Edit: Đậu
Dương Uấn Chi vừa kêu vừa cọ cọ nơi riêng tư của mình với miệng Ngô Thắng Vũ, hoa huy*t phía trước đã được giang tắc thay thế, hắn hé miệng ngậm lấy nụ hoa sưng to đang cọ loạn trên môi. Lần đầu nếm mùi vị da^ʍ tao giờ đây còn pha lẫn hương nướ© ŧıểυ thoang thoảng do cậu đã không thể khống chế phun ra, hắn chỉ thấy vô cùng thơm ngọt. Vươn lưỡi liếʍ một vòng hậu huyệt, sau đó lại liếʍ cửa động bị giang tắc chận lại nên chỉ rỉ nước, hút mạnh đường niệu đạo nhỏ hẹp phía trước làm cậu cũng đồng dạng lần đầu tiên được hắn liếʍ lộng hưng phấn thét chói tai, trong đầu chỉ có hai chữ, thoải mái, thật thoải mái.
Cho dù không có nhiều dịch nhưng người kia vẫn hút ‘xì xụp’, hậu huyệt bị hút rung lên, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra đều tiến thẳng vào miệng hắn, đầu lưỡi dày rộng tìm đến huyệt khẩu sưng đỏ, chậm rãi trêu chọc, chậm rãi thọc vào rút ra. ‘Nước trái cây’ chảy ra đều bị hắn tham lam hút liếʍ, miệng ngậm cả huyệt động vào như lữ hành sắp khát khô trên sa mạc bỗng dưng tìm được nguồn nước trân quý, cậu cảm giác ruột cũng muốn bị hắn hút ra, “A a a….. Khách nhân……Hết rồi……. Không còn nữa đâu……. Đừng hút ở đây nữa… Hút phía trước……”
Phía trước đã sắp thành một bình nước nhỏ nhưng đối phương lại như cũ không chịu mở ‘nắp chai’, chỉ chuyên chú âu yếm hậu huyệt, giống như muốn hút khô cậu.
“Sao lại không còn được, tiểu tiếp viên hàng không của chúng ta rất tao nha, phía dưới nước chảy thành sông.”
Dương Uấn Chi bị liếʍ đến tê ngứa, cánh mông tròn lẳng không ngừng cọ loạn trên mặt hắn, âm đế lăn tăn chạy loạn không cẩn thận cọ trúng mũi của đối phương, thoải mái thét lên, không nhịn được dùng nụ hoa đỏ rực kiều diễm ma sát với mũi Ngô Thắng Vũ.
“Ô ô…… Khách nhân…… Mau giúp giúp tôi đi…. Aha… Thật là thoải mái!”
“Tao hóa, cưng dám dùng nơi này cọ mũi khách nhân sao?” Ngô Thắng Vũ tét lên mông cậu một cái, hương vị của Dương Uấn Chi như dầu đổ vào lửa, làm du͙© vọиɠ của hắn cháy bừng lên, côn th*t nhếch cao lên chỉ chờ hắn phát động. Cắn cắn thịt non của cậu một chút, cậu lại vừa đau vừa sướиɠ chảy nước mắt.
”
A….. Còn muốn…… Tiếp tục cắn…. Ngô Thắng Vũ……. Thật thoải mái a a a…. Mau liếʍ em đi.” Cậu ôm chặt đầu hắn, không ngừng kêu đối phương hầu hạ mình, âm hạch bị liếʍ thật thoải mái….. Phía dưới thật trướng. Cậu không ngừng cao giọng rêи ɾỉ.
Ngô Thắng Vũ hung hăng liếʍ, khuôn mặt dính chặt vào cánh mông trắng nõn, giống như mỗi lần Dương Uấn Chi BJ cho hắn, hắn ngậm lấy trụ thịt cứng rắn phía trước giúp cậu liếʍ lộng, âu yếm hai túi tinh cũng đáng yêu y hệt chủ nhân của nó. Bất quá của cậu nhỏ hơn hắn hơi nhiều, chỉ cần vận chút sức đã làm cậu trong chốc lát dương v*t và âm đế đạt cao trào. Hắn nuốt tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ vào miệng, thậm chí còn hút hút, những tàn dư còn lại cũng bị hắn liếʍ sạch sẽ.
Dương Uấn Chi hữu khí vô lực, mềm nhũn ngồi vào lòng Ngô Thắng Vũ, tay còn gắt gao ôm cổ đối phương. Hắn vỗ nhẹ lưng cậu, đồng phục tiếp viên trên người ngoại trừ váy bị vén cao, những nơi khác đều còn nguyên vẹn, mỗi lần nhìn cậu, phía dưới liền cứng thêm một chút.
“Tiếp viên dâʍ đãиɠ của anh, có muốn vị khách này dẫn em đi ngồi máy bay lớn không?” Cậu phát tiết xong rồi nhưng hắn vẫn còn cứng phát đau, thanh âm đã sớm trầm khàn.
