Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 10 - Chương 13: Phá rồi mới lập

“Vậy cái này nói thế nào.....” Gambhir nhíu mày nói: “Hastings hiện tại bỗng nhiên xuất thủ, là vì hắn đã có nắm chắc tất thắng?”

“Hắn không có!” Lý Phật cười lạnh nói: “Hắn xuất thủ, là vì hắn tìm được người khác, thấy được một cơ hội càng đáng giá hắn đầu nhập toàn bộ tiền vốn. Cho nên, hắn không tiếc tất cả trả giá, cũng muốn vì người nỳ dọn đường!”

“Vậy muôn một bệnh tình hắn........” Gambhir khó hiểu hỏi.

“Cái mập mạp này, cũng không có hàm hậu trung thực như mặt ngoài thoạt nhìn của hắn!” Lý Phật răng cắn lên kèn kẹt, sắc mặt ở khi nhắc tới Điền Hành Kiện trở nên dị thường hung ác.

Rất lâu, hắn mới khôi phục thần thái bình thường, chậm rãi nói: “Luận tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quả quyết, Điền Hành Kiện không ở dưới bất luận kẻ nào. Huống hồ, đối với Hastings mà nói, hiện tại đúng là cơ hội tốt để hắn hoàn thành chỉnh hợp Phỉ Minh”.

Hắn quay đầu nhìn Gambhir.

“Payon đại tuyển đã định, ta phản ra nước cộng hòa, các loại mâu thuẫn đều đã trở nên gay gắt bại lộ, vượt qua bốn trăm quan quân cấp giáo cùng hai mươi tướng quân bị điều chức, các đại quân khu thanh trừ chỉnh đốn, quan viên chính phủ các đại khu hành cũng đã thay đổi. Cái gọi là phá rồi mới lập, hắn phải làm, bất quá là một cú phá cuối cùng, cùng với một cú lập cuối cùng mà thôi”.

“Ta biết hội nghị Phỉ Minh cái lá bài này đánh không được bao nhiêu thời gian” Lý Phật hơi hơi ngả đầu nói: “Cho nên, ta để Kerry không tiếc tất cả trả giá, cũng phải nghĩ biện pháp kéo một chút bước chân quân đồng minh nam hạ. Kết quả không ngoài sở liệu, cái lá bài này vẫn báo phế”.

Gambhir bỗng nhiên cả kinh. Cặp môi giữ hai chòm râu tinh xảo hơi mở ra, ánh mắt nghiêm nghị.

Nói thật, lúc nhận được tin tức Hasting thực thi chế độ quân nhân đối với nước cộng hoà Payon, cũng giải tán thượng viện của hội nghị liên minh, phản ứng đầu tiên của hắn, là Hasting ra chiêu hồ đồ.

Lịch sử nhân loại trên dưới vạn năm, anh hùng có vĩ đại, chung quy cũng là người. Là người sẽ phạm sai lầm. Lúc còn trẻ tuổi thì anh minh thần võ, đến già tới lại thành quân vương hoa mắt ù tai hồ đồ, cho tới bây giờ cũng không có cá biệt ngoại lệ. Mà đồng dạng, quân thần Hasting ngang dọc Payon ba mươi năm, lúc này đã là một lão già bệnh nguy kịch.

Gambhir lý giải lo nghĩ của Hasting.

Làm một phương chịu hoàn cảnh xấu khi hai bên giao chiến, Phỉ Minh lúc đầu đã là tình cảnh gian nan, trên các chiến tuyến đều chỉ là đau khổ chống đỡ.

Mà sắp tới, khi tổng thống đời trước của Payon Francis bị đâm, phòng tuyến của ngân hà Carleston thất thủ, tổng thống tuyển cử bạo phát xung đột nội bộ, cùng với Lý Phật dẫn gần một phần tư quân đội của Payon và bốn tinh hệ lớn mười hai di dân tinh, tuyên bố thoát ly chính phủ, đều là rung chuyển liên hồi của Phỉ Minh.

Có tin tức nói, ngoại trừ chính phủ các liên bang lớn vì tình cảnh của Payon cảm thấy lo lắng ra, thì ngay cả hạm đội của các quốc gia tập kết tại Aqsa, cũng là nhân tâm không đồng đều.

