Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 231

Mặc dù Trang Dịch là một hồn sư ba hệ, nhưng bởi vì có thêm thân phận trận pháp sư, làm cho hệ phụ hồn sư này đối với Trang Dịch mà nói, là đặc biệt quan trọng.

Ba Hồn điện, chỉ còn lại Phụ Hồn điện hắn chưa từng đi vào, lúc này được Thượng Quan gia chủ mang vào, đi xuyên qua tầng tầng trận pháp, chín trăm chín mươi chín trận pháp nhanh chóng xẹt qua trước mắt, trận pháp này là đại trận những cường giả trong Phụ Hồn điện bố trí, trải qua trăm nghìn năm, thích hợp với Thận lâu nhất, theo trận pháp bị Thượng Quan gia chủ mở ra, ở trong mắt Trang Dịch, quỹ đạo bố trí trận pháp hoặc nhiều hoặc ít sẽ lộ ra một chút, hắn hầu như là theo bản năng tỉ mỉ nhìn kỹ, có thể nhìn bao nhiêu là bấy nhiêu.

Sau khi đi vào Phụ Hồn điện, hình dạng của Thận lâu hoàn toàn lộ ra, tuân theo tác phong trước sau như một của phụ hồn sư, chỉ cần nhìn Thận lâu, là có thể cảm nhận được ưu nhã cùng cẩn thận từ trong xương của phụ hồn sư.

Thượng Quan gia chủ mang theo mấy người Trang Dịch đi vào, sau đó để Trang Dịch cùng Vệ Cẩn nghỉ ngơi ở một chỗ trước, hắn nói: “Chuyện quá khẩn cấp, không tiếp đón các ngươi thật tốt được, Trang Dịch, ngươi cùng Vệ Cẩn ở trong này nghỉ ngơi một thời gian, ta đi thông báo chuyện này cho vài thế gia lớn trước, sau đó sẽ nói cho ngươi biết quyết định của chúng ta.”

“Được.” Trang Dịch lập tức đáp.

Sau khi Thượng Quan gia chủ đi rồi, Trang Dịch cùng Vệ Cẩn tìm chỗ ngồi xuống, trên bàn đặt bánh ngọt tinh xảo cùng nước trà, làm người nhìn mà thèm.

Nhìn thấy đồ ngon, Trang Dịch phản xạ có điều kiện lập tức nhìn về phía Lôi Tu, tính toán ném cho nó một chút, vừa quay đầu nhìn, lại phát hiện Lôi Tu còn đứng tại chỗ, lúc Trang Dịch nhìn qua, Lôi Tu đang nhìn hắn chằm chằm, thấy Trang Dịch quay đầu lại, Lôi Tu lập tức dời tầm mắt.

Trang Dịch sửng sốt, Lôi Tu mặc Trang Dịch nhìn, chỉ là không chịu quay đầu đối diện hắn.

Trang Dịch nhất thời có chút nghi ngờ, lúc trước phát hiện Lôi Tu có chút kỳ quái, khi đó còn không nghĩ nhiều, hiện tại Lôi Tu biểu hiện rõ ràng như vậy, Trang Dịch nhịn không được bắt đầu nhớ lại mỗi chi tiết vừa xảy ra, nghĩ một chút xem chuyện nào làm Lôi Tu không vui.

Trong khi Trang Dịch trầm tư, Lôi Tu quay đầu làm bộ lơ đãng giật giật móng vuốt, điều chỉnh một chút vị trí thân thể, sau đó nhẹ nhàng vòng vo con mắt, lén lút nhìn thoáng qua Trang Dịch.

Trang Dịch nhìn chằm chằm sàn nhà nghĩ lại, không nhận ra chút động tác nhỏ kia của Lôi Tu.

Lôi Tu thu tầm mắt, kiên nhẫn đứng tại chỗ, giống như đang chờ Trang Dịch lấy lòng nó vậy: lúc trước vì bảo vệ an toàn cho Trang Dịch, nó cố ý ngăn giữa hắn cùng Vệ Cẩn, che chở Trang Dịch, kết quả Trang Dịch vậy mà lại vòng qua nó tình chàng ý thϊếp với Vệ Cẩn, hai người không chỉ thân thiết, thậm chí còn quên nó không còn một mảnh.

