“Em đã học điều này từ tên đàn ông nào?”
Câu hỏi của Anthony vừa trầm lại vừa thấp, Đường Tình lắc đầu, muốn trả lời toàn bộ kinh nghiệm của cậu đều học từ anh, nhưng Anthony lại dùng tay đè đầu cậu lại, làm cho cậu không thể nói được.
“Giống như vừa nãy vậy, làm lại lần nữa.”
Giọng ra lệnh của anh nồng đậm tựa như chocolate nóng làm cho Đường Tình không thể cự tuyệt, cậu giống như bị trúng tà mà làm y như lời anh nói, cậu dùng lực mυ'ŧ, dương cương của Anthony đột nhiên run run cực kỳ lợi hại, cậu còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, thì du͙© vọиɠ nóng cháy của Anthony đã phóng thích toàn bộ lên trên người cậu.
“Đứng lên, em yêu.”
Cậu chưa từng được nghe Anthony gọi cậu là ‘em yêu’, cảm giác trong lòng thật ấm áp, giống như bọn họ là người yêu cực kỳ thận mật vậy. Đường Tình ngoan ngoãn nhắm mắt lại, tuy hai chân cậu mềm nhũng đến nổi tùy thời sẽ té ngã, nhưng cậu vẫn cố gắng bám vào thắt lưng của anh mà dùng sức đứng lên.
Vẻ mặt Anthony nóng cháy nhìn bộ dáng dịu ngoan đầy phục tòng của Đường Tình, nhưng trong lòng lại giống như vừa đánh đỗ những hủ gia vị vậy, năm vị trộn lẫn. Đột nhiên, Anthony thô lỗ ôm Đường Tình vào trong lòng, nổi cơn điên cắn lên cổ, cùng trước ngực và bụng dưới của cậu, lưu lại trên người cậu vô số ấn ký.
Đường Tình nhớ rõ trước kia Anthony sẽ không thô lỗ như vậy, trong lòng cậu bỗng nổi lên một trận chua xót, nhưng mặc kệ nội tâm kích động thế nào, cậu vẫn ôm chặt lấy đầu anh, dùng mọi cách chiều theo người yêu trước mặt mình, cho dù Anthony muốn cắn cậu, thì ít nhất cũng chứng tỏ giữa bọn họ có cơ hội để vãn hồi.
Sau đó Anthony vặn bung hai chân cậu ra, ngón tay không lưu tình chút nào mà đâm sâu vào nơi mềm mại của Đường Tình, rồi tà ác trêu đùa nơi non nớt đó.
Đường Tình bị đau mà mặt nhăn mày nhíu, cậu muốn kêu đau, rồi lại cố gắng cưỡng chế thanh âm gần bật ra khỏi miệng, cậu không muốn làm cho Anthony nghĩ rằng cậu không muốn làʍ t̠ìиɦ với anh. Có lẽ đã rất lâu chưa cùng Anthony làʍ t̠ìиɦ, cho nên nơi đó của cậu trở nên thích chặt chống cự lại sự thăm dò của Anthony, nhưng Anthony vẫn cố ý dùng sức đâm mạnh vào.
“Thật chặt thật nhỏ, tựa như mấy ngày nay em không hề làʍ t̠ìиɦ với người khác vậy.”
Đường Tình không hiểu vì sao Anthony lại nói như vậy, nhưng cậu chỉ biết nắm chặt lấy bả vai Anthony mà ra sức hô hấp, mỗi một hơi thở dốc rất nhỏ đều đã tác động đến thần kinh mẫn cảm nhất của cậu, hơn nữa động tác xâm nhập đầy cưỡng chế mạnh bạo của Anthony cũng làm cho cậu đau đớn đến khó chịu.
“Có… Có chút đau, Anthony…”
Thanh âm của Đường Tình khàn khàn, mang theo một cỗ nghẹn ngào vì cố nhịn đau đớn, cận vẫn còn nhớ rất rõ cái đêm đầy khổ sở của một tháng trước, Anthony đã thô bạo đùa bỡn nơi tư mật của cậu, cũng bởi vì vậy mà cậu phải nằm ở trên giường tĩnh dưỡng đến rất nhiều ngày, cậu hy vọng lần này Anthony có thể đối đãi với cậu ôn nhu một chút.
