Bỉ Ngạn Yên Hoa

Chương 24

Lúc môi tôi dán lên môi An Thế Duy, hắn hình như có chút ngạc nhiên, tôi không quan tâm đến sự chần chừ của hắn, trực tiếp đem đầu lưỡi tiến thẳng vào, vụng về khuấy đảo trong khoang miệng ẩm ướt, liên tục liếʍ mυ'ŧ. Cảm giác khô nóng dâng lên trong cổ họng, tôi dán chặt thân thể mình lên l*иg ngực hắn, bụng dưới ngày càng căng lên. Tôi thân mật ôm lấy cổ An Thế Duy, điên cuồng gặm cắn đôi môi của hắn, xúc cảm dâng lên khiến nước mắt không kiềm được mà rơi xuống. Lúc tôi cố rướn người hôn lên cổ hắn, đột nhiên cảm thấy thân thể mình nghiêng ngả, thoáng cái đã bị đè ngã xuống giường, lực tác động đột ngột khiến tôi đầu váng mắt hoa, thoáng chốc thân thể đã không còn khí lực.

Nam nhân ở trên người tôi dường như đã cố kiềm nén rất lâu, bất ngờ dục hỏa bùng phát, nhanh chóng cởi sạch toàn bộ quần áo của tôi, cuồng loạn hôn xuống. Tôi nhắm mắt nằm ngửa ở trên giường không hề động đậy, để mặc cho những nụ hôn ướŧ áŧ nóng bỏng rơi xuống mọi nơi trên thân thể.

Tiểu Phi. Tiểu Phi. Tiểu Phi.

Nam nhân loáng thoáng gọi tên tôi, đầu lưỡi đói khát men theo xương quai xanh trượt dần xuống bụng dưới, lưu lại một đường nước bọt ẩm ướt, sau đó lại từng chút một ngao du đến trước ngực, khẽ khàng gặm cắn, khoang miệng ướŧ áŧ ngậm lấy đầu v* của tôi, đầu lưỡi linh hoạt mềm mại liên tục trêu đùa hai điểm mẫn cảm, từng lần từng lần một đều khiến thân thể tôi phải run rẩy, kɧoáı ©ảʍ kéo đến khiến toàn thân tôi tê dại. Tôi nhịn không được ưỡn ngực lên, không ngừng thở dốc rêи ɾỉ, nơi hạ thân ngày càng có cảm giác trướng đau, giống như đang kháng nghị biểu tình.

Khi nụ hôn nồng nhiệt trượt xuống nơi bụng dưới, hai chân tôi bị tách ra, trong không khí lạnh lẽo, hơi thở ướŧ áŧ nóng rực bao phủ lên phân thân đang căng cứng của tôi, tôi không khỏi run rẩy, trước mắt đã phủ một màng sương. An Thế Duy trước giờ chưa từng dùng miệng chăm sóc tôi như vậy, trong cơn ngây ngất, tôi có cảm giác hạnh phúc đến thụ sủng nhược kinh.

Hạ thân được vuốt ve liếʍ láp rất chu đáo, liên tục nhả ra mυ'ŧ vào, từ gốc phân thân đến phần đỉnh mẫn cảm đều được chăm sóc kỹ lưỡng, tôi thậm chí có thể cảm thấy rõ ràng chỗ đó đang nhanh chóng bành trướng đến sung huyết, từng đợt kɧoáı ©ảʍ liên tục dâng lên đại não không cách nào khống chế, thần trí giống như đang phiêu du lơ lửng ở trên mây. Tôi co giật thân thể ngửa cổ lên, tiếng rêи ɾỉ từ sâu trong cổ họng không ngừng thoát ra.

Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ đầu v* lại mãnh liệt truyền tới, như muốn chọc thủng giới hạn chịu đựng của tôi, tôi gắt gao nắm chặt drap giường, cắn răng cố sức chịu đựng. Bởi vì, An Thế Duy không thích tôi bắn ra trước hắn.

"Tiểu Phi, đừng cố chịu đựng, sẽ khổ sở lắm, cứ bắn ra đi."

Không ngừng khuấy động, liên tục cọ xát. Tiếng rêи ɾỉ phát ra càng trở nên gấp gáp hỗn loạn, cuối cùng, tôi vươn hai tay ôm lấy đầu An Thế Duy, cong người kêu lên một tiếng, phóng thích trong miệng hắn.

Kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ lúc cao trào vẫn còn đọng lại trong thân thể, tôi nhắm mắt thở dốc, mồ hôi đầm đìa, sức lực toàn thân như bị rút cạn, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy men rượu cay nồng vẫn còn váng vất chưa tan.

Mà lúc này, cự vật nóng rực đã đặt ở nơi hậu đình. Tôi mơ màng vươn tay nắm lấy bờ vai của hắn, vô thức nhỏ giọng nỉ non: "Thế Duy... Thế Duy..."

Tôi cảm giác nam nhân trên người tôi đột nhiên bị chấn động mãnh liệt.

Tất cả mọi chuyện đều đột ngột dừng lại. Không hề tiến thêm một động tác nào, cũng không hề có lời nói nào phát ra.

Không khí trở nên yên tĩnh đến quỷ dị.

Tôi vô cùng mệt mỏi mở mắt ra, trong màn đêm tĩnh lặng tôi thoáng nhìn thấy ánh mắt hắn đau đớn nhìn tôi, ánh mắt ấy giống như trong lòng đã phải chịu đựng tổn thương rất lớn, vô cùng buồn bã, cũng rất bi ai.

Tôi mê man nhìn hắn, đầu óc nặng trĩu không thể suy nghĩ được gì nữa, cảm giác kiệt sức cùng cơn buồn ngủ nhanh chóng kéo tới, tôi mơ màng vài giây, sau đó liền chìm vào giấc ngủ.