Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 135: Giờ khắc này, hắn chói mắt đến mức tận cùng

Kiểm tra không ra miệng vết thương, Lucifiel có chút u buồn, thần muốn che lấp chuyện gì, chẳng sợ hắn tận mắt nhìn thấy cũng không cách nào vạch trần!

Thoáng nhìn vẻ mặt thượng đế bình tĩnh, hắn cong môi, cúi đầu hôn lên cánh tay đối phương, đầu lưỡi cẩn thận đánh vòng, nhẹ nhàng đảo qua làn da trắng nõn nhẵn nhụi. Hành động như vậy, đối với bất cứ sinh linh nào hắn cũng làm không được, cố tình đối với thượng đế lại có thể làm ra.

Bởi vì thân thể thần sạch sẽ như thế, là thể ngưng tụ của quang minh thế gian.

“Luci ——” thượng đế muốn rút cánh tay về, chỉ là vết bỏng trên cánh tay dưới sự trấn an của thiên sứ mà giảm bớt đau đớn, so với đau đớn, càng cảm giác được rõ ràng đôi môi mềm mại.

Vì thế động tác của y dừng lại.

Thời gian giống như ngưng trệ, Lucifiel dùng phương pháp của mình xác định vị trí cụ thể của vết thương, phàm là những chỗ mà cánh tay thượng đế cứng đờ, còn run rẩy nhè nhẹ, đều là nơi bị căn nguyên hắc ám làm bỏng.

Lucifiel ngẩng đầu, tiếng nói dịu dàng mà vô tội, “Thần, còn muốn không?”

Thượng đế: “… Không cần.”

[ Nói thực trái lương tâm. ]

Lucifiel không thể tránh khỏi nghĩ vậy, sau đó cẩn thận đặt cánh tay y vào trong suối nước nóng, nương theo dòng nước ấm áp giảm bớt đau xót.

Thượng đế tùy ý hắn làm như vậy, ánh mắt an tĩnh nhìn chăm chú vào hư không.

Tục xưng ngẩn người.

Lucifiel lắc lắc đầu, mỗi lần thần ở chung với hắn, nếu mình không nói lời nào, thần sẽ rơi vào trạng thái một mình thất thần.

Hắn có thể nghĩ ra, trong hoàn cảnh yên tĩnh thời gian dài, tại sao thần lại dưỡng thành thói quen như vậy, nhưng mà hắn đã không còn là thiên sứ mọi chuyện vâng theo thần giống như trước đây, lúc tất yếu, hắn sẽ cố hết sức thay đổi thần.

Vạn vật thế gian, so với quan sát, tự mình đi trải nghiệm chẳng phải là càng tuyệt vời sao.

Lucifiel đi đến một bên, mở ra một cơ quan, bên trong là vật phẩm tắm rửa hắn thường dùng. Hắn lấy ra một cái bình nhỏ bằng vàng, lắc lắc, xác định nước bên trong còn đủ nhiều. Sau đó lại trở về bên cạnh thượng đế, dưới tầm mắt nghi hoặc của đối phương, nâng bình vàng lên, đổ nước bên trong lên tóc thượng đế.

Dòng nước lướt qua tóc, làm ướt tóc dài, còn có mùi hương.

Tóc thượng đế hoàn toàn bị tưới ướt, tóc bạc dính ở bên tai và bên cổ, uy nghiêm của thần giảm đi, biến thành một nam nhân đơn thuần tuấn mỹ siêu phàm.

“Là hoa thủy tinh sao?”

Thượng đế nghe ra mùi hoa quen thuộc.

“Đúng vậy.” Lucifiel buông bình xuống, hai tay nhẹ chà xát tóc bạc, bọt màu trắng xuất hiện, mùi hoa thủy tinh lại càng đậm, làm bọn họ giống như tắm mình trong biển hoa.

“Con chim kia thay ta mỗi ngày đưa ngài một nhành hoa, ngài thích không?”

“Hoa thủy tinh sẽ có ngày bị hái sạch.”

“Hái sạch, ta lại trồng thêm một đám, chỗ Meta có hạt giống hoa thủy tinh.”