Sự khẩn cầu của cậu làm cho ánh mắt Anthony trở nên thâm trầm, nhưng lực đạo trên tay anh cũng giảm nhẹ xuống, rồi tựa như an ủi mà xoay vòng ngón tay ở trong vách tường mỏng manh của cậu. Ôn nhu bất thình lình làm cho Đường Tình ngạc nhiên đến nổi trừng lớn mắt. Thân thể cậu cũng lập tức vì phần nhu tình này mà hoàn toàn rộng mở, hoan nghênh Anthony dò hỏi.
Nhìn Đường Tình vì động tình mà đôi mắt chứa đầy nước óng ánh mang theo một cổ mị lực đầy mời gọi, cùng động tác uốn éo thắt lưng hướng anh tác cầu, khiến cho dục hỏa của Anthony lại bị khơi mào lần nữa. Động tác trên tay Anthony lập tức nhanh hơn, khiến cho Đường Tình rốt cuộc không thể thừa chịu nổi kɧoáı ©ảʍ tựa như thủy triều đánh úp tới mà liên tục thở gấp.
Đường Tình há miệng hô hấp cuồng loạn, nước mắt vô thức mà chảy xuống, dính đầy trên lông mi của cậu, làm cho cậu trông rất điềm đạm đáng yêu, cũng khiến cho dương cương của anh cương đến đau đớn.
Đường Tình nâng thắt lưng lên, cắn chặt bờ môi đỏ mọng, hơi thở đầy rối loạn, cậu cầm chặt cánh tay Anthony, bất an mà kêu lên tên anh, “An… Anthony…”
Tuy cậu kêu tên anh một cách ngắt quãng nhưng vẫn nghe được trong tiếng kêu ấy mang theo sự khẩn cầu. Cậu nhắm chặt mắt lại, nỉ non một tiếng tên anh, và cũng trong tích tắc đó, Anthony hoàn toàn chôn vùi trong cậu.
Đau đớn vì bị xâm nhập lại làm cho toàn thân Đường Tình càng thêm nóng cháy, cậu có thể cảm nhận được dương cương nóng rực của Anthony so với ngón tay của anh càng thêm tráng kiện. Cảm giác vừa đau vừa thoải mái đánh sâu vào từng tế bào trong cơ thể Đường Tình, cậu biết Anthony đang xem cậu vì chưa được giải phóng mà thống khổ, cậu vuốt ve bờ ngực rắn chắc của Anthony, chuẩn bị cho đợt cao trào sắp tới sẽ chôn vùi cậu.
“Muốn sao?”
Đường Tình gần như lâm vào mơ hồ mà gật đầu, cậu lập tức mẫn cảm phát hiện Anthony đang từ từ rút dương cương của anh ra, sau đó Anthony nâng cậu dậy, rồi anh nằm ngữa qua một bên.
“Tự em đến.” Anthony thờ ơ lạnh nhạt, đặt hai tay gối lên sau đầu.
Chân tay Đường Tình trở nên luống cuống, cậu ngập ngừng: “Em … em không biết phải làm sao?”
Bọn họ đã từng dùng tư thế này, nhưng trước kia đều là Anthony giúp cậu, ôn nhu dẫn đường cho cậu, hiện tại muốn cậu chủ động, cậu căn bản không biết làm sao.
“Đỡ bộ vị này của anh, rồi tự em ngồi lên.” Anthony kéo tay Đường Tình tới đυ.ng lên nam tính của anh.
Đường Tình xấu hổ quẫn bách không thôi, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo lời anh, cậu không thể tự lừa dối mình, cậu rất muốn Anthony, hơn nữa là cực kỳ muốn.
Cậu ngồi lên người anh, vươn tay đỡ lấy dương cương của anh, rồi đưa vào trong cơ thể mình, thế nhưng cậu đã cố thử nhiều lần, lại luôn ngốc nghếch tìm không thấy phương hướng, sau khi thử bốn năm lần vẫn thất bại, cậu rốt cục bật khóc lên. Cậu nhịn không được mà nghĩ rằng trong vô số bạn giường của Anthony, cậu có thể nói là người tồi tệ nhất, biểu hiện cực kỳ kém cõi.
