Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 9 - Chương 82-1: Múa đơn (1)

"Phốc phốc!" Hai phát liên tiếp rơi trên mặt đất, mập mạp mạnh nhảy dựng lên, thân thể trên không trung gần như song song với mặt đất, hai chân xoắn một cái, lăn lộn, liên tiếp vung ra ba phát.

Theo trên hình ảnh vệ tinh theo truyền về, ở ba chỗ nấp trên thành vũ trụ, đồng thời tịt ngòi. Trong hình ảnh phóng to, chỉ có thể nhìn thấy đầu tay súng bắn tỉa vỡ nát giống như dưa hấu, chỉ có thể nhìn thấy bọn họ hoặc là ngã xuống mặt đất, hoặc là thân thể ngã xuống phía dưới ánh sáng của đèn chiếu sáng thành thị lạnh như băng.

Không ai có thể dùng lời nói để hình dung được sự kinh hãi trong lòng của bản thân.

Tại bên trong ánh đèn chiếu sáng của Heidfeld, cái tên mập mạp này chính là một quái thú từ trên chiến trường tràn ngập khói thuốc súng đi xuống! Không thể ngăn cản, không thể chiến thắng. Động tác của hắn, so với tia chớp còn nhanh hơn, kinh nghiệm của hắn, so với vương bài nhất trong vương bài còn phong phú hơn. Mỗi một súng hắn bắn ra, cũng sẽ ở trong lòng những người thuộc tập đoàn Lý Phật, hung hăng đâm thành một lỗ sâu.

Còn có ai, so với một người điên như vậy, càng cuồng vọng hơn?!

Mọi thứ, chỉ phát sinh ở trong nháy mắt, mau đến mức làm cho người thẫn thờ.

Rốt cuộc, cơ giáp đi theo Friedrich, cũng đã di chuyển. Bốn chiếc cơ giáp, tựa như bốn đầu Cuồng Sư tức giận, mạnh mẽ đánh về phía mập mạp trong sân. Trên đường lớn, nhân viên vũ trang của các đại gia tộc, cũng đều xông về phía trước. Mọi người, vào giờ phút này đều đỏ cả tròng mắt.

Trước màn hình vệ tinh, mọi người không có một tiếng động nào.

Ai cũng biết, mập mạp không có khả năng bằng vào một cây súng ngắm trong tay, cùng nhiều cơ giáp như vậy liều mạng. Thấy bốn chiếc cơ giáp dữ tợn khủng bố kia đánh về phía mập mạp, nhìn cùng cơ giáp đồng thời tấn công, nhìn thanh niên tóc nâu cầm thanh đao lóe hàn quang trong tay kia, gần như trái tim của mọi người, đều sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Bỗng nhiên, cả hai mươi thân ảnh, ở bên trong quầng sáng màu lam trên thành Heidfeld hiện ra.

Đó là hai mươi chiếc cơ giáp màu đen, giống như là ma quỷ. Hình như chúng nó vẫn luôn sống ở bên trong quầng sáng đó, sống ở trong hư không bên cạnh lan can hình tròn ở tầng cao nhất đó.

Cho tới giờ khắc này, chúng nó mới đi ra khỏi hư không, lộ ra vẻ dữ tợn, được tên lửa đẩy phụ trợ đẩy đưa xuống, giống như như tia chớp đánh về phía bốn chiếc cơ giáp Lôi Đình!

Hoành Hành! Mập mạp mang đến Hoành Hành! Mọi người phát ra một tiếng kinh hô điên cuồng, toàn bộ thế giới, vào giờ phút dường như đều bị chấn động rồi.

Bất kể đứng ở một phương nào, thì mọi người đều từng cẩn thận sưu tầm hành tung của hai mươi chiếc cơ giáp này. Thế nhưng, ai cũng không tìm thấy bọn họ.

Đám cơ giáp này, hình như cũng không có đi theo mập mạp đến đây.

Mà bây giờ, mọi người đã biết, vương bài của mập mạp, liền ở bên cạnh hắn.

Ở bên trong quầng sáng màu lam kia, cơ giáp Phỉ Quân có được kỹ thuật ẩn hình, căn bản cũng không khả năng bị phát hiện. Đây là một bẩy rập được tính toán tỉ mỉ!

Mập mạp không hề bận tâm tới cơ giáp đang đánh về phía nữa, vẫn một súng tiếp một súng thu gặt lấy sinh mệnh của những tay súng bắn tỉa ở chung quanh như cũ!