Chẳng qua là một cường giả hồn sư có lòng khoan dung, Lôi Tu mặc dù có chút bất mãn Trang Dịch không thức thời, nhưng vẫn đồng ý cho Trang Dịch cơ hội tự kiểm điểm, xin lỗi nó.

Vệ Cẩn bên cạnh cũng phát hiện bất thường giữa Trang Dịch cùng lão hổ, lời vốn muốn nói với Trang Dịch tạm thời bị đè xuống, Vệ Cẩn sán lại gần nói: “Các ngươi cãi nhau à?”

Trang Dịch lập tức lắc đầu: “Không có.”

“Vậy vì sao từ nãy đến giờ nó vẫn không chịu đến gần ngươi?” Vệ Cẩn tò mò nói, “Hay là trưởng thành hiểu chuyện rồi, biết cho chủ nhân không gian tự do riêng để ở chung thoải mái với bạn học đã lâu không gặp, cho nên đàng hoàng đứng xa xa, không vướng chân vướng tay nữa?”

Trang Dịch lập tức nói: “Lôi Tu là bổn mạng thú của ta, chúng ta là một thể, tùy thời tùy chỗ đều ở cùng nhau, nó chính là một phần của ta, làm sao sẽ vướng chân vướng tay.”

Trang Dịch phản xạ có điều kiện nói, nói xong rồi Trang Dịch mới chợt ý thức được mình nói cái gì trước mặt Lôi Tu, tuy rằng mấy ngày nay chung sống với Lôi Tu rất vui vẻ, nhưng mỗi chi tiết khi Lôi Tu chất vấn hắn ở Chiến Hồn điện lúc trước, Trang Dịch đều nhớ rất rõ, hắn có thể cùng Lôi Tu ở chung trong khi cái gì cũng không nói rõ, nhưng một câu vừa rồi… hiển nhiên không ổn.

Hận thời gian không thể đảo ngược quay lại vừa rồi, Trang Dịch hối tiếc không thôi ngậm miệng, sắc mặt có chút lúng túng.

Lôi Tu nghe xong đang đắc ý nên không để ý Trang Dịch ảo não, mà Vệ Cẩn bên cạnh nhìn Trang Dịch thế này, càng kỳ quái, hắn đơn giản nói ra nghi hoặc trong lòng: “Theo ma thú thăng cấp, chỉ số thông minh cũng sẽ cao lên, Trang Dịch, dáng vẻ của các ngươi bây giờ thật sự giống như hai người yêu đang chiến tranh lạnh vậy.”

Trang Dịch Lôi Tu nghe vậy, đều là sửng sốt, Trang Dịch nhịn không được nhìn về phía Lôi Tu, khi nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt của Lôi Tu, trong lòng Trang Dịch thầm lắc đầu, từ vừa rồi đến giờ, giữa hắn và Lôi Tu cũng không xảy ra bất cứ mâu thuẫn nào, chiến tranh lạnh không có nguyên nhân, căn bản không thể vì vậy.

“Nếu như không phải mà nói, vậy chính là hổ con lớn rồi, có nhân cách độc lập, giống như ma thú trưởng thành vậy, không muốn bị gia trưởng quản giáo, cho nên hận không thể cách ngươi càng xa càng tốt, dù cho hồn sư khác dính cùng một chỗ với ngươi, nó cũng không thèm để ý.” Vệ Cẩn nhìn Lôi Tu, cười híp mắt nói, hiển nhiên lời này là cố ý nói cho Lôi Tu nghe.

Lúc trước khi thực lực của Lôi Tu chưa đến cấp bảy, chưa phải ma thú cấp cao cũng đã cực kỳ hiểu tính người, trí tuệ bây giờ có lẽ cũng xấp xỉ nhân loại, Vệ Cẩn vẫn nhớ rõ hình ảnh bản thân vì nằm cùng một chỗ với Trang Dịch, kết quả bị Lôi Tu dùng móng vuốt uy hϊếp, hiện tại thấy cái dáng vẻ giận dỗi này của Lôi Tu, nhịn không được bắt đầu đắc ý.

