Lễ Tình Nhân Đáng Sợ

Chương 20

Thân thể cứng ngắc trong ngực Phạm Quân Thần từ từ buông lỏng.

“Ừ.”

Nhiệt độ ấm áp từ sau lưng truyền đến,như muốn làm ấm thân thể lạnh như băng.

Là đứng quá lâu sao,nhiệt độ điều hòa quá thấp thấm vào da thịt hắn.

Phạm Quân Thần nâng cao cằm dưới Cao Dịch Khải,hai người ở tư thế này hôn hít,nụ hôn quá mức ngọt ngào,để cho Cao Dịch Khải có loại ảo giác hoảng hốt,phảng phất —— bọn họ chân chính người yêu của nhau......

Cho nên Cao Dịch Khải thích Phạm Quân Thần hôn mình,nụ hôn dịu dàng thơm ngọt luôn có thể làm cho Cao Dịch Khải thoải mái.

Phạm Quân Thần đẩy ra áo ngủ Cao Dịch Khải, áo ngủ vốn chỉ được thắt lỏng lẻo, rơi xuống bên chân hắn.

Thủy tinh chiếu lên da thịt trắng nõn cùng thân thể hơi ngâm của Phạm Quân Thần.

Bất kể bao nhiêu lần,khi thân thể kết hợp luôn khiến Cao Dịch Khải run sợ không dứt,giống như hai thân thể hoàn toàn giao hòa ở chung một chỗ,cảm giác rung động linh hồn sâu thẳm của hắn.

Hắn không phải là người tham luyến nɧu͙© ɖu͙©,nhưng bị mê hoặc trong tình yêu với Phạm Quân Thần.

☆☆☆☆☆☆

Phạm Quân Thần ôm Cao Dịch Khải đến trên giường, khi hắn nằm xuống bên người sau ôm ấp lấy hắn.

Bởi vì kí©ɧ ŧìиɧ mà hơi thở rối loạn từ từ bình phục.

Vẫn cho bản thân không phải gay,đối với việc mê luyến thân thể Cao Dịch Khải nhất định rất nhanh biến mất,nhưng cho tới bây giờ,Phạm Quân Thần kéo dài quan hệ mập mờ không rõ với Cao Dịch Khải.

Trên đầu ngón tay truyền đến hơn nóng,cùng xúc cảm trượt nhẹ lên trơn mịn.

Hắn biết Cao Dịch Khải nhiệt độ so với người bình thường thấp, chỉ có sau hoan ái da thịt Cao Dịch Khải mới có nhiệt độ ấm áp giống người bình thường.

Là mê luyến sao?

Làm sao cũng không nghĩ đến,bản thân lại quyến luyến thân thể đàn ông nhiệt độ thấp này.

Nhưng không phải chỉ có thân thể,chân chính để cho hắn không cách nào bỏ qua chính là Cao Dịch Khải.

Chỉ có ở trước mặt hắn,bản thân mới có thể dỡ xuống mặt nạ lạnh như băng.

Không có bất kỳ phòng bị hắn, đơn thuần chỉ muốn gần nhau.

Bất giác nhớ lại lúc trước hắn ở sinh nhật Cao Dịch Khải,tặng hắn món quà,vẻ mặt hắn vô cùng cao hứng.

“Đây là cái gì?”

“Qùa sinh nhật của cậu.” Phạm Quân Thần mỉm cười.

Đó là một đồng hồ đeo tay đơn giản nhưng trang nhã,dây đồng hồ màu bạc,thấy nó hắn đã cảm thấy đồng hồ này thích hợp với Cao Dịch Khải.

“Nhưng làm sao anh biết?”

“Sinh nhật của em? Em cũng đừng có quản nhiều chỉ nhận lấy là được.” Hắn chưa nói mình vì biết sinh nhật mình.

“...... Cám ơn.” Hắn rốt cục mở miệng,nụ cười nở rộ trên mặt hắn.

Chưa từng thấy Cao Dịch Khải cười qua,cho nên Phạm Quân Thần chưa từng tưởng tượng,không ngờ Cao Dịch Khải lạnh lung lại có nụ cười ngây thơ thế.

Đơn thuần vui sướиɠ giống như hòa tan băng tuyết trên mặt hắn,nụ cười không có chút nào phòng bị. Nụ cười kia làm Phạm Quân Thần chấn động.

Không nghĩ tới,chỉ là động tác đơn giản lại làm Cao Dịch Khải vui mừng thế.

Không muốn buông tha không chỉ là thân thể, còn có vẻ mặt Cao Dịch Khải.

“Dịch Khải,đã ngủ chưa?”

“Chưa.”

Phạm Quân Thần cảm giác hắn trong ngực lắc đầu.

“Vậy ——nói chuyện phiếm đi.”

“Nói gì?” Cao Dịch Khải từ trong ngực của hắn ngẩng đầu,không biết làm sao nhìn hắn.

“Người nhà của anh đâu?”

“Bọn họ ở Nam bộ,tôi là con út, trên còn có một anh một chị.” Nghĩ một hồi Cao Dịch Khải mới mở miệng nói.

“Tình cảm giữa mọi người tốt không?” Phạm Quân Thần khuấy động sợi tóc Cao Dịch Khải.

“Rất tốt.”

Không có nghe ra Phạm Quân Thần chần chờ, Cao Dịch Khải trong đầu nghĩ chính là quá khứ của Phạm Quân Thần.

Mặc dù Phạm Quân Thần nói dễ dàng,nhưng Cao Dịch Khải vẫn nghe được nói ra lời này hắn đã dùng bao nhiêu tâm sức,chịu nhiều đau khổ,đây là chuyện tuyệt đối hắn không cách nào tưởng tượng.

Phạm Quân Thần nói xong, mới phát giác Cao Dịch Khải đang nhìn hắn,hắn cười cười.”Không nên vẻ mặt như thế,cũng là chuyện đã qua.”

Cao Dịch Khải không nói gì,chẳng qua vươn tay ôm lấy hắn.