Edit: Nhi – Beta: Đậu
Dương Uấn Chi chảy nước mắt, bộ dáng đáng thương nhìn Ngô Thắng Vũ khiến hắn càng muốn khi dễ cậu. Thuộc phái hành động nên hắn vừa nghĩ liền làm, trực tiếp bế cậu lên đùi mình hôn nhẹ lên má cậu, liếʍ di những giọt nước mắt còn vương trên má, vừa ôn nhu ngọt ngào lại không kém phần sắc tình khiến cậu cứng lên.
Thật ra thì hắn sợ xe xóc nảy sẽ không cẩn thận đâm vào sâu bên trong, nếu đâm khá sâu sẽ dễ bị buồn nôn còn tổn thương cổ họng cậu.
“Bây giờ đừng BJ, lần sau lên giường sẽ cho em hảo hảo liếʍ cho chồng.”
Dương Uấn Chi nghe xong cũng không nói gì xem như ngầm chấp nhận nhưng trong lòng vẫn có chút mất mác: “Không cho phép anh chê kỹ thuật của em.”
“Được được được, kỹ thuật của bảo bối là siêu cấp vô địch.” Ngô Thắng Vũ bật cười, sao em ấy lại dễ thương vậy chứ, “Vừa rồi là em ‘ăn’, bây giờ đến lượt anh nha.”
Nói xong hắn còn dùng côn th*t cọ cọ vào mông cậu. Bản thân bị hắn ôm còn lén lén lút lút làm chuyện như vậy kỳ thực cậu cũng rất sợ bị người khác phát hiện, toàn thân đều căng cứng, côn th*t của Ngô Thắng Vũ nhử nhử đẩy hạt châu vào càng sâu làm cho cậu suýt chút nữa nhịn không được kêu lên. Khẩn trương cao độ khiến cậu thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực kì.
“Rèm cửa sổ.” Nghe Dương Uấn Chi nhắc nhở, hắn mới phát hiện rèm xe vẫn chưa kéo, nếu như bị người ngoài nhìn thấy cũng không tốt lắm. Kéo rèm xong hắn nghĩ nghĩ lại dùng áo khoác che hạ thân vốn chỉ hở phân nửa của hai người lại. côn th*t bị da^ʍ thuỷ thấm ướt, hắn biết tao huyệt của cậu đã sớm khát khao khó nhịn cho nên cũng không phí lời trực tiếp đẩy côn th*t vào đến tận gốc.
Đột nhiên bị đâm vào, cả người cậu lập tức co quắp, thân thể nghiêng về phía trước nắm chặt lấy thanh an toàn* của ghế phía trước, bàn tay trắng bệt nắm chặt.
*Thanh này là thanh ở sau mỗi ghế để khi xe có quẹo hay thắng gấp thì người phía sau có thể vịn vào phòng vì quán tính lớn mà có thể bị thương.
Cảm giác cả cây đều đi vào thực quá sung sướиɠ nhưng lại không thể kêu lên. Cậu liều mạng cắn chặt môi dưới, tay siết chặt thanh an toàn mới khiến bản thân bảo trì lý trí, không rêи ɾỉ ở trên xe.
Ngô Thắng Vũ cũng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ trước nay chưa có, Dương Uấn Chi vì căng thẳng vẫn luôn cắn chặt lấy thịt heo bổng của mình, bên trong tiểu huyệt chảy ra rất nhiều d*m thủy nóng ướt, ‘đường đi’ phi thường thuận lợi. Lúc cắm vào tầng tầng lớp thịt non mềm bao bọc lấy côn gậy, hoa huy*t trong nháy mắt phồng lên. Hắn một tay xoa xoa, một tay kéo mấy hạt châu kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ѵậŧ của cậu.
“Đừng… A… Đừng làm vậy…” Dương Uấn Chi cố gắng đè thấp giọng nói của mình, thân thể vì căng thẳng còn nghiêng về phía trước lại được hắn kéo về, cả người cậu nằm trong l*иg ngực hắn, khiến cho côn th*t trực tiếp đâm tới tử ©υиɠ.
A a a a a! Dương Uấn Chi bị thao đến hai mắt mờ đi, chỉ có thể hô lớn ở trong lòng, hai tay buông khỏi tay vịn luống cuống quơ loạn cho đến khi được hắn nắm lại, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
“Lúc muốn kêu thì nắm chặt tay anh.”
