*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhi – Beta: Đậu
Thân thể Dương Uấn Chi bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn đến không ngừng run rẩy, khiến cậu có loại cảm giác bụng dưới như đang trướng đầy. Cậu cũng không rõ tại sao mỗi lần hắn bắn lại bắn nhiều như vậy, còn phải đâm đến tử ©υиɠ mới bắn. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong khe hở chảy ra ngoài làm hạ thể có chút dính nị, Dương Uấn Chi vừa cúi đầu nhìn xuống trong đầu liền ong một tiếng, sắc mặt đen xuống, không phải chứ?
Cậu biết đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới nhưng chỉ mới bị hắn thao hai lần, bắn nhiều hơn người ta thì thôi đi lại còn…
Nhìn cậu xấu hổ sắp khóc lên, Ngô Thắng Vũ một tay ôm cậu vào lòng, một tay khác tách âm thần ra sờ vào miệng nhỏ đến mức hầu như không ai chú ý, cười nói, “Bảo bảo, em không những có âʍ ɦộ nữ còn có niệu đạo (đường tiết niệu), lúc nãy khi anh liếʍ cho em cũng không phát hiện a, em thật sự là cực phẩm.”
“Ngô Thắng Vũ, đừng nói nữa!” Dương Uấn Chi trừng hắn, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng muốn hắn thấy được những mặt hoàn mỹ của mình nhưng tại sao cứ lần lượt mất mặt?
Không ngờ Ngô Thắng Vũ cũng không có cười nhạo cậu mà chỉ ôn nhu hôn đôi môi nhỏ dụ người, côn th*t vừa bắn lại cứng rắn, “Được, không nói nữa, bảo bối tiếp tục để anh thao nè.”
Nói xong hắn lập tức đâm côn th*t cứng rắn vào bên trong, da^ʍ thuỷ trong tiểu huyệt bị côn th*t mạnh mẽ cắm vào mà văng lung tung. Ban nãy dù đã đạt cao trào nhưng tao huyệt vẫn chưa được hắn chân chính thao nên vẫn chưa thoả mãn, Dương Uấn Chi rất nhanh lại có cảm giác.
Bởi vì cả hai đều đã phát tiết qua nên hắn cũng không có như lang như hổ giống lúc ban đầu mà chỉ từ từ chậm rãi, Ngô Thắng Vũ nhìn xung quanh phòng thiết bị phát hiện trong phòng có rất nhiều loại bóng cao su to nhỏ không đồng đều. Bỗng nhiên nghĩ ra thứ gì, trực tiếp ôm Dương Uấn Chi đặt lên một cái bong bóng khá lớn, chuẩn bị thao cậu.
“A… Thắng Vũ…” Tuy rằng độ dẻo của cậu không tệ lắm nhưng quả bóng là hình tròn khiến cậu không có cảm giác an toàn, nên cũng không dám hoàn toàn nằm lên, chỉ có thể ôm hắn thật chặt, phía dưới hai người lại dán vào nhau. Dương cụ của hắn vừa lớn vừa dài, bình thường có thể đâm rất sâu, không cần dùng nhiều sức cũng có thể dễ dàng đâm đến tử ©υиɠ, còn nếu vận sức mạnh một chút… Cậu liền có cảm giác như tử ©υиɠ sắp bị hắn quấy hỏng.
Nhưng kɧoáı ©ảʍ đó lại mê hoặc lòng cậu, Dương Uấn Chi khát cầu, cậu muốn tự mình chủ động như ban nãy nhưng chợt nhớ tới bản thân đang nằm trên quả bóng, hơn nữa theo động tác của mình bóng lại lùi về phía sau. Cậu rất nhanh bị hắn kéo về, côn th*t mạnh mẽ đâm vào.
“A! Ông xã…..Cắm vào đi….Quá sâu a a…”
Ngô Thắng Vũ hưởng thụ cảm giác lại đâm vào tử ©υиɠ cậu, giống như có một cái miệng nhỏ tham lam chặt chẽ mυ'ŧ hắn, theo động tác lăn qua lăn lại của bóng, không cần hắn động nhiều cậu đã bị chơi đến dục tiên dục tử, d*m thủy giàn giụa.