Lucifiel đối đáp trôi chảy, không có bị thượng đế nói nghẹn. Sau khi thích ứng phương thức thẳng thừng của thượng đế, hắn đã không còn sợ loại xấu hổ nho nhỏ không đến nơi đến chốn đó.

“Vì sao phải tẩy rửa như vậy?” Vấn đề của thượng đế lại tới nữa.

Lucifiel hỏi ngược lại: “Thần lực của ngài có thể vệ sinh thân thể, thiên sứ cũng có ma pháp giữ sạch sẽ, ngài đoán thử xem, vì sao các thiên sứ thích tắm rửa?”

Đôi mắt vàng kim của thượng đế hơi lóe lên, ăn gian đi nhìn tình huống ở hạ giới. Rất nhanh, y đào ra nguyên nhân từ trong trí nhớ một thiên sứ —— để thay đổi trạng thái tinh thần.

Thiên đường có một truyền thống, cầu nguyện trong thánh đường, mà nước thánh ở tiểu thánh đường không có khả năng để mỗi một thiên sứ sử dụng, dần dà, thiên sứ dùng nước sạch để thay thế nước thánh, lấy hình thức như vậy tẩy rửa thân tâm một lần, tinh thần được thăng hoa.

Bình thường sau khi làm như vậy, tâm tình thiên sứ đều sẽ bảo trì ở một mức tương đối tốt đẹp.

Thượng đế đáp: “Sẽ đề cao tâm tình.”

Lucifiel vừa nghe liền biết y làm cái gì, làm bộ như không biết, nhịn cười nói: “Đây là thứ nhất, thứ hai là bỏ đi quần áo, đắm chìm trong nước ấm, sẽ khiến chúng ta có một loại cảm giác ngâm trong quang minh, ấm áp, thoải mái, tẩy đi mệt mỏi.”

Theo lời hắn kể chậm rãi, việc nhỏ như tắm rửa cũng trở nên tràn ngập mới mẻ.

Lực chú ý của thượng đế dời khỏi cánh tay, lắng nghe giọng Luci. Y nghĩ tới hồ tắm xây trong đại thánh đường, đến nay mình còn chưa từng dùng, có lẽ về sau có thể thử một lần.

Thần không mệt mỏi, nhưng thần cũng có lúc tâm tình mệt mỏi.

Nhất là khi bên cạnh y có hai đại sát khí là sách Sáng Thế và mặt hắc ám.

Lucifiel điều chỉnh tượng phun nước nóng, pho tượng tiểu thiên sứ đáng yêu ôm cái chai dốc ngược, dòng nước từ trong cái chai dài nhỏ đổ ra, sương trắng bốc lên, dòng nước ấm áp rửa sạch bọt trên tóc thượng đế.

Có bọt nước văng ở trên má thượng đế, bọt nước từ hai má chảy xuống, đọng lại trên cằm, tăng thêm vài phần tươi mát rất ít nhìn thấy trên người thần.

Lucifiel nhịn không được hôn lên.

Thần như vậy, thật sự là khiến hắn khó có thể nào không tới gần.

Thượng đế có chút mất tự nhiên nghiêng đầu, không muốn hôn môi, không ngờ Luci chỉ đảo quanh dưới cằm và hai má, không hề hôn môi y. Đôi mắt vàng kim của y đối diện cặp mắt màu xanh lam kia, trong mắt thiên sứ lộ vẻ nhu hòa, không có tìиɧ ɖu͙© và những khát vọng dơ bẩn.

Thuần túy đến cực điểm há chỉ mỗi mình y, cả Luci cũng thế.

Bỗng nhiên, y liền nghĩ thông.

Luci lựa chọn làm bạn với y, chưa bao giờ là vì bề ngoài của y, cũng không phải vì những chuyện bị cấm, mà là —— không hy vọng một mình y vĩnh viễn ở đại thánh đường.

Thượng đế tựa trên trán Lucifiel, chóp mũi dựa thật gần, hô hấp giao triền, hơi nước ướŧ áŧ, y chạm một chút tại nơi vừa rồi mình tránh đi.

