Vương Tử Kỵ Sĩ

Chương 39: Làm bài tập bị đại Ꮯôn Ŧhịt thao đến thần trí tan rã

Edit: Đậu Đỏ

“Em muốn làm bài tập.” Dương Uấn Chi nhịn xuống âm thanh đang run rẩy của mình, một bên nhanh tay làm bài tập tiếng Anh.

“Không có gì, em cứ làm bài tập của em.” Ngô Thắng Vũ tuy rằng nói như vậy nhưng bàn tay lại hăng say sờ soạnh, cuối cùng bế cậu lên ngồi vào băng ghế, sau đó ôm cậu để cậu tiếp tục làm.

“Ngô Thắng Vũ, đừng cởϊ qυầи của em mà.”

“Tiểu yêu tinh, em thông minh như vậy, dù cho bị anh làm cũng có thể tiếp tục làm bài tập mà.” Hắn cười nói. Sau đó cởϊ qυầи lót vướng víu còn sót lại quẳng đi. Tuy hắn rát muốn ôm cậu lên giường mình bất quá cảm giác bây giờ… Cũng không tệ. Đêm nay rất dài.

“Miệng nhỏ phía dưới của em đã đói đến chảy nước rồi, qυყ đầυ chạm nhẹ là hưng phấn liên tục co rút nè.”

“A… Thắng Vũ… Đừng cọ… Thật khó chịu…” Qυყ đầυ nóng bỏng ma sát miệng huyệt nhưng lại không cắm vào, nửa người trên cậu thật nghiêm chỉnh, bài tập về nhà chữ viết xinh đẹp ngay ngắn, phía dưới lại là cảnh xuân vô hạn, hai cánh mông tròn trịa kẹp lấy dương v*t thô to.

Vừa nãy còn gọi là Ngô Thắng Vũ, mới bị cọ một chút liền thân thiết gọi Thắng Vũ, tiểu tao hoá này đáng yêu hay đáng giận đây, hắn bất đắc dĩ cười cười, đối với người này hắn vô pháp vô thiên.

“Tao hoá, chuyên tâm làm bài tập nha, không thể bị anh ảnh hưởng. Anh làm xong sẽ kiểm tra bài tập, nếu không hoàn thành sẽ bị phạt.”

Không nghĩ tới hắn đã ăn hϊếp cậu giờ còn hù doạ nữa, Dương Uấn Chi uỷ khuất nhưng mà dù sao hắn đã nói vậy, cậu cũng chỉ có thể liều mạng dời lực chú ý vào bài tập, nhanh chóng điền vào mấy chỗ trống.

Ngô Thắng Vũ dùng một tay ôm cậu để cậu không tuột xuống, qυყ đầυ chậm rãi ma sát với cánh hoa ướŧ áŧ, đi vào một chút lại lui trở về, mà nơi đó giống như bị bật công tắc, da^ʍ thuỷ bên trong bắt đầu chảy róc rách. Hắn dùng qυყ đầυ chặn lại, so với vừa rồi tiến vào sâu một chút rồi lại lập tức rút ra, vách thịt hồng nhạt cũng theo ra ngoài.

“Aha… Ân… Thắng Vũ…” Dương Uấn Chi nắm bút, cảm thấy mình không thể thấy rõ chữ trên bài tập nữa, trừu sáp nhợt nhạt làm cho toàn thân cậu xụi lơ, không ẩn nhẩn chịu đựng giống như trước, rốt cuộc không nhịn được kêu lên.

“Sao vậy bảo bối, thấy không đủ sao?” Hắn tiếp tục chơi, biết rõ còn hỏi.

“Chồng ơi nhanh vào đi. Không kịp đợi nữa, chọc hết vào thao em đi.”

“Ngoan, vậy anh đâm vào em sẽ nghiêm túc làm bài tập sao? Nếu không anh sẽ không đi vào.” Hắn biết rõ yêu tinh của hắn không thể làm nhưng hắn vẫn muốn dằn vặt cậu.

“Có thể! Chồng nhanh tiến vào đi, em muốn lắm… Nha nha…” Bên trong hư không làm cậu khóc không ra nước mắt, khó nhịn lắc lắc ma sát với đồ vật bên dưới, cũng không quản mình đang nói gì, chỉ cần bị làm là được.

Nghe cậu nói hắn cũng không khách khí nữa, đem đại bảo bói đã sớm đói bụng cắm vào.

“A a a… Thật là nóng.” Dương Uấn Chi bị đỉnh nằm úp sấp đến trên bàn học, hai mắt phủ đầy sương mù, hai má đỏ bừng như say rượu, so với trước đây sảng khoái hơn nhiều.

