Ám Vũ giật nảy mình, ban nãy được chứng kiến hình ảnh hương diễm mà nói không ức chế chính là gạt người! Chỉ là hắn không nghĩ đến baba đã cao trào một lần mà không quên hắn, còn chủ động mở miệng giúp hắn giải quyết. Hắn biết thân thể của baba rất gầy yếu, nhưng lúc nào cũng phải chịu đến hai lần gây sức ép, ấy thế mà y chưa từng mở miệng oán hận, làm hai anh em hắn đau lòng rất nhiều… nhưng không nhịn được chính là không nhịn được…
“Ba… ba mệt rồi… Con không sao, ba mau nghỉ ngơi đi!” Ám Vũ bắt lấy bàn tay đang cởϊ qυầи cho hắn. Hắn tình nguyện chịu nghẹn, không muốn để baba quá lao lực. Thừa lúc còn chưa quá bùng nổ, cứ để cho nó tự tắt đi!
“Nhưng…” Tiêu Tử Nhưng cũng là đàn ông, y biết nhịn phương diện này có bao nhiên thống khổ. Mà Vũ nhi không chịu để cho y giúp đỡ, mặc dù y biết Vũ nhi là đau lòng y, nhưng y không thể thiên vị Vân nhi được! Y quyết định, dùng sức!
“Ngô… ba đừng liều…” Ám Vân vốn tưởng baba sẽ ngoan ngoãn nghỉ ngơi, nhưng y lại dùng tay vuốt ve vật đã sớm đứng lên qua một lớp quần. Đã sớm rục rịch, lại còn bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Ám Vũ sao có thể chịu được hấp dẫn? Lý trí nói không được nên hắn lập tức bắt lấy cánh tay thủ phạm.
“Vũ nhi… để ba giúp con… ba không thấy phiền!” Hai tay đều bị Vũ nhi cản lại, Tiêu Tử Nhưng ngoan cố làm ra hành động lớn mật hơn…
Cúi đầu xuống, chạm vào cái đỉnh nhô lên… y chìa lưỡi ra liếʍ!
Ám Vũ bị hành động này dọa cho choáng váng, quên cả chống cự, lý trí bị đánh đến một hành tinh xa lắc xa lơ nào đó…
Tiêu Tử Nhưng đời này không bao giờ muốn làm loại chuyện. Nhưng nếu là Vũ thì y nguyện ý! Thừa dịp hắn còn sững sờ, y nhanh nhẹn chủ động đem qυầи ɭóŧ hắn kéo xuống, ngậm lấy cây gậy nóng rực.
Ám Vân bên kia cũng choáng váng… Baba luôn bị động lại dùng miệng giúp caca! Cậu ngây ngốc xong, hai mắt rưng rưng nhìn caca chìm đắm trong hạnh phúc… Được baba phục vụ bằng miệng lần đầu đầu tiên… thật hâm mộ, thật đố kỵ! Lần sau nhất định phải lừa baba giúp mình một lần!
“Baba…” Ám Vũ lấy tay xoa cái đầu đang ngẩng lên rồi chúi xuống, tìиɧ ɖu͙© sắp làm hắn mất khống chế rồi!
Tiêu Tử Nhưng không am hiểu nhiều, đành phải bắt chước lại động tác trước đây cặp song sinh đã làm với y. Vừa ngậm vừa dùng đầu lưỡi ra sức liếʍ, đầu cũng cao thấp di động lên xuống… Tuy mình còn non kém, nhưng y cảm thấy thực đáng giá! Để Vũ nhi sung sướиɠ, y làm gì cũng được!
Cảm giác gần đủ, y rời khỏi đại gia hỏa, chống hai tay bò lên giường, muốn đem thứ kia vùi vào cơ thể mình…
Ám Vũ trơ mắt nhìn theo động tác của baba. Ngay lúc đại thúc chuẩn bị ngắm vào, thứ gì đó của Ám Vân trong người y chậm rãi chảy ra, nhỏ lêи đỉиɦ thứ thô to của hắn… một giọt… hai giọt… mà đại thúc lại không biết đo lường vị trí chính xác khiến Ám Vũ không chịu được hấp dẫn, tự động thủ đỡ lấy eo y, trực tiếp mạnh mẽ cắm vào.
“A!” Tiêu Tử Nhưng hiển nhiên bị hành động của hắn hù dọa. Thân thể vừa qua cao trào nên thực mẫn cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột làm phía sau y tự giác co rút lại.
Vốn đã được nơi nóng ẩm bao trọn lấy, nhưng đột nhiên nó chặt lại một vòng, Ám Vũ quyết định không nhân nhượng nữa…
Không đợi đại thúc thích ứng, du͙© vọиɠ của hắn bắt đầu thúc vào liên tục. Nâng thắt lưng đại thúc lên rồi lại hạ xuống, mỗi một cú đâm đều khiến hắn cảm giác được nội bích co chặt lại cùng với điểm sâu thẳm, kì bí…
Thể lực đại thúc hầu như không còn, y chỉ có thể để mặc Ám Vũ công phá, tiếng rêи ɾỉ trầm thấp gợi cảm vang lên…
“A… Vũ nhi… mau… quá nhanh… a… ha…”
Ám Vũ như một con dã thú đến kỳ động dục, âm thanh rêи ɾỉ mất hồn kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng làm hắn điên lên, đẩy nhanh tốc độ ra vào. Nơi giao hợp cũng phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ…
“Ha… Vũ như… chậm… nơi đó… đừng… a… mau… nơi đó… a….” Tiếng rêи ɾỉ đứt quãng làm người ta không hiểu nguyên ý, thành ra hiểu lầm.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, dùng sức đỉnh thật sâu vào trong tiểu huyệt, theo thói quen liên tục chạm vào nơi đó… mạnh mẽ tới nỗi đại thúc không hề an ủi cậu bé của mình mà bị đâm tới bắn ra.
Thân thể không chống nổi ngã vào trong lòng Ám Vũ, thần trí như bị hút ra khỏi cơ thể, y triệt để rơi vào hôn mê…