“Xin chào, em trai, ở đây có rất nhiều sản phẩm mới rất đặc biệt, có thể vào trong xem thử.” Thấy khách tới, nữ nhân viên trẻ tuổi liền tiếp đón, cho là họ mua đồ tặng bạn gái nên giới thiệu rất nhiệt tình. Vốn là học sinh sẽ không được vào nhưng Ngô Thắng Vũ thân thể cao lớn, dễ dàng đánh lừa nhân viên.
Ngô Thắng Vũ kéo Dương Uấn Chi đến trước quầy hàng, nhìn s*x toys đã được đóng gói lộng lẫy, cậu có chút ngại ngùng. Người mình thích mang mình đến mua … Tên ngốc này, rốt cuộc có hiểu việc này có nghĩa gì không chứ. Cậu một bên mắng, nhưng lòng lại ngọt như được tẩm mật.
Không hổ là cao cấp, cửa hàng lớn, mặt hàng cũng thật đa dạng, từng món từng món đều phi thường sạch sẽ, không giống như những cửa hàng đồ dùng người lớn ven đường.
Dương Uấn Chi mơ màng nhìn một loạt sản phẩm được đặt
trong hộp pha lê thủy tinh như những tác phẩm nghê thuật được bày lên kệ, có sáu loại khác nhau về hình dáng lẫn màu sắc.
“Cậu bé thật tinh mắt, cái này là trứng rung Tenga, là loại love egg mới nhất của công ty Iroha Nhật Bản, thiết kế tao nhã, người thường nếu không biết sẽ khó phát hiện đây là dụng cụ thủ da^ʍ. Âm thanh rất yên tĩnh, cho dù dùng ở nơi công cộng cũng không sợ bị phát hiện, mặt khác cảm giác phi thường mềm mại êm ái. Nếu làm quà tặng cho bạn gái đối phương nhất định sẽ thích không buông tay, nhất định sẽ yêu em hơn nha.”
Ngô Thắng vũ nghe nhân viên giới thiệu, đặc biệt chú ý chi tiết dùng ở nơi công cộng cũng không bị phát hiện, ý cười càng đậm. Hơn nữa, nếu tặng cho bạn gái… Hắn nhìn cậu đang đỏ mặt, cảm thấy thật hưng phấn.
Kỳ thật cậu biết loại trứng rung này, có một lần vô ý nhìn thấy trên mạng, rất muốn mua nhưng nó thật đắt, tình trạng kinh tế trong nhà không quá tốt, tiền tiêu vặt của cậu không nhiều, mà tiền thưởng phía trên cam kết để cậu chuyển trường vẫn chưa phát xuống, cho nên Dương Uấn Chi dù rất thích cũng không nỡ mua.
Nhìn cậu vẫn im lặng, nhân viên cửa hàng cho là cậu còn đang do dự, liền cố gắng thuyết phục, “Mỗi loại đều có cấu tạo cùng công năng khác nhau. Như trứng giống hình người màu trắng, người khác cũng có thể sử dụng chung, hay màu hồng đào là loại phái nữ thích nhất, bởi vì màu sắc hấp dẫn, hơn nữa miệng nhỏ phía trước có thẻ kẹp lấy bộ vị nhạy cảm, rất thoải mái. Màu xanh nhạt cũng rất đẹp, cái này tương đối truyền thống một chút nhưng nếu em và bạn gái kẹp nó ở giữa cùng sử dụng, nhất định sẽ cho nàng trải nghiệm kɧoáı ©ảʍ chưa từng có. Màu đen…”
Cậu nghe đến hai bên tai đều đỏ, nhân viên nơi này được rèn luyện chuyên nghiệp, không thấy những gì mình giới thiệu là không tiên, nhưng Dương Uấn Chi lại thấy ngại chết đi được. Nếu nàng biết người dùng cái này là mình, chắc chắn sẽ không bình tĩnh như vậy. Cậu thẹn đến mức cuối cùng không nghe thấy nàng đang nói gì.
Ngô Thắng Vũ nhìn cậu hình như rất thích, hơn nữa hắn cũng thấy thú vị, “Vậy thì mua cái này đi, em thích màu nào?”
