Trong căn phòng chỉ huy ở đế quốc Gatralan, Stephen đang cung kính đứng sau lưng Lieb Scott. Ông già gầy gò này chỉ cần vừa đứng vào vị trí chỉ huy là lập tức biến thành người khác, từ một người thầy giáo hiền hoà biến thành một tướng quân sát phạt quyết đoán, làm cho ánh mắt của tất cả những ai nhìn về phía đài chỉ huy đều tràn ngập sự kính sợ. Stephen đi theo Lieb Scott học tập ba năm, hắn vốn không sợ ông già này, chỉ có điều, đối với người có thể cho mình một sự trợ giúp mạnh mẽ này, hắn vẫn luôn giữ thái độ cung kính rất tốt.
“Thưa thầy, tại sao chúng ta lại bỏ điểm Không Gian Khiêu Dược, thả cho bọn họ đi vào?” Mặc dù Stephen đã lờ mờ biết được chút ít, nhưng vẫn muốn hỏi một câu cho rõ.
“Nếu đã không giữ được, vậy thì buông ra thôi.” Lieb Scott thản nhiên nói.
“Học trò vẫn chưa hiểu rõ, chiếm cứ được điểm không gian khiêu dược không phải là có lợi hay sao?” Đây là ý nghĩ thực sự trong lòng Stephen, nếu như hắn được làm chỉ huy mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không chủ động buông vị trí này ra, cho dù có buông ra thì cũng sẽ rút lui toàn bộ, chứ không phải nửa đi nửa ở như bây giờ, tạo ra sơ hở cho Liên bang quân có thể cường công chính diện.
Lieb Scott thở dài, ông ta biết rõ nhược điểm của đứa học trò này, chỉ có điều cái nhược điểm này tuy trí mạng nhưng cũng rất ít khi bộc lộ ra bên ngoài, cho dù là bản thân người làm thầy như ông ta cũng phải mất một thời gian rất lâu mới nhìn thấu. Ông ta dùng ngữ khi chỉ đạo như thói quen, nói:“Vô luận là cơ quan tình báo xuất sắc tới cỡ nào đi nữa cũng không thể nắm giữ bắt được hành tung của hạm đội kẻ địch. Một trăm hạm đội, hơn mười vạn chiến hạm, ở trong vũ trụ cũng chỉ là một hạt bụi rất nhỏ bé mà thôi. Nếu đối phương đã nắm giữ được điểm không gian khiêu dược bí mật kia thì bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể phát động công kích, hàn loạt hạm đội có thể đi vòng qua tinh hệ công cộng xông thẳng vào trong tinh hệ Galileo. Mà nếu đã như vậy, hạm đội trú đóng ở đó có tác dụng gì?”
“Đúng vậy, thưa thầy, những lời thầy nói con đều hiểu rõ. Nhưng vô luận Liên bang Leray có làm gì đi nữa thì họ cũng phải vận chuyển lục quân từ điểm không gian khiêu dược thông giữa tinh hệ Newton và Galileo, một ngày không thể đả thông nơi này là một ngày bọn họ không thể động. Mặc dù đường vòng qua tinh hệ công cộng cũng có thể vận chuyển binh lực, nhưng nguy hiểm quá lớn, tuyến hậu cần cũng không có cách nào kéo dài như vậy, sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến khả năng chiến đấu.” Stephen cung kính hỏi.
Lieb Scott khẽ mỉm cười, nói:“Ánh mắt của ngươi đương nhiên là phải nhìn xa hơn ta. Ta muốn hỏi ngươi mấy vấn đề.”
Stephen cung kính khom người nói: “Xin thầy chỉ bảo.”
Lieb Scott ra hiệu cho Stephen ngồi xuống, chậm rãi nói:“Ngươi không cần phải câu nệ như vậy. Cuộc chiến lần này chính là cơ hội thực tập tốt nhất dành cho ngươi, nó có thể trợ giúp cho ngươi rất nhiêu. Bây giờ ta muốn hỏi, ngươi cảm thấy tình hình quốc nội của Gatralan hiện đang thế nào?”