Cánh môi khẽ chạm, vừa chạm liền lướt qua.

Lucifiel cảm thấy trên môi run lên, trong mắt càng có một loại cảm giác nóng lên rơi lệ.

Thần chủ động vượt qua giới tuyến đó ——

Vì hắn ——

Thần có bao nhiêu chán ghét du͙© vọиɠ, hắn hiểu rất rõ, nhưng thượng đế định ra nội quy này lại tự mình đánh vỡ nội quy. Lần này không còn là tình huống trong lúc ngủ mơ hồ, hoặc là mặt hắc ám nhúng tay làm ra, mà là hiện thực chân chân thật thật.

Thượng đế cũng hiểu rõ ý nghĩa khi làm như vậy, mở miệng nói rằng.

“Ngô đồng ý.”

“Thần đồng ý cái gì?”

“Sửa chữa quy tắc thiên sứ, trong phạm vi nhất định cho phép thiên sứ không cần cấm dục, nhưng mà những thứ khác không thay đổi, ngươi đừng mơ ngô triệt để thay đổi thiên đường.”

“Ngài quá lo lắng, Luci muốn thay đổi chỉ có ngài mà thôi.”

“…”

Thái độ thượng đế vốn đang lạnh cứng, tức khắc thất bại trong gang tấc dưới câu nói này.

Đối mặt thần linh ngạc nhiên, vẻ mặt Lucifiel thản nhiên, thay đổi thượng đế mới có thể thay đổi thiên đường, tiến thêm một bước thay đổi toàn bộ thế giới, cho nên điểm này, hắn không nóng nảy.

Lucifiel kề sát thượng đế lần thứ hai, ôm lấy vòng eo trần trụi của đối phương, làm cho giữa mình và vị thần linh tóc bạc này không còn bất cứ thứ gì ngăn cách.

Hoàn hoàn toàn toàn tín nhiệm và hạnh phúc.

Hắn không còn là cái gọi là tạo vật, mà là thiên sứ có thể làm bạn với thần linh.

“Thần, ngài có thể ôm ta không?” Lời mời hàm súc từ trong miệng Lucifiel nói ra, lại bởi vì cảnh tượng giờ khắc này, có thêm sắc thái khác thường.

Cái ôm này, có thể là đơn thuần, cũng có thể là không đơn thuần.

Lucifiel đều sẽ không cự tuyệt.

Thượng đế như điện xẹt nắm lên y bào rơi bên cạnh hồ, trực tiếp bao lấy Lucifiel. Quần áo Lucifiel rất nhanh đã bị nước thấm ướt, trong lúc nhất thời thượng đế trực tiếp vận dụng thần lực, ngăn cách dòng nước, để Lucifiel ở trong suối nước nóng vẫn khô ráo.

Lucifiel mỉm cười, “Thần, loại phương thức ngâm suối nước nóng này thật độc đáo.”

Thượng đế: “…”

Tay bắt lấy đai lưng Lucifiel cương cứng ở nơi đó, muốn buộc lại, lại vừa lúc vây quanh eo Lucifiel, khiến thiên sứ đứng ở trong ngực y.

Lucifiel nhìn cảnh tượng “ôm chầm” này, ánh mắt loe lóe.

Nhìn qua ý vị sâu xa.

Thượng đế buông tay ra, mồ hôi lạnh từ sau lưng đổ xuống, “Ngô chỉ muốn mặc lên cho ngươi.”

Lucifiel không nhanh không chậm nói: “Mặc vào còn phải cởi ra, rất phiền toái.” Hắn không do dự nữa, trực tiếp hôn lên, không cho thượng đế có thời gian tự hỏi. Rất nhiều chuyện, suy nghĩ nhiều quá ngược lại không có ý nghĩa, bản năng thân thể sẽ nói lên hết thảy.

Ta tin tưởng ngài thích ta.

Giống như ta vậy…

Không còn hưởng thụ ôn tồn, Lucifiel dùng phương thức được hoan nghênh nhất ở nhân gian hôn môi thượng đế, cánh môi mở ra, răng lưỡi giao nhau, đầu lưỡi cong lên tác cầu lẫn nhau.