Hai mắt cậu đẫm lệ mông lung mà nhìn người yêu dưới thân mình, cậu biết tính dục của Anthony rất mạnh, và anh luôn luôn muốn thỏa mãn nó, hơn nữa anh chưa bao giờ dấu giếm cậu việc anh làʍ t̠ìиɦ với người khác, bởi vậy Đường Tình hy vọng mình có thể lấy lòng anh, mà không phải ngốc đến nổi ngay cả chuyện như vậy cũng không làm được.
Nhìn nước mắt Đường Tình từng giọt từng giọt rơi xuống, khiến cho Anthony không sao khoanh tay đứng nhìn được, anh nhận mệnh mà vươn tay lên, đỡ lấy thắt lưng cậu.
Đường Tình vừa khóc vừa cố thử lại lần nữa, nhưng không ngờ lúc này Anthony lại tự mình tiến tới, cậu bắt lấy sàng đan, thiếu chút nữa hét lên chói tai vì đau nhức.
Anthony hoàn toàn tiến vào trong cơ thể cậu, hùng vĩ của anh khiến cho Đường Tình nhịn không được nhíu mày, ngay cả trái tim cậu cũng thiếu chút nữa ngừng đập, bọn họ đã rất lâu không có làʍ t̠ìиɦ, cậu cảm thấy hình như dương cương của so với trước kia còn lớn hơn rất nhiều.
“Lắc lư thắt lưng đi.” Thanh âm của Anthony đầy ám ách khàn khàn.
Tuy Đường Tình vẫn còn đau, nhưng cậu vẫn cố lắc mông, thử vặn vẹo thân mình, nháy mắt cỗ đau đớn kịch liệt kia bỗng biến thành tê dại, nhất là khi Anthony không ngừng đỉnh vào điểm mẫm cảm của cậu, làm cho cậu không thể ẩn nhẫn được mà khóc kêu lên, từng dòng từng dòng kɧoáı ©ảʍ đánh úp tới làm cho toàn thân cậu trở nên vô lực.
Anthony ở trong cơ thể Đường Tình luật động không ngừng, Đường Tình vì kɧoáı ©ảʍ quá mạnh liệt mà rất nhanh đạt tới cao trào, phóng thích du͙© vọиɠ trước. Hai tay Anthony ôm lấy mặt cậu, kéo đầu cậu xuống, hôn lên chiếc miệng ngon ngọt của cậu, nuốt lấy tiếng thét chói tai khi đạt đến cao trào của cậu. Hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau, động tác của Anthony càng ngày càng mãnh liệt, Đường Tình chỉ có thể phun ra những tiếng rêи ɾỉ không ngừng, cậu hoàn toàn đắm chìm trong vui thích mà Anthony gây ra cho cậu.
☆☆☆
Có lẽ trận hoan ái vừa rồi quá mức kịch liệt, cho nên Đường Tình gần như muốn hôn mê, sau khi cao trào qua đi, Anthony từ từ rút lửa nóng đã hoàn toàn phóng thích ra khỏi cơ thể Đường Tình.
Đường Tình vẫn còn ghé lên trên ngực Anthony, Anthony xoay người, đẩy cậu rơi xuống trên giường. Mặc dù toàn thân cậu trở nên vô lực, nhưng hoan ái kịch liệt vừa rồi lại làm cho Đường Tình cảm thấy rất hạnh phúc, bởi vì vừa rồi Anthony cuồng dã tác cầu, đã nói cho cậu biết anh vẫn còn thèm khát cậu.
“Em… Chúng ta nên nói chuyện.”
Cậu có rất nhiều lời muốn nói với Anthony, nhất là chuyện cậu yêu anh, nhưng ngữ khí của cậu cực kỳ suy yếu, cả người lại buồn ngủ, xem ra trận hoan ái vừa rồi đã rút hết toàn bộ khí lực của cậu.
“Chẳng có gì hay để nói, cầm tiền đi!” Anthony quăng ra một chồng tiền mặt.
“Tiền?”