Dương Uấn Chi dựa lưng vào người Ngô Thắng Vũ, cho dù ngồi ở trên người hắn nhưng cậu vẫn thấp hơn hắn một cái đầu, cậu cảm giác mình bao bọc, khoang mũi tràn ngập mùi vị nam tính của hắn càng khiến cậu khó không chế. Muốn rêи ɾỉ, muốn hắn dùng đại dương v*t hung hăng thao cậu, muốn gọi hắn là ông xã…
Hắn dùng tay còn lại ôm eo cậu, bắt đầu trừu sáp, mỗi lần đều ma sát vách thịt nhạy cảm, ma sát đến mức cậu cảm thấy hoa huy*t mình sắp nổi lửa. Có một lần côn th*t đã lui ra miệng huyệt xe lại đột nhiên lắc lư một chút, Dương Uấn Chi theo quán tính ngồi mạnh xuống, trụ thịt lại đâm đến tử ©υиɠ. Hắn cảm nhận được móng tay xinh đẹp của cậu cắm vào lòng bàn tay hắn, hai mắt cậu trắng dã. Ngô Thắng Vũ cũng bị sự xóc nảy này làm cho sảng khoái hít một hơi dài, thực sự rất thư thái… Không nghĩ tới làm chuyện này trên xe lại thoải mái như vậy. Thời điểm hắn đâm vào tử ©υиɠ, da^ʍ thuỷ như suối nguồn được khai phá ồ ạt phún ra ngoài. Hắn cũng không có rút ra nữa mà chậm rãi xoay chuyển, côn th*t theo nhịp điệu của xe mà nông sâu khác nhau, làm cậu mềm nhũn, hai má ửng hồng tựa vào ngực hắn. Dù hôm nay mặc quần thường, so với đồng phục học sinh thì rộng rãi hơn nhiều nhưng vẫn khiến cậu có chút khó chịu.
Hắn giống như là biết cậu nghĩ gì, luồn tay vào áo khoác kéo quần cậu xuống, sờ sờ tính cụ cứng rắn, một bên từ từ làm cậu, một bên ve vuốt ngọc sợi giống với chủ nhân thanh mảnh trắng nõn.
“Thoải mái không?”
“Ừm… A… Ông xã…Xuống một chút … Âʍ ѵậŧ cũng phải xoa…” Âm thanh của Dương Uấn Chi yếu ớt đáp lại, phía trước được xoa bóp thật sự rất thoải mái nhưng phía sau cũng rất ngứa mà hắn không có nắn nắn, cậu không thể làm gì khác hơn là mở miệng cầu hắn.
“Tiểu tao hóa.” Ngô Thắng Vũ nói vậy nhưng vẫn chậm rãi dời tay xuống kéo hạt châu ra xoa xoa hoa hạt đã sưng lên, “Nơi này đã sưng lên rồi, yêu tinh của anh, chồng vò em có sướиɠ hay không?”
“Ân a… Thật thoải mái… Bên trái một điểm… A chính là chỗ đó…” Dương Uấn Chi một bên lắc đầu, một bên giãy dụa ở trên người Ngô Thắng Vũ, mặc hắn đùa bỡn những nơi mẩn cảm của mình. Cọ cọ l*иg ngực săn chắc của người kia, hai người nắm chặt tay nhau, côn th*t thô to dữ tợn càng làm càng hung ác. Sợ bị người khác phát hiện Ngô Thắng Vũ còn cố ý tuột thấp xuống một chút. Dương Uấn Chi cũng dán chặt lấy hắn, nằm trên người Ngô Thắng Vũ. Bởi vì xe lay động nên không cần dùng sức nhiều đã thao cậu đến run rẩy toàn thân, mỗi lần gậy bổng rút ra đều kéo theo vách hoa huy*t, sau đó lại bị hắn dùng chút sức đâm sâu vào. Dương Uấn Chi thầm hô ông xã mau thao chết em, da^ʍ thuỷ hạ thân chảy ra từng luồng từng luồng.
“Có phải đại dương v*t của ông xã mỗi lần đều đâm đến tử ©υиɠ?” Ngô Thắng Vũ đột nhiên tăng nhanh tốc độ, ác độc đâm vào bên trong. Dương Uấn Chi hai tay nắm chặt thanh ghế, giãy dụa. Không được… Sắp bị gϊếŧ chết… Đại dương vậy ông xã thật thô… Hơn nữa không hổ là người cậu xem trọng, động tác thật mạnh mẽ… Mỗi lần đi vào đều khiến cậu cực kì thoải mái…
“Ân a….”
Làm một hồi lâu, xe đột nhiên quẹo thật nhanh, hai người đồng thời nghiêng về bên trái, hắn cũng không buông cậu ra mà đổi góc độ thao loạn. Các bạn học phía trước không biết chuyện gì đang xảy ra, tiếp tục ngủ gật. Dương Uấn Chi chỉ thấy kɧoáı ©ảʍ truyền khắp cơ thể, hai tay vô lực chống đỡ, không thể rêи ɾỉ nên chỉ có thể thở dốc thật mạnh. Cậu nghĩ đến mình còn đang ở trên xe trường bị người yêu làm đến toàn thân co giật, hai mắt trắng dã, d*m thủy tung toé, nước bọt chảy ròng. Dương Uấn Chi đột nhiên run lên, tay siết chặt lấy tay hắn, trụ thịt trắng hồng cùng hao huyệt đỏ rực đồng thời đạt cao trào.
Ngô Thắng Vũ cúi đầu hôn người bởi vì cao trào suýt chút thét lên, chính mình cũng đỉnh một cái thật sâu thật mạnh, bắn ra.