Lôi Tu lập tức chuyển mắt nhìn Vệ Cẩn, đôi mắt màu đỏ sậm, ánh mắt lạnh lùng, ma thú cấp chín mạnh mẽ, mang theo vài phần uy áp, gần như chỉ chớp mắt đã nghiền ép tinh thần lực của Vệ Cẩn.

Cơ thể Vệ Cẩn run lên một chút, nhíu mày cứng rắn chống lại, sau đó như không có chuyện gì xảy ra quay đầu: “Xem ra ta đoán sai rồi.” Hắn nói như vậy, biểu tình trên mặt lại tuyệt đối không giống lời nói.

Sau đó, Vệ Cẩn dùng cánh tay còn lại gắp một khối bánh ngọt giơ lên trước mặt Trang Dịch: “Thử một lần đồ tốt của Phụ Hồn điện, không chỉ ăn ngon, hơn nữa còn xúc tiến hồn lực khôi phục, Thượng Quan bá bá rất hào phóng đúng không, phòng khách này người bình thường là không vào được, mấy thứ bên trong này, cũng không phải ai cũng có thể được ăn, hiện tại có đồ ngốc mới không ăn, đến, há miệng.”

“Vệ Cẩn, ta tự chăm sóc bản thân được, tự ta có thể ăn.” Động tác nhỏ giữa Vệ Cẩn cùng Lôi Tu Trang Dịch cũng nhìn thấy, nhìn ra được Vệ Cẩn là đang cố ý chọc giận Lôi Tu, Trang Dịch có chút dở khóc dở cười. Chiêu này đối phó Lôi Tu trước kia còn có hiệu quả, nếu là trước đây, Lôi Tu đã sớm xông lên đẩy Vệ Cẩn ra rồi, nhưng Lôi Tu hiện tại không giống Lôi Tu trước đây a.

Hơn nữa hắn cùng Vệ Cẩn chỉ là huynh đệ tốt, trước kia ở Bardon cũng chưa từng có như vậy, huống chi hiện tại.

Vệ Cẩn nhìn mặt Trang Dịch, nhún vai: “Được rồi, ai bảo ta chỉ có một bàn tay, không có biện pháp giữ ngươi đút cho ngươi ăn, không miễn cưỡng ngươi.”

Trang Dịch nhất thời nhăn mày: “Ma khí mà dị ma vương tộc để lại trong người ngươi không phải không thể tẩy sạch, chỉ là dùng thực lực hiện tại của ta, không chắc chắn làm được, nếu như tương lai có thể bước vào cấp chín, có được lãnh vực, hẳn là có thể hoàn toàn loại bỏ ma khí, đến lúc đó nhờ người của Hồn điện chữa trị, tay ngươi là có thể mọc ra một lần nữa.”

Vệ Cẩn nhìn vẻ nghiêm túc của Trang Dịch, ánh mắt ấm áp: “Ta biết, cảm ơn ngươi.”

“Ta không phải đang lừa ngươi, ta nhất định sẽ cố gắng làm được.” Trang Dịch nói.

“Ta tin tưởng ngươi mà, thời gian ba năm ngắn ngủi, ngươi có thể từ cấp không đến cấp tám, cũng nhất định sẽ đến cấp chín.” Vệ Cẩn chớp chớp mắt, “Ta còn tin ngươi sẽ đi vào Hồn điện, trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất của Hồn điện, nhưng mà ngươi có ba hệ, nên đến Hồn điện nào đây, thật là một vấn đề làm người đau đầu.”

Trang Dịch bật cười: “Nghĩ xem làm sao ra ngoài trước rồi hãy nói.”

“Ừ, trước đợi tin tức của các thế gia Phụ Hồn điện, chúng ta ăn bánh ngọt của chúng ta.” Vệ Cẩn nói xong lại quơ quơ tay với Trang Dịch.

Hai lần liên tiếp, Trang Dịch có chút không tiện từ chối, hắn đành phải nhận lấy, ngay khi bánh ngọt sắp rơi vào trong đĩa của Trang Dịch, đột nhiên, một móng vuốt hổ đột nhiên xuất hiện, quét qua khối bánh ngọt kia, ném vào trong cái miệng đang há to.