Thượng đế không chỉ một lần bị hắn dùng loại phương pháp này trêu chọc, nhưng cuối cùng bởi vì các loại nguyên nhân mà dừng lại, hoặc là chạy trốn mất, khiến hắn căm tức không thôi. Lucifiel không cho là thần còn có thể chạy trốn lần nữa, giữa bọn họ đã không còn lý do để trốn tránh.

“Ta chính là —— thần hậu

—— ”

Lucifiel thấp giọng nói trong nụ hôn, khiến thượng đế nghe thấy được chữ cuối cùng.

“Của ngài.”

Bạn đời duy nhất của thần.

Sắc măt lạnh nhạt của thượng đế bị đánh vỡ, hô hấp rốt cuộc dồn dập hơn một chút.

Trong đầu y bị gợi lên vô số đoạn ngắn, nhiệt độ nóng rực kia tro tàn lại cháy trong yên lặng. Từ mấy năm trước, bọn họ đã xảy ra quan hệ.

Lúc này…

Chẳng lẽ còn muốn Luci tự chủ động sao…

Lòng tự trọng của thượng đế nhảy ra, khiến cho y ôm eo Lucifiel, lật người qua, đặt thiên sứ tóc vàng chủ động quá mức bên mép hồ.

Mặt nước làm mơ hồ tầm mắt họ, cũng che lại thân thể giao triền dưới nước. Tay Lucifiel hoạt động trên lưng thượng đế, theo tấm lưng dịu dàng vuốt ve, giống như đang hòa hoãn cảm xúc của thần linh.

Thượng đế dùng phương thức đơn giản hôn môi Lucifiel, không cần tận lực học tập, sự yêu thích Lucifiel đã lộ ra.

Đây là ngôi sao sớm y đặt ở trong lòng.

Thượng đế thăm dò khẽ cắn xương quai xanh, da thịt phập phồng, tuyệt đẹp mà mê người.

Y nhớ lại hết thảy mình biết được lúc thôi diễn thế giới, nếu như nói Eva tạo ra từ xương sườn của Adam, cho nên vẫn luôn làm bạn với Adam, vậy Lucifiel sao lại không phải là một nửa khác mà mình dùng tâm huyết tạo ra, trời sinh đã được y thiên vị.

Tại thời điểm cuối cùng, thượng đế khống chế được hành vi của mình, hỏi ý kiến đối phương, “Luci, ngươi xác định muốn tiếp tục sao?”

Lucifiel hỏi lại: “Ta không đẹp sao?”

Thượng đế gần như là thuận miệng nói ra: “Luci rất đẹp.”

“Nếu ta đẹp, vì sao thần lại không muốn có được ta?” Lucifiel dùng giọng điệu mà những người khác đều không cách nào dùng được, rụt rè mà biếng nhác nói, “Những sinh linh nhân gian kia, còn có ác ma địa ngục nhìn thấy ta, trong lòng đều muốn có được ta, lại cho rằng ta hoàn toàn không biết gì cả. Thần à, nếu ngài chiếm hữu ta, những tên kia cũng không dám nghĩ như vậy nữa.”

Cùng với lời nói, tiếng cười của hắn như là chốt mở châm lên ngọn lửa, thả ra ma tính nguyên thủy nhất.

Có lẽ khi Lucifiel sinh ra, do hắc thượng đế nhúng tay, trong bản chất của Lucifiel, đã lưu lại một dấu vết không thể xóa nhòa, nguy hiểm đồng thời lại xinh đẹp vô cùng.

Hắn tự tin đến tự phụ, cao quý mà kiêu ngạo.

Trong một thế giới khác, hắn biến thành ngạo mạn, miệt thị thần linh.

Mà ở nơi này, hắn nằm ở dưới thân thượng đế, vẫn có dã tâm khát vọng cùng ngồi cùng ăn với thần, hai mắt tựa như lúc sinh ra nhìn thẳng thần linh, nói với thần linh rằng —— hắn là khác biệt.

Giờ khắc này, hắn chói mắt đến mức tận cùng.