Sáng sớm, Chu Quân Hành bị tiếng ầm ĩ khiến cho thức dậy, tiếp theo là một nữ nhân cùng một đám người đi đến.
「 Các ngươi định làm cái gì?」 Chu Quân Hành ngồi ở trên giường biểu tình vô cùng không vui nhìn nữ nhân đang chọn quần áo, hắn vung tay định cởi thứ nàng ta vừa tròng lên người mình, lông mày nhăm tít lại hỏi.
「 Tiên sinh, nhưng quần áo này là do chủ nhân chỉ thị cho chúng ta tới chuẩn bị cho ngài, xin người đứng dậy để chúng ta có thể dễ dàng làm việc.」 nữ nhân cầm đầu đám người kia nói.
「 Cái gì? Ngay cả chuyện này bọn họ cũng đồng ý?」 Tối hôm qua đã ngả bài, hắn cũng không cần tỏ ra bộ dáng ngoan ngoãn để người khác xắp xếp nữa, Chu Quân Hành cảm giác mình như súc vật vậy, đầu tiên là được chiếu cố tốt, sau đó không lưu tình bị đưa vào bụng người khác.
「 Chủ nhân nói, nếu ngài không phối hợp, bọn họ sẽ hảo hảo 『 chiêu đãi 』 muội muội của ngài.」 ngữ khí tràn đầy uy hϊếp, nữ nhân nói.
「 Các ngươi……」 Rất muốn chửi tục, nhưng ngẫm lại bọn họ cũng chỉ là vâng mệnh của hai người kia, đành phải nhẫn nhịn mà đừng lên, Chu Quân Hành bỏ ý nghĩ cởϊ qυầи áo trước mặt nữa nhân, nói:「 Ta tự thay được, các ngươi cứ để ở đó rồi ra ngoài đi.」
Trong đám người có một nữ nhân định nói gì đó, nhưng lại bị nữ nhân đi đầu liếc nhiền「 như vậy cũng được, xin người mặc hảo quần áo, chín giờ đến đại sảnh dùng cơm.」 cúi người, nữ nhân đó dẫn đám người rời đi.
「 Đáng giận!」 đem quần áo của nữ nhân kia chuẩn bị quẳng lên giường, nhìn trong mắt nhưng người kia, rất rõ ràng, hắn có thể hiểu đó là ánh mắt của sự khinh thường, hèn mọn, hắn…… Không ngờ lại có thể xuất hiện dưới ánh mắt mọi người như vậy!
Nhưng sự thật là, hắn không hề có năng lực để phản kháng, đến muội muội duy nhất hiện tại cũng nằm trong tay hai người kia, hắn…… Hắn ngoại trừ dùng để thoả mãn du͙© vọиɠ của hai người kia, còn có thể làm cái gì, nhiều nhất cũng chỉ là thêm được cái danh 『 tân nương 』 là tính nô, là lương thực để cho bọn họ hút máu.
Trong đại sảnh, hai huynh đệ sinh đôi ngồi ở hai đầu của bàn dài
「 Ngươi đoán thử coi, hắn có mặc quần áo của chúng ta đưa để đến đây hay không?」 Carlos kinh hoảng cầm lấy cái ly đựng thứ dung dịch màu đỏ hỏi.
「 Ha ha……ngươi biết rõ rồi mà còn hỏi? Nhìn xem, hắn đang xuống.」 Mikhail buông chiếc ly thủy tinh ra, đứng dậy đi đến chỗ chân cầu thang, vươn tay, làm tư thế của những người trong bữa tiệc lớn dùng để mời nữa nhân khiêu vũ.
Chu Quân Hành nhìn bàn tay trắng nõn, ý niệm trong đầu phảng phất cảnh bàn tay này bị chặt bỏ, trong đầu đang có ý nghĩ vòng qua để đi, nhưng nhìn thấy nụ cười đầy thâm ý của Mikhail, đành phải đặt bàn tay lên tay hắn, để hắn đưa đến tận chỗ ngồi.
「 Ân, quả nhiên, quần áo này mặc trên người quân hành thật là đẹp.」mỉm cười nhìn áo lông màu trắng, lông khẽ rủ xuống càng tăng thêm tư thái hoa lệ, Carlos cũng đứng lên đi đến trước mặt Chu Quân Hành, đánh giá quần áo đang mặc trên người hắn.
Không chịu được ánh mắt nóng rực của hai người kia, Chu Quân Hành mang vẻ mặt không được tự nhiên khẽ quay đầu đi.
「 Các ngươi để cho ta xuống đây, chắc không phải chỉ muốn xem bộ quần áo này chứ?」 nhìn đồ ăn trên bàn đầy phong phú, Chu Quân Hành cho dù rất chán ghét hai người kia, nhưng chưa từng nghĩ sẽ bạc đãi dạ dày của chính mình, nên ăn thì hắn sẽ ăn, cho dù những thứ này đều do hai người kia chuẩn bị
「 đương nhiên là không phải vậy rồi.」Đứng sau lưng Chu Quân Hành, Carlos ôm lấy hắn,đưa tay vào bên trong áo lông, khẽ ma sát lên trên da thịt 「 ân……thật là muốn xem, quần áo tự ta chuẩn bị cho ngươi, khi cởi xuống sẽ như thế nào……」 Carlos say mê nói.
Chu Quân Hành đột ngột bị đυ.ng chạm như thế, ***g ngực khẽ run rẩy, lông mày hắn nhăn lại khi cảm giác bàn tay lạnh như băng kia đang xoa trên điểm đỏ ở ngực hắn, kɧıêυ ҡɧí©ɧ tình sắc kiểu này khiến Chu Quân Hành có cảm giác hai người họ hiện tại đang muốn làʍ t̠ìиɦ với hắn tại đây.
「 Bất quá, hiện tại ta muốn cho Quân Hành thiệt no bụng, như vậy mới có thể tiếp nhận chuyện ở phía trước chứ.」 ôm lấy cơ thể hắn, Carlos nháy mắt nói.
Mikhail đẩy nhẹ Chu Quân Hành ngồi xuống ghế, hai người họ cũng nhanh chóng ngồi ở hai đầu bàn, nhưng lúc Chu Quân Hành định nâng một lát bánh mì lên, tiếng chuông cửa bất chợt vang lên.
「 Xem ra khách quý đến, Quân Hành cứ ăn từ từ trước đi, chúng ta đợi nàng đến rồi cùng dùng bữa sau!」 Mikhail cười nói, thoả mãn trước thần sắc kinh ngạc của Chu Quân Hành.
『 Nàng 』…… Là Thơ Vũ! Cũng không phải bị trói hay là bắt cóc đưa đến, mà là tự mình đến đây!? Không –
Đang muốn đứng dậy chạy ra cửa để ngăn muội muội của mình bước vào, lúc đang chuẩn bị đứng dậy, một thanh âm vỡ vụn vang lên, bông hồng đang được cắm trong chiếc bình xinh đẹp, đột nhiên cắm ở trước mặt mình, thủy tinh vỡ tan, Chu Quân Hành nhìn phương hướng nhành hoa bay đến, Mikhail đang cười nhưng lại dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn.
「 Ngươi chỉ cần động đậy, muội muội của ngươi sẽ có kết quả như thứ trước mặt của ngươi đó!」 nói ra lời tàn khốc, Mikhail phân phó cho hạ nhân thu thập lại hỗn độn, cũng thay luôn bộ chén thủy tinh cũng bị vỡ kia.
Tâm tình Chua Quân Hành vô cùng kinh hoảng, run rẩy cùng bất an ngồi đợi muội muội đến.