“Đừng chỉ lo tham ăn côn th*t của chồng, nhanh làm bài tập.” Ngô Thắng Vũ đánh mông đang thích chí vểnh lên, nâng cậu ngồi thẳng lại.

Dương Uấn Chi khóc lên, cậu nhồi lên thịt heo bổng, bị đâm đến không đứng lên nổi, phải dùng hết khí lực mới có thể ngồi thẳng, sau đó tiếp tục giải bài tập, kiến thức như đám mây nhỏ rong chơi ở chân trời xa, cậu căn bản không hiểu chữ đó nghĩa là gì.

“Tao hóa, chọn sai, cái này phải chọn B, xem ra nên hảo hảo phạt một cái.” Ngô Thắng Vũ đột nhiên đè lấy eo cậu, mạnh mẽ đâm vào, từng cú từng cú đều thật mạnh thật nhanh còn thay đổi nhiều góc độ làm cậu bị thao đến thất thần, da^ʍ thuỷ văng loạn.

“A a a… Chồng… Chậm một chút… Sắp bị đâm chết… A a…” Cậu biết mình có thể đã chọn đúng, chỉ là hắn cố ý kiếm cớ làm cậu, cũng không quá để ý, “Thật thoải mái…. A a… Đại dương v*t làm em thật thích… Sâu hơn một chút… Đâm đến tử ©υиɠ em đi… A a… Sắp bị làm chết rồi…. Thật thích… Chồng mau cắm cả cây vào tử ©υиɠ đi.”

“Đâm hết vào trong, đâm chết em, tao hoá, đừng chỉ lo động dục! Làm bài tập!” Ngô Thắng Vũ hung hăng niết mông cậu, đổi lấy một trận rêи ɾỉ vừa đau đớn vừa thoải mái.

Bàn tay cầm lấy bút của cậu đã sắp không vững, nỗ lực chọn thêm vài câu nhưng Ngô Thắng Vũ lại như cố ý càng làm càng nhanh, không tốn nhiều sức đã đâm đến tử ©υиɠ phát da^ʍ của Dương Uấn Chi.

“Ân a a a… Em không làm. côn th*t của chồng thao sâu thêm chút đi… Ahaaa… Còn muốn… Làm hỏng em đi.” Cậu chủ động tách hoa huy*t ra, đung đưa trên người hắn giống như tiểu cẩu động dục da^ʍ lãng. Phía dưới không ngừng phun nước, hai chân đạp loạn, đôi mắt tròn xoe nhắm chặt lại.

“Mẹ nó.” Ngô Thắng Vũ ấn eo cậu, côn th*t giống như mô tơ chạy bằng điện đỉnh vừa nhanh vừa nặng. Da^ʍ thuỷ phốc phốc thấm ướt đùi hắn, dù là vậy hắn cũng sẽ không bỏ qua cho cậu, “Không thể không làm.”

Dương Uấn Chi bị ép cầm bút bắt đầu tiếp tục làm nhưng chỉ là hữu tâm vô lực, chũ cái đã xiêu xiêu vẹo vẹo không ra hình dáng, nước bọt cùng nước mắt mằn mặn nhiễu lên giấy tập thấm ướt một mảng, căn bản không dám nghĩ làm thế nào để nộp cho giáo viên.

“A a… Chồng… Không được… Không làm được… Muốn đại dương v*t… Đâm chết em…. A a a…”

“Dương Uấn Chi em rốt cuộc có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, cư nhiên dám viết ba chữ đại dương v*t lên vở, em muốn nộp cho giáo viên sao.” Ngô Thắng Vũ giả vờ tức giận càng đâm sâu vào, thời điểm nhìn thấy ba chữ đại dương v*t xiên xiên vẹo vẹo, thầm tặc lưỡi một cái, muốn làm chết em ấy.

“A! côn th*t của chồng quá dài… Làm tử ©υиɠ em thật đầy… Aha…. Chồng ơi đâm em nữa đi.” Dương Uấn Chi đã sớm bị thao đến thần trí tan rã, trong đầu chỉ có mấy chữ này, đương nhiên sẽ theo bản năng viết ra, nghe hắn mắng mình nhưng phía dưới lại gia tăng mã lực, cậu mừng rỡ, hận không thể để hắn trực tiếp đè cậu lên bàn thao làm, để bài tập thấm đẫm da^ʍ thuỷ, như vậy cậu sẽ không cần phải làm nữa