Thời điểm mặt trời hoàn toàn mọc lên, Heidfeld, khôi phục sự bình tĩnh dĩ vãng.
Mọi người đi ra khỏi nhà, đã không nghe được tiếng pháo ở thành nam, cũng nhìn không thấy ngọn lửa ánh đỏ toàn bộ bầu trời đêm kia.
Trừ bỏ xe cảnh sát vẫn bật còi hú đỗ ở đầu đường như trước, cảnh sát ôm cà phê hòa tan sưởi ấm còn phong tỏa đầu đường quốc lộ đi thông khu công nghiệp Giao Long cùng một bộ phận thành phố ra, thì mọi thứ đêm qua, tựa như chỉ là một giấc mộng.
Thành thị, đắm chìm trong ánh mặt trời. Tường ngoài thành vũ trụ sáng rạng rỡ, trên đường lớn, ánh nắng tươi sáng xe cộ như nước.
Trên lối đi bộ của quảng trường phồn hoa, mọi người đi làm mang theo cặp tài liệu, đi lại vội vàng. Đứa nhỏ đến trường đeo cặp sách, đứng ở dải tự động truyền bên đường, vừa ăn bữa sáng vừa tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây.
Một ngày mới, cứ như vậy bắt đầu rồi.
Cuộc sống bình thường, mạnh mẽ đến khó có thể chống cự được. Mặc dù một đêm hỗn loạn chỉ mới vừa chấm dứt trước khi mặt trời mọc, nhưng mà, mọi người đều tự có thói quen, vẫn có thể dễ dàng bao phủ mọi thứ khác.
Nên đi làm thì vẫn phải đi làm, nên đến trường thì vẫn phải đến trường.
Ông chủ cùng Lão sư cũng sẽ không bởi vì đêm qua Tổng Thống nói chuyện trên TV cùng một đêm chiến đấu kịch liệt mà bỏ qua cho ngươi.
Mặc dù có lẽ bọn hắn cũng sẽ len lén trao đổi, thảo luận, thậm chí truyền bá lời đồn đãi. Nhưng mà, việc này cũng không gây trở ngại tới việc bọn họ hung tợn trừng mắt nhìn ngươi hỏi: "Tiểu tử, kia mắc mớ gì tới ngươi?".
Truyền thông, vào giờ phút này tập thể giả vờ không biết. Tin tức tràn ngập trong TV, vẫn là thứ mà những người đó đã xem qua, hoặc là căn bản cũng không quan tâm đến.
Người dẫn chương trình tin tức xinh đẹp tính kia, bây giờ nhìn lại thấy hết sức đáng giận.
Các nàng tựa như một đám quỷ sứ chán ghét thích đùa dai, biết rất rõ ràng mọi người muốn biết cái gì, nhưng ánh mắt vẫn lóe ra đưa tin một ít tin tức khác, rụt rè không nói tới đề tài cũng không phải là điều bí mật gì kia.
Theo các loại lời đồn đãi cùng tin tức nho nhỏ truyền khắp cùng phía chính phủ thực hiện phong tỏa thông tin toàn như vậy, mỗi người đều cảm thấy được, ngày này, quả thật so với một thế kỷ còn dài hơn.
Biết những thứ được gọi là tin tức kia, lại không có một cái nào có thể xác định đó có phải là sự thật không, chuyện này đối với mọi người mà nói, không thể nghi ngờ là một loại dày vò.
Mà theo thời gian trôi qua, độ nóng của chuyện này, đã ở trong công việc bận rộn mà từng bước hạ thấp xuống. Heidfeld phồn hoa, hình như vẫn như trước, không hề nổi lên một gợn sóng nào.
Mà ở trên đỉnh cao nhất, nơi mà ánh mắt của dân chúng bình thường khó có thể với tới được, toàn bộ thế giới, đã hoàn toàn thay đổi hình dáng.
Khi Hastings đứng ở phía sau lần tuồng vui này, bắt đầu từ hình ảnh mập mạp ở thời điểm sáng sớm dựng thẳng lên một ngón giữa hướng về bầu trời. Thì từng ngưới đứng ở trước màn hình vệ tinh theo dõi cũng điều biết, một đêm này, có thể nói tập đoàn Lý Phật đã thất bại thảm hại.