Đường Tình cực kỳ mệt mỏi, cậu cố gắng ngồi dậy, sắc mặt nháy mắt trắng xanh. “Xảy ra chuyện gì vậy, Anthony, vì sao đột nhiên anh lại nhắc tới chuyện tiền? Chúng ta là vì…” Cậu dừng một chút, đỏ mặt xấu hổ, tiếp tục nói: “Là vì muốn, mới cùng nhau làʍ t̠ìиɦ a.”
“Với tôi mà nói, đó chẳng có gì khác biệt, tôi dùng tiền mua tính, em cung cấp tính để kiếm tiền, giao dịch thực công bình, không phải sao?” Giọng điệu Anthony đầy mỉa mai.
Tại sao anh có thể nói như vậy, tuy cậu biết từ trước đến nay Anthony luôn hận đời, nhưng cậu không hy vọng anh dùng loại ánh mắt này nhìn mối quan hệ thân mật giữa bọn họ. Cậu biết trước kia cậu làʍ t̠ìиɦ với Anthony đích xác là vì trao đổi điều kiện, nhưng hôm nay thì khác, hôm nay là cậu cam tâm tình nguyện làʍ t̠ìиɦ với Anthony.
Đường Tình vươn tay, muốn bắt lấy cánh tay Anthony, ngăn anh rời đi, “Anthony, hãy nghe em nói, giữa chúng ta thật sự có một ít hiểu lầm, em thừa nhận trước kia em ngủ với anh là vì Eddie, là vì muốn anh hủy bỏ án kiện buôn bán gián điệp, nhưng hiện tại không phải thế, em phát giác…”
Thanh âm của cậu trở nên trầm thấp, đầy vẻ bất an, gương mặt cậu vì ngượng ngùng mà phiếm hồng, dù sao bây giờ cậu đang thổ lộ với người cậu yêu nhất mà.
“Em phát giác em yêu anh, sau khi mất đi anh, em mới biết thật ra em rất yêu anh, em không thể mất đi anh.” Cậu run rẩy nói ra hết lời trong lòng, nhưng lại nhìn thấy biểu tình Anthony chẳng có gì thay đổi, tựa như lời anh vừa nghe chỉ là tin dự báo thời tiết ngày mai trời trong xanh vậy, Đường Tình không rõ vì sao anh lại thờ ơ như vậy.
Cậu khẩn trương nói: “Anthony, anh có nghe em nói gì không?”
Anthony gài từng nút áo, biểu tình trên mặt đầy hờ hững. “Tôi có nghe, em nói em yêu tôi, em không thể mất đi tôi.”
Nghe được Anthony lặp lại lời cậu đã thổ lộ với anh, Đường Tình cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng chỉ cần Anthony có thể hiểu được tâm tình cùng tình yêu của cậu, thì cho dù muốn cậu nói mấy trăm lần cũng không sao cả.
Đường Tình hy vọng Anthony có thể đối với lời thổ lộ của mình nhiệt tình một ít, nhưng hiển nhiên những lời này chẳng có chút ảnh hưởng nào với Anthony cả, cậu bối rối kéo lấy cánh tay Anthony. “Anthony, anh…”
Anthony hất tay cậu ra, bắt đầu mặc quần vào, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn tới Đường Tình một cái. Đường Tình không rõ vì sao anh lại như vậy, nhưng cậu biết nhất định đã có chuyện gì đó khiến cho Anthony tức giận.
“Anthony, em yêu anh, em thật sự yêu anh, chẳng lẽ anh không còn chút tình cảm nào với em sao?” Đây là tia hy vọng cuối cùng của cậu.
Anthony liếc cậu một cái, nói ra một câu tràn đầy mỉa mai và châm chọc, “Đường Tình, vì con đường bán xuân sau này của em, tôi khuyên em – tốt nhất không nên sau mỗi lần ngủ với khách xong thì lại thổ lộ tình yêu của em với người ta, như vậy sẽ rất dễ dọa khách bỏ chạy a.”
Lúc này Đường Tình mới hiểu được lời Anthony nói, nháy mắt thân thể cậu giống tảng đá mà trở nên cứng ngắc, đôi môi đỏ mọng run rẩy vài cái, rồi mới phát ra thanh âm đầy run rẩy: “Anh cho là vừa rồi… vừa rồi em ngủ với anh là giao dịch?”