Thấy Trang Dịch cùng Vệ Cẩn đồng thời nhìn qua, Lôi Tu mặt không chút thay đổi nhìn thẳng bánh ngọt trên bàn, sau đó vung móng vuốt lớn, sử dụng hồn lực vơ vét sạch chúng nó đi, không còn một mống.

“Này, đây chính là cho ta cùng Trang Dịch ăn.” Vệ Cẩn nhìn thấy Lôi Tu rốt cuộc xông lại đây, buồn bực cười nói.

Lôi Tu nhìn Vệ Cẩn giơ tay, không khách khí một vuốt chụp qua, trực tiếp dùng hồn lực cưỡng chế không cho cánh tay kia của Vệ Cẩn cử động nữa, sau đó Lôi Tu ngậm khay đặt bánh ngọt, nhìn Trang Dịch một cái.

Trang Dịch rất cố gắng nhớ lại một chút, từ gặp La Đình Ân đến giờ, hắn cũng không làm chuyện gì làm cho Lôi Tu không vui, duy nhất tương đối khác biệt, đại khái chính là cười nhạo lông vịt trên mũi Lôi Tu.

Cho nên lúc này tiếp thu đến ánh mắt Lôi Tu, cho dù không có khế ước tâm linh, Trang Dịch cũng lập tức hiểu ý, Lôi Tu không thích bị hắn cười, đại khái càng không thích bị mọi người đối đãi như ma thú trước kia.

Cường giả đệ nhất biến thành ma thú, tuy rằng thực lực mạnh lên, nhưng không thể biến lại về hình người, còn bị người coi như ma thú mà trêu chọc, mấy người Vệ Cẩn không biết thân phận chân thật của Lôi Tu, ấn tượng còn dừng lại ở ma thú trước đây trong ký ức, làm như vậy cũng không có gì, nhưng Trang Dịch biết chuyện lại không thể đối với Lôi Tu như vậy, cho dù không nói những chuyện trước kia, Lôi Tu hiện tại chính là vì hắn mới biến thành như vậy a.

“Được rồi Vệ Cẩn, đừng đùa nữa, Lôi Tu không thích như vậy.” Trang Dịch nói xong, đứng dậy đi đến trước mặt Lôi Tu, giúp nó đặt cái khay trong miệng xuống, bánh ngọt xếp chỉnh tề, hắn nghĩ nghĩ muốn nói với Lôi Tu cái gì, nhưng xét thấy Vệ Cẩn đang ở đây, không nói rõ được, vì thế đành phải nhìn Lôi Tu, cố gắng dùng ánh mắt truyền đạt ý của mình.

Lôi Tu mặc cho Trang Dịch làm, không có cảm xúc mâu thuẫn gì.

Trang Dịch thấy thế, nhìn thấy lông trên người Lôi Tu có chút rối loạn, đưa tay sửa sang lại cho nó, lúc này, vành tai Lôi Tu cong cong, chóp đuôi bởi vì sung sướиɠ lặng lẽ cong lên.

Biết đây là động tác nhỏ nào đó của Lôi Tu hình hổ, Trang Dịch càng thêm kiên nhẫn vuốt lông, thẳng đến vuốt ve Lôi Tu thoải mái dễ chịu, sau đó đẩy bánh ngọt đến bên miệng Lôi Tu, để nó vừa cúi đầu là có thể ăn được, Trang Dịch mới trở lại bên cạnh Vệ Cẩn.

Lôi Tu nhìn ra Trang Dịch muốn nói lại thôi, nghĩ đến Trang Dịch rốt cuộc hiểu được khổ tâm của nó, nó cũng không tiếp tục mất tự nhiên lăn qua lăn lại Trang Dịch, khoan hồng độ lượng cho phép Trang Dịch động vào thân thể mình, thấy Trang Dịch muốn quay về chỗ ngồi, Lôi Tu thậm chí còn đi qua theo.

Trang Dịch nhìn cảm xúc lộ ra từ trong mắt Lôi Tu, hiển nhiên là tương đối vừa lòng hành động vừa rồi của Trang Dịch, hắn nghĩ rằng Lôi Tu được tôn trọng, miễn cưỡng bị trấn an, lúc này mới yên tâm lại.

