Thủ lĩnh năm thứ tư một giờ trước còn hô to khẩu hiệu, thống lĩnh học sinh Bardon phản kháng dị ma, là đối tượng toàn học sinh hâm một, một giờ sau đã phơi thây đương trường, càng làm người không thể chấp nhận là, hắn là nằm vùng của dị ma ẩn nấp ở thế giới nhân loại, thế gia của hắn, mới là kẻ chân chính phản bội nhân loại!
Toàn bộ Bardon lặng ngắt như tờ, mấy nghìn người vừa rồi còn vô cùng phẫn nộ, lúc này lặng im nhìn thi thể Thượng Thanh Vân, tựa như tất cả đều mất đi thanh âm.
Trang Dịch quay đầu nhìn về phía mấy người trung thành ủng hộ Thượng Thanh Vân kia.
Người ở nơi này đều đang nhìn về phía thi thể của Thượng Thanh Vân cùng Trang Dịch, lúc này ánh mắt Trang Dịch dời đi, mọi người tự nhiên cũng dời theo ánh mắt hắn, liền nghe Trang Dịch nói: “Kiểm tra một chút xem trên người bọn họ có ma khí không.”
Đường đường học sinh học viện đứng đầu đại lục, tất cả đều bị dị mà đùa giỡn vòng vòng, thậm chí còn giúp đỡ dị ma đi đối phó người một nhà, hồn sư ở đây lúc này đều xấu hổ không gì sánh được, nghe được Trang Dịch lên tiếng, tất cả đều không nói hai lời chấp hành.
Thuộc hạ của Thượng Thanh Vân đang bị vây ở trong đám đông, mấy nghìn người cùng nhau ra tay, bọn họ cũng không phải Trang Dịch, gần như không đến một phút đồng hồ tất cả đã tước vũ khí đầu hàng, hồn thú trong không gian tinh thần không chịu nổi áp lực bay ra, mọi người lúc này hoảng sợ phát hiện, hồn thú của đám người kia biểu hiện ra nhìn thì vẫn là linh hồn ma thú, nhưng nếu cảm ứng cẩn thận, lại có thể phát hiện ra ma khí.
Thì ra, dị ma đầu tiên là phụ trên người ma thú, sau đó đám người kia lại thu phục ma thú biến dị này, kể từ đó, vừa có được sức mạnh của dị ma, lại làm cho người khó có thể phát hiện!
Khi phát hiện điểm này, không cần Trang Dịch dặn dò, học sinh Bardon lập tức tiến hành tự kiểm, trong lúc đó Trang Dịch thỉnh thoảng chỉ điểm một chút, lời của hắn cũng lập tức được chấp hành. Tuy rằng lúc trước Thượng Thanh Vân hắt nước bẩn cho Trang Dịch, làm Trang Dịch phải chịu oan ức, nhưng mà mọi việc có lợi có hại, vì một chuyện Thượng Thanh Vân, lúc này học sinh Bardon phối hợp chưa từng có, lại có đội săn ma thêm vào hợp tác, hiệu suất làm việc cực kỳ cao.
Sau khi tự kiểm hoàn tất, lại tìm ra hai kẻ phản bội ẩn trong số học sinh, đối với những người này, tất cả mọi người cực kỳ thù hận, thời kỳ đặc thù, không ai nhân từ nương tay, khách sáo xong xuôi, gϊếŧ chết tại chỗ, cùng tan thành mây khói với dị ma.
Lúc trước khi Trang Dịch đi vào Bardon, phát hiện trận pháp có không ít lỗ thủng, vì phòng ngừa ngoài ý muốn xảy ra bất cứ lúc nào, không có dừng lại, Trang Dịch dẫn đầu các học sinh Bardon đồng tâm hiệp lực, chữa trị xong toàn bộ trận pháp thành Bardon.
Hơn mấy nghìn người trên dưới một lòng ra sức, rốt cuộc tu bổ trận pháp thành Bardon hoàn tất trước khi trời sáng, trận pháp Bardon lại một lần nữa khôi phục phòng thủ kiên cố.
Thời gian một đêm ngắn ngủi, Bardon đã triệt để thay đổi một hình dạng, học sinh Bardon nhìn Trang Dịch, thái độ đã tuyệt đối khác đêm hôm qua. Trải qua một lần nội bộ phản bội, đám hồn sư này bị cưỡng chế trưởng thành một lần nữa, vẻ mặt bọn họ bây giờ càng thêm chững chạc hơn trước, ánh mắt nhìn Trang Dịch cũng không còn là thanh niên mù quáng tôn sùng theo đuổi, mà là bình tĩnh tín nhiệm.
Lúc này, một nam một nữ, còn có một con hổ màu đen uy phong lẫm lẫm, từ một góc tối đi ra.
Học sinh Bardon cả kinh, ba người này là từ đâu toát ra, bọn họ vậy mà lại không phát hiện một chút nào!
Nhưng mà, sau khi thấy rõ hình dạng hai người một thú này, không ít người hơi yên tâm một chút, tuy rằng mọi người không nhận ra nữ hồn sư kia, thế nhưng Vệ Cẩn cùng ma thú của Trang Dịch, bọn họ còn là có ấn tượng.
“Là Vệ Cẩn Vệ gia, cuối kỳ năm thứ hai, hắn giống như Trang Dịch, được sắp xếp đến học viện khác làm học sinh trao đổi, không nghĩ tới, hắn lại cũng cấp tám rồi!” Một số học sinh lớp trên giải thích cho các học sinh năm nhất năm hai, “Con hổ kia là ma thú của Trang Dịch, trước đây khi hắn đi Ellen cũng mang đi theo, lúc về Bardon lại biến mất, không ngờ lại ở cùng một chỗ với Vệ Cẩn. Năm đó Trang Dịch đến học viện Ellen, Vệ Cẩn đi học viện Hải Lam a…”
Bởi vì có Vệ Cẩn tồn tại, Lôi Tu xuất hiện cũng không gây ra nghi ngờ quá lớn, đội săn ma tuy có không ít người biết nội tình, nhưng trước mặt mọi người, tự nhiên không có khả năng lắm lời, thấy Lôi Tu như một con mèo lớn ngạo kiều chậm rãi đi vào, đứng ở trước mặt Trang Dịch, một người một thú nhìn nhau, tuy rằng không rõ thời gian này giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng cảm ứng được một người một thú ánh mắt giao nhau, người đội săn ma chịu đựng không cười trộm, nhao nhao sắc mặt nghiêm túc đối mặt.
“Sao lại biến thành hình hổ rồi?” Trang Dịch hơi cúi người xuống hỏi.
Lôi Tu hình hổ không thể dùng tiếng người nói, nhân lúc Trang Dịch cúi xuống, đưa lưỡi liếʍ lên khóe miệng Trang Dịch một chút.
Bị đùa giỡn trước mặt mọi người, thân thể Trang Dịch cứng đờ, vội vã đứng dậy, mặt tuy rằng không đỏ, tai lại không ngừng phát nhiệt, hắn chột dạ quay đầu nhìn lại, học sinh Bardon đứng ở sau lưng Trang Dịch, không thấy được Lôi Tu mờ ám, đội săn ma có không ít người nhìn thấy, nhưng mà đám người kia… thấy thì thấy đi, dù sao cũng không phải chưa từng thấy.
Sóc con vừa thăng cấp xong, biến trở về hình dạng tròn vo đáng yêu ở bên cạnh thấy thế, chờ đúng thời cơ xông lên, nhảy thẳng vào ngực Trang Dịch.
Trang Dịch vội vàng giơ tay lên đón được nó, sóc con ngẩng đầu nhìn Trang Dịch, lắc lắc cái đuôi to xõa tung với hắn, sau đó dùng cái đầu nho nhỏ cọ cọ bàn tay Trang Dịch. Trang Dịch vuốt ve thân thể xù lông của nó, trên dưới kiểm tra một lượt, sau khi xác nhận không có vết thương, lúc này mới thở dài một hơi, có lỗi nhìn sóc con: “Xin lỗi, để ngươi lại chỗ này, thiếu chút nữa hại chết ngươi.”
Sóc con nghe vậy, chớp chớp mắt với Trang Dịch, sau đó đưa đầu lưỡi, liếʍ liếʍ đầu ngón tay Trang Dịch.
