Lucifiel mơ một giấc mơ.
Trong mơ đều là bóng tối, hắn giống như đang không ngừng rơi xuống, không biết bao sâu, không thấy ánh sáng.
Hắn cảm giác được vô tận băng hàn, ngay cả linh hồn cũng phải đông lại.
Lạnh…
Nơi này là chỗ nào…
Giấc mơ này duy trì cả buổi tối, rõ ràng mà mơ hồ, như ác ma mở vòng tay ra, chờ đợi hắn rơi vào. Sau khi thức dậy Lucifiel ấn trán, không muốn nhớ lại cái loại trải nghiệm hỏng bét ấy.
Một lúc lâu, hắn lẩm bẩm: “Lại là một ác mộng sao?”
Nhìn thiên đường ở ngoài bức màn, thời gian là rạng sáng, mấy ngày này hắn đều dậy đặc biệt sớm.
Lucifiel buông hết những cảm xúc mặt trái sẽ dũng mãnh đổ vào sông Toái Mộng ấy, rời giường đi thay quần áo. Nếu đã dậy, thì hắn sẽ không làm loại chuyện nướng giường mà người lười biếng mới làm. Lúc này cung điện hành chính và kiến trúc xung quanh đều an tĩnh cực kỳ, Lucifiel đi đến tầng cao nhất cung điện, nơi đó có một đài quan sát, ngồi ở chỗ kia có thể nhìn thấy toàn bộ Hằng Tinh thiên.
Chỗ hắn đứng là chính giữa Hằng Tinh thiên, vị trí cao nhất, phụ cận đều là kiến trúc một hai tầng mà thiên sứ cư trú. So với những cấp thiên sứ khác, số lượng trí thiên sứ không thể nghi ngờ là thứ hai từ dưới đếm lên, tố chất lại cao, quản lý rất ít khó khăn.
Số lượng ít nhất tự nhiên là sí thiên sứ toàn thiên đường chỉ có tám vị.
Lucifiel ngồi ở trên ghế, hai tay đặt ở trên đầu gối, mười ngón giao nhau, tao nhã tôn quý. Hắn quan sát cảnh sắc Hằng Tinh thiên, trên bàn còn có một ly trà nóng chưa uống, mùi hoa lan ra, sương mù trăng trắng dần dần tán đi. Cảm giác tranh thủ lúc rảnh rỗi như vậy khiến hắn thực thoải mái, ít nhiều giảm bớt di chứng của ác mộng.
Hắn cầm trà lên, đang chuẩn bị uống một ngụm, lại phát hiện nước trà đã lạnh.
Trước khi hắn buông trà xuống, bỗng nhiên trên mặt nước trà màu xanh nhạt lại có thêm hơi nóng bốc lên.
“Ngô thần?” Lucifiel lộ ra nụ cười nhạt.
Bốn phía không có bóng người, Lucifiel tập mãi thành thói quen lầm bầm lầu bầu, “Ngô thần, trà lài phải uống vào lần đầu tiên nhiệt độ vừa phải, hương vị mới tốt nhất, nếu đun nóng lần thứ hai, hương vị sẽ giảm một bậc.”
Lời tuy như thế, hắn vẫn uống tách trà lài đun nóng lần hai này.
Sau khi hắn chậm rãi uống xong, thanh thản hỏi: “Ngô thần muốn tới một tách không?”
Thượng đế: “…”
Không chờ được trả lời, Lucifiel cũng không nản lòng, từ trên bàn lấy ra cái tách thứ hai, rót trà nóng trong bình giữ ấm vào trong đó, để vào đối diện bàn.
Nơi đó có một chỗ ngồi trống, dưới tình hình chung là Michael hoặc là Metatron sẽ ngồi. Đôi khi, Lucifiel cũng hy vọng một ngày kia thượng đế có thể ngồi xuống, cách một cái bàn nói chuyện với mình.
Thượng đế cách khoảng cách hai giới, cầm lấy tách trà, “Ngươi gặp ác mộng.”
