Theo Mạc Vi An mang theo Trang Dịch cùng Lôi Tu lên lầu, Trang Dịch mới phát hiện, tổng cứ điểm hội phòng ma này tuy rằng nhìn qua bên ngoài vô cùng đơn sơ bình thường, đi vào bên trong lại phát hiện có càn khôn khác, mơ hồ có dao động trận pháp chôn ở bốn phía, mỗi cách một đoạn lại có hồn sư canh gác, toàn cứ điểm tầng tầng phòng vệ, thoạt nhìn phòng thủ cực kỳ chặt chẽ.
Mạc Vi An vừa mang theo Trang Dịch cùng Lôi Tu đi thăm vừa trêu chọc trời nam đất bắc, chỉ là không nói vấn đề chính, hai vị hội phó đi theo phía sau ngẫu nhiên chen vào nói muốn đổi hướng làm cho Trang Dịch cùng Lôi Tu ngồi xuống hảo hảo nói chuyện, cố tình không nói được 5 câu đề tài đã bị Mạc Vi An kéo chạy mất.
Hai vị hội phó không nói qua được Mạc Vi An, phát tác tại chỗ lại không tốt, biểu tình trên mặt có vẻ không dễ nhìn.
Trang Dịch cùng Lôi Tu nhìn những tình hình này trong mắt, cũng là bất động thanh sắc, tài ăn nói của Mạc Vi An rất tốt, cho dù dưới tình huống như vậy, vẫn như trước điều tiết không khí cực kỳ thoải mái, Trang Dịch cùng Lôi Tu chỉ cần phụ trách cùng đáp lại là được rồi, thuận đường cẩn thận quan sát thực lực hồn sư bốn phía.
Chớp mắt một giờ lại lắc lư đi qua, mặt hai vị hội phó ngày càng đen, dù sao bọn họ cũng là hồn sư cấp bảy, lại còn là hội phó hội phòng ma, nếu không phải nể mặt Lôi Tu thực lực mạnh mẽ, nhất định không thể tiêu phí nhiều thời gian đi mượn sức người như vậy, thấy không chỉ có Mạc Vi An không thức thời, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không có bỏ qua Mạc Vi An mà phối hợp ý tứ của bọn họ, cuối cùng hai người quyết định không lãng phí thời gian nữa, phất tay áo rời đi.
Trước khi đi, một vị hội phó trong đó nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu nói: “Đúng rồi, còn quên cảm ơn hai vị ngày hôm qua đã cứu mấy hồn sư của hội phòng ma, không chỉ giữ gìn thực lực hội phòng ma, tránh cho hồn sư bỏ mình, hơn nữa trong đó có một hồn sư còn là đệ đệ của tại hạ, Hồ Khôn cố ý nhờ ta bày tỏ sự cảm kích với hai vị. Hai vị cứu mạng Hồ Khôn, tương đương với đã cứu Hồ Bằng ta, nếu có gì cần giúp đỡ, hoan nghênh tùy thời tới tìm ta, cho dù không có việc gì, có rảnh tới tìm ta tâm sự đây đó tăng tiến cảm tình lẫn nhau một chút, Hồ Bằng nhất định tùy thời phụng bồi.”
Trang Dịch nhớ tới hồn sư thanh âm khàn khàn ngày hôm qua, lại nhìn dáng vẻ vị hội phó Hồ Bằng này, lớn lên nhưng hoàn toàn không giống Hồ Khôn a. Nhưng mà nếu Hồ Bằng đã nói như vậy, Trang Dịch lập tức cười đáp lại, sau đó nhìn theo hai vị hội phó rời đi.
Mạc Vi An thấy hai người kia cuối cùng cũng thức thời rời đi, thẳng đến khi cảm ứng được bọn họ đã ra khỏi phạm vi nhất định, Mạc Vi An nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, nói: “Hai vị đi dạo lâu như vậy chắc hẳn cũng mệt mỏi,không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống?”
“Nghe hội trưởng sắp xếp là được.” Trang Dịch nói.
