“Cô họ, cô nghĩ kỹ lại xem đã để nhẫn ở chỗ nào rồi a?” Từ Trạch Á nhìn Âu Dương Hồng hỏi
“Chính là mày trộm đi, nhất định là mày” Âu Dương Hồng như trước cố chấp nói tuy rằng Mộ Dung Lăng Phong rất đáng sợ, nhưng cô ta cũng không muốn thua hoàn toàn như vậy.
“Tiểu Á, đừng nói lời vô nghĩ với cô ta làm gì” Mộ Dung Lăng Phong kéo cánh tay Âu Dương Hồng đem cô ta từ sô pha đứng lên, như trước trừng ánh mắt hung ác nhìn Âu Dương Hồng, “Tôi hỏi lại cô một lần nữa, nếu cô không ăn nói thành thật một chút thì tôi đảm bảo tôi nhất định sẽ cho cô vào tù” Mộ Dung Lăng Phong uy hϊếp
Vào tù? Cô ta không cần, cô ta biết Mộ Dung Lăng Phong đã nói được thì sẽ làm được “Không có, nhẫn của em không có mất, ở chỗ của em” Âu Dương vội vàng từ trong ví tiền lấy ra.
Từ Trạch Á cũng thở ra một hơi, tuy rằng baba nói tin tưởng cậu, nhưng tin tưởng cũng vô dụng, quan trọng là phải chứng minh cậu trong sạch. “Cái kia cô họ, con biết cô không thích con, nhưng cô cũng không thể vu oan hãm hại con như vậy a.
Âu Dương Hồng oán hận nhìn Từ Trạch Á nhưng cũng không dám nói năng lỗ mãng nữa, hai cái tát vừa rồi Mộ Dung Lăng Phong tát cô ta thế nào cô ta còn nhớ rõ.
“Lão Vương, đi lấy đồ đạc của cô ta thu dọn nhanh một chút, cô ta từ đâu tới thì để cô ta lăn về chỗ đó” Bỏ cánh tay Âu Dương Hồng ra, Mộ Dung Lăng Phong lạnh lùng nói
“Vâng” Quản gia đi lên lầu.
Lần này Âu Dương Hồng cũng không dám nói cái gì nữa, cô ta hoàn toàn hiểu được cái nhà này không có vị trí cho cô ta, càng không có chỗ đứng cho cô ta, vẫn là nhanh chóng rời khỏi đây thì tốt hơn, Âu Dương Hồng cô ta muốn dạng nam nhân nào mà chả có, cần gì phải treo cổ trên một cái cây.
“Em — em lên dọn đồ” Âu Dương Hồng cũng vội vàng đi lên lầu.
“Baba, cô họ là vị hôn thê ông bà nội tìm cho baba, nếu cô họ đi rồi ———
“Baba sẽ không kết hôn với người baba không thích, hơn nữa baba không phải đã nói rồi sao, baba hiện tại có Tiểu Á là đủ rồi”, Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á ngồi xuống sô pha.
“Thế nhưng mà —– đều tại con —–
“Đứa ngốc, sao có thể trách con được, baba mới phải nói xin lỗi, baba tẫn nhiên lại để Tiểu Á ở bên người một nữ nhân nham hiểm như vậy, nếu Tiểu Á có chuyện gì, baba thật không biết nên làm cái gì bây giờ?” Nhẹ vỗ vỗ đầu Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng yêu thương nói xem ra Tiểu Á của anh cũng sắp trưởng thành, cũng biết tự bảo hộ chính mình rồi.
“Baba, con không sao” Tựa vào vào ***g ngực Mộ Dung Lăng Phong, chỉ có những thời khắc như thế này cậu mới cảm thấy ấm áp, an tâm, quả nhiên thói quen là chuyện rất đáng sợ, cậu thật không dám tưởng tượng nếu có một ngày phải rời xa baba sẽ như thế nào nữa? Cậu không biết có còn dũng khí để tiếp tục sống nữa hay không.
“Tiểu Á, để cho baba hảo hảo nhìn con xem” Nhẹ nâng gương mặt Từ Trạch Á lên, Mộ Dung Lăng Phong cẩn thận tỉ mỉ ngắm nhìn từng chi tiết, lần đầu tiên anh nhìn thấy gương mặt này, anh liền cảm thấy cùng người kia rất rất giống, chính là hiện tại nhìn gương mặt này anh tẫn nhiên không còn nhớ tới bộ dáng người kia nữa, thậm chí là từng chút từng chút dần lãng quên đi người kia ——– chẳng lẽ anh thực sự ——
“Baba —–” Tuy rằng bị Mộ Dung Lăng Phong nhìn chằm chằm, nhưng Từ Trạch Á tổng cảm giác Mộ Dung Lăng Phong giống như là đang nhìn thứ khác trên người mình, ánh mắt bi thương như có như không, biểu tình cũng có vẻ thực ngưng trọng.
“Tiểu Á ——–
“Baba ———–
BB, LNMACN 71+72
Edit + Beta: Hanbie Đăng bởi: admin