Miller bị bẻ gãy cổ, Frey Scheer bị đâm năm mươi sáu đao, Friedrich lại bị nghiêm hình tra tấn sau đó sau lưng bị đâm mười lăm đao chết thảm.
Mà anh hùng đoàn Kalamata lại bị đánh tơi bời không nói, bốn mươi chiếc cơ giáp thần bí lại có thể bị đối thủ đánh chết rồi sắp hàng một cách chỉnh tề, sau đó tiếp nhận kiểm duyệt.
Cái tên mập mạp kia, dùng một cái tát thật mạnh, đánh về phía thần quang trên người Lý Phật.
Mặc dù Barbara cùng đám người lão Miller đã liên tiếp đưa ra lá bài chưa lật lớn là Gambhir cùng bốn mươi chiếc cơ giáp thần bí, thế nhưng, đối mặt với hai người, một lớn một nhỏ như Hastings cùng mập mạp, thì vẫn không hề thay đổi được tình hình.
Mà một đêm này, người thắng lớn nhất, trừ bỏ nhà Hastings ra, còn có các gia tộc làm ra lựa chọn trước như Thẩm gia, nhà Kelly, nhà McCarthy, nhà Edwards, nhà Smith.
Trừ bỏ rất nhiều gia tộc nhị tam lưu đảo hướng nhà Hastings không nói, riêng là trong sáu đại gia tộc Payon, thì nhà Hastings đã chiếm lấy hơn nửa rồi.
Cổ lực lượng này, hoàn toàn có thể thao túng toàn bộ Payon!
Trong lúc nhất thời, chính đàn, quân giới Payon, đều là gió nổi mây phun.
Nhìn thấy rõ phương hướng, quyết đoán thực hiện, trực tiếp cùng với trận doanh nhà Hastings tiếp xúc rồi dựa vào. Kẻ do dự, không thể dứt bỏ quan hệ với tập đoàn Lý Phật, thì đang nén giận, đồng thời cũng đã chuẩn bị xong việc thay đổi lập trường.
Trong chính trị, việc đấu tranh cùng hợp tác, cho tới bây giờ đều không hề xuất hiện ngoài sáng.
Tuy rằng không nhìn thấy, cũng không sờ được, thế nhưng, tất cả mọi người có thể cảm giác được, cán cân thắng lợi, đã nghiêng một cách nghiêm trọng về phía trận doanh nhà Hastings.
Vài ngày sau, loại ảnh hưởng này, sẽ giống như một cơn gió, thao túng thế cục của việc tổng tuyển cử Tổng Thống!
***
"Claude Swanson, nam, năm mươi hai tuổi. Người được đảng Xã hội đề cử vào vị trí Tổng Thống, trước mắt, tỉ lệ ủng hộ đứng hàng thứ bốn.....
Triệu Hi, nam, bốn mươi lăm tuổi, người được đảng Tiến bộ cùng công bình đề cử, trước mắt tỉ lệ ủng hộ đứng hàng thứ ba...
Oscar Pérez, nam, sáu mươi tuổi, người được Đảng Cộng Hòa đề cử, trước mắt tỉ lệ ủng hộ đứng hàng thứ hai.....
John Dawson, nam, bốn mươi tám tuổi, người được đảng Tự do cùng bình đẳng đề cử, trước mắt tỉ lệ ủng hộ đứng thứ nhất...".
Trong thư phòng thuộc trang viên Cesarense, Margaret dùng bút điện tử chỉ vào ảnh chụp tươi cười dào dạt của bốn người được đề cử Tổng Thống xuất hiện trên màn ảnh, rồi giới thiệu từng người.
"Từ bên ngoài thì có thể thấy, người đại diện cho Tập đoàn Lý Phật đã bỏ mình, nhưng mà, chúng ta có thể khẳng định, ở bên trong bốn người này, nhất định có một quân cờ của đối phương che dấu. Đối phương ám sát Francis Tổng Thống, cũng tiêu diệt bớt các ứng cử viên Tổng Thống, chính là vì tranh thủ cử hành tổng tuyển cử Tổng Thống trước thời hạn, cũng đem nước quấy đυ.c.".