Dương Uấn Chi bị sáp thoải mái dần dần không còn khẩn trương như lúc nãy, cũng không còn giống tiểu bạch tuột chặt chẽ quấn hắn không tha. Ngô Thắng Vũ dạng hai chân cậu, lăn quả bóng phía dưới để cự kiếm không ngừng ra ra vào vào.
Ngước mắt nhìn hắn mặc chiếc áo cầu thủ hay dùng lúc đá bóng mà làm cậu, mồ hôi dọc theo cổ thấm vào áo, cơ tay hữu lực cùng múi bụng mạnh mẽ. Hình ảnh này cậu đã ảo tưởng rất nhiều lần… Gợi cảm đến mức Dương Uấn Chi cậu lại lần nữa động tình.
“Thắng Vũ… A… Ông xã….Mau dùng đại dương v*t đâm xuyên em… Nhanh… Đâm tới tử ©υиɠ… Em muốn… A a” Dương Uấn Chi đặt tay lên bụng tưởng tượng thật sự có thể mò tới côn th*t ở bên trong. Quả bóng đàn hồi lắc lư theo tiết tấu, lúc đâm vào cũng không cần dùng nhiều sức, nghe được lời của cậu, Ngô Thắng Vũ mỗi một lần đều thật sự đâm sâu vào tử ©υиɠ, kéo ra không ít da^ʍ thuỷ.
“Tiểu tao hóa, chúng ta đổi tư thế đi.” Hắn ôm cậu xoay người để Dương Uấn Chi úp mặt xuống quả bóng, cái mông vểnh lên thật cao, dùng thư thế lão hán đẩy xe bò* mà thao cậu.
“Ân a… Thịt heo bổng ông xã đâm sâu hơn rồi…. Tao huyệt của em sướиɠ muốn chết……… A a a…” Lần đầu tiên dùng tư thế tiến vào từ phía sau, Dương Uấn Chi một tay ôm đầu, một tay nắm chặt bóng cao su rêи ɾỉ.
“Bảo bối, thích tư thế này sao?”
“Yêu thích… A ….Ha … Chỉ cần bị anh thao… Tư thế gì cũng thích… Bị anh thao đến chết cũng thích.”
“Yêu tinh, anh cũng không nỡ làm chết em, sẽ chỉ thao em đến mang thai.” Ngô Thắng Vũ vuốt ve trên bụng cậu, giống như bên trong thật sự có một tiểu sinh mệnh.
“A… Ông xã… Mau dùng lực thao em…. Aha… Em muốn sinh tiểu bảo bảo…” Dương Uấn Chi nghe hắn nói muốn cậu mang thai con hắn liền hận mình không thể mang thai ngay lập tức.
“Tao hóa, muốn mang bụng lớn đến lớp để mọi người đều biết em mang thai con anh sao?” Hắn mạnh mẽ đâm vào, ngữ khí rất ác liệt, chính hắn cũng trở nên kích động làm cậu cơ hồ sắp ngất đi.
“A a a… Ông xã chậm một chút… Tử ©υиɠ sắp bị đâm nát… A a…”
“Mẹ nó thao nát để em về sau còn dám phát tình hay không.” Ngô Thắng Vũ đỏ mắt, dùng côn th*t thô to đâm vào hoa huy*t người dưới thân.
“A a a a ông xã em sắp ra! Mau bắn vào bụng em….. A.” Cậu cảm thấy mọi vật xung quanh đều biến thành màu đen, hoa huy*t trào ra d*m thủy chặt chẽ quấn lấy côn th*t để hắn đâm vào sâu hơn.
“Tiểu tao hóa, vậy thì mang con anh đến lớp đi. Đâm chết em.” Hắn nắm chặt eo cậu đỉnh thật sâu, để côn th*t được khám phá thêm một vùng đất mới Ngô Thắng Vũ mới chậm rãi tiết ra.
Dương Uấn Chi cũng bắn ra một ít chất nhầy trong suốt, choáng váng ngất đi.
*Kiểu “Đẩy Xe”: Người dưới nằm ngửa hoặc sấp trên giường sao cho phân nửa lưng ra khỏi cạnh giường, người bên trên đứng dưới đất, tay đặt giữa hai đùi người dưới nâng hai chân lên cho ngang tầm.