Vệ Cẩn ở bên cạnh nhìn tấm tắc cảm thán: “Được rồi, các ngươi chủ sủng tình thâm, một người ngoài tùy tiện chen vào như ta đây, đáng ghét nhất.”

Trang Dịch cười cười, không nói gì thêm.

Vệ Cẩn không không tiếp tục đùa vớ vẩn, những ngày tiếp theo, Trang Dịch nhất định sẽ ở Hải Lam một thời gian, Vệ Cẩn ở nơi này hơn một năm, tự nhiên lập tức nói cho Trang Dịch biết rất nhiều chuyện của Hải Lam cùng Phụ Hồn điện, giúp cho Trang Dịch có chuẩn bị tâm lý trước.

Trang Dịch cùng Lôi Tu đều cẩn thận lắng nghe, chớp mắt một giờ đã qua, Vệ Cẩn nói khát nước uống một ngụm, nhìn Trang Dịch nói: “Chuyện bên này không sai biệt lắm chính là vậy, còn ngươi? Lúc trước không phải đến học viện Ellen sao, nghe nói tây bắc là nơi dị ma tấn công đầu tiên, ngươi thành công về tới Bardon, tình huống của tây bắc có tốt hơn Hải Lam không?”

Trang Dịch lắc lắc đầu: “Không, ba Hồn điện, tuy rằng Chiến Hồn điện giữ được sức chiến đấu mạnh nhất trong ba Hồn điện… Chẳng qua theo ta thấy, bảo tồn đầy đủ nhất lại là Phụ Hồn điện.”

Trang Dịch nói xong, nói ngắn gọn một loạt chuyện hắn gặp được sau khi đến Ellen.

Vệ Cẩn nghe vậy, nhịn không được thở dài nói: “Vốn cho rằng trải nghiệm của ta ở Hải Lam bên này đã đủ phong phú, không ngờ ngươi còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn ta cả trăm lần. Chẳng trách cả ba hệ của ngươi có thể thăng lên cấp tám trong thời gian ngắn như vậy, ma thú thậm chí còn thành cấp chín…”

Cảm thán một lát, Vệ Cẩn đột nhiên hỏi: “Ngự Hồn điện thắng thảm, vậy tình huống hiện tại của Vệ gia thế nào?”

Nên nói luôn phải nói, Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn vài giây, sau đó lấy tín vật trưởng lão Vệ gia từng cho Trang Dịch từ trong không gian ra.

“Đây là… trưởng lão?!” Vệ Cẩn vừa mừng vừa sợ, “Có thể nhận được đồ của trưởng lão, xem ra ngươi thành ân nhân của Vệ gia chúng ta, Trang Dịch, trưởng lão biết ngươi là bạn học của ta không?”

“Lúc ấy không biết, sau này ở Chiến Hồn điện đã biết.” Trang Dịch nói.

“Ha ha, mọi người nhất định cực kỳ ngạc nhiên, trong tụ hội của thế gia lúc năm hai, Tưởng Tuyên từng cố ý bôi đen ngươi, bởi vì chuyện này ta còn ồn ào với hắn bao nhiêu lần, lúc ấy gia tộc đã có người nói với ta, đừng vì một người ngoài mà xích mích với Tưởng Tuyên.” Khóe môi Vệ Cẩn không ngừng cong lên, hồn sư ngày càng trưởng thành này, ở trước mặt huynh đệ tốt, khi nói đến người thân của mình, lại trở lại thành thiếu niên quý tộc vẻ mặt phấn chấn hơn một năm trước kia, “Hiện tại biết sự lợi hại của ngươi rồi chứ.”

Năm thứ hai chính là thời gian Tưởng Tuyên tạm nghỉ học, Trang Dịch không ngờ trước đây Vệ Cẩn còn ở sau lưng thay hắn công khai lên án Tưởng Tuyên, mà chuyện này cho đến bây giờ Vệ Cẩn đều chưa từng nói với Trang Dịch.

Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn, hạ quyết tâm, hắn nói: “Vệ Cẩn, có chuyện ta muốn nói cho ngươi. Lúc ở Ngự Hồn điện chống lại dị ma, ta gặp ——”

Trang Dịch còn chưa nói xong, đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Trang Dịch Lôi Tu cùng Vệ Cẩn ngẩng đầu nhìn, Thượng Quan gia chủ cùng vài vị hồn sư khác, lúc này đã đứng ngoài cửa.