Mạc Vi An làm cho hồn sư đi theo bốn phía đều tạm thời rời đi, sau đó mang theo Trang Dịch cùng Lôi Tu vào một gian phòng, bên trong có bàn ghế đặt chỉnh tề, nhìn ra được là nơi bình thường dùng để họp, vách tường bốn phía đều được vẽ trận pháp lên, mặc dù trong mắt Trang Dịch, trận pháp có chút trúc trắc đơn giản, nhưng mà dùng được cũng là không tệ, trận pháp này không có năng lực phòng ngự gì, chỉ là dùng để ngăn cách âm thanh, cùng với một khi có hồn sư đến gần liền lập tức cảnh báo.
Sau khi Mạc Vi An mời Trang Dịch cùng Lôi Tu ngồi xuống, tự mình đổ cho bọn họ một chén trà, sau đó lấy ra bản đồ cuốn, đặt ở trên bàn.
Trang Dịch nhìn thoáng qua tấm bản đồ kia, tuy rằng hắn cùng Lôi Tu đã xem không ít sách đặt trong phòng mà Lương An sắp xếp cho mình, nhưng bên trong tất cả đều là miêu tả bằng chữ, bản đồ đều dựa vào bọn họ trống rỗng tưởng tượng ra, Mạc Vi An là thủ lĩnh hội phòng ma, tư liệu nắm trong tay tất nhiên nhiều hơn so với Trang Dịch cùng Lôi Tu nhiều, lúc này hai vị hội phó không ở, xem tư thế này của Mạc Vi An, sợ là muốn diễn từ từ.
Trang Dịch nghiêm chỉnh đợi, mà Lôi Tu ngồi ở bên cạnh Trang Dịch, trên mặt thủy chung đều vẫn duy trì mặt than, phối hợp thực lực của hắn, cao thâm khó dò, ai cũng không nhìn thấu hắn suy nghĩ cái gì.
Mạc Vi An ngồi ở mặt đối diện Trang Dịch cùng Lôi Tu, tuy rằng khóe môi lộ vẻ cười, thần tình trong mắt lại cực kỳ nghiêm túc, hắn nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu nói: “Nếu hôm nay hai vị đã đến hội phòng ma, đó là lực chọn hợp tác cùng hội phòng ma, cùng nhau đột phá vòng vây, cho nên đại thể thì mục đích của chúng ta là giống nhau, nhưng mà, tình huống trong hội phòng ma tương đối phức tạp, tình hình vừa rồi hai vị cũng thấy, nói vậy cũng đoán được không ít. Tuy rằng hội phòng ma là một chỉnh thể, nhưng lại bị chia làm hai phái, một phái lấy ra là chủ, mà phái còn lại là hai vị hội phó đi đầu.
Thực lực của hai vị hội phó ở trong hội gần với ta, đều là hồn sư cấp bảy trung giai, hồn sư cấp cao trong hội phòng ma hiện giờ, không bao gồm ta cùng hội phó, tổng cộng có 8 người, trong đó có 3 người nghiêng về phía hội phó, 3 người nghiêng về phía ta, 2 người lựa chọn trung lập, hồn sư cấp trung tổng cộng trăm người, cơ bản là ta cùng hội phó mỗi bên nắm trong tay một nửa, về phần hồn sư cấp thấp, ngược lại lại phần lớn đều nghe lệnh ta… Ở trong này, ta chính thức tự giới thiệu một chút, Mạc Vi An, chiến hồn sư cấp bảy đỉnh phong, sinh ra trong thế gia chiến hồn sư Mạc gia, tốt nghiệp học viện Bardon, xem như một công tử ca chơi bời lêu lổng, mấy tháng trước nghe nói giải thi đấu hồn sư, cho nên đặc biệt từ trung bộ đại lục đến, kết quả không ngờ không xem được giải thi đấu hồn sư, ngược lại bị nhốt ở thành Huệ Xương này.”
