Edit: Đậu
Gương mặt cậu ửng hồng, căn bản không dám xem thân thể của mình. Ngô Thắng Vũ chậm rãi ngồi dậy ôm cậu vào lòng, tay lại quệt chất lỏng trên bụng cậu nếm nếm, sau đó còn ngậm lấy đầu vũ rỉ sữa của người kia bú ɭϊếʍ, mùi trầm hương nhè nhẹ bắt đầu lan tỏa trong phòng, hương vị thơm ngọt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể hắn phân bố adrenalin, Dương Uấn Chi có thể cảm giác được cả người Ngô Thắng Vũ hưng phấn hơn nhiều, côn th*t đang vùi trong hoa huy*t giật giật như xoa bóp tiểu huyệt, tỏ rõ chủ nhân của nó đang vô cùng kích động.
“A…. Chồng… Thật kỳ quái… Sao còn chảy a a….” đầu v* bị hắn bú ɭϊếʍ liền trướng lên ngứa ngáy, sữa ngọt không ngừng phún ra ngoài, tất cả đều bị hắn nuốt vào miệng.
“Vợ, bộ dáng em phun sữa thật đẹp.” Quả nhiên hắn đang rất hưng phấn, luân phiên bú ɭϊếʍ hai đầu v* cậu, mùi trầm hương nhè nhẹ từ đầu nhũ truyền đến thần kinh, thậm chí còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn th*t hắn nhưng tư thế này làm bụng bị kẹp giữa có chút khó chịu. Dương Uấn Chi bây giờ không giống như trước cho nên hắn chậm rãi ôm cậu xoay người, để cậu tựa lưng vào ngực hắn, chỉ cần nghiêng người thì vẫn có thể ngậm lấy vυ' cậu, cũng không ép bụng. Dương Uấn Chi hơi xoay người ôm cổ hắn thân mật. Thật ra tư thế này làm côn th*t xuyên sâu hơn, hai người nhiều lần xác định không ảnh hưởng gì tới đứa nhỏ mới tiếp tục làm.
“Ân a a a….” Tựa lưng vào Ngô Thắng Vũ, một cái núʍ ѵú bị đầu lưỡi ấm nóng quét tới quét lui, còn không ngừng ra sữa, mà hắn lại còn mυ'ŧ chụt chụt, sữa của bảo bối còn quý trọng hơn quỳnh nước cam lộ của Bồ Tát nữa, hương vị ngọt nhưng không béo, thơm mà không nồng, nghĩ tới đây là sữa của bảo bối nhà hắn, hắn lại kích động không ngừng thao làm.
“A…. A… Chồng…. Chậm một chút… Đại điểu xuyên thật thoải mái… Ân a…”
“Bảo bối, núʍ ѵú thoải mái không?”
“Ưm… Thoải mái lắm rồi…. Sắp bị chồng hút rơi mất luôn… Aha…..”
“Cái kia có muốn không?” Bên kia không được người chăm sóc, đầu vũ cũng đang rỉ sữa, hắn thay đổi bên ngậm, sữa lập tức như lũ cuốn không ngừng trào ra ngoài.
đầu v* mới bị hút trướng lên như quả hạch đào bị ngón tay hắn vân vê, nhìn bên kia được hắn âu yếm bú ɭϊếʍ liền không cam lòng, lỗ nhỏ co rút lại bắt đầu phun sữa, hắn xoay xoay đầu nhũ mấy cái làm sữa phun xa hơn, bắn hết lên giường.
“A a…. Hai cái đều bị hút… Thật thoải mái a a a… Ông xã hút núʍ ѵú em nữa đi…. Hức whsc còn muốn….”
“Bên này cũng phải a a a…”
“Tiểu tao hóa, chồng cưng chỉ có một cái miệng, sao giúp cưng cùng mυ'ŧ cả hai được đây.” Ngô Thắng Vũ cười hôn cậu, côn th*t lại cắm vào trong, một luồng sữa tươi lại phun ra.
“Aha… Em không biết đâu…. Muốn chồng hút… Hút ra… Nha nha…”
“Thích chồng hút sữa cho em sao?”
“Ân a… Thích…. Mỗi ngày đều cho ông xã uống… A a….”
“Được.”
Ngô Thắng Vũ liên tục luân phiên bú ɭϊếʍ đầu v*, sau đó lại làm làm, mãi cho đến khi hoa huy*t cao trào phun dịch, hai người mới đồng thời cao trào.
Bởi vì lần này quá mức kịch liệt, Dương Uấn Chi đau bụng chừng mấy ngày, Lục Thiếu Hoàng nói cậu bị động thai khí, may là không quá nghiêm trọng, muốn hai người đừng kịch liệt như vậy nữa, tốt nhất là hai tháng sau đừng làm, hoặc là dùng mặt sau. Cậu đỏ mặt, biết là vì mình dụ dỗ hắn mới xảy ra cớ sự như vậy cho nên nhẫn tâm đuổi hắn đến phòng khách, hơn nữa không lâu sau hắn sẽ thi cuối kỳ, Dương Uấn Chi muốn hắn ôn bài tốt một chút, dù sao thành tích hắn cũng đang tiến bộ. Vì vậy hai người liền chia phòng ngủ mấy ngày.
Thế nhưng trong khoảng thời gian này làm Dương Uấn Chi thật lúng túng, ngực từ lúc được khai thông mỗi ngày đều không ngừng chảy sữa, thời tiết lại càng lúc càng nóng, quàn áo cũng ngày càng ít nên rất dễ ẩm ướt, lúng túng hơn nữa là mỗi ngày lúc tắm cậu đều phải lén lút rửa sạch sữa bị khô lại. Bởi vì cả nhà đều ăn cơm cùng nhau nên mỗi lần nơi đó của cậu dính nước, Ngô Thắng Vũ đều liên tục nhìn chằm chằm vào ngực cậu, Dương Uấn Chi không chỉ có bộ ngực ẩm ướt, tao động phía dưới cũng không ngừng tiết dịch, cuối cùng chỉ có thể cầu hắn giúp mình hút ra.