Tại vấn đề ủng hộ Lý Phật và ủng hộ Hasting xuất hiện phân kỳ, rất dễ tạo thành vết rách nội bộ của quân đồng minh.

Khiến cho quân đội nội bộ của mình, đi làm một cái đề lựa chọn lập trường, tuyệt đối là tối kỵ người dẫn quân. Bởi vậy, Hasting tuyệt đối sẽ không khiến cho loại tranh chấp nội bộ này của quân đồng minh tiếp tục kéo dài, ông cần đem cái chi đội ngũ này ngưng tụ lên, chiến đấu không ngừng, quên phân tranh, sau đó dùng một thắng lợi đi thắng được ủng hộ của toàn bộ liên minh, áp chế âm thanh khác biệt.

Dưới tình huống như vậy, tin tức đại thắng của Leray, hiển nhiên là cơ hội tuyệt tốt được ông đem lực chú ý trong nội bộ chuyển hướng ngoại bộ.

Chỉ cần quân đồng minh xuống nam, chỉ cần có thể phong kín thông đạo trung ương Leray, đánh bại Sous và Jaban hai đại đế quốc, như vậy, tất cả phân tranh sẽ biến mất, người Leray được ông mạnh mẽ bồi dưỡng lên, cũng sẽ được các quốc gia của Phỉ Minh nhìn thấy ánh rạng đông thắng lợi tán thành. Hơn nữa cộng với nhân mạch và uy vọng mà Hasting nhiều năm qua tích góp, dần dần xử lý bệnh của Phỉ Minh, suy yếu quyền lợi của hội nghị liên minh, hình thành một liên minh mới lấy Phỉ Quân làm hạch tâm, cũng là nước chảy thành sông.

Nhưng ai cũng không ngờ rằng, ngay khi bộ chỉ huy quân đồng minh giống trống khua chiêng chuẩn bị cho quân đồng minh xuống nam, thượng viện của hội nghị liên minh sau tổng tuyển cử tổng thống Payon xong vẫn im hơi lặng tiếng, dưới sự tổ chức của đám người Kerry, phát động một cuộc chiến ngăn chặn!

Thời điểm mấu chốt, một kích then chốt, vừa lúc đâm vào cột sống của Hasting, thế cho nên ông ta thậm chí không có thời gian đi xem xét thời thế, quay vần hóa giải, chỉ có thể lựa chọn với lực phá trùng hợp được ăn cả ngã về không!

Liên quân Phỉ Minh thật sự không kéo dài thời gian được, phải biết rằng, quân đồng minh tuy rằng tập kết, nhưng bộ đội các liên bang đều không có cùng chế độ xây dựng, sức chiến đấu khác biệt thậm chí tập quán, tín ngưỡng và phương thức tác chiến khác biệt của dân tộc.

Nếu như không thể mau chóng hoàn thành chuẩn bị tiếp viện trước chiến, không nhanh chóng thành lập hệ thống chỉ huy thống nhất, không nhanh chóng khai thông mạng lưới khác biệt giữa hạm đội của quốc gia liên hợp, thì khó có thể hình thành sức chiến đấu liên hợp. Đến lúc đó, có thể cũng chỉ là mở mắt nhìn quân Tây Ước giành trước Phỉ Minh, đem có lợi cục diện của đông nam đã tới tay mạnh mẽ đoạt lấy!

Hasting ra tay có thể nói là thẳng thắn quả quyết, già dạn trầm ổn.

Sự kiện nghiêm trọng như vậy, ông lại có thể chỉ làm cho cả Phỉ Minh gợn sóng không sợ hãi, bất luận kẻ nào đều không có biện pháp lật tung cái gì. Loại lực khống chế này, quả thật làm cho nổi cả da gà!

Thế nhưng, theo Gambhir xem ra, cái này vẫn như cũ là một chiêu hồ đồ.

Hắn cho rằng, trận chiến tranh này, tuyệt đối không phải trong vòng ngắn hạn có thể kết thúc. Mười năm, hai mươi năm, thậm chí ba mươi năm, đợi khi lực lượng hai bên đều đã tiêu hao hầu như không còn, mới có thể phân ra thắng bại.