Trang Dịch biết sóc con cũng không trách hắn, trong lòng càng thêm cảm động, nhịn không được cũng cúi đầu cọ cọ nó, ngay khi Trang Dịch sắp hôn lên sóc con, đột nhiên, một cái đuôi hổ thật dài thò ra, linh hoạt quấn lấy thân thể sóc con, sau đó “vụt” một tiếng, trực tiếp túm sóc con đi.
Trang Dịch nhìn bàn tay trống không, sửng sốt, quay đầu, kết quả đúng lúc nhìn thấy hình ảnh Lôi Tu cùng sóc con một lớn một nhỏ đang giằng co.
Thiếu chút nữa quên mất, hai người này quan hệ như nước với lửa a…
Mà bên kia, Vệ Cẩn nhân duyên tốt là nổi danh từ trước đến nay, mặc dù học sinh mới năm nhất năm hai của Bardon bây giờ còn chưa quá quen hắn, nhưng mà lấy danh vọng trước kia của hắn, không bao lâu đã hòa mình với mọi người, kéo theo La Đình Ân cũng quen thuộc mọi người hơn nhiều.
“Lục Duẫn Vi học tỷ bọn họ đâu… Còn có, Hồn điện lần này rốt cuộc phái ai đi rừng rậm Ma thú?” Lôi Tu biến thành hình hổ tất nhiên là có dụng ý của hắn, Trang Dịch không lại truy vấn, thấy không sai biệt lắm, quay đầu hỏi đội săn ma.
Đội săn ma là từ Chiến Hồn điện chạy tới, hơn nữa thực lực của bọn họ rất mạnh, tin tức biết được nhiều hơn Bardon nhiều, Mạc Vi An nói: “Khi dị ma tấn công trung bộ đại lục, để trợ giúp trung bộ, có không ít sư sinh Ngự Hồn điện cùng Ellen từ tây bắc đến tập hợp với hồn sư Chiến Hồn điện cùng Bardon, Hồn điện tính ra Phụ Hồn điện chẳng bao lâu sau sẽ phản kích, mà ma thú trong hạch tâm rừng rậm Ma thú phản kháng, cũng làm cho dị ma rơi vào cục diện bị động trước nay chưa từng có. Cho nên, cuối cùng Hồn điện quyết định tiên phát chế nhân, trực tiếp đi rừng rậm Ma thú lật hang ổ của dị ma. Tinh anh của Hồn điện đi hết, còn dư lại đều là cường giả trẻ tuổi đóng giữ, Chiến Hồn điện chủ yếu do chúng ta phụ trách, Bardon thì giao cho nhóm Thượng Thanh Vân, nhóm Lục Duẫn Vi học tỷ đi theo các gia chủ.”
“Chuyện Thượng Thanh Vân đóng giữ Bardon phụ trách tất cả công việc… là ai đề nghị, ai phê chuẩn?” Trang Dịch hỏi.
“Thực lực của Thượng Thanh Vân được không ít người tán thành, Thượng gia, Lâu gia, Tưởng gia…” Mạc Vi An cau mày nói, “Về phần phê chuẩn, Chiến Hồn điện do Lâu gia chủ sự, nhưng mà, quyết sách cuối cùng là các nhà biểu quyết quyết định.”
Trang Dịch đột nhiên nhớ lại một chuyện, hỏi: “Khi chưa đến trường Thượng Thanh Vân từng bái một hiệu phó làm lão sư, là Lâu hiệu phó sao?”
“Không phải,” Mạc Vi An nói, “Thượng gia cùng Tưởng gia là thế giao, lão sư của Thượng Thanh Vân là một hồn sư tiền bối của Tưởng gia, nhưng mà sau khi đại chiến dị ma bùng nổ không bao lâu, hắn đã qua đời.”
Trang Dịch gật đầu, tạm thời đặt chuyện này qua một bên, hắn quay đầu nói với mọi người: “Lúc trước khi Tinh Hỏa ở trong rừng rậm Ma thú gặp phải phục kích, ta bị nhốt trong trận pháp, mất đi liên hệ với Tinh Hỏa, chạy trốn nhiều ngày trong rừng rậm Ma thú, mới rốt cuộc may mắn còn sống sót, đồng thời ngoài ý muốn đi tới Phụ Hồn điện. Ta đúng là dựng truyền tống trận ở một nơi khác, nhưng không phải địa bàn của dị ma, mà là Phụ Hồn điện.”
Học sinh Bardon cả kinh, Phụ Hồn điện mất liên lạc với trung bộ lâu như vậy, không ít người đã tạm thời bỏ qua Phụ Hồn điện, không nghĩ đến, Trang Dịch lại có thể đi vào, đồng thời còn thành công dùng truyền tống trận nối liền hai Hồn điện Chiến Phụ!
Tuy rằng cảm thấy không thể tin được, nhưng bản thân Vệ Cẩn ở nơi này, tự nhiên không ai nghi ngờ Trang Dịch nói.
“Đáng tiếc, truyền tống trận của Chiến Hồn điện xuất hiện vấn đề, bị người cố ý áp chế, hai bên không thể tiến hành truyền tống, cho nên ta dự định cùng đội săn ma đi Chiến Hồn điện nhìn một chút, về phần Bardon, ta liền kính nhờ các vị.”
Mọi người nghe vậy, đều kiên định gật đầu: “Chúng ta nhất định dùng hết toàn lực bảo vệ tốt Bardon cùng bình dân nơi này, tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm tương tự!”
“Trong Bardon cũng bị trồng vào gian tế của dị ma, Hồn điện sợ là cũng… Trang Dịch, ngươi cùng đội săn ma phải cẩn thận.”
“Cùng lắm thì trở lại Bardon, chúng ta lại cùng nhau giành lại Chiến Hồn điện, tuy rằng rất nhiều người trong chúng ta không mạnh bằng người, thế nhưng chỉ cần kẻ địch là dị ma, chúng ta sẽ không sợ chiến!”
Trang Dịch cười khẽ một thoáng: “Không nghiêm trọng như vậy, cho dù thật sự có dị ma, ta tin tưởng đại bộ phận hồn sư đều giống như các ngươi, không nên bởi vì mấy người Thượng Thanh Vân mà mất lòng tin với Hồn điện.”
Việc này không nên chậm trễ, sau khi nói xong, Trang Dịch liền cùng đội săn ma, mấy người Lôi Tu Vệ Cẩn, gấp rút đuổi về phía Chiến Hồn điện.
Trước khi đi, trong đám học sinh Bardon kia, đột nhiên có người lớn tiếng nói: “Trang Dịch, xin lỗi!”
Trang Dịch sửng sốt, nhịn không được quay đầu lại.
“Mặc dù là lần đầu tiên thấy ngươi, nhưng ta thừa nhận ngươi là học trưởng của ta!” Một thanh âm hơi non nớt khác cũng vang lên.
“Nghe nói ngươi là triệu hoán sư, nghe nói dị ma cùng triệu hoán sư có liên quan với nhau, nhưng hiện tại ta tin tưởng, ngươi không giống người khác!”
“Trang Dịch, xin lỗi.”
Rất nhanh, tiếng xin lỗi vang lên thành phiến, lúc Trang Dịch quay đầu lại, vừa vặn thấy mọi người đang tràn ngập áy náy nhìn mình.
Tuy rằng đã từng bị kích động lừa dối, nhưng cũng dũng cảm thừa nhận sai lầm của bản thân, bọn họ ngây ngô lại kiêu ngạo, đồng thời cũng thẳng thắn thành khẩn, đám người kia, hiện tại có thể còn phải đoàn kết lại với nhau, mới có thể tạo thành một luồng sức mạnh, nhưng mỗi người trong bọn họ, đều là tương lai cùng hy vọng của nhân loại.
Tia nắng ban mai chiếu sáng trên người bọn họ, Trang Dịch nhìn những gương mặt trẻ tuổi này, cong ánh mắt: “Không sao.”
************
So với lúc trước Trang Dịch rời đi, Chiến Hồn điện nhìn qua thật không có thay đổi quá lớn, chỉ là thiếu khuyết hơi thở của các vị hồn sư mạnh mẽ lượn lờ, luôn cảm thấy thiếu chút gì. Hắc tháp khí thế như hồng đứng lặng ở trung tâm Chiến Hồn điện, nối thẳng tận trời, so với Chiến Hồn điện hơi lộ ra quạnh quẽ, có chút tiêu điều cô độc vô hình.