“A?” Cậu mơ màng, hắn có chút buồn cười, Dương Uấn Chi hôm nay thật đáng yêu, hận không thể ngay lập tức lấy vật kia chơi cậu đến cao trào.
“Em thích loại nào, nếu không chọn được anh liền mua sáu cái về.”
Dương Uấn Chi nghe Ngô Thắng Vũ nói liền giật mình, vật này mua nhiều như vậy làm gì, chia thành nhiều loại nhưng công năng đại khái đều khá giống nhau, mặc dù hắn có tiền nhưng cũng không cần khoa trương vậy đi, không thể làm gì khác hơn là nhỏ giọng chọn, “Vậy lấy màu xanh đi lục…”
Bởi vì cậu mơ hồ nhớ chị nhân viên nói cái đó tương đối truyền thống, lại không hề nghe rõ câu sau là hai người đồng thời dùng sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chỉ thấy hắn cố gắng nhịn cười gọi nhân viên bọc lại.
“Xin cảm ơn quý khách, của em là 699¥.” Nhân viên đặt love egg vào họp, nhìn bên ngoài cũng không có gì đặc biệt, thật khó phát hiện. Tuy rằng cảm thấy màn đối thoại của hai nam sinh này có chút kỳ quái nhưng nàng lịch sự không suy đoán nhiều.
“Tính tiền sau đã.” Ngô Thắng Vũ nói xong liền kéo Dương Uấn Chi đến tủ kính bày qυầи ɭóŧ tình thú, mua trứng rung còn chưa đủ, lại còn muốn xem cái này… Cậu cảm thấy đại não càng mơ hồ hơn, phản ứng cũng chậm đi, mặc hắn kéo tới kéo lui. Nhìn qυầи ɭóŧ cũng khá giống với loại của cậu lúc trước, hắn lại nở nụ cười.
Không có loại hai viên cầu lớn nhưng lại có loại bốn năm viên xếp thành một hàng, thậm chí hai hàng. Nghe nhân viên nói đây đều là trân châu, ngọc trai thiên nhiên, không có nguy hại với thân thể. Ngô Thắng Vũ chọn loại có năm viên to nhỏ khác nhau, nhìn hoa văn màu đen phía trên, cậu có một loại xúc động muốn trốn xuống đất.
Thời điểm Ngô Thắng Vũ tính tiền, Dương Uấn Chi nhìn hóa đơn có chút bối rối, sao lại mắc như vậy, mắc hơn trên mạng nhiều lắm…
Nhìn hắn từ lúc ra khỏi cửa hàng vẫn cười thật gian manh, cậu nỗ lực lạnh lùng, làm như không hứng thú với những thứ này, “Tại sao lại mua nó?”
“Tiểu yêu tinh, thân thể cưng da^ʍ như vậy hẳn rất thích đi. Còn có những cái kia đã vứt hết rồi, sau này muốn dùng cũng chỉ có thể dùng đồ anh mua cho em.”
Tim cậu hẫng đi một nhịp, hắn sao biết cậu chỉ có hai cái, hiện tại đã ném hết rồi, lại còn mua cho mình chứ.
Kỳ thực so với cậu dùng những thứ này, hắn càng muốn làm cậu hơn, nhưng nghĩ đến khi đi học, bộ dáng cậu bị đồ của hắn mua “dằn vặt”, chắc chắn sẽ rất mê người.
“Tôi… Một thời gian nữa sẽ trả tiền lại cho cậu.”
“Không phải đã nói mua cho em rồi sao, cầm lấy đi.”
Dương Uấn Chi ôm lấy túi đồ của Ngô Thắng Vũ, lòng có chút phức tạp, từ nhỏ đến lớn, dẫu sinh nhật cũng chưa ai tặng cậu một món quá dù là nhỏ nhất, thậm chí cha mẹ có lẽ còn không nhớ đến. Không nghĩ tới món quà đầu tiên sẽ là những thứ này, có chút hổ thẹn nhưng cũng có chút rung động.
“Cảm ơn.” 17 tuổi, đây có lẽ sẽ là món qua sinh nhật khó quên nhất của Dương Uấn Chi.