Stephen sửng sốt, không ngờ thầy giáo của mình lại nhắc tới điều này, hắn suy nghĩ một chút rồi đáp một cách dứt khoát:“Không tốt!”
Lieb Scott nhìn bản đồ vũ trụ đến xuất thần, nói:“Vậy ngươi thử phân tích tình huống cho ta xem.”
Stephen nói:“Quân bộ sắp gặp phải một trận thanh tẩy của phụ thân con, cục diện chính trị trong nước đã xu thế dịch chuyển, mấy năm nay chiến tranh đã tiêu hao quá nhiều tư nguyên nhưng lại không lấy được kết quả tương ứng, nền kinh tế thời chiến đã đến cực hạn của nó. Vô luận là từ góc độ kinh tế hay là chính trị mà nói thì đây đều là những mối nguy hiểm lớn, bất quá......”
Hắn nhìn thầy mình một chút, đến khi ông ta gật đầu ra hiệu thì hắn mới nói tiếp:“Tinh hệ Galileo là thành tích lớn nhất mà chúng ta giành được ở Liên bang Leray, chỉ cần có được nơi này, hơn hai mươi tinh cầu tài nguyên có thể hóa giải được áp lực kinh tế trong nước, đồng thời cũng sẽ có được sự viện trợ của Tây Ước. Nếu như nơi này bị Leray giành lại, có lẽ Gatralan sẽ không còn có đường để đi nữa.”
Lieb Scott chợt thấy buồn cười, tật xấu của gã học trò này lại tái phát rồi, ông ta khoát tay nói:“Ta tới nơi này đâu phải là để giúp ngươi vứt bỏ tinh hệ Galileo.” Stephen sợ hãi cúi đầu nói:“Học trò nhất thời lỡ lời, xin thầy đừng để ý. Ý của con là......”
Lieb Scott khoát tay cười nói:“Ngươi không cần phải giải thích, ta hiểu mà. Kỳ thật ngươi phân tích rất tốt, trước mắt đế quốc Gatralan đúng là có vấn đề, hơn nữa......” Ông ta đứng lên, đi tới trước bản đồ vũ trụ, chỉ vào bản đồ Liên bang Leray, nói:“Khi đế quốc gặp phải một đối thủ như vậy, tất cả những khối u của đế quốc sẽ phình to lên tới vô cùng!”
Mặc dù đang rất nghi hoặc, bất quá Stephen vẫn im lặng. Khi dạy dỗ hắn, Lieb Scott luôn luôn tận tâm hết sức, chưa từng có thói quen úp úp mở mở, chỉ nói một nửa. Quả nhiên, ông ta chỉ dừng một chút rồi nói tiếp:“Mấy năm nay Gatralan nội ưu ngoại hoạn, quanh năm chinh chiến, kinh tế đã đến độ rất nguy hiểm, sự phản kháng ở các tinh cầu thay nhau vang lên, điều này ngươi còn biết rõ hơn ta, quan trọng hơn chính là, vào lúc này các ngươi không nên trêu chọc Liên bang Leray. Quốc gia này tuy chỉ là một quốc gia hạng trung, nhưng thực lực của bọn họ lại cao hơn các ngươi nhiều, nhất là sau khi nền kinh tế thời chiến của Leray toàn diện khởi động, nó đã bộc phát ra một sức mạnh mà Gatralan căn bản là không có khả năng chống lại !” Ông ta quay đầu nhìn vẻ mặt có chút đau đớn của Stephen, nói tiếp:“Lúc ban đầu, lực lượng quân sự của bọn họ không bằng Gatralan, nhưng bây giờ, bọn họ đã có đủ thời gian để tăng tốc, hơn nữa Russell cũng đi theo bọn họ. Cái đạo lý “sông có khúc, người có lúc” hẳn là ngươi phải hiểu rõ chứ.”