Nhìn tách trà biến mất, cảm xúc suy sụp của Lucifiel giảm bớt rất nhiều, nhưng cũng không nói ra nội dung ác mộng.
Bóng tối là dơ bẩn.
Hắn không hy vọng thượng đế biết hắn mơ thấy cái gì.
Thượng đế từ trong phản ứng của thiên sứ nhìn thấu một ít, nếu Luci không muốn trả lời, y cũng không cưỡng ép đối phương. Nhìn thiên đường yên lặng, giọng y cũng bình tĩnh như thế, “Còn muốn học tập thần ngữ không?”
Lucifiel đáp: “Muốn.”
Một dạy, một học, cứ như vậy vượt qua thời gian rạng sáng an tĩnh nhất của thiên đường.
Thời gian làm việc sắp đến, Lucifiel liền đứng lên, đem bút kí trên bàn cất kỹ. Ngoại bào sí thiên sứ trưởng nặng nề hoa lệ bị hắn đặt ở tẩm điện, hắn cần trở về mặc vào, không thể lấy loại nội bào mỏng manh này đến đại điện.
Thượng đế nhìn động tác tao nhã của hắn, bỗng nhiên ánh mắt khựng lại, dừng trên mông Lucifiel.
“Luci.”
“Vâng.”
Lucifiel ôm bút kí, kính cẩn nghe theo mà đáp lời.
Thượng đế lại yên lặng một lát, đáy lòng Lucifiel bất đắc dĩ, giao lưu với thần vĩnh viễn tránh không được điểm này.
“Luci.” Thượng đế ôn hòa nói rằng, “Mặc qυầи ɭóŧ vào, đừng trống trơn bên trong.”
Như là sau đó lại nghĩ đến, y bổ sung: “Như vậy bất nhã.”
Lucifiel: “…”
Ngô thần.
Thứ ta bất kính, hình như ta không cảm thấy ngài có từng mặc.
Mặc kệ Lucifiel có tình nguyện hay không, kế tiếp việc đi ngủ không thể cởϊ qυầи áo, lại tăng thêm một nội dung nhất định sẽ ghi vào quy tắc thiên sứ. May mà lần này thượng đế bù lại lỗ hổng lần trước, không có trực tiếp hạ mệnh lệnh với thiên đường, mà là cho thời gian giảm xóc.
Lucifiel cũng không có biện pháp, chỉ có thể thấp giọng nói rằng: “Ngô thần, ngày mai bắt đầu đi, ta không có loại quần áo này.” Thượng đế ngầm đồng ý lời hắn, Lucifiel sắc mặt ửng đỏ, vội vã rời khỏi đài quan sát.
Một ngày làm việc chấm dứt rất nhanh, Michael vui vẻ thu dọn đồ đạc trốn chạy.
Lucifiel thình lình nói rằng: “Giờ ngươi muốn đi đâu?”
Michael cười nói: “Đi dạo phố!” Hắn ta giơ đầu ngón tay tính toán, “Vừa vặn được phát thủy tinh tệ năm nay, ta tính toán mua một chút đồ vật cần dùng, lại đo vài bộ quần áo cho mình.”
“Ta đi cùng ngươi.” Lucifiel không cho cự tuyệt mà nói.
“A?” Michael mơ hồ.
Vị thủ trưởng này của hắn ta muốn mua đồ, không phải đều là tùy gọi tùy đến, tới cửa phục vụ sao?
Có kỳ quái nữa, thì Michael vẫn theo Lucifiel đi dạo phố. Dọc theo đường đi Michael thực hưng phấn, có Lucifiel điện hạ ở đây, quả nhiên mua cái gì cũng được giảm giá, có cái thậm chí là miễn phí đưa tặng!
Trên con phố mua bán phồn hoa nhất Hằng Tinh thiên, ánh mắt các trí thiên sứ đều dính ở một bên, trên mặt khó nén kinh ngạc.