Hồn sư cấp cao tính cả Mạc Vi An cùng hội phó, vậy mà chỉ có 11 người, so với Lương An nói cho Trang Dịch thiếu mất một nửa, tuy rằng hồn sư cấp trung cùng hồn sư cấp thấp ngược lại không ít, lại khiến Trang Dịch không thể không chú ý. Là tin tức của Lương An sai lầm, hay là hội phòng ma cố ý giấu diếm với bên ngoài? Hoặc là, trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?
Thấy Mạc Vi An cúi đầu nhấp một ngụm trà, tạm thời không nói gì, Trang Dịch lập tức thức thời nói: “Lôi Y, hồn sư hai hệ cấp sáu, Lôi Hổ, chiến hồn sư cấp bảy hạ giai. Chúng ta tham gia giải thi đấu hồn sư hơn một tháng trước, bất hạnh rơi xuống từ vách núi ở thành Thái Khang, chẳng qua may mắn không chỉ không ngã chết, ngược lại còn đi ra từ Liệt cốc, sau khi đi ra vừa vặn gặp được một đội ngũ hồn sư đang gặp nguy hiểm, liền thuận tay cứu…”
Mạc Vi An gật gật đầu, nhẹ nhàng buông chén trà, mỉm cười này nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Hai vị quan tâm có thừa với phụ hồn sư tên Lương An kia, hơn nữa nguyện ý ở chung với những hồn sư cấp thấp bên cạnh Lương An, mặc dù trước hôm nay chưa từng tiếp xúc với hai vị, nhưng mà chỉ căn cứ điểm này đã có thể nhìn ra thái độ của hai vị đối với hồn sư cấp thấp, đây cũng là một trong những nguyên nhân hôm nay ta ngồi ở nơi này cố ý mời chào hai vị.”
Trang Dịch nhướn mày: “Nga, chỉ giáo cho?”
Mạc Vi An yên lặng hai giây, chậm rãi nói: “Lúc trước khi thành Huệ Xương mới bị sương mù bao vây, người thường trong hành tử vong với quy mô lớn, ta dẫn theo mọi người định xông ra, lại bị đám sinh vật quỷ dị bên ngoài ngăn cản, đúng rồi, chúng ta gọi những thứ đó là dị ma. Sau khi bị dị ma cản trở, rơi vào đường cùng, ta phát tín hiệu xin giúp đỡ về gia tộc, hơn nữa mang người lui lại đến nội thành, vừa tránh né ôn dịch, cũng lợi dụng trận pháp trên tường thành ngăn cản dị ma tập kích, đồng thời chờ đợi tiếp viện, đáng tiếc đã mấy chục ngày vẫn chưa thu được tin tức gì, không chỉ có như thế, hội phòng ma cũng rơi vào hoàn cảnh khó khăn trước nay chưa từng có.
Lúc vừa mới đi vào thành, khi hội phòng ma vừa mới xây dựng, hồn sư cấp cao không tính ta cùng hai vị hội phó, tổng cộng có 17 người, hồn sư cấp trung gần 300 người, hồn sư cấp thấp càng nhiều không đếm xuể, bởi vì lúc trước dị ma thả khói độc độc chết bình dân, một số hồn sư cấp thấp cũng trúng độc, nhưng không tử vong ngay lập tức, cũng đi theo vào, cùng với phong tỏa nội thành, thức ăn khan hiếm, phụ hồn sư hệ chữa trị khuyết thiếu, cuối cùng chúng ta áp dụng chế độ, sẽ căn cứ sắp xếp của hội phòng ma, phái các hồn sư cấp bậc khác nhau tạo thành tiểu đội săn bắn ma thú, dù là hồn sư trúng độc cũng phải tham dự, nếu không sẽ không có thức ăn, thế nhưng đúng lúc đó, ta cùng hội phó xuất hiện khác biệt.
Không biết các ngươi có nghe qua chưa, hồn sư cấp cao có thể hấp thu thực lực của hồn sư cấp thấp, tăng thực lực của mình lên trong thời gian ngắn…”
Trang Dịch nghe vậy, đồng tử chợt co rụt lại.