“Bọn họ thiếu cái gì nào? So với toàn bộ Gatralan của ngươi, bọn họ gần như cái gì cũng không thiếu! Thực lực kinh tế, sức mạnh quân sự, khả năng chỉ huy, vũ khí trang bị, khoa học kỹ thuật, cho tới cục diện chính trị và dân khí trong nước! Cho nên ta mới nói, khi Gatralan gặp phải một đối thủ như vậy, tất cả những khối u của đế quốc sẽ phình to lên tới vô cùng!”
Stephen lẳng lặng nghe, trên trán đã rịn ra mồ hôi lạnh, ánh mắt của hắn quá nhỏ rồi, chỉ biết nhìn một chỗ, những điểm kia tuy hắn đã từng nghĩ qua, nhưng tuyệt đối không thấu triệt được như Lieb Scott!
Lieb Scott xoay người chỉ vào bản đồ vũ trụ, nói:“Một đối thủ có ư thế như vậy, thời gian đối với bọn họ mà nói đúng là rất sung túc, vậy tại sao bọn họ lại muốn tiến công, ngươi đã nghĩ tới chưa?”
Stephen nói:“Chẳng lẽ không phải là do sức ép đòi khôi phục lãnh thổ của người dân trong nước sao?”
Lieb Scott nói:“Trong mắt chính trị gia, chỉ có lợi ích. Mà trong mắt của nhà quân sự! Cũng chỉ có lợi ích! Bọn họ có thể giữ quân trước điểm Không gian khiêu dược, bởi vì bọn họ có thể đợi! Bởi vì bọn họ có một con đường lúc nào cũng có thể tiến vào tinh hệ Galileo! Bọn họ đứng ở bên ngoài không ngừng uy hϊếp Gatralan, làm cho cái quốc gia này vĩnh viễn phải chờ đợi chiến tranh, làm cho những vấn đề về kinh tế và chính trị của cái quốc gia này mở rộng ra vô cùng! Bọn họ sẽ không để cho Gatralan có cơ hội lấy lại sức, bọn họ có thể luân phiên thay đổi các hạm đội thông qua điềm không gian khiêu dược bí mật kia xé nát lực lượng của chúng ta ở tinh hệ này, tiêu hao sạch sẽ, tiện tay đạt được mục tiêu luyện binh! Bộ đội tác chiến không có đủ kinh nghiệm chiến trường, đây là điểm duy nhất họ thua kém Gatralan!”
Lieb Scott nhìn Stephen, cười nói:“Nếu không phải như vậy, tại sao bọn họ phái thêm vài hạm đội tới đây, tại sao không phái những hạm độ có kinh nghiệm như Hạm đội hỗn hợp số 1, số 2? Tại sao lại phái Hạm đội hỗn hợp số 4? Những vấn đề này, chẳng lẽ ngươi chưa nghĩ tới sao?”
Stephen chợt nói:“Cho nên thầy mới dứt khoát thả cho bọn họ đi vào, quyết chiến trong tinh hệ Galileo! Nhưng tại sao không cho toàn bộ hạm đội rút lui, mà còn phải để lại một cái sơ hở như vậy chứ?”
Lieb Scott thở dài, thiên phú của đưa học trò này quả rất cao, nhưng lại bị một cái khuyết điểm trí mạng vùi lấp, hy vọng cuộc chiến này có thể giúp hắn vượt qua. Hắn ngữ trọng tâm trường địa nói:“Chỉ huy quân sự, nhất định phải biết có tiến có lui, biết giữ biết bỏ, nếu không làm được như thế ắt sẽ phạm phải sai lầm! Phải biết rằng, sơ hở và cạm bẫy, địch ta song phương đều có thể lợi dụng, sơ hở của chúng ta có thể biến thành bẩy rập, mà kẻ địch cũng có thể đem cạm bẫy biến thành mưu kế nhằm vào quân ta. Vừa rồi ngươi có nói, điểm không gian khiêu dược đó là một vị trí có lợi, chúng ta vừa muốn dẫn dụ Liên bang tiến vào, lại cũng không thể bỏ qua cơ hội làm tiêu hao quân địch này. Vứt bỏ một bộ phận hạm đội, đổi lấy kết quả mất một diệt hai, đối với những trận đánh tiếp theo, điều này thực sự đáng giá .”
