dục của nàng, trừ việc không thể cùng tắm cùng ngủ với nam nhân, những chuyện khác cũng không có nhiều người so đo. Cho nên, ở trong lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu, nàng cùng Long Tại Thiên làm chuyện thân mật như vậy tuyệt đối không cảm thấy có gì không ổn, chỉ cần hai người các nàng đều thích, sẽ không có cái gì là không thể.

Lưỡi Long Tại Thiên nhẹ nhàng trượt trên thỏ trắng nhỏ, một vòng lại một vòng, đùa cợt đáng ghét, khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu tùy thời thở hổn hển, nàng không ngừng lắc đầu trên gối, sao chổi như xẹt qua giữa không trung, hai mắt cuồng nhiệt nhìn chăm chú lên trần nhà, trong đầu cuồng loạn vô cùng. Dường như trong lúc Long Tại Thiên nhấm nháp, Điêu Điêu Tiểu Cửu tìm thấy một bản thân khác chưa từng hiểu rõ qua, hoặc là, nàng mất đi cái bản thân vô tâm vô phế lúc bình thường kia.

Thỏ trắng nhỏ của nàng không ngừng động đậy, dường như muốn đem… bản thân càng đẩy sâu vào trong miệng Long Tại Thiên, chính là như vậy, rồi lại truyền đến cảm giác trướng đau không chịu nổi, muốn được Long Tại giúp đỡ. Điêu Điêu Tiểu Cửu thô bạo kéo tóc Long Tại Thiên, tháo kim quan cài tóc ra, khiến tóc hắn so với tóc nữ nhân còn mềm mại hơn bung ra cùng với động tác của Long Tại Thiên, không chỗ nào không lăng loạn, ẩm ướt, đong đưa…

Có một chút đau, nhưng lại càng thêm hưng phấn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, Long Tại Thiên từ trước ngực Điêu Điêu Tiểu Cửu ngẩng lên lai, mắt đẹp thâm thúy hẹp dài kiêu ngạo nhìn chăm chú Điêu Điêu Tiểu Cửu. Hai ngực thỏ trắng nhỏ của nàng đắm chìm dưới ánh đèn nhàn nhạt, bởi vì sự vuốt ve của hắn mà sưng nóng lên, nhụy hoa đỏ tươi bị xoa bóp nên càng cứng mà đỏ tươi hơn, ướt sũng mà dính đẫm nước miếng ướŧ áŧ của hắn, vừa mới rời khỏi khoang miệng ấm áp, vì gặp phải không khí lạnh lẽo, thỏ trắng nhỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu còn đang mềm bỗng nảy lên, hình như còn đang mờ ám ngọt ngào mời gọi Long Tại Thiên.

Long Tại Thiên nhìn như vô hại nghiễm nhiên cười một tiếng với Điêu Điêu Tiểu Cửu, bàn tay to thon dài nhẹ nhàng trượt, ngón tay dài của Long Tại Thiên đưa xuống bụng dưới mềm mại của Điêu Điêu Tiểu Cửu hướng tới nơi nữ tính, nhanh chóng mà chuẩn xác chạm đến nơi nữ tính yếu ớt, Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên bị đánh thức…

“Không được, không thể như thế.” Điêu Điêu Tiểu Cửu kêu to lên, hắn sao có thể chạm cái… nơi này của nàng? Dễ phá hư mỹ cảm lắm nha.

“Vậy sao?” Đôi mắt ma mỵ của Long Tại Thiên chớp nháy, quay đầu khoe khoang vô tội với Điêu Điêu Tiểu Cửu.

“Nơi bẩn như vậy…” Long Tại Thiên tiếp tục xâm phạm, Điêu Điêu Tiểu Cửu cơ hồ thất thanh, tại sao có thể như vậy, nàng vừa rồi uống rất nhiều nước, vừa lúc muốn…

Long Tại Thiên sẽ không phải đến cái chuyện này cũng biết đi! Thật phiền nha.

Long Tại Thiên dụ dỗ nói, “Là của ngươi thì không bẩn, tiểu yêu, đó là một trò chơi rất thú vị, đừng cử động, để ta làm cho ngươi thật thoải mái!”

“Không cần!” Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết là cự tuyệt hay rêи ɾỉ, Long Tại Thiên hoàn toàn quấy rầy sự riêng tư của nàng, sao lại như vậy, nhưng mà…

Long Tại Thiên đùa bỡn một đóa nhụy hoa nho nhỏ khác ở thân dưới Điêu Điêu Tiểu Cửu, hai ngón tay nhẹ nhàng chậm rãi ve vuốt. “Như vậy không thích sao? Như vậy có thấy sướиɠ chút nào không?” Hắn lấy ngón cái ép chặt lên phía trước nơi yếu ớt của nàng, liên tục nhẹ nhàng trêu chọc, ngón tay khác lại hướng tới nơi tư mật mà thăm dò. “A, ngươi đã chuẩn bị tốt. Nhiều nước như vậy, trời ạ…”