Bút điện tử trong tay Margaret, dừng ở trên tấm ảnh của Swanson: "Vốn là, chúng ta sẽ lựa chọn Swanson tiên sinh có tỉ lệ ủng hộ đứng hàng thứ hai, nhưng mà, sau khi người được đề cử chức vị Tổng Thống của đối phương bị ám sát, thì người bị nghi ngờ lớn nhất là hắn, nên tỉ lệ ủng hộ đã hạ xuống vị trí cuối cùng, cơ bản mất đi tư cách cạnh tranh.".
Trong phòng, sắc mặt Hastings cùng vài vị thành viên quan trọng nhà Hastings, cùng với tộc trưởng các gia tộc Thẩm gia, Mackinley, McCarthy, đều tỏ ra ngưng trọng, thỉnh thoảng thì thầm với nhau vài câu.
Mập mạp ngu ngơ ở một bên, ngồi gãi gãi ngứa, đối với hắn mà nói. Thảo luận ủng hộ người nào lên chức vị Tổng Thống, thật sự có chút không giống sự thật.
Hắn nhìn trái, nhìn phải một lúc, thấy có vẻ tất cả mọi người không hề nói giỡn?
Đối mặt với ánh mắt mập mạp thỉnh thoảng nhìn về phía họ, thì đám người đã sớm hiểu rõ hắn thông qua màn hình vệ tinh theo dõi, đều nở nụ cười thân mật nhiệt tình.
Nhưng mà, khi hội nghị tiến hành hơn một giờ, nở mấy trăm nụ cười thân mật nhưng không hề nhiệt tình nữa, thì khuôn mặt mọi người đều có điểm cứng ngắc.
Mập mạp này có tật xấu gì vậy?!
"Bởi vậy, dựa theo kế hoạch tuyển cử, thì người chúng ta nên chọn. Chính là Pérez tiên sinh." Margaret nói xong, dùng bút điện tử điểm vào Oscar Pérez đứng hàng thứ hai.
Đối với vài người được đề cử, thì mọi người ở đây đều quá quen thuộc rồi.
Lần tuyển cử Tổng Thống này, có lẽ là lần quỷ dị nhất trong những năm gần đây. Người được vài đảng lớn đề cử thì không phải bị ám sát, cũng sẽ bị giội nước bẩn, bị những lời gièm pha mà phải rời khỏi việc tranh cử. Hiện tại, bốn người ở lại trên danh sách tranh cử này, trừ bỏ Swanson là người được đảng lớn đề cử ra, cũng chỉ có Pérez là người đề cử dự bị của trận doanh nhà Hastings. Còn hai người khác, vốn đều là người làm nền.
Nhưng mà, có thể ở thời điểm cuối bỗng nhiên phát lực vọt tới thứ nhất, người được đảng Tự do và công bằng đề cử là Dawson, đã cho thấy thực lực không hề tầm thường.
Tên thầy thuốc bốn mươi tám tuổi này, y thuật chưa chắc đã giỏi. Nhưng mà, hình tượng như ánh mặt trời cùng khuôn mặt tươi cười thân thiết kia, lại làm cho hắn từ một thành thị nhỏ ở Dalapeiya tinh từng bước thăng chức, đi đến nơi đây, dưới tình huống những người khác đều rớt ngựa liền đột nhiên gϊếŧ ra, thật sự ngoài dự kiến của rất nhiều người.
Theo những gì có thể thu thập được, thì Dawson rất có thể chính là quân cờ do Barbara mai phục.
Dù sao, nếu muốn được dân chúng ủng hộ, thì người được Tổng Thống đề cử cũng cần phải có đủ thời gian đi diễn thuyết, đi tranh thủ đồng minh, đi xâm nhập dân chúng, đi thể hiện sức hấp dẫn của bản thân.
Hiện tại, việc tổng tuyển cử đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, Barbara đã không cần phải che dấu cái gì!
Huống hồ, trước đó chỉ sợ nàng cũng không nghĩ ra, những gia tộc này có thể ở thời điểm cách việc tổng tuyển cử Tổng Thống không đến mười ngày như hiện tại, bỗng nhiên từ năm bè bảy mảng kết nối thành một chỗ như thế này.