Nhóm người Trang Dịch không tốn nhiều thời gian ở nơi khác, trực tiếp đi đến vị trí của truyền tống trận.
Còn chưa tới gần đã cảm giác được hơi thở túc sát từ cách đó không xa truyền đến, hồn sư bảo vệ truyền tống trận hiển nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ. Mạc Vi An thấp giọng nói bên tai Trang Dịch: “Người trông coi truyền tống trận là các thế gia đề cử, trong đó đội trưởng là người Lâu gia.”
Mạc Vi An vừa dứt lời, người bảo vệ truyền tống trận cũng nhận thấy được đám người Trang Dịch đến, đều xoay người nhìn về phía bọn họ.
Trang Dịch liếc nhìn khuôn mặt cứng ngắc của người dẫn đội kia, liếc mắt nhìn qua, lại có chút phát xanh, bất luận mặt mũi khí chất hay thân hình, nhìn qua đều vô cùng quen mắt. Đôi mắt Trang Dịch híp lại, nhìn kỹ, khuôn mặt cứng ngắc phát xanh vừa rồi dường như là do hắn ảo giác vậy, đứng trước mặt hắn lúc này, là một hồn sư cấp bảy bình thường không thể bình thường hơn.
Trang Dịch nhịn không được quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, Lôi Tu nhẹ nhàng vung đuôi, chóp đuôi đảo qua lòng bàn tay Trang Dịch. Trang Dịch lập tức hiểu ý, nét mặt không chút thay đổi, Mạc Vi An đang nói chuyện với dẫn đội này, muốn dẫn mấy người Trang Dịch đi vào, mà Trang Dịch nhân lúc bọn họ đang nói chuyện, lặng yên cảm ứng hơi thở của người trước mắt này.
Dẫn đội này là một người cực kỳ nhạy bén, cấp bậc của Trang Dịch cao hơn đối phương, còn là ba hệ, tuy rằng cẩn thận một chút, vẫn để cho đối phương cảm thấy một chút, Trang Dịch thấy hơi thở của đối phương càng thêm thu liễm, trong lòng càng nghi ngờ, mà Lôi Tu đã bất tri bất giác rời khỏi bên người Trang Dịch, đi tới bên cạnh, quan sát bốn phía.
“Truyền tống trận là trọng địa của Chiến Hồn điện, trừ khi vài thế gia lớn của Hồn điện phê chuẩn, bằng không ai cũng không được phép đi vào.” Mặc kệ Mạc Vi An nói cái gì, dẫn đội đều cương quyết không chịu đồng ý, hắn ánh mắt lạnh lùng đảo qua mỗi người ở đây, thanh âm nói chuyện nhẹ bỗng, giống như chất độc làm người khác toàn thân khó chịu, “Huống chi, chuyện Bardon chỉ là lời nói một bên của các ngươi, Trang Dịch này là kẻ phản bội Hồn điện công nhận, các ngươi chân chính nên làm, không phải dẫn hắn vào đây, mà là bắt hắn ngay tại chỗ.”
Trong mắt Mạc Vi An lóe lên vẻ tức giận, toàn bộ Hồn điện đều biết đội săn ma tạo thành như thế nào, Trang Dịch là đội trưởng của bọn họ, hắn cùng Trương Thừa Lạc đã ôn tồn giải thích, đối phương hiển nhiên đã nghe lọt, lại vẫn còn mở miệng trào phúng, rõ ràng không cho hắn mặt mũi.
Lúc này, Lôi Tu đột nhiên bổ nhào vào một hồn sư.
Người đội săn ma đều biết thân phận của Lôi Tu, tuy rằng ngạc nhiên Lôi Tu lại không nói gì liền ra tay trước, nhưng mà cường giả đệ nhất động thủ, bọn họ cũng không có lý do gì ngăn cản.
Động tác của Lôi Tu cực nhanh, một hồn sư trong đó bị Lôi Tu hung hăng ném khỏi vị trí, một móng vuốt của Lôi Tu đặt ở trên trận pháp, quanh người sấm chớp rền vang, xé mạnh một cái, trận pháp đầu tiên bên ngoài truyền tống trận đã bị Lôi Tu phá giải!
Dẫn đội bảo vệ truyền tống trận thấy thế, sắc mặt thay đổi, tức giận quát: “Súc sinh nhà ngươi!” Nói xong, dẫn đội qua loa cảm ứng được thực lực của Lôi Tu, bản thân không dám tùy tiện tiến lên, lập tức sai người chung quanh xông tới ngăn cản Lôi Tu.
Trang Dịch chợt nghiêng người đứng trước mặt người dẫn đầu: “Ngươi nói ai là súc sinh vậy? Lữ tiên sinh.”
Ba chữ “Lữ tiên sinh” vừa xuất hiện, người đội săn ma sửng sốt, khi nhớ tới đã nghe qua tên này ở nơi nào, biểu tình trên mặt mọi người đều thay đổi.
Dẫn đội cũng cả kinh, hắn lui về phía sau một bước, cảnh giác nhìn Trang Dịch, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ta là dẫn đội bảo vệ truyền tống trận, cũng không phải tiên sinh gì. Trang Dịch, kẻ phản bội nhân loại nhà ngươi, ỷ có đội săn ma, cũng dám tới Hồn điện làm loạn, không sợ —”
“Nói ngược rồi.” Trang Dịch không cho Lữ tiên sinh thời gian nói nhảm, trực tiếp giơ tay, ba hệ hồn thú lao ra, tử đằng hạn chế phạm vi hoạt động của Lữ tiên sinh, Thấu Sí Điệp cùng cắt lớn phối hợp, đầu tiên là phong tỏa hồn lực của Lữ tiên sinh, sau đó tạo áp lực, ép buộc Lữ tiên sinh sử dụng ra năng lực ẩn giấu trong cơ thể.
Lữ tiên sinh tuy rằng giảo hoạt, nhưng về thực lực lại còn không bằng cả Thượng Thanh Vân, hồn lực vừa bị áp chế, khuôn mặt phát xanh của Lữ tiên sinh liền lộ nguyên hình, dị ma nối gót lao ra, thân phận chân chính của Lữ tiên sinh cũng triệt để bại lộ trước mắt mọi người.
Thành viên đội săn ma có cùng Lôi Tu tham gia bắt giữ Lữ tiên sinh ở ở thành Trọng An lúc trước thấy thế, tất cả lập tức đều nhớ tới, người này quả nhiên chính là phụ tá khi đó ra ý kiến hung ác, nghiền ép bình dân cho thành chủ thành Trọng An!
Dị ma trong cơ thể Lữ tiên sinh bay ra ngoài, ở trong lãnh vực của Trang Dịch thê lương kêu lên, đám thủ hạ kia của Lữ tiên sinh thấy thân phận chủ nhân bị lộ tẩy, toàn bộ cũng không nhịn được, sợ lộ nguyên hình, tăng mạnh thực lực, một lòng chạy trốn.
Bọn họ cho rằng Lôi Tu là ma thú thông thường, không hề để ở trong lòng, còn tưởng rằng tăng mạnh thực lực cùng khí thế, con ma thú này sẽ biết sợ tạm thời lui bước, cho bọn họ cơ hội chạy thoát thân, cho nên tất cả đều chạy về phía Lôi Tu, hy vọng lao ra một con đường sống, kết quả bọn họ không nghĩ tới, lần này lại đánh vào trên tấm sắt.
Căn bản không cần phát huy thực lực cấp mười, chỉ cần mở ra lãnh vực lôi điện cấp chín, đám phản bội này đã bị Lôi Tu triệt để vây tại chỗ, ánh mắt Lôi Tu lạnh như băng nhìn đám gian tế phản bội nhân loại này, dùng hồn lực ném bọn họ vào chỗ Lữ tiên sinh.
Hồn lực bị áp chế, ma khí không ngừng bị rút ra, Lữ tiên sinh quỳ rạp trên mặt đất không ngừng run rẩy, biết bản thân trốn không thoát, hắn ngẩng đầu hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Trang Dịch nói: “Làm sao ngươi nhìn thấu ta là ai?”
“Lấy tài trí của Lữ tiên sinh, hẳn là đoán được.” Trang Dịch nói.