Người thứ mười ba, thứ mười bốn... Khi hắn mở to một đôi mắt đỏ bừng, khẩu súng đặt tại trên người Vivian đã hoàn toàn xụi lơ, khi hắn giải quyết xong một tay súng bắn tỉa cuối cùng, thì tên thanh niên tóc nâu tên là Frey Scheer kia, cũng đã nắm thanh đao lạnh lẽo, nhào tới trước mặt mình.

"Oành!" Một tiếng vang thật lớn, bốn chiếc cơ giáp Lôi Đình, gần như đồng thời hóa thành bốn quả cầu lửa.

Hai mươi chiếc Hoành Hành, giống như hai mươi ma quỷ, ở trong khoảnh khắc vây lên, đưa bọn họ đánh chết.

Không có gì đánh nhau, chống cự, bốn chiếc Lôi Đình, tựa như bốn bao cát bày trên mặt đất. Ở trước mặt hai mươi chiếc cơ giáp Hoành Hành khủng bố, toàn bộ không còn sức chống cự.

Tiêu diệt trong nháy mắt!

Mỗi người, đều bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.

Mặc dù người lái của bốn chiếc cơ giáp Lôi Đình này, là từ trong chiến sĩ cơ giáp cao cấp lựa chọn ra. Thế nhưng, tại trước mặt đám cơ giáp ma quỷ so với tia chớp còn nhanh hơn này, chỉ có thể nhìn thấy từng đạo ảo ảnh kia, thì bọn họ không có chút cơ hội nào. Hai mươi tên cơ giáp Chiến thần siêu cấp, gϊếŧ hại bốn chiếc Lôi Đình, giống như là chém dưa thái rau, nhanh chóng liền hạ gục!

Tiếng nổ mạnh, ánh lửa tận trời ở bên cạnh, cũng không có ảnh hưởng đến Frey Scheer.

Trong ánh mắt lạnh như băng của hắn, cũng chỉ có tên mập mạp kia. Đó là con mồi của hắn, một con mồi mà hắn có cũng đủ hứng thú, cũng làm cho hắn cảm thấy giận dữ.

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn, khát máu như thế, hắn muốn gϊếŧ chết tên mập mạp này, đem mũi đao đâm vào trái tim của hắn!

Đao, đã đến trước mặt mập mạp. Nhanh như một tia sáng sắc lạnh.

Đây là tốc độ nhanh nhất của Frey Scheer, là do hắn đem mỗi một tia lực lượng cơ thể đều phát huy đến đỉnh, sau đó đâm ra một đao!

Mắt thấy lưỡi đao màu trắng bạc, sẽ đưa vào trong ngực mập mạp. Bỗng nhiên, mập mạp vứt bỏ súng. Ngón tay trái vừa chuyển, một lưỡi lê ba cạnh sắc bén xuất hiện ở trong lòng bàn tay giống như ma thuật.

Trên cao, ở trong ngọn lửa thiêu đốt lên.

Trên hình ảnh vệ tinh, ánh sáng màu đỏ kia, che đậy mọi thứ, ngoài ngọn lửa, cũng chỉ có máu tươi.

Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Frey Scheer cùng mập mạp dây dưa tới cùng nhau, tay hai người, đều nhanh đến nỗi không thể nhận ra.

Ở bên trong sự yên tĩnh, một đạo huyết quang thoáng hiện lên.

Mập mạp dùng một đao chặt vào cổ tay Frey Scheer, làm đao màu trắng bạc trong tay Frey Scheer rớt xuống mặt đất, cùng lúc đó thì cổ tay, đùi, bụng, ngực, cổ, mặt của hắn, đã bị mập mạp, vẻ mặt say khướt, ánh mắt dữ tợn chọc rất nhiều đao!

Mười đao, hai mươi đao, ba mươi đao....

Một đao, nối tiếp một đao!

Thanh niên tóc nâu mở to ánh mắt khó có thể tin, ở trong từng đao một, run rẩy.

Toàn bộ thế giới, đều là màu máu.

***

Mọi người trước màn hình vệ tinh theo dõi điều im lặng không một tiếng động.

Mọi thứ tiếng động lớn rầm rĩ bên tai, cũng đã đi xa, trước mắt đèn chiếu sáng Heidfeld, vẫn sáng rực như cũ.

Đây là một sân khấu lấy thành thị làm bối cảnh, có ngàn vạn ngọn đèn chiếu sáng rực rỡ, tại trên sân khấu này, tên mập mạp đến từ Liên Bang Leray, đâm Frey Scheer ước chừng năm mươi sáu đao!