Hasting bởi vì thông đạo trung ương của Leray nhất thời giải tán hội nghị bài trừ cản trở, cho dù có thể mượn lực đại thắng của đông nam, tạm thời áp chế mâu thuẫn, thậm chí có thể thông qua vài trận thắng lợi làm nội bộ của Payon nhất thời ổn định. Thế nhưng, tới khi chờ ông ta qua đời, loạn trong giặc ngoài sẽ như núi lửa bùng nổ!

Đến lúc đó, dựa vào tên mập của ông ta đến từ liên bang Leray, có thể trấn giữ được?!

Trung tướng Leray Điều Hành Kiện sau khi được Hasting dọn dẹp các phương diện đưa lên làm quan chỉ huy liên quân, nhưng hắn dựa vào cái thân phận gì, cái năng lực gì mà ngồi ổn vị trí do Hasting để lại?

Trừ phi, hắn có thể thắng tiếp, một trận rồi một trận, tung hoành vũ trụ đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Nếu không, cái mông hắn ngồi trên miệng núi lửa, sẽ làm cho hắn bị đốt cháy thành tro!

Gambhir cho rằng, hiện tại, là lúc Lý Phật phát biểu thanh minh, gieo hạt giống tương lai! Cũng bởi vì như thế, hắn mới đến khuyên bảo Lý Phật vẫn đang giữ im lặng!

Không ngờ rằng, hắn lại nghe được từ trong miệng Lý Phật, nước cờ này của Hasting, đều không phải là lòng tham nhất thời, mà là từ trước đó, đã có cùng ý tưởng với Lý Phật...

Cái này quả thật rất kinh người!

“Rất khϊếp sợ, phải không?” Lý Phật nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Gambhir, mỉm cười nói: “Nói thật, lúc ta phát hiện điểm này, ta cũng rất kinh ngạc.”

Lý Phật đi đến cửa sổ, Gambhir theo sát sau gã.

“Thế giới này, không có chế độ chính trị nào là hoàn hảo cả.” Âm thanh của Lý Phật rất lạnh: “Mọi người luôn đứng núi này trông núi nọ. Luôn cảm thấy nhà của người khác đẹp hơn nhà mình. Lại không biết rằng, chế độ chính trị nào, đều đã có một vài thứ, sẽ làm tổn thương lợi ích của người nào đó, cũng sẽ có vài giai tầng, giỏi hơn những giai tầng ở trên.”

Gambhir gật đầu, nói: “Muốn đem hy vọng kí thác trên thay đổi chính trị, chẳng bằng tự mình đi tranh thủ, đi dung hợp. Nếu không, mỗi người ngang hàng, làm sao có thành công, làm sao có thất bại, người còn sống, chẳng phải cũng như heo trong chuồng.”

“Cho dù là heo, chỉ sợ cũng ăn hơi nhiều, hung hăn ngang ngược.” Lý Phật mỉm cười: “Rất tiếc, phần lớn người, đều không rõ điểm này.”

Gã nói xong, đem ánh mắt hướng về phương xa, thật lâu sau, mới chậm rãi nói tiếp: “Rất hiển nhiên, chế độ chính trị của Phỉ Minh, đã quá mức thối nát. Mấy ngàn năm qua, con đường thối nát của quốc gia này đã đi quá xa, thế cho nên rất nhiều người đã mặc kệ thối nát không rõ, bất quá là đem dân ý coi như công cụ mà thôi.”

“Có người như vậy, Phỉ Minh làm sao thắng được trận chiến này?” Khóe miệng của Lý Phật hiện lên một nụ cười khinh miệt: “Chúng ta có thể đi thu mua người nào đó, đến cuối cùng, những người này đều bị xử lý. Bất quá, ta có thể làm, ông ta không thể. Thân thể của ông ta, đã không cho phép ông ta đại phẩu thuật Phỉ Minh. Cho nên ông ta mới giữ im lặng đối với những gì ta làm.”

Gã ngửa đầu, nhìn về tầng mây trên trời cao: “Nếu không có tên người Leray kia, có lẽ, ông ta sẽ tiếp tục im lặng tùy ý để ta hoàn thành tất cả. Dù sao, Payon cho dù bị độc tài thống trị, cũng tốt hơn so với bị Tây Ước chiếm giữ làm nô ɭệ!”

“Nói như vậy...” Gambhir nhíu mày nói: “Hasting hiện tại ra tay, là vì có cơ hội thắng chắc?”