Lucifiel điện hạ?
Lucifiel đứng ở trong tiệm, đối với lực ảnh hưởng mình tạo ra xem là bình thường.
Hắn rất có kiên nhẫn chờ đợi Michael mua đồ, Michael mua đồ xong, ngại ngùng hỏi: “Điện hạ, ngài có cần cái gì, ta đi với ngài.”
Lucifiel cong môi, “Được.”
Chờ đến cửa một căn tiệm, Michael có một loại cảm giác bị thủ trưởng gài.
Tiệm đặt may qυầи ɭóŧ?
Đôi mắt đỏ của Michael trợn to, mê man nhìn cửa tiệm, lại nhìn nhìn thủ trưởng bên cạnh, cuối cùng bất đắc dĩ mà bước vào trong đó. Lucifiel chậm hơn hắn ta một khắc đi vào trong, con đường yên tĩnh đến không thể tin được bên ngoài nhất thời náo nhiệt lên.
“Michael điện hạ thế mà lại vào bên trong mua quần áo!”
“Trời ạ, sao có thể để điện hạ vào theo, cái loại quần áo này thật sự là…”
“Không phải nói chỉ có cái loại… khụ, thiên sứ đó mới cần qυầи ɭóŧ sao? Michael điện hạ trước kia cũng không có mặc.”
“Đây chính là tin tức lớn.”
“Cần phong tỏa tin tức này không? Cảm giác bất kính với Michael điện hạ đó.”
“Xem tình huống…”
Trong lòng trí thiên sứ xuất thân tôn quý, chỉ có thiên sứ dịch thể riêng tư quá nhiều, mới cần qυầи ɭóŧ để che vật dơ bẩn. Bọn họ thân thể thuần khiết, tâm linh sạch sẽ, nói chung sẽ không phân bố thứ đó bao nhiêu, trái lại nhu cầu của thiên sứ phái nữ ở phương diện này cao hơn thiên sứ phái nam rất nhiều, bản năng du͙© vọиɠ của thân thể tồn tại trong sinh linh mỗi một chủng tộc, không thể nào tránh được.
Dần dần, loại tiệm này bị thiên sứ phái nữ ôm đồm, thiên sứ phái nam căn bản ngại ngùng tự mình đi mua, nhiều lắm là lén đặt hàng, mua về mặc ở bên trong, nhìn đoán không ra.
Nhưng mà hôm nay, Michael đi vào!
Michael kiên trì nhìn người bán hàng vẻ mặt kinh ngạc trong tiệm.
“Điện hạ?”
Hắn ta quay đầu hỏi Lucifiel, Lucifiel mỉm cười nói: “Ta nói trước cho ngươi biết đi, qua mấy ngày sẽ gia tăng một yêu cầu về quy tắc dáng vẻ của thiên sứ, một cái trong đó là thiên sứ đều nhất định phải mặc qυầи ɭóŧ, không phân biệt nam nữ.”
Nhân viên trong tiệm bị niềm vui bất ngờ sôi nổi đập trúng đầu.
Trước kia làm việc ở nơi này đều hơi mất mặt, lần này quy tắc mới vừa đưa ra, khẳng định toàn thiên đường đều phải sôi trào.
Qυầи ɭóŧ rốt cuộc có thể bán chạy!
Chủ tiệm cũng nhiệt tình đi ra, “Lucifiel điện hạ, Michael điện hạ.”
Lucifiel gật đầu, “Ngươi đo cho hắn trước đi.”
Michael phản ứng lại từ trong cơn dại ra, cười hì hì nói rằng: “Cám ơn điện hạ thông báo trước.” Hắn ta lại phân phó trí thiên sứ trong cửa hàng này: “Trước khi mệnh lệnh chưa hạ xuống, các ngươi nhớ phải giữ bí mật.”
Các trí thiên sứ sôi nổi gật đầu.