Máu tươi phun mạnh, đem hai người dây dưa cùng một chỗ nhuộm đỏ.

Frey Scheer cuộn tròn thân hình, cả người đều đọng ở trên người mập mạp. Ánh mắt hắn lồi ra phía ngoài giống như cá vàng, sắc mặt bởi vì mất quá nhiều máu mà trở nên tái nhợt đến đáng sợ. Ánh mắt lạnh lùng giống như tử thần, đã muốn biến mất không thấy gì nữa, trong ánh mắt dần dần mất đi ánh sáng, vẫn tràn đầy vẻ không dám tin như trước.

Tên sát thủ máu lạnh thích dùng dao găm thu gặt sinh mệnh, tại nơi này ban đêm, bị một tên mập mạp đến từ Liên Bang Leray dùng cách thức càng hung ác gϊếŧ chết.

Cuối cùng một đao, mập mạp theo giữa xương sườn của Frey Scheer, hung hăng đâm vào trái tim của hắn.

Ở bên trong sự yên tĩnh, hai người đứng ôm nhau, giống như hai bằng hữu đã lâu mới gặp mặt. Sau thời gian ngưng trệ ngắn ngủi, trên khuôn mặt say khướt của mập mạp. Lộ ra vẻ tươi cười dữ tợn. Hắn ngẩng đầu, nhìn lên khoảng không trên bầu rồi, đột nhiên từ trong thân thể Frey Scheer, rút ra lưỡi lê.

Frey Scheer giống như một bao tải nát bị nhuộm đỏ bổ nhào vào trên mặt đất.

Dưới đất là nền do Ma Quỷ Thiên Đường dùng thủy tinh tạo thành một dấu hiệu hình đinh ốc, xuyên thấu qua từng ô vuông thủy tinh, có thể thấy đèn chiếu sáng ấm áp của thành thị phía dưới đó 1.800m.

Máu tươi, lưu động ở bên trên thủy tinh, dần dần khuếch tán ra, giống như một ít mảnh lửa đỏ trong hư không.

Hình ảnh của vệ tinh theo dõi, đem tất cả những hình ảnh này, phóng đại.

Mọi người lẳng lặng nhìn gương mặt trên màn ảnh.

Khuôn mặt mập mạp lại rõ ràng như thế. Hắn nắm tay trong tay thanh đao còn nhỏ máu, đứng sừng sững ở đỉnh vũ trụ thành. Hai mươi chiếc cơ giáp ma quỷ, liền vây quanh ở bên cạnh hắn, Frey Scheer, liền nằm sấp ở dưới chân hắn.

Thủy tinh hình đinh ốc, làm cho đèn chiếu sáng thành thị chiếu xuyên qua, giống như một đoàn gió lốc xoay tròn, mà bên cạnh, ngọn lửa do bốn chiếc cơ giáp Lôi Đình đang hừng hực thiêu đốt, lại cực kỳ giống lửa trại của buổi yến hội long trọng mà điên cuồng cuối cùng này.

Tối nay, hắn ở đây, ở 1.800m trên không trung Heidfeld múa đơn.

Mấy phút đồng hồ trước, hắn say khướt khiêng súng đi ra cửa chính, mấy phút đồng hồ sau, hắn dùng cách thức bừa bãi nhất, vì cái thành phố có trăm ngàn năm lịch sử này, vẽ nên một lần máu tanh cùng rực rỡ nhất.

Hắn không có sử dụng Hoành Hành, mặc dù những chiếc cơ giáp ma quỷ màu đen này, vẫn che dấu ở bên cạnh hắn. Mặc dù chính là David cùng rất nhiều người, cũng đã đoán ra hai mươi chiếc Hoành Hành, chính là kim cương hộ thể cường đại nhất của hắn. Nhưng hắn cứ đi ra như vậy, một bàn tay chém ngất Friedrich xong, hướng tay súng bắn tỉa ở bốn phía, phát động khiêu chiến!

Lấy trạng thái động đối địch với trạng thái tĩnh, loại quyết đấu ngắm bắn này, đã vượt qua cường độ thần kinh của người thường.

Thế nhưng, với hắn mà nói, đó lại như là chiến đấu lửng thững trên sân vắng mà thôi. Mỗi khi khẩu súng ngắm giống như đồ cổ trong tay hắn chợt sáng ngời, thì cách đó vài trăm thước, sẽ có một gã tay súng bắn tỉa đứng đầu ngã xuống. Đây không phải là ngắm bắn, đó gần như là điểm danh xử bắn. Tàn khốc mà bình tĩnh.