“Ông ta không có!” Lý Phật cười lạnh nói: “Ông ta ra tay, là vì ông ta đã tìm được người khác, thấy được một cơ hội đáng để ông ta đặt cược hết toàn bộ. Cho nên, ông ta không tiếc tất cả, cũng muốn dọn dẹp đường đi cho người khác.”

“Vậy bệnh tình của ông ta...” Gambhir khó hiểu hỏi.

“Tên mập mạp này, không có hàm hậu trung thực như vẻ ngoài thoạt nhìn của hắn!” Răng của Lý Phật đang cắn chặt, sắc mặt sau khi nhắc tới Điền Hành Kiện bỗng trở nên hung ác dị thường.

Sau rất lâu, gã mới khôi phục trạng thái bình thường, chậm rãi nói “Luận tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quả quyết, Điền Hành Kiện không dưới bất cứ kẻ nào. Huống hồ, đối với Hasting mà nói, hiện tại chính là cơ hội tốt để ông ta hoàn thành chỉnh hợp Phỉ Minh.”

Gã chuyển đầu nhìn Gambhir.

“Payon đại tuyển đã định, ta phản nước cộng hòa, các loại mâu thuẫn đã trở nên gây gắt bại lộ, hơn bốn trăm quan quân cấp giáo và hai mươi danh tướng bị điều chức, dọn dẹp chỉnh đốn tại các quân khu lớn, quan viên của các khu hành chính lớn bị đuổi đi giống như đổi ngựa thay đèn. Cái gọi là phá sau khi lập, ông ta phải làm, bất quá cuối cùng phá, cũng là cái mới lập cuối cùng mà thôi.”

“Ta biết hội nghị Phỉ Minh sẽ không kéo dài được bao nhiêu thời gian.” Lý Phật hơi hơi giật môi nói: “Cho nên, ta để Kerry không tiếc tất cả, cũng muốn nghĩ biện pháp kéo dài bước chân xuống nam của quân đồng minh. Cái kết quả này không ngoài dự liệu, quân bài này vẫn là phế thải.”

“Nhưng mà tướng quân...” Gambhir nhíu mày nói:” Tuy rằng Hasting có thể mạnh mẽ áp chế, bất quá, cái này không đại biểu tất cả mọi người có thể chấp nhận hành vi của ông ta. Nhất là đoàn thể chính trị, xí nghiệp tài phiệt. Thực thi chế độ quân nhân quả thật như muốn mạng của bọn họ. Cho dù là chính phủ, cũng có mấy ai thích bắt tay với quân đội đâu? Chúng ta...”

Hắn nhìn Lý Phật, lời còn lại không nói. Hắn đề nghị lúc này lên tiếng phát biểu thanh minh, chính là cho thấy thái độ, mượn cơ hội thể lực trong nước, để suy tính về sau.

“Có vài người, là không cần đi tranh thủ.” Lý Phật cười lạnh: “Chỉ sợ hiện tại có rất nhiều người đang ước gì ta nhảy ra đem đầu mâu trực tiếp nhắm vào Hasting!”

“Đừng thấy Hasting thực thi chế độ quân nhân tại Payon, nhưng tin rằng người sùng bái ông ta, sẽ không vì vậy mà mất đi! Trên thế giới này, không có ai có tư cách đi khiêu chiến ông ta! Ta có thể khiên chiến, bất quá chỉ là vị trí người nối nghiệp của ông ta mà thôi. Mà một khi ta ở trước mặt dân chúng công khai nhắm ngay bản thân ông ta, như vậy, cái ta nhận được, chỉ có càng nhiều nghi ngờ.”

“Huống hồ, việc làm hiện tại của ông ta, vốn cũng là việc ta muốn làm. Lúc này lấy ra chỉ trích ông ta, ta trong mắt người khác, sẽ là loại người nào?” Lý Phật xoay người đi đến hướng bàn học: “Chúng ta cần làm, chính là giữ im lặng! Mà ta cần làm, chính là thu hoạch từng thắng lợi! Vô luận muốn tranh thủ cái gì, thắng lợi và thực lực, mới là quan trọng nhất!”

Gã ngừng trước bàn học, lấy ra một phần văn kiện tình báo mà chỉ bản thân gã mới đọc được, điềm nhiên nói.

“Huống hồ, cho dù chúng ta không làm cái gì, thì tên Leray kia, cũng không tốt được!” ------