“Âu gia…” Lữ tiên sinh thấp giọng lẩm bẩm, nghĩ đến mình cũng chẳng còn sống được bao lâu, hắn ngẩng đầu, âm lãnh nhìn Trang Dịch Lôi Tu cùng người đội săn ma, cắn răng bất chấp nói, “Dị ma đã chiếm giữ toàn bộ đại lục, cho dù ngươi gϊếŧ ta, cũng không sửa đổi được kết cục nhất định thất bại của nhân loại!”
“Những điều này không cần ngươi phí tâm!” Cảm ứng được bốn phía có không ít thứ đang đến gần, biết không hỏi được gì từ Lữ tiên sinh, giữ lại người này ngược lại là một tai họa, Trang Dịch Lôi Tu không chần chờ, lập tức phát động lãnh vực, thắt cổ toàn bộ đám quái vật đã bị dị ma ký thể, không phải người không phải ma này!
Giây lát nhóm người Lữ tiên sinh cùng dị ma biến mất kia, hồn lực bốn phía từng bước ổn định lại, người đội săn ma cũng đã nhận ra không đúng: “Đây là…”
“Trận pháp của Chiến Hồn điện do người kia trông coi, thảo nào lúc đó chúng ta ở Phụ Hồn điện khai thông truyền tống trận liên tục thất bại.” Trang Dịch hừ lạnh nói, “Khi trận pháp Bardon được chữa trị, có lẽ hắn cũng đã cảm nhận được một chút, cho nên sớm triệu tập tất cả dị ma đến đây.”
Số lượng lớn dị ma đến gần Chiến Hồn điện, bởi vì trận pháp của Chiến Hồn điện cũng có lỗ thủng, mất đi tác dụng báo động, chỉ có cường giả cấp mười Lôi Tu cảm ứng được sớm nhất, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Lôi Tu ra tay sớm.
“Vi An Thừa Lạc, các ngươi lập tức tập hợp với các hồn sư đóng giữ Chiến Hồn điện, ngăn đám dị ma này ở bên ngoài, đừng để chúng nó chạy đến thành thị khác, sóc con, ngươi giúp đỡ đội săn ma, ta cùng Lôi Tu nghĩ cách chữa trị trận pháp của Chiến Hồn điện, trước bảo vệ được nơi này lại nói!” Trang Dịch quay đầu nói.
Mạc Vi An cùng Trương Thừa Lạc không có chút chần chờ, lập tức mang theo đội săn ma cùng sóc con đến Hắc tháp gặp các hồn sư khác.
Lúc trước tinh anh của Hồn điện rời trung bộ, đương nhiên có quét sạch toàn bộ dị ma bốn phía một lần, dị ma lúc này Lữ tiên sinh gọi tới có thể đến nhanh như vậy, hiển nhiên là quân đoàn dị ma lặng lẽ ngủ đông ở phụ cận sau khi tinh anh nhân loại rời đi, mục đích gì không cần nói cũng biết. Ngoài Hồn điện dị ma nhìn chằm chằm, trong Hồn điện có gian tế như Lữ tiên sinh, hồn sư đóng giữ trong Hồn điện, tuy rằng thực lực tổng thể không tệ, nhưng dù sao đều là thanh niên thế hệ trẻ, nếu như hôm nay không có Trang Dịch cùng Lôi Tu chạy đến mà nói, cho Lữ tiên sinh một chút thời gian nữa, lấy tính cách ác độc của hắn, hai bên nội ứng ngoại hợp, e là qua trận này Hồn điện thực sự sẽ rơi vào nguy cơ.
Nhưng mà, nếu hôm nay tất cả đã xảy ra thay đổi, kết quả của chiến tranh tự nhiên cũng sẽ khác.
Lúc này bất luận là tinh anh nhân loại hay dị ma, đều hội tụ ở rừng rậm Ma thú, hiện tại chiến đấu ở Chiến Hồn điện, bất luận nhân loại hay dị ma, đều không phải cường giả đứng đầu của chủng tộc. Số lượng dị ma tuy nhiều, nhưng thực lực tổng thể không cao, trung bình chỉ trong khoảng cấp năm đến cấp bảy, lấy năng lực của đội săn ma, cho dù không thể chiến thắng nhanh chóng, nhưng bảo vệ Chiến Hồn điện tuyệt đối không thành vấn đề.
Mà trong khi chiến sự giữa đội săn ma cùng dị ma bắt đầu hừng hực khí thế, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng hoàn toàn tập trung vào trong chữa trị trận pháp. Lỗ thủng trên trận pháp của Chiến Hồn điện vô cùng giống với Bardon, hiển nhiên là cùng một người bố trí, bởi vì Chiến Hồn điện có Hắc tháp, bố trí lỗ thủng trên trận pháp so với Bardon càng thêm tinh diệu, càng thêm khó có thể phát hiện, nếu chỉ dựa vào một mình Trang Dịch, có lẽ còn cần phí rất nhiều công sức, may mà bên cạnh còn có một Lôi Tu quen thuộc Hắc tháp, hai người hợp tác phối hợp với nhau, quá trình chữa trị làm ít công to.
Chớp mắt thời gian hai ngày đã qua, Trang Dịch cùng Lôi Tu không chỉ chữa trị lỗ thủng trên trận pháp của Chiến Hồn điện, mà còn triệt để khai thông truyền tống trận.
Lúc này chiến tranh giữa đội săn ma cùng dị đã bước vào trạng thái gay cấn, thực lực tổng thể của hồn sư cao hơn dị ma, số lượng lại không bằng, hai bên đánh một ngang tay, chiến sự giằng co, không phân thắng thua.
Nếu là ngày thường, cơ hội luyện binh tốt như vậy, Trang Dịch Lôi Tu tuyệt đối sẽ không vô duyên bỏ qua, nhưng bây giờ không giống trước đây, trọng điểm chiến tranh liên quan đến sống chết của đại lục nhân loại còn ở rừng rậm Ma thú, theo một ngày lại một ngày trôi qua, trong rừng rậm Ma thú thay đổi bất ngờ, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, dị ma hao tổn được, các hồn sư lại không có kiên trì này.
Cuối cùng, Trang Dịch cùng Lôi Tu đều đưa mắt nhìn về phía truyền tống trận.
Dị ma màu đen tập trung chi chít vào một chỗ, từ trên cao nhìn lại, giống như nước lũ đen đặc tràn về phía Chiến Hồn điện.
Dị ma cấp sáu tuy còn thuộc về phạm vi dị ma cấp trung, nhưng khi dị ma cấp sáu xuất hiện thành từng mảng, cấp bậc giống nhau, phát ra giống nhau, tấn công hội tụ lại với nhau, lại không cho phép người khinh thường.
Hai ngày trước Hồn điện dựa vào năng lực chỉ huy cùng đoàn chiến xuất sắc của đội săn ma kéo lại bước tiến công của dị ma, hai ngày này lại có trận pháp đã được chữa trị phụ trợ phòng ngự, nhưng mà, tình hình lại vẫn như cũ không cho lạc quan.
“Tuy rằng đánh ngang tay với dị ma, nhưng chiến tranh kéo dài một ngày, thương vong của chúng ta sẽ không ngừng tăng.” Một hồn sư phụ trách công tác thống kê hậu cần của đội săn ma nói với Lương An, “Lấy năng lực của đội trưởng, nếu như bọn họ đồng ý ra trận mà nói, trong vòng năm ngày, đám dị ma này nhất định thất bại, nhưng mà…”
“Câm miệng.” Lương An trước giờ luôn ôn hòa nghe vậy, biểu tình trên mặt có vài phần lạnh băng, “Tính tình của đội trưởng ngươi còn không rõ sao, bọn họ làm bất cứ chuyện gì đều là có lý do, chúng ta chỉ cần nghe theo mệnh lệnh của bọn họ là được rồi.”
“Ta biết, nhưng mà…” Hồn sư kia có chút nóng nảy, viền mắt nàng hơi đỏ lên, “Rõ ràng có cách nhanh chóng giành được thắng lợi, lúc này chúng ta lại phải nhìn đồng đội hi sinh.”
Lương An nghe vậy, nhíu chặt lông mày: “Hi sinh bây giờ, có lẽ có thể đổi lấy thắng lợi lớn hơn sau này — đây là!”