“Dạ muốn….” Cậu tựa vào ngực hắn lẩm bẩm, kỳ thật cậu đã không còn một tí sức lực nào nhưng tiểu huyệt vẫn chưa được ăn côn th*t lại kháng nghị, cảm giác ngứa ngáy ẩm ướt không ngừng tra tấn cậu.
“Nếu muốn thì em phải ngồi trên nha.” Ngô Thắng Vũ ngã người lên giường, côn th*t nhếch cao lên, Dương Uấn Chi nuốt nuốt nước miếng, ngoan ngoãn bò lên chủ động tách hai mép hậu huyệt ra, cọ cọ qυყ đầυ vài cái để bên trong phân bố dịch thể làm trơn, địa phương sưng đỏ đau ngứa hỗn loạn, Dương Uấn Chi ngồi xuống một cái, dương v*t ‘phụt’ một tiếng cắm thẳng vào.
“A a a…. Máy bay của khách nhân thật lợi hại…… Đâm hậu huyệt tôi muốn bay luôn….” hoa huy*t phía trước đã có giang tắc, bây giờ lại cắm thêm một côn th*t cứng lớn vào, hai cái động đồng thời được lắp đầy, bụng bởi vì ngồi mạnh xuống mà rung rung, dịch thủy bên trong lăn lộn tung hoành, khóe miệng cậu chảy nước bọt, hai tay chống lên ngực hắn dâʍ đãиɠ lắc lắc mông.
“Tiểu tiếp viên, em có biết em mặc bộ quần áo này phát tao nhìn qua có bao nhiêu dâʍ đãиɠ không?”
“Ách a a a….. Máy bay nhanh khởi động đi….. Đâm hậu huyệt em đi…. Còn muốn….. A a…. Từ trước tới giờ chưa có thấy máy bay lớn vậy đâu…. Còn thô nữa……” Cậu không dám nhìn thẳng hắn, nhắm mắt không ngừng vừa rêи ɾỉ vừa lên xuống trên người đối phương. Ngô Thắng Vũ nằm dưới có thể thấy rõ địa phương kết hợp của hai người, mỗi lần cánh mông tròn vểnh kia nhấc lên còn phát ra tiếng nước ‘nhẹp nhẹp’, hoa hạt hồng nhuận bị hắn xoa, tầng thịt phía ngoài sưng lên. Nhìn tiểu tiếp viên thanh lãnh cấm dục lại bị đại nhục bổng của mình chơi đến mê loạn, hắn tuy rằng kích động muốn điên nhưng vẫn không quên cầm camera bên cạnh chụp lại mấy tấm.
“Tao hóa, mở mắt ra.”
“A a…….. Chồng ơi hậu huyệt em vẫn còn ngứa…. Anh động đi mà……. Ô ân….” Dương Uấn Chi theo bản năng mở mắt ra, không cẩn thận nắm trúng đầu v* hắn, nhớ tới người này mỗi lần làm đều thích chơi đùa với nơi này liền nhịn không được học theo hắn nắm một bên lên, quả nhiên người dưới thân lập tức hít một hơi.
“Tao hóa, giờ còn biết trêu chồng cưng, xem ra anh không chơi chết cưng là không được.” Ngô Thắng Vũ ném máy ảnh trong tay xuống, mỗi một lần đều liều mạng đâm mạnh vào. Thật ra nơi đó của hắn không có mẫn cảm giống cậu, thậm chí bị cậu nắm như vậy còn có chút đau nhưng như vậy lại hoàn toàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn bạo phát.
“A a…. Thắng Vũ chậm một chút đi mà….. Xuyên hỏng rồi…. A a…. Hậu huyệt thật thoải mái…” Cậu bị hắn đâm chỉ có thể rên loạn, áo bị hắn mở ra, đầu v* cũng bị hắn vò nhéo, “A a…. Chồng…… Đừng mà…. A a a.”
“Lại muốn bắn….. Sắp cao trào a…..” Dương Uấn Chi run rẩy, bị hắn thao kêu khóc bắn ra.
Thời điểm cao trào chỉ thấy trời đất quay cuồng, cậu bị hắn mạnh mẽ áp dưới thân thao làm. Đại khái là tối nay mặc như vậy làm thú tính của Ngô Thắng Vũ hoàn toàn bại lộ, tối nay đã thao mấy lần, chụp rất nhiều hình còn có video nữa.
Mỗi ngày đều bị hắn cắm ngủ, chỉ có sáng nay rốt cuộc mới rút côn th*t ra.
“A a a…. Chồng…” Thời điểm côn th*t bị rút ra, đồ vật bên trong cũng theo đó à trút, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ d*m thủy cùng nhau hộc ra, Dương Uấn Chi khẩn cấp nắm chặt khăn trải giường kêu to, giống như lúc cao trào, thân thể vẫn luôn không ngừng co rút, bởi vì bị chận lại quá lâu nên dịch thể chảy năm phút vẫn chưa hết, cậu khóc thút thít, bây giờ mới thấy bụng nhẹ xuống.