Cả người Điêu Điêu Tiểu Cửu không tự chủ được bị chấn động mãnh liệt làm cho đầu óc hôn mê, căn bản không nghe thấy gì, thật trướng đau nha! Nhưng lại có một loại kɧoáı ©ảʍ thần bí nào đó sắp tới… Rốt cục là có chuyện gì xảy ra? Điêu Điêu Tiểu Cửu không giải thích được nâng nửa thân thể lên, nhìn xem tay Long Tại Thiên tới cùng… muốn ở nơi đó của nàng tìm cái gì? Nàng đối với cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật sự là rất vô tri, tuyệt đối không khống chế được, tuyệt đối không che dấu, tuyệt đối không thể nhẫn nại… Hắn nếu không dừng tay, nàng thật sự sẽ…

Điêu Điêu Tiểu Cửu đau khổ, cảm giác không khống chế được như thế thật sự là đáng sợ, nếu như không dừng lại, nhất định sẽ có chuyện càng đáng sợ hơn xuất hiện.

“Long Tại Thiên… Ngươi… Nhanh…”

Long Tại Thiên áp chế dục hỏa… vì âm thanh kiều mỵ này dưới sự thúc giục đột nhiên mạnh bạo. Dưới sự ngang nhiên trêu chọc của hắn Điêu Điêu Tiểu Cửu không ngừng run rẩy. Một câu nói đơn giản, cũng không có cách nào nói cho hết.

“Ngươi nhanh…” Nhanh dừng lại! Bằng không ta sẽ tiêu đời!

Sau đó Long Tại Thiên không để ý tới nàng, hắn còn hiểu rõ cảm giác của nàng hơn cả nàng, chỉ là tay đột nhiên ấn mạnh một cái, Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên không thể khống chế cười vang một tiếng, chỉ cảm thấy trước mắt sao Kim nhảy loạn, đã xảy ra chuyện gì cũng không nhìn thấy nữa…

Long Tại Thiên vừa lòng dán sát thân thể nhỏ co quắp thành một đoàn của Điêu Điêu Tiểu Cửu, tận tình hưởng thụ mỗi một cái run rẩy của nàng. Nhụy hoa mềm mại của Điêu Điêu Tiểu Cửu phun ra chất lỏng nóng bỏng, không ngừng, phun ra ngoài, rất nhiều rất nhiều…

Thần trí Điêu Điêu Tiểu Cửu cơ hồ tan rã, nàng không còn biết cái gì, nàng thở ngắn gấp gáp, nũng nịu ngâm nga, thanh thanh run rẩy, đan vào thành tiếng rêи ɾỉ mị hoặc.

Thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu bị bản thân làm cho rất thoải mái mà rêи ɾỉ, Long Tại Thiên không khỏi sinh ra một loại cảm giác cực tự hào. Hắn xiết chặt cánh tay trái vây quanh, thật sâu, dùng sức mυ'ŧ cánh môi dày đỏ mọng, nhìn dáng vẻ lúc cao trào của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cũng cùng run rẩy với âm thanh khêu gợi của Điêu Điêu Tiểu Cửu…

Xiêm y Long Tại Thiên vẫn như lúc ban đầu, cả người hắn tản ra khí tức cao quý tuấn nhã. Chỉ là giữa hông hắn đã sớm phồng lên, cơ hồ muốn đâm thủng xiêm y mà ra…

“Tiểu yêu, nói ngươi muốn ta!” Thanh âm Long Tại Thiên khó chịu ám ách, thứ mãnh liệt phấn khởi ở trong nội y của hắn táo bạo xôn xao, vội vã muốn tiến vào nhụy hoa nhỏ tuyệt đẹp mà Điêu Điêu Tiểu Cửu đã chuẩn bị tốt vì hắn…

“Ta…”

Điêu Điêu Tiểu Cửu thần hồn điên đảo trí lực còn chưa khôi phục, nàng vẫn như trước xụi lơ dưới thân Long Tại Thiên, chỉ có thể tùy Long Tại Thiên mạnh mẽ đòi lấy mà phát ra tiếng rêи ɾỉ.

“Không được!” Một giọng nữ cực kỳ chanh chua đánh vỡ một khắc tươi đẹp, khiến hai kẻ đang đắm chìm trong khám phá cùng phát hiện, đôi nam nữ mất lý trí bỗng ngây dại…

Phạch phạch phạch phạch…

Con Anh Vũ hoa văn bay qua bên giường…

Trời yên đất lặng…

Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu nhanh chóng nhìn nhau, Hoa Tâm Diễm này, dù biến thành chim cũng đều là cái loại… tính tình rất gây mất hứng a!

Long Tại Thiên nổi lên một chút lòng nghi ngờ nho nhỏ, tại sao đại ca phong ấn Hoa Tâm Diễm lại ở thời gian kỳ quái như vậy. Vừa mới tỉnh lại…