Nói mới được một nửa, đột nhiên, từ bên trong Chiến Hồn điện truyền ra một dao động hồn lực cực kỳ mạnh mẽ, gần như làm cho tất cả mọi người đều rung động, nhịn không được quay đầu lại kiểm tra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Dao động hồn lực chói mắt từ trong Hắc tháp truyền ra, khi lao ra khỏi Hắc tháp được năm mươi mét, lại giống như bị giam giữ vô hình, hồn lực cuối cùng hình thành hình cầu không ngừng chuyển động, kèm theo năng lượng bên trong phồng lên co lại, vật hình cầu cũng căng lên xẹp xuống, hầu như tất cả những thứ có sinh mệnh, đều có thể cảm nhận được năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong luồng hồn lực này.
Trong ánh mắt sợ ngây người của mọi người, hai phút sau, năng lượng thể hình cầu nhanh chóng co rụt lại, nháy mắt liền biến mất, nhanh chóng giống như là ảo giác của tất cả mọi người vậy.
Thẳng đến khi năng lượng thể tạm thời biến mất, các hồn sư mới hoàn toàn phục hồi lại tinh thần, kinh ngạc nhớ đến còn đang ở trên chiến trường, mọi người vội vã kéo sự chú ý của mình về, nhìn về phía dị ma — dị ma vốn xông tới như sóng biển, trong vài phút ngắn ngủi vừa rồi, nhanh chóng lui lại gần năm trăm mét!
Mọi người ở đây còn đang khϊếp sợ, một màn càng làm người kinh ngạc xảy ra, không biết ai khởi động trận pháp của Hồn điện, mấy trăm dòng năng lượng rót vào đại trận của Chiến Hồn điện, năng lượng của đại trận lập tức khôi phục trạng thái mạnh nhất, ngay sau đó, đại trận giống như một vật còn sống vật, dưới sự điều khiển của mấy trăm dòng năng lượng này, tiến hành phản kích dị ma!
Chiến Hồn điện lấy chiến nổi danh, trận pháp của nó tự nhiên cũng vô cùng sắc bén, người đội săn ma tuy mạnh, nhưng thực lực tổng thể cũng không phải đứng đầu, mà người có thể điều khiển trận pháp phức tạp nh vậy quá mức ít ỏi, bởi vậy không thể bày ra một mặt mạnh nhất của đại trận Chiến Hồn điện.
Vậy mà lúc này, dưới sự điều khiển của những hồn sư vô danh này, Chiến Hồn điện rốt cuộc hất tung vỏ ngoài dịu ngoan, lộ ra móng vuốt sắc bén, hung hăng chém về phía đám người dám mơ ước Hồn điện kia!
“Là Phụ Hồn điện!” Mạc Vi An nói.
“Thế gian này, ngoại trừ vài trưởng lão cùng gia chủ thế gia lớn của Chiến Hồn điện ra, cũng chỉ có Phụ Hồn điện am hiểu điều khiển trận pháp nhất, mới có thể đem Chiến Hồn điện bày ra đến mức này.” Trương Thừa Lạc nói.
Người đội săn ma nghe vậy, đều sợ hãi than nhìn không trung.
“Được rồi, đừng đứng ngẩn ra nữa, tranh thủ hiện tại, cho dù không thể gϊếŧ sạch đám dị ma này, ít nhất cũng phải làm cho chúng nó rút lui ba nghìn mét!” Mạc Vi An tức giận nói, sau đó tiên phong xông ra đầu tiên, gϊếŧ vào trong sóng dị ma, binh khí do hồn lực tạo thành xuyên qua sương đen, hung hăng chặt đứt đầu mấy dị ma.
Đội săn ma theo sát phía sau, giống như một thanh kiếm sắc bén dữ tợn, chặn ngang chém vào thủy triều dị ma, không chút nể tình đánh đuổi đám quái vật này!
Chiến dịch lần này, có Phụ Hồn điện thêm vào, dị ma bị đánh hoàn toàn không tìm ra đông tây nam bắc, mặc dù không bị tiêu diệt sạch sẽ, nhưng ít ra trong vòng vài ngày sẽ không dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Chiến Hồn điện như trước nữa.
Đêm, Trang Dịch triệu tập đội săn ma cùng Phụ Hồn điện, mở hội nghị trong Hắc tháp.
Chuyện trận pháp của Chiến Hồn điện nối liền với Phụ Hồn điện, các hồn sư Chiến Hồn điện đã sớm được biết, nhưng khi Phụ Hồn điện thực sự xuyên qua không gian đi tới trước mặt bọn họ, không ít người vẫn lộ ra vẻ ngạc nhiên, đối với người của Phụ Hồn điện, nhịn không được nhìn lại nhìn.
“Trận ngày hôm nay quả thực quá sảng khoái!”
“Nhiều ngày như vậy đều là dị ma không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ chúng ta, hôm nay rốt cuộc đến lượt chúng ta triệt để nghiền ép chúng nó!”
“Thấy chúng nó sợ chết khϊếp, ha ha…”
Các hồn sư tâm tình vui vẻ, khi hội nghị còn chưa bắt đầu, đều nhịn không được xì xào bàn tán, bày tỏ tâm tình phấn khởi của bản thân.
“Thời kỳ đặc thù, nói ngắn gọn.” Ban ngày đã bàn bạc với Lôi Tu, bởi vì Lôi Tu còn duy trì hình thú, cho nên hội nghị này do Trang Dịch tới chủ trì, “Đầu tiên chúng ta hoan nghênh, cũng cảm tạ các vị gia chủ cùng trưởng lão từ Phụ Hồn điện đến, mang đến cho mọi người một trận đánh nhẹ nhàng vui vẻ như vậy, nhưng mà, loại đãi ngộ này cũng chỉ có hôm nay được hưởng thụ, bởi vì kế tiếp, ta quyết định chia binh hai đường.”
Mọi người nghe vậy, chăm chú nhìn Trang Dịch, đợi quyết sách tiếp theo của hắn.
“Rừng rậm Ma thú mới là chiến trường chính, số lượng dị ma ngoài Chiến Hồn điện tuy khổng lồ, nhưng không tạo thành uy hϊếp, một số người ở nơi này chỉ là lãng phí, trong Bardon có gian tế, trong Hồn điện có gian tế, trong các hồn sư đi rừng rậm Ma thú, tất nhiên cũng có, ít nhất hiện tại có thể khẳng định là, có Thượng gia ở trong đó.” Trang Dịch nhìn mọi người nói, “Thậm chí ngoại trừ Thượng gia ra, còn có càng nhiều. Ta quyết định dẫn đội săn ma đến rừng rậm Ma thú, mà Chiến Hồn điện, phải tạm thời kính nhờ các vị Phụ Hồn điện đây.”
Đội săn ma mặt mặt nhìn nhau, không ít người trong mắt đều thấy được hưng phấn. Đã có mấy tháng không cùng Trang Dịch Lôi Tu cùng nhau sóng vai chiến đấu, đánh một trận quyết liệt, đội săn ma rốt cuộc lại có thể xuất phát đón địch một lần nữa, đối với đại đa số người mà nói, phản ứng đầu tiên chính là kích động vui vẻ.
Các vị trưởng lão Phụ Hồn điện nghe vậy, nhất thời đều rơi vào trầm ngâm, Phụ Hồn điện am hiểu phụ trợ, đặc biệt là về trận pháp, mặc dù đối với Phụ Hồn điện mà nói, ở Bardon cùng Chiến Hồn điện, mới có thể phát huy năng lực lớn nhất, nhưng trận đánh ở rừng rậm Ma thú này cực kỳ quan trọng, Phụ Hồn điện không có mặt, cũng không khỏi…
“Trận rừng rậm Ma thú này, Chiến Ngự Hồn điện đi vội vội vàng vàng, để nơi này lại cho hồn sư trẻ tuổi, kết quả mọi người cũng nhìn thấy. Bardon cùng Chiến Hồn điện là khu vực phồn hoa nhất trên đại lục nhân loại, ở đây không chỉ có hồn sư trẻ tuổi, quan trọng hơn, còn rất nhiều bình dân.” Trang Dịch nói, “Ta tin tưởng, cho dù chúng ta thất bại, các vị Phụ Hồn điện, cũng nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp, mang theo mọi người rút lui về hải đảo. Trận pháp trên bầu trời hải vực vẫn còn tồn tại, cách một biển lớn, nanh vuốt của dị ma cũng khó dò vào, ít nhất có thể để cho nhân loại lưu lại mồi lửa.”
Mọi người nghe vậy, không một không động dung, lời nói này của Trang Dịch, gần như tương đương với dặn dò hậu sự vậy.