“Bằng không là cái gì?” Vẻ mặt anh không sao cả.
Đường Tình cực kỳ xấu hổ và giận dữ, cậu chồm lên đánh về phía Anthony. “Tại sao anh có thể nói như vậy, anh là đầu heo ngu ngốc, tại sao anh có thể nói ra lời nói vô liêm sỉ như vậy chứ?”
Anthony bắt được nắm tay Đường Tình vung tới, cực kỳ nổi giận nhìn chằm chằm vào cậu, hiển nhiên cơn giận dữ này đã chôn trong lòng anh rất lâu, mà một cái tát này của Đường Tình đã khiến cho cơn giận dữ của anh đạt tới đỉnh điểm.
“Tôi nghe được tin tức – em sống trong biệt thự của Peter Lawrence, tôi cho em biết, hắn là tên cực kỳ dâʍ đãиɠ, trai gái đều không cự tuyệt, nếu em không ngủ với hắn, sao hắn có thể để cho em ở trong biệt thự của hắn? Hơn nữa chính miệng hắn còn nói cho tôi biết, em muốn bán xuân cho những tên già có tiền khác, để cứu vãn cái công ty không sao cứu nổi nữa của Eddie.”
Ngực Đường Tình kịch liệt phập phồng, cậu không biết vì sao Peter lại muốn nói dối, thế nhưng Anthony lại đem cậu trở thành loại người đê tiện dơ bẩn kia, giống như cậu có thể lên giường với bất kỳ kẻ nào. Lòng tự trọng của cậu bị thương, lửa giận hừng hực dấy lên, cậu nổi giận mà vung tay đánh về phía Anthony.
“Anh ta nói anh ta là bạn của anh, bảo em tới ở biệt thự của anh ta một thời gian ngắn, cố gắng tĩnh dưỡng thể xác và tinh thần, hơn nữa em mới không có muốn bán thân cho bất kỳ kẻ nào khác.”
“Em dám thề không?” Anthony căm giận mà rống lớn lên.
“Đương nhiên dám, anh là đầu heo không biết xấu hổ, là tên xấu xa hạ lưu, chỉ có anh mới luôn nghĩ đến loại chuyện này, em ngay cả nghĩ cũng không có nghĩ tới!” Đường Tình rống lên so với anh còn lớn hơn, đây là sự thật, cậu có gì mà không dám thề.
‘Ba!’ 5 ngón tay đỏ tươi hiện lên trên gò má của Anthony.
Đường Tình dùng hết lực đánh lên trên mặt Anthony, còn Anthony không biết có phải vì câu nói quá hợp lý của Đường Tình mà bị kinh sợ đến bất động, hay là anh đang tự suy xét vấn đề, thế nhưng ngay cả trốn cũng không trốn để trúng trực tiếp một cái tát.
Anthony vẫn là không thể tin được. “Không phải em vẫn luôn nói em yêu Eddie sao? Làm sao có thể lại yêu tôi, lời này của em rõ ràng là nói dối, em nói dối như vậy, không phải vì tiền thì là vì cái gì?”
Đường Tình dùng sức mặt áo của mình vào, nghĩ đến vừa rồi mình đã cực kỳ nhu tình mà lấy lòng anh, thế mà anh lại cho cậu là đang nói dối, nếu không phải thật sự yêu anh, thì sao cậu có thể ngậm nam tính của đàn ông chứ, không thể ngờ là Anthony lại đem cậu trở thành tên bán xuân đầy dơ bẩn.
Cậu tức giận đến nổi nguyền rủa Anthony đầy vô liêm sỉ nên xuống địa ngục đi: “Cầm tiền dơ bẩn của anh lại mà đi mua quan tài đi, một xu tôi cũng không thèm.”
“Một trăm vạn mà em không cần sao? Em không ngẫm lại xem Eddie đang thiếu bao nhiêu tiền?”