Có điểm đáng ngờ, hơn nữa đang Tự do cùng công bằng là một đảng phái hạng trung, quan hệ của đảng này với các thế lực rất phức tạp, hơn nữa Dawson không ở trong phạm vi khống chế của mọi người, những lí do này, cũng đã đủ để ngăn cản hắn trở thành Tổng Thống!
"Ta đề nghị, ở thời điểm cuối cùng, chúng ta vẫn tập trung toàn lực ủng hộ Pérez." Thẩm lão gia tử dừng gậy chống một chút, mở miệng nói: "Khoảng cách ủng hộ giữa Pérez cùng Dawson, chỉ kém năm phần trăm. Nếu bây giờ chúng ta toàn lực phát động. Thì tỉ lệ năm phần trăm tuyệt đối không là vấn đề gì.".
"Ta đồng ý.".
"Đồng ý!".
Mọi người ở đây đều gật đầu, bảy mồm tám lưỡi thảo luận những việc tiếp theo.
Quyết định này, bắt đầu cũng đã không có cái gì có thể thay thế. Không ủng hộ Pérez, chẳng lẽ còn đi ủng hộ Swanson đã mất đi sức cạnh tranh, hoặc là Triệu Hi thuộc đảng Công bình cùng tiến bộ vừa mới dựa vào Thẩm gia sao?
Bất kể là theo lý lịch, năng lực hay là tỉ lệ ủng hộ của dân chúng hiện tại, chính trị khuynh hướng của bản thân, sức hấp dẫn, khả năng rèn luyện bản thân..., thì Pérez đều là người đáng được chọn nhất.
Chủ đề, nhanh chóng đi vào việc quyết định công tác cụ thể tiếp theo.
Tuy rằng trải qua một đêm đấu tranh, hướng gió của toàn bộ Payon đã hoàn toàn đảo hướng về bên vốn đã mạnh hơn, hiện tại mạnh đến mức không thể đỡ nổi là trận doanh nhà Hastings, nhưng mà, lực lượng trong tay Lý Phật cùng tên muội muội giả dối Barbara kia, vẫn không thể coi thường được. Ở thời gian mấy ngày cuối cùng này, nếu không sử dụng hết toàn lực, thì nói không chừng còn có thể bị bọn họ lật bàn!
Hội nghị, đang tiến hành một cách sôi động.
Mập mạp đang giúp Hastings, đi về phía ban công một bên thư phòng.
"Ngươi cảm thấy như thế nào?" Hastings cười cười nhìn Thẩm lão đang thảo luận trong đám người.
Mập mạp gật gật đầu: "Ta cảm thấy không tồi.".
"Lý Phật đã trở lại, ta phỏng chừng, hắn sẽ không cứ ngồi chờ chết như vậy," Hastings nhìn bãi chăn ngựa dưới ban công, "Bắt đầu từ ngày mai, lão Farini sẽ dẫn ngươi đi làm quen một số người. Mặt khác, thư công nhận của hạm đội Phỉ Quân, ta cũng đã gởi đi. Chinh phục bọn họ như thế nào, thì ngươi tự mình làm chủ.".
"Ta biết." Mập mạp xoay ghế, ngồi xuống ở bên cạnh Hastings, "Nhưng mà, ta cũng cần ngươi trao quyền, rồi điều động một đám bộ đội, cùng Phỉ Quân tiến hành một lần diễn tập bí mật.".
"Ta sẽ bảo Farini bố trí." Hastings mỉm cười. Sau khi nhìn danh sách Phỉ Quân do mập mạp đưa cho mình xong, hắn biết rất rõ mập mạp muốn làm gì.
Chính mình nắm trong tay quốc gia này ba mươi năm, quân đoàn Payon đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, tung hoành khắp vũ trụ.
Sản phẩm phụ của những thành tựu này, chính là sự kiêu ngạo. Bất kể là phần tử cấp tiến như Lý Phật, vẫn là bọn người đi theo chính mình nhiều năm kia, đều cũng như thế.
Khi mà Phỉ Quân đã muốn bước trên sân khấu, thì cũng là thời điểm, để cho bọn họ tỉnh táo lại một chút.
Huống gì, có một số việc, cũng cần dùng phương pháp diễn tập, để yểm trợ!