Cảm nhận được bầu không khí nặng nề, Trang Dịch khẽ cười nói: “Đây là sách lược dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, ta càng hy vọng, Phụ Hồn điện có thể mang theo mọi người, nghênh đón chúng ta chiến thắng trở về.”
“Đây cũng là ý của ngài sao.” Người Phụ Hồn điện nhịn không được nhìn về phía Lôi Tu.
Lôi Tu hình hổ khẽ gật đầu, ở trong mắt nó, không có lo lắng với trận chiến tiếp theo, càng nhiều chính là chiến ý vững vàng.
************
Một tuần sau, ngoài rừng rậm Ma thú.
Ngồi ma thú tốc độ nhanh nhất của Chiến Hồn điện, dọc theo đường đi liên tục sử dụng hồn lực không ngừng nghỉ gấp rút lên đường, đoàn người Trang Dịch Lôi Tu Vệ Cẩn sóc con cùng với đội săn ma, đi tới bên ngoài rừng rậm Ma thú.
Rừng rậm Ma thú hiện tại, so với lần trước Tinh Hỏa đến đây, lại có vài phần khác biệt.
Tuy rằng vẫn là bầu trời ma khí lượn lờ, như mây đen tối om phủ lêи đỉиɦ, nhưng ngoài ra, còn có một tầng lại một tầng trận pháp bao trùm, mắt thường tuy rằng nhìn không ra, nhưng nhắm mắt lại dùng tinh thần lực cảm ứng, lại có thể nhận ra được tầng tầng lớp lớp trận pháp, theo một hình đường cong bắt đầu từ một vị trí, vắt ngang vào rừng rậm Ma thú.
Trong phạm vi trận pháp bao trùm, mức độ dày đặc quả thực làm người kinh sợ, hầu như là chân trước ở một trận pháp, bước chân đi bước tiếp theo, đã xuyên qua vào trận pháp tiếp theo, bàn về trình độ tinh chỉnh tổng thể cùng cấu tạo chung, có thể không bằng thế gia Phụ Hồn điện thấm nhuần nhiều năm, nhưng mức độ tinh diệu một chuỗi tiếp một chuỗi của trận pháp, lại cực kỳ đặc biệt.
Bút tích như vậy, đưa mắt nhìn cả đại lục nhân loại, chỉ sợ cũng chỉ có một thế gia có thể làm được.
Trang Dịch đứng ở ngoài rừng rậm Ma thú, dùng tròn mấy giờ cảm ứng những trận pháp này, từ bầu trời tối đen cho đến hừng đông, thẳng đến trong lòng có nắm chắc mới dừng lại, thời gian dài tiêu hao tinh thần lực với cường độ cao làm hắn có vài phần uể oải, Trang Dịch hơi tựa lên thân thể lông xù của Lôi Tu, thấp giọng nói nhỏ vài câu vào tai nó.
Lôi Tu gật đầu, sau khi nghe xong, tự nhiên quay đầu, đầu lưỡi đảo qua khóe môi Trang Dịch, đuôi cọ qua lòng bàn tay hắn, tất cả động tác giống như lơ đãng hoàn thành, lại mang trêu đùa dụ dỗ.
Mặt Trang Dịch đỏ bừng, không chịu nổi cường giả đệ nhất biến thành hình thú liền da mặt dày này, âm thầm túm chóp đuôi Lôi Tu bóp một chút, sau đó mới buông tay.
Nơi nhạy cảm bị Trang Dịch bóp, cả người Lôi Tu khẽ run, quay đầu nhìn Trang Dịch, lại thấy Trang Dịch đã quay lưng đi.
Biết Trang Dịch khẩu thị tâm phi, Lôi Tu hơi vểnh chóp đuôi, thưởng thức Trang Dịch nhìn từ phía sau lưng, vẫn như cũ nhìn thấy vành tai Trang Dịch đỏ bừng.
Trang Dịch cảm nhận được đường nhìn nóng rực sau lưng, nhịn cả buổi mới không đi sờ hai tai đang không ngừng phát nhiệt của mình.
Một chút ngọt ngào trước đại chiến, coi như là phóng túng cuối cùng đi.
Quyết định tuyến đường, điều chỉnh hồn lực trong cơ thể đến trạng thái cao nhất, đội săn ma xuất phát đi vào rừng rậm Ma thú.
Trận pháp năm trăm mét trước coi như trong phạm vi chịu đựng, một trăm mét sau, trận pháp bắt đầu xuất hiện dày đặc, đôi khi phía sau một trận pháp cất giấu liên tiếp hai ba liên hoàn trận, cũng may trước khi Trang Dịch đi vào đã dùng tinh thần lực thăm dò qua, trong lòng có đáy, cộng thêm trình độ trận pháp của bản thân hắn, mới có thể dẫn theo đội săn ma đi về phía trước, một đường đi tới, gần như không dừng lại ở chỗ nào.
Đội săn ma hiện tại coi như đội ngũ hồn sư cấp cao trải qua vô số tình cảnh, nhưng cho dù như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều trận pháp rậm rạp chằng chịt đồng thời xuất hiện như vậy, trong đội ngũ, ngoại trừ Cửu Mang làm trợ thủ cho Trang Dịch ra, hầu như tất cả hồn sư đều thành thật theo sát bước chân Trang Dịch, không một dám lộn xộn, rất sợ phát động liên hoàn trận đáng sợ này.
Một tiếng “rắc” thanh thúy vang lên, lại một trận pháp bị phá ra, vốn theo lý mà nói, trận pháp tiếp theo hẳn là phải lập tức phát ra, nhưng lúc này đây, không có trận pháp hiện ra, ngược lại có sương mù màu đen từ phía trước tràn vào, tốc độ nhanh vô cùng, gần như trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ đội săn ma!
Trong rừng rậm Ma thú trận pháp rậm rạp, tuy rằng Trang Dịch đã phá trận pháp trước sau bọn họ, nhưng vì để tiết kiệm thời gian, trận pháp trái phải Trang Dịch cũng không phá vỡ, lúc này, sương mù màu đen xuyên qua trước sau, bịt kín đường đi, trận pháp hai bên bao vây, dưới tình huống đang bị sương đen bao phủ, Trang Dịch căn bản không thể tập trung phá trận!
Kẻ địch tấn công đột nhiên, nhưng đội săn ma phản ứng cũng đồng dạng không chậm.
Khi sương đen xuất hiện, đội săn ma cũng lập tức xác nhận vị trí của đồng đội, sóc con chắn phía trước đội săn ma, cản cho bọn họ không ít sương đen. Sau khi sương đen che đậy tất cả tầm mắt cùng tinh thần lực của mọi người, tất cả đội săn ma hầu như đều tay nắm tay, vẫn duy trì tứ chi tiếp xúc, hai bên dùng hồn lực tạo thành l*иg phòng ngự nối tiếp lẫn nhau, như vậy cho dù rơi vào trong ảo trận, cũng sẽ không lạc mất bản thân, xuất hiện tình huống chém gϊếŧ đồng đội.
Đội săn ma thật vất vả xua tan sương đen đi rồi, bốn phía khôi phục rõ ràng, mọi người tập trung nhìn lại, lại phát hiện không thấy Trang Dịch!
“Trang Dịch!” Lương An cùng Vệ Cẩn xông tới nơi Trang Dịch vừa đứng, tỉ mỉ kiểm tra bốn phía trận pháp cùng cành cây bốn phía, lại phát hiện không có một chút dấu vết.
Ở trong mảnh sương đen vừa rồi, Trang Dịch lại đột nhiên trống rỗng biến mất, ngay cả giãy giụa đấu tranh cũng không có.
Ngay cả mặt kẻ địch cũng không thấy đã mất đi một người quan trọng trong đội ngũ, sắc mặt mọi người trong đội săn ma đều cực kỳ khó coi.
“Rống!” Đúng lúc này, một tiếng mãnh thú gầm nhẹ từ bên cạnh truyền đến.
Mọi người đội săn ma đồng loạt quay đầu, liền thấy Lôi Tu đứng bên cạnh, biểu tình bình tĩnh nhìn bọn họ, xác định mọi người đều đã phục hồi tinh thần khôi phục trạng thái chiến đấu, Lôi Tu xoay người, tiếp nhận vị trí của Trang Dịch, dẫn theo đội săn ma tiếp tục đi về phía trước.