“Huống chi......” Lieb Scott trầm giọng nói:“Ta cũng thật sự rất mong đợi có thể giao thủ với Russell. Cuộc chiến ở cái tinh hệ Galileo này còn mang theo rất nhiều vấn đề trong nó, đây đã không còn chỉ là chuyện giữa các ngươi và Liên bang Leray đâu.”
************************
Khi mập mạp lại một lần nữa đi tới trước phòng chỉ huy, không khí chiến tranh đã nồng nặc khắp noi chỉ chờ nổ. Người phụ trách các bộ phận đều đang tập trung trước đài chỉ huy, cùng đợi mệnh lệnh cuối cùng.
Lúc này, cuối cùng thì Hạm đội 4 đã bắt đầu đánh vu hồi về điểm không gian khiêu dược, mà Hạm đội hỗn hợp số 1, số 2 cũng đã làm tốt việc chuẩn bị cường công đột phá. Chỉ cần hai vị thượng tướng Russell và Bernadotte ra lệnh một tiếng, chiến dịch cường công tinh hệ Galileo sẽ chính thức khởi động.
Russell và Bernadotte cau mày, nhìn chằm chằm vào tin tức của Hạm đội 4, nhỏ giọng thương nghị mấy câu, các tướng quân cũng đứngasau lưng hai người, thỉnh thoảng phát biểu ý kiến của mình.
Không gian hoạt động của Hạm đội 4 đột nhiên bị dồn ép, lần đánh vu hồi này đã sử dụng hết toàn bộ khả năng mới nắm bắt được cái cơ hội ngàn năm có một thoát khỏi sự theo dõi của các hạm đội Đế quốc, đột phá được tới điểm không gian khiêu dược. Nhưng họ cũng chỉ có thể giữ được khoảng mười mấy giờ mà thôi, sau khoảng thời gian đó, Đế quốc quân hoàn toàn có thể tập trung lực lượng giành lại vị trí này.
Mập mạp cúi đầu đi qua, trong miệng lẩm bẩm nói:“Ngàn năm có một, ngàn năm có một...” Mặc dù nhiệm vụ của hắn là tính toán kế hoạch từ khi lục quân bắt đầu đổ bộ, nhưng lục quân đổ bộ lại liên quan rất lớn đến các hạm đội mở đường, nói không chừng từ hành động của các hạm đội hắn lại có thể nhìn ra được ý nghĩ của hai lão quỷ kia. Nhưng điều làm cho hắn nghi hoặc chính là với binh lực hiện nay của Liên bang, việc đột phá trực diện có thể nói là không thành vấn đề , sở dĩ yêu cầu Hạm đội 4 đánh vu hồi phối hợp chỉ là để giảm bớt tổn thất mà thôi, nhwng số tổn thất đó dù là ai chỉ huy đi nữa cũng không thể tránh khỏi!
Russell đột nhiên bật cười, rỉ tai với Bernadotte mấy câu rồi phất tay cho đám sĩ quan bên dưới, nói:“Tạm hoãn kế hoạch! Tuyên bố lục quânnghỉ ngơi và hồi phục, tình trạng chiến tranh giảm xuống một cấp, các hạm đội vũ trụ ở nguyên tại chỗ đợi lệnh.”