Lời này của Anthony càng làm cho Đường Tình nổi giận hơn, cậu trừng mắt, nắm chặt nắm đấm, nghĩ muốn dạy cho Anthony một bài học khó quên, cậu học theo tuyển thủ quyền anh trong TV, dùng sức vung nắm đấm về phía bụng của Anthony, cậu vừa lòng khi nghe được Anthony kêu lên một tiếng đau đớn, xem ra bình thường cậu thích vận động, đã làm cho tay phải của cậu cũng có lực hơn.
“Lần trước là do ông nội của Eddie gài bẫy làm cho tôi uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sau đó đưa tôi đến nhà anh đòi tiền, tôi không biết ông ta đã nói những gì với anh, nhưng trong sự kiện đó tôi mới là người bị hại chân chính, còn anh thật ra đùa bỡn tôi rất là vui vẻ, còn chửi tôi một đống những từ ngữ hạ lưu, anh quên rồi sao? Từ sau sự kiện đó, tôi liền thấy rõ bộ mặt thật của ông ta, thế nên sao tôi có thể vì loại người như thế, mà để bản thân mình bị tổn thương lần nữa chứ?”
Cậu tức giận đến không thể áp chế được, “Tôi ngu ngốc một lần là quá đủ rồi, chẳng lẽ anh nghĩ tôi vẫn cứ ngu ngốc để mặc ông ta lợi dụng sao?”
“Em nói ngày đó không phải em tự nguyện uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ?” Anthony kinh ngạc hỏi.
Chẳng lẽ lời cậu vừa nói không thể tiến vào lỗ tai của anh sao? Cái tên chết tiệt tự cho là đúng này, trong đầu của anh chỉ chứa những chuyện mà bản thân anh tự nhận định thôi.
Đường Tình nở một nụ cười cực kỳ khó coi, “Sao tôi có thể cố ý uống loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó chứ, chẳng lẽ tôi bị khùng sao? Uống thứ đó để cho người ta chôn vùi con đường làm người mẫu của tôi à?”
Anthony nhất thời á khẩu, không biết nên nói cái gì để chống đỡ, theo sự hiểu biết của anh về Đường Tình, thì đương nhiên là không có khả năng, nhưng mà Đường Tình rất yêu Eddie, tình yêu có thể làm cho người ta mất đi lý trí, nếu cậu có thể vì Eddie mà ngủ với anh, thì đương nhiên cũng có thể vì Eddie mà uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lúc này, Đường Tình đã nhảy xuống giường, cậu nhặt quần của mình lên, tức giận đến đỏ mặt tía tai, hai mắt vì lửa giận mà lòe lòe tỏa sáng, cậu hoàn toàn không biết bộ dạng lúc này của cậu, làm cho người ta thèm nhỏ dãi đến cỡ nào.
“Vậy vừa nãy vì sao em lại làʍ t̠ìиɦ với tôi?”
Đường Tình đối với câu hỏi này tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. “Đó là vì tôi không biết anh là đầu heo đáng ghét đến như vậy, tôi nghĩ là anh yêu tôi, anh muốn tôi, còn tôi là vì yêu anh, đương nhiên vui với làm điều anh muốn, tôi không hy vọng giữa chúng ta chỉ vì một chút hiểu lầm mà phải chia tay, lại càng không muốn mất đi cơ hội vãn hồi giữa chúng ta.”
Thanh âm Anthony có chút run rẩy: “Cho nên vừa rồi em nói em yêu tôi là thật tâm?”
Bộ dáng của anh tựa như vừa bị sét đánh trúng. “Ác, trời ạ! Em nói em yêu anh, em không thể mất đi anh.”
Đường Tình mặt đỏ tai hồng, tình yêu của cậu ở trong mắt anh căn bản chẳng đáng một đồng, cậu thật hối hận khi nãy mình đã thổ lộ tình yêu với anh, cậu càng nghĩ càng ấm ức, liền dùng sức đạp Anthony một cước.
“Tôi làʍ t̠ìиɦ với anh, bởi vì tôi là tên người mẫu bán xuân, tôi sẽ nhớ kỹ lời anh dạy tôi lúc nãy, lần sau tôi sẽ không nói những lời yêu ngu xuẩn như thế với anh nữa.” Lời này của cậu vừa nghe liền biết chỉ là lời nói mát hỡn dỗi.