***
Cắt lớn cùng Thấu Sí Điệp không ngừng quay tròn quanh người Trang Dịch tạo thành l*иg phòng ngự, không chỉ có thể ngăn cản ma khí xâm lấn, còn giúp đỡ Trang Dịch thuận lợi đi về phía trước.
Đi khoảng chừng hơn mười phút, Trang Dịch rốt cuộc rời khỏi phạm vi ma khí bao trùm, hắn nhìn bốn phía, hơi nhíu mi.
Cùng một trận pháp, cùng một con đường, cùng một thảm thực vật, nơi Trang Dịch đang đứng lúc này, cùng vị trí hắn phá vỡ trận pháp chứa ma khí vừa rồi, giống nhau như đúc.
Khác biệt duy nhất chính là, sau lưng không có đội săn ma, không có Lôi Tu, thảm thực vật xanh um tươi tốt, lại giống như cây giả, bốn phía rậm rạp um tùm, chỉ có một mình Trang Dịch là sinh vật sống.
Trang Dịch chỉ dừng lại tại chỗ trong chốc lát, sau đó nhấc chân bước đi, lại phá trận một lần nữa.
Lại một luồng ma khí chợt lao ra!
Lần này đây, Trang Dịch đã sớm chuẩn bị, tại chỗ sử dụng ba hệ hồn thú, tử đằng vờn quanh ở giữa không trung tạo thành một vòng tròn đường kính hai mét, ánh sáng màu tím ở trung tâm không ngừng lóe lên, Thấu Sí Điệp cùng cắt lớn lượn quanh, ba hệ hợp nhất thành một tấm chắn, lập tức hoàn toàn cản lại ma khí của dị ma.
Trang Dịch dùng hồn lực điều khiển hồn thú ba hệ, tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Lúc này đây, không có ma khí cản trở, Trang Dịch rốt cuộc bước vào trận pháp hoàn toàn mới. Cảnh tượng bốn phía chợt đổi, so với lúc trước, không gian rộng lớn hơn nhiều, Trang Dịch đứng tại chỗ quét bốn phía một vòng, khi thấy ngoài ba mươi mét có vài người đang dựa dưới gốc cây nghỉ ngơi, biểu tình trên mặt Trang Dịch hơi thay đổi.
“Ai!” Không đợi Trang Dịch đi đến, một nam nhân trong đó đã mở mắt, cảnh giác nhìn Trang Dịch phẫn nộ quát.
Song khi thấy rõ mặt Trang Dịch rồi, trên khuôn mặt ưu nhã của nam nhân hiện lên một tia kinh ngạc cùng cảnh giác: “Trang Dịch? Sao ngươi lại ở đây?!”
Trang Dịch nhìn nam nhân hai giây, chậm rãi nói: “Lâu hiệu phó…”
Lúc này, một nam nhân khác còn tương đối trẻ tuổi xông lên trừng mắt nhìn Trang Dịch nói: “Tại sao ngươi lại ở đây? Quả nhiên ngươi là kẻ phản bội theo dị ma sao?!”
“Ta đương nhiên không phải.” Trang Dịch tỉnh táo nói, nhìn về phía Lâu hiệu phó, “Lúc đó ta đúng là rơi vào trong rừng rậm Ma thú, sau lại bởi vì một chút ngoài ý muốn không thể gặp mặt Tinh Hỏa, không biết vì sao Lâu hiệu phó lại cho rằng ta là người của dị ma?”
“Truyền tống trận.” Lâu hiệu phó nói, “Trang Dịch, ngươi là học sinh Bardon, không phải vạn bất đắc dĩ, tất cả mọi người không muốn nghi ngờ ngươi.”
“Vậy thì tốt.” Trang Dịch thở dài một hơi, nói ra chuyện khi hắn ở Phụ Hồn điện Bardon cùng Chiến Hồn điện, bỏ bớt Lôi Tu Thượng Thanh Vân Lữ tiên sinh không nói đến, chỉ nói việc bản thân trải qua, sau khi nói xong, Trang Dịch yên lặng nhìn người Lâu gia.
Vài người Lâu gia liếc nhau, cuối cùng, một vị trưởng lão tương đối lớn tuổi của Lâu gia đứng ra nói: “Trận pháp bên ngoài có một phần là Lâu gia bố trí, trận pháp dọc đường bị phá, đúng là thủ pháp của ngươi, Trang Dịch, nhìn ở mặt mũi Lôi Tu, lão phu liền tạm thời tin tưởng ngươi một lần, nhưng mà, Lôi Tu đâu.”
Trang Dịch im lặng mấy phút, mới thấp giọng nói: “Có lẽ đã ở trong rừng rậm Ma thú rồi.”
Gclg cùng Lâu hiệu phó liếc nhau, hai người thông qua trận pháp cảm ứng một lần, Lâu hiệu phó nói: “Trận pháp trong rừng rậm Ma thú vốn là Lâu gia bố trí, đáng tiếc dị ma quá mức giảo hoạt, lợi dụng trận pháp của chúng ta, tương kế tựu kế, cách ly gia tộc chúng ta. Lúc trước bởi vì tiêu hao quá nhiều hồn lực, chúng ta phải nghỉ ngơi ở đây, hồn sư trong rừng rậm Ma thú, Lâu gia am hiểu trận pháp nhất, vốn còn vô cùng lo lắng, rất sợ còn chậm một bước thì sẽ có hậu quả không thể dự đoán. Trang Dịch, có ngươi thêm vào, tin tưởng tốc độ phá trận sẽ nhanh chóng hơn!”
“Đa tạ hiệu phó.” Trang Dịch nói, trao đổi với Lâu gia một lát để tìm cách phá trận, quyết định hợp tác với nhau, tìm kiếm những thế gia bị cô lập ra!
Những trận pháp này tuy phức tạp, nhưng dùng một mình Trang Dịch đã có thể không ngừng phá trận, có thêm Lâu gia, càng thêm thế như chẻ tre!
Tưởng gia, Trương gia, Mạc gia, Thượng gia, Vệ gia, Trần gia…
Qua hai ngày, Trang Dịch cùng người nhà Lâu gia hao phí vô số hồn lực, rốt cuộc triệt để đả thông trận pháp, tập hợp với các thế gia khác. So với Lâu gia, ngoại trừ Tưởng gia cũng là tiêu hao hồn lực quá độ ra, thành viên Trương gia Mạc gia đều có vết thương nhẹ không cùng mức độ, Thượng gia tổn thất nặng nề, chỉ còn lại một vị trưởng lão, thế hệ trẻ tài giỏi của Vệ gia cùng Trần gia cũng hy sinh, còn lại đều là cường giả qua tuổi trung niên.
Không khí trên đường ngột ngạt, các thế gia đều im lặng, ai cũng không biết đối phương suy nghĩ cái gì, Trang Dịch cùng đoàn người này, cùng nhau đi về phía trận pháp giam giữ lão sư Bardon.
Bởi vì người nhà Lâu gia nhiều, hồn lực mạnh, trước đó vẫn luôn đều là gclg phụ trách phá trận, lúc này Trang Dịch đột nhiên đưa ra yêu cầu, trưởng lão Lâu gia nhìn Trang Dịch vài giây, chậm rãi nói: “Có thể, nhưng mà, cẩn thận.”
Sáu chữ ngắn ngủi, giống như một cây búa vô hình đặt trên người Trang Dịch, Trang Dịch nở nụ cười một chút giống như không có chuyện gì, đi lên trước nhất, mà các hồn sư Trương gia Mạc gia, lúc này cũng xông lên, đứng sau lưng Trang Dịch, nhìn hắn phá trận.
Hội tụ hồn lực, nối liền ba hệ, khi Trang Dịch thử phá trận, ngạc nhiên phát hiện, hồn sư Bardon ở bên kia vậy mà cũng đang nếm thử.
Hai mặt đang phá giải, tốc độ phá vỡ trận pháp lần này nhanh hơn nhiều so với trước, khoảnh khắc Trang Dịch giơ tay lên xé mở trận pháp kia, chợt, một đợt công kích sắc bén xông thẳng tới trước mặt Trang Dịch!
Trang Dịch con ngươi co rụt lại, bản năng dùng trận pháp chưa hoàn toàn xé mở trên tay cản một chút, vậy mà trận pháp lại hoàn toàn không ngăn được công kích này, thấy nó sắp bắn trúng mình, Trang Dịch đang định dùng hết toàn lực đối kháng, lại chợt phát hiện, sát ý của đòn tấn công này, cũng không phải nhằm vào hắn.