Có nhân viên cửa hàng cầm thước dây đi ra, muốn đo người cho Michael, Michael bình tĩnh một hơi báo ra số đo eo và mông. Nhân viên cửa hàng bên cạnh đều không nhịn được cười, còn có người đang đọc thầm, có ý nhớ kỹ. Chủ tiệm thật cẩn thận nói rằng: “Michael điện hạ, qυầи ɭóŧ khác với quần bình thường, thấp hơn quần dài một chút, cần đo dáng người ngài lại một lần nữa.”
Michael chê cười gãi gãi hai má, “Được rồi, ta cũng đã rất nhiều năm không có bị đo.”
Hắn ta đi qua, cởi ngoại bào sí thiên sứ phó, để lại một cái trường bào màu trắng, nhân viên cửa hàng dùng thước dây đo eo hắn ta, về phần mông thì đo càng cẩn thận một chút, để tránh vị điện hạ này sinh ra mâu thuẫn tâm lý. Cuối cùng nhân viên cửa hàng có chút xấu hổ nhìn chủ tiệm, chủ tiệm giật mình, nói với Michael: “Michael điện hạ, còn cần đo đùi ngài.”
Michael vô cùng không câu nệ tiểu tiết, tự lấy thước dây của nhân viên cửa hàng qua, đo cho mình.
Rèm trong tiệm cũng đã kéo lại toàn bộ, phòng ngừa các trí thiên sứ nhìn lén.
Nhìn hành động của Michael, nhân viên cửa hàng ngượng ngùng nói rằng: “Cần hướng lên trên một chút, đo vị trí gốc đùi.”
Ánh mắt hắn đã nhìn chằm chằm dưới khố Michael, tính ra lớn nhỏ.
Chỗ đó không thể đo đi.
Gây sức ép chốc lát, rốt cuộc Michael thu phục việc này, cũng thanh toán tiền đặt may. Để về sau không cần đo cái chỗ mất thể diện đó nữa, hắn ta học thuộc hết những số liệu của mình.
Sau khi nhân viên cửa hàng ghi chép xong, “Michael điện hạ, cách ngày sẽ đưa đến cung điện ngài, xin ngài nhớ nói với người hầu một tiếng.”
“Không thành vấn đề.”
Michael nhẹ nhàng thở ra, nói với thủ trưởng: “Điện hạ, chúng ta đi thôi.”
Lucifiel thản nhiên nói rằng: “Ta cũng cần.”
Michael sửng sốt, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, hắn ta đột nhiên nhìn về phía tất cả các trí thiên sứ trong tiệm.
Hết thảy bọn họ đều đỏ mặt, ánh mắt lóe lên.
Số liệu thân thể sí thiên sứ trưởng, tuyệt đối là cơ mật cao nhất trong mỗi tiệm may, cấm tiết lộ. Huống chi lúc này không phải đơn giản như đo dáng người, mà là đặt may qυầи ɭóŧ, loại biện pháp đo này đều tư mật hơn những loại hình khác nhiều.
Chẳng hạn như eo, mông sí thiên sứ trưởng, còn có gốc đùi, quan trọng nhất là tính ra nơi nào đó giữa hai chân.
Michael giơ thước dây lên, “Điện hạ, ta đo cho ngài.”
Lucifiel quét mắt nhìn hắn ta một cái, đi vào phòng bên trong, “Lại đây đi.”
Rèm cửa kéo lại, ngăn chặn tầm mắt.
Dù là chủ tiệm lão luyện thế nào nữa thì cũng lộ ra vẻ tiếc nuối.
Mấy phút đồng hồ sau, Michael mặt như màu đất đi ra, viết số liệu lên trên giấy.
Nhân viên cửa hàng hoang mang hỏi: “Điện hạ?”
Lucifiel đi ra, nhếch môi cười, mặt mày mơ hồ phát sáng.
Rất đơn giản, lúc Michael chuẩn bị đo, thượng đế mở miệng, nói ra số liệu thân thể Lucifiel.
Không có ai chuẩn xác hơn thần cả.
Hết chương 40