Cùng lúc khi Trang Dịch nhìn thấy bọn họ, vài vị hồn sư này cũng liếc mắt một cái liền nhìn thấy tín vật của trưởng lão Vệ gia Trang Dịch cầm trong tay.

Những hồn sư này đều là nhân vật quan trọng trong Phụ Hồn điện, từng không chỉ một lần giao tiếp với Ngự Hồn điện, thứ của ba trưởng lão đứng đầu Ngự Hồn điện, tự nhiên tất cả mọi người đều nhận ra.

Chỉ nghe Thượng Quan gia chủ nói đến chuyện Trang Dịch được Chiến Hồn điện coi trọng, lúc này nhìn thấy quan hệ giữa Trang Dịch cùng Ngự Hồn điện dường như cũng không phải ít, vài vị hồn sư vốn đã chuẩn bị xong rất nhiều câu hỏi, cũng theo tín vật này mà bớt đi.

Trang Dịch cùng Vệ Cẩn lập tức đứng lên, Vệ Cẩn chào từng hồn sư trong nhóm, Trang Dịch cũng theo hắn cúi đầu cung kính nói: “Gặp qua các vị trưởng lão.”

Trưởng lão Tiêu gia đứng đầu các trưởng lão của Phụ Hồn điện lập tức nói: “Không cần đa lễ, Trang Dịch, vị này chính là gia chủ hiện tại của Âu gia, chuyện của ngươi Thượng Quan đã nói qua với chúng ta, mọi người cũng thảo luận ra một kết quả. Đột phá vòng vây của dị ma gấp rút, cái khác lão phu cũng không nói nhiều, gia chủ Âu gia đồng ý cho ngươi đi xem ma thú kia một chút, chẳng qua đột phá trận pháp rất nguy hiểm, cần tự ngươi gánh vác, mà có thể nhìn thấy cái gì, phải xem chính ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”

Trang Dịch lập tức nói: “Đa tạ các vị trưởng lão, đa tạ gia chủ Âu gia.”

“Không cần khách khí, đó vốn là triệu hoán thú của triệu hoán sư, nếu như ngươi có thể phá giải, đối với đại kế đối kháng dị ma tiếp theo, cũng sẽ vô cùng có ích, hy vọng ngươi sẽ không để cho chúng ta thất vọng.” Gia chủ Âu gia là một nam nhân trung niên nhìn qua có chút âm trầm, Trang Dịch chú ý tới mặt gia chủ Âu gia bị trận pháp thay đổi, cách thức thô ráp hơn trận pháp sửa mặt Trang Dịch học một chút, cho nên Trang Dịch liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Nhưng trận pháp trên mặt gia chủ Âu gia chỉ dùng để hơi điều chỉnh một chút ngũ quan, hoặc là nói điều chỉnh một chút màu da, thường thường chỉ có nữ tính mới sẽ phí sức đi điều chỉnh những thứ này, không ngờ gia chủ Âu gia cũng dùng.

Đối với điểm này, Trang Dịch có chút ngạc nhiên, nhưng tầm mắt cũng không dừng lại trên mặt gia chủ Âu gia bao lâu, nghe lời gia chủ Âu gia nói, Trang Dịch gật đầu: “Ta sẽ lượng sức mà đi.”

Sau đó, vài vị trưởng lão Phụ Hồn điện lại trở về tầng cao trên Thận lâu, mà Trang Dịch cùng Lôi Tu thì cùng gia chủ Âu gia đi đến nơi giam giữ bổn mạng thú của triệu hoán sư, mãi cho đến khi Trang Dịch nghiên cứu xong trận pháp, mới trở vệ thảo luận chuyện phá vây với trưởng lão Phụ Hồn điện.

Năm giờ sau, gia chủ Âu gia dừng lại ngoài trận pháp, mà Trang Dịch cùng Lôi Tu, cùng bước chân vào không gian độc lập cất giấu ma thú cùng trận pháp.

Lôi Tu miệng ngại thể chính nha~