Kiếm quang xẹt qua bên cổ Trang Dịch, sắc bén cắt qua cổ một hồn sư Lâu gia sau lưng Trang Dịch, máu từ cổ phun ra tung tóe, hồn sư Lâu gia kia tử vong tại chỗ!
Mọi người cả kinh, quay đầu nhìn lại, liền thấy một lão nhân già nua đang lạnh lùng nhìn về phía Lâu gia — hiệu trưởng Bardon!
Ở sau lưng hiệu trưởng Bardon, bất ngờ còn đứng Dương chủ nhiệm Thượng Quan lão sư và vân vân, các lão sư tinh anh của học viện Bardon, ánh mắt mọi người nhìn sang, hầu như đều nhất trí với hiệu trưởng Bardon.
“Hiệu trưởng, ngươi làm cái gì vậy.” Trưởng lão Lâu gia thấy thế, nhìn chằm chằm hiệu trưởng Bardon nói, thanh âm nhẹ nhàng, không có nghiến răng nghiến lợi, lại làm người nghe dựng thẳng tóc gáy.
“Dẫn người của Hồn điện tới đây còn chưa đủ, còn muốn đưa cả đám xương già cùng học sinh của chúng ta vào.” Hiệu trưởng Bardon vừa nói, vừa mang theo các lão sư đi tới trước mặt Trang Dịch.
Chẳng biết từ lúc nào, vị trí đứng của các hồn sư đã xảy ra biến hóa rất nhỏ, hồn sư Lâu gia cùng hồn sư Thượng gia kia đứng cùng một chỗ, mà các hồn sư khác, tất cả đều đứng ở cùng một hướng với Trang Dịch và hiệu trưởng Bardon!
Hiệu trưởng Bardon nhìn chằm chằm trưởng lão Lâu gia nói: “Tách chúng ta ra, lợi dụng dị ma từng bước tan ra đả thương, thuận tiện vừa kéo dài thời gian, vừa dẫn nhóm Trang Dịch đến, trưởng lão Lâu gia thực sự là tính toán tốt.”
“Liếc mắt đã bị nhìn thấu, nói rõ kế sách cũng không hay đến đâu.” Trưởng lão Lâu gia khẽ cười, trên gương mặt già nua, trong biểu tình hiền lành trộn lẫn hung ác nham hiểm, trái ngược quỷ dị, làm người nhìn mà phát sợ, “Nhưng mà cũng may, có tác dụng.”
Lâu hiệu phó thấy Trang Dịch đang nhìn mình chằm chằm, mỉm cười với hắn: “Không hổ là người ta liếc mắt liền nhìn trúng, Trang Dịch, ngươi rất ngoài dự đoán của ta, không chỉ có ta, trưởng lão cũng phải khâm phục ngươi. Mặc dù lúc trước khi ngươi năm nhất, ta coi trọng ngươi, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày ngươi sẽ đi đến một bước này.”
Lâu Huyền Uyên nói, vẻ mặt hơi lạnh đi: “Phá hủy toàn bộ kế hoạch của Lâu gia, thực sự là có năng lực, chẳng qua hoàn hảo, ngươi còn nhớ mang đội săn ma tới nơi này chịu chết.”
“Cùng với nói ta đi đến đây tìm cái chết, không bằng nói là đến tìm chân tướng.” Trang Dịch nhìn người Lâu gia, nói, “Tại sao muốn phản bội nhân loại? Lấy địa vị của Lâu gia ở trong nhân loại, cho dù đi nương nhờ dị ma, dị ma nhiều nhất cũng chỉ cho các ngươi thân phận cùng vinh diệu tương đương.”
“Nói như vậy, ngươi đã sớm nghi ngờ chúng ta rồi?” Lâu Huyền Uyên nói.
“Ta vẫn không muốn tin tưởng.” Trang Dịch nói, “Bởi vì ta không nghĩ ra.”
Người Lâu gia nhìn các hồn sư bị thương tàn phế hơn nửa, nhìn những nhân loại cùng Lâu gia nâng đỡ lẫn nhau vượt qua mưa gió nhiều năm như vậy, trưởng lão Lâu gia nói: “Bởi vì dị ma là chúng ta thả ra.”
Tất cả mọi người cứng đờ, Mạc Như Hải hỏi: “Ngươi nói cái gì?”
“Bởi vì dị ma là chúng ta thả ra.” Lâu Huyền Uyên thưởng thức vẻ mặt của bọn họ, lạnh nhạt nói, “Lâu gia hợp tác với dị ma nhiều năm, ngay từ đầu là vì lấy được trận pháp của chúng nó. Chúng ta nhận ra tiềm lực vô hạn của dị ma, liền âm thầm bồi dưỡng chúng nó. Sau này qua mấy đời tiếp xúc với dị ma, tổ tiên Lâu gia phát hiện có hợp tác với dị ma mới có thể xông qua cấp mười, liền muốn khống chế dị ma. Đáng tiếc dị ma dần dần lớn mạnh, có ý thức riêng. Lúc này, dị ma yêu cầu Lâu gia đồng ý giúp chúng nó báo thù, báo thù cho triệu hoán sư.”
Lâu Huyền Uyên nói, như cười như không nhìn Trang Dịch: “Triệu hoán sư thiếu chút nữa bị diệt tộc, hồn sư vốn là thiếu triệu hoán sư một khoản nợ, bị dị ma đi đòi lại cũng là nên, cho nên chúng ta quyết định hợp tác với dị ma.”
“Nói bậy!” Liên quan đến triệu hoán sư, Trang Dịch quát dẹp đường đầu tiên, “Cần gì giả mù sa mưa tìm cho mình cái cớ, cấp mười có thể đạt đến thông qua cố gắng của bản thân, các ngươi lựa chọn hợp tác với dị ma, chẳng khác gì đùa với lửa, bao nhiêu hồn sư hấp thu năng lượng thông qua dị ma, kết cục lại là như thế nào?!”
“Có thể đạt đến cấp mười thông qua bản thân nỗ lực? Trang Dịch, ngươi cho là trên thế giới này có bao nhiêu Lôi Tu?” Lâu Huyền Uyên châm chọc nói, “Lôi Tu có thể đột phá cấp mười, thuần túy là nhờ vận may. Trên thực tế, trước khi dị ma xuất hiện, Lâu gia từng có kế hoạch nghiên cứu thân thể cùng không gian tinh thần của Lôi Tu, tìm biện pháp đột phá cấp mười từ trên người hắn, nếu như có thể mở rộng, cả thế giới nhân loại sẽ cùng nhau trở nên mạnh mẽ, đáng tiếc Lôi Tu rơi vào không gian loạn lưu, làm sao cũng không tìm ra. Rơi vào đường cùng, chúng ta chỉ có thể lựa chọn dị ma.”
“Thì ra lúc trước đánh lén Lôi Tu ở Lôi gia chính là các ngươi…” Vì vậy, Lôi gia bị nghi ngờ thành đồng đảng với dị ma, thế nhưng ai có thể nghĩ tới, hung thủ lại là Lâu gia!
“Nhân loại hợp tác với dị ma có hy vọng phá tan cấp mười lớn hơn, tương lai của thế giới này, là nhân loại và dị ma cùng chung, sinh vật mạnh mẽ nhất trên đại lục chỉ có hợp tác mới có ngày mai, bằng không tự gϊếŧ lẫn nhau, vĩnh viễn cũng không tìm được đỉnh cao. Trang Dịch, ngươi là triệu hoán sư, dị ma là kết quả của triệu hoán sư, năm đó vì sao triệu hoán sư lại nghiên cứu ra dị ma, ta nghĩ ngươi hẳn là càng rõ ràng hơn ta.” Lâu Huyền Uyên nhìn Trang Dịch nói, hắn cực kỳ am hiểu kích động nhân tâm, mấy câu nói ngắn ngủi, đã nhắm thẳng vào thứ trong lòng các hồn sư khát vọng nhất, “Tất cả hồn sư nếm được ngon ngọt từ dị ma, tất cả đều rơi vào trong bẫy rập năng lượng ngọt ngào dị ma mang đến, không một tránh được, Trang Dịch, ngươi là triệu hoán sư, dị ma không thể phụ thể, nhưng có thể đem đến cho ngươi sức mạnh vô hạn, lẽ nào ngươi không muốn sao?”
.