Nhìn đám sĩ quan thất vọng rời đi, Bernadotte cười nói:“Đi thôi, tới phòng làm việc của ta làm vài chén cái đã.” Ông ta quay sang nói với mập mạp:“Điền trung úy, ngươi cũng tới luôn đi.”
Mới vừa tới phòng làm việc của Bernadott, tổng chỉ huy các hạm đội vũ trụ - trung tướng Fiowen liền lập tức hỏi:“Tướng quân Russell, tại sao lại hủy bỏ kế hoạch tấn công đã định, tình trạng chiến tranh vừa qua đã khiến mọi người rất khẩn trương, bây giờ lại hủy bỏ, e rằng sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí toàn quân!”
Russell cười hề hề, nhìn Điền Hành Kiện nói:“Ngươi hãy trả lời vấn đề cho tướng quân Fiowen đi.” Mập mạp sửng sốt, chỉ tay vào mũi mình, nói:“Tôi á?”
Russell sa sầm sắc mặt, nói:“Những kiến thức về thời gian địa điểm và chiến cuộc, ngươi đều quên sạch rồi à?”
Mập mạp cười khổ nói:“Ai dám quên chứ, nằm mơ cũng còn nhớ nữa là.” Russell bèn nói:“Nói linh tinh ít thôi, mau trả lời đi!”
Mập mạp ưỡn ngực, ngẩng đầu lên nói:“Tuyệt đối không giành những chiến thắng tại địa điểm và thời gian do đối phương đặt ra, tuyệt đối không chịu những tổn thất ngoài kế hoạch tại địa điểm và thời gian do đối phương quyết định!”
Russell gật đầu nói:“Vậy ngươi nói xem, ý nghĩa của việc trì hoãn này là gì?”
Mập mạp nói ngay:“Tiết tấu! Chiến tranh tiết tấu tuyệt đối không thể bị kẻ địch khống chế! Cho dù phải chịu thương vong cũng phải khống chế được tiết tấu của đối phương, bây giờ bỗng dưng bọn họ cho chúng ta mười mấy giờ đồng hồ, vô luận có phải là cạm bẫy hay không thì đây đều là một bộ phận nằm ngoài kế hoạch. Mặc dù quân ta có thể lấy lực phá xảo mạnh mẽ đột phá, nhưng để đột phá được điểm không gian khiêu dược thì thương vong của quân ta chí ít cũng gấp hai lần kẻ địch.” Nói xong, mập mạp tựa như đang cao hứng, tương thêm một câu:“Dù sao quan điểm của ta cũng là, cứ coi như ông đây muốn bị đánh thì người sảng khoái cũng phải là ta chứ đíu thể là thằng đánh được!”
Nhìn mấy vị tướng quân đang trợn tròn hai mắt, Russell cười khổ nói:“ Ăn với chả nói, nhưng thật ra thì ngươi nói cũng đúng. Chúng ta đã chuẩn bị tốt việc đột phá điểm không gian khiêu dược, tuy kiểu gì cũng phải chịu thương vong nhưng tiết tấu thì không thể để kẻ địch nắm giữ. Nhìn bề ngoài thì Hạm đội 4 đánh vu hồi có thể giảm bớt tổn thất cho Hạm đội hỗn hợp 1, 2 đột phá, nhưng đây lại nằm trong địa điểm và thời gian do kẻ địch đặt ra, chúng ta không có cách nào phân giải được sự phân bố binh lực của chúng. Do đó, chỉ có làm loạn tiết tấu của chúng, mới có thể thực sự giảm bớt tổn thất. Nhất là đối với những trận đánh sau này sẽ có ý nghĩa rất lớn.”
Mập mạp gật đầu nói:“Nếu là bị đánh mà lại bị người ta quy định thời gian và địa điểm ăn đòn, lại còn bị mấy mỹ nữ nhìn thấy thì sao có thể không uất ức chứ! Chuyện như vậy, ta vạn vạn lần không làm.”