Lòng Anthony tràn đầy sung sướиɠ, anh tùy ý Đường Tình đá chân anh, anh vươn tay ôm chặt lấy vòng eo của Đường Tình, không cho cậu rời đi. “Trời ạ, Đường Tình, em vừa nói em yêu anh …”
Tiếp theo anh liền phun ra một tràng những lời thô tục, tâm tình anh cực kỳ xúc động, “Mẹ nó, đây là lời mà đời này anh muốn nghe nhất.” Sự cảm thán cùng thỏa mãn của anh đều bày hết ra trên ngữ điệu.
Nhưng lửa giận của Đường Tình lại khó tiêu, cậu dùng lực đẩy ra Anthony. “Anh cút ngay cho tôi, lời tôi nói vừa rồi toàn là lời nói dối, không có câu nào là thật cả, anh không cần để ở trong lòng.”
“Em yêu, em yêu…”
“Xuống địa ngục đi, không cho ôm eo của tôi, không cho anh hôn tôi, không cho ôm tôi, không cho anh gọi tôi là ‘em yêu’, buông ra, tôi muốn lập tức rời khỏi chỗ này, cả đời này tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.”
Đường Tình càng tức giận, Anthony càng ôm cậu chặt hơn, đến cuối cùng cậu phát hiện toàn bộ thân mình cậu cơ hồ đều dán chặt vào trong lòng Anthony, mặc cho cậu giãy dụa như thế nào, cũng đánh không lại sức mạnh của Anthony. Cậu nắm chặt bàn tay lại, vừa rồi cậu có thể đánh cho Anthony kêu lên ‘ai ai’, thì hiện tại cũng có thể. Cậu hung ác dùng sức vung một đấm xuống bụng dưới của Anthony, Anthony lập tức bị đau mà ngã xuống giường, Đường Tình thấy thế cũng lập tức gài nút quần lại, vọt tới cửa phòng.
Anthony không bắt cậu lại, cũng không gọi cậu lại, làm cho cậu chần chờ một hồi, sau đó nhịn không được mà quay đầu nhìn lại, thì phát hiện Anthony ngã xuống giường, nằm im không nhúc nhích.
Nháy mắt, cậu sợ tới mức sắc mặt xanh trắng, vội vàng quay về bên giường, cậu nhớ rõ vừa rồi cậu không có dùng hết sức lực a, hay là vì vừa làʍ t̠ìиɦ xong, cho nên không khống chế được lực đạo? Nhưng cho dù khí lực của cậu có mạnh thế nào thì cũng không thể đánh Anthony bị thương a… Hay là cậu đánh trúng bộ vị yếu ớt của Anthony?
Cậu rung giọng nói: “An… Anthony, anh làm sao vậy, anh có khỏe không?”
Anthony ôm bụng dưới, thanh âm mỏng manh nói: “Đau… Đau quá.”
Đường Tình chưa từng nghe Anthony phát ra thanh âm mỏng manh như vậy, cậu sợ tới mức trên mặt toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cậu khẩn trương đến độ sắp khóc lên. “Anh đau thế nào?”
Anthony nắm tay cậu, đặt lên phần bụng dưới của mình, suy yếu nói: “Đau quá, giúp anh xoa xoa, nhanh một chút. “
Đường Tình lập tức liền quên mất mình đã tính toán phải rời khỏi Anthony, còn thề là suốt đời này cũng không muốn gặp lại tên đầu heo Anthony này nữa, cậu bắt đầu mềm nhẹ xoa ấn lên bộ vị bị đau của Anthony, vừa lo lắng vừa đau lòng vì anh. “Xoa đúng chỗ chưa?”
Anthony thở phì phò, “Xuống dưới một chút.”
Đường Tình vô cùng lo lắng, ấn theo lời anh nói nhích xuống dưới một chút.
Anthony run rẩy, thấp giọng rêи ɾỉ: “Giúp anh cởi dây nịt và khóa kéo xuống, anh thật khó chịu.”
Đường Tình lập tức cởi dây nịt của Anthony ra, sau đó nhanh chóng kéo khóa quần xuống, ý muốn để cho Anthony có thể thoải mái một chút, cậu chỉ sợ mình đã thật sự làm anh bị thương.