Một trong những nguyên nhân dị ma có thể xâm chiếm Tây Bắc theo quy mô lớn mà đời trước hắn nghe được, chính là hồn sư cấp cao hấp thu thực lực của hồn sư cấp thấp, làm cho dị ma có cơ hội lợi dụng, thoải mái mà phụ trên người hồn sư cấp cao!
Chẳng lẽ… Chuyện này lại bắt đầu từ thành Huệ Xương?
Mạc Vi An thấy Trang Dịch biến sắc, hiểu Trang Dịch có lẽ đã nghe nói chuyện này, hắn chậm rãi nói: “Hồn sư trúng độc tham gia săn bắn, không một người có thể an toàn trở về, hội phó bọn họ cho rằng, nếu những hồn sư cấp thấp này đều phải chết, dứt khoát hấp thu hồn lực của bọn họ, lại dùng làm mồi nhử, đạt tới mục đích vật tẫn kỳ dùng(1), vừa tăng cường hồn lực hồn sư cấp cao, vừa không để những hồn sư cấp thấp này không công mà chết…”
“Sau đó thì sao?’ Trang Dịch hỏi.
“Chuyện này ta không thông qua, nhưng lại có người bí mật kích động lòng người, hơn nữa có người đi làm. Muốn hấp thu sức mạnh của hồn sư cấp thấp, chỉ có hồn sư cấp cao mới có thể làm được, tới tham gia giải thi đấu hồn sư có đủ mọi loại người, trong đó có không ít đệ kẻ liều mạng, không thích bị hội phòng ma sai khiến, cho rằng tăng thực lực lên mới là quan trọng nhất, bọn họ là nhóm đầu tiên xuống tay sau lưng, mà cố tình, trong nhóm hồn sư trúng độc kia, có mấy người kỳ thật là dị ma ẩn ở bên trong ngụy trang thành, cuối cùng làm cho hồn sư cấp cao dễ dàng bị phụ thể… Vì gϊếŧ chết bọn họ, hội phòng ma phải trả cái giá thật lớn, đến khi chuyện này kết thúc, hồn sư cấp cao trong hội phòng ma đã chết 9 người, hồn sư cấp trung hy sinh hơn 50, làm cho thực lực tổng thể hiện tại của hội phòng ma giảm xuống, đồng thời người chết đại bộ phận là người của ta, hồn sư trong tay giảm bớt, uy tín của hội trưởng ta đây cũng dần dần yếu đi… Chúng ta bị nhốt trong nội thành, vì sinh tồn, như trước phải săn bắn thức ăn, mỗi ngày đều có hồn sư cấp thấp tử vong, ý tưởng hấp thu hồn lực của hồn sư cấp thấp lại lần nữa nảy sinh trong hội phòng ma, thậm chí hội phó còn nghĩ biện pháp làm cho hồn sư cấp trung cũng có thể hấp thu hồn lực, hơn nữa đưa ra hấp thu hồn lực của hồn sư cấp thấp khỏe mạnh, như vậy thì sẽ không có gì ngoài ý muốn xảy ra, cũng vì vậy mà hội phòng ma bị chia làm hai phái.”
Trang Dịch chợt nhớ tới lời Vương Hàn nói, biện pháp tăng hồn lực rất nhanh, thì ra chính là cái này!
Đầu óc Trang Dịch nhanh chóng vận chuyển, căn cứ lời Mạc Vi An nói có thể rõ ràng thấy được, hai phái bị phân ra trong hội phòng ma hiện tại chính là thế lực ngang nhau, Mạc Vi An không làm gì được hội phó, hội phó cũng không dao động được vị trí hội trưởng của Mạc Vi An, nhưng cố tình đúng lúc này, Trang Dịch cùng Lôi Tu đến.
Thực lực hồn sư cấp sáu của Trang Dịch có lẽ bọn họ không nhất định sẽ đặt trong mắt, nhưng Lôi Tu lại không giống.
Tám hồn sư cấp cao của hội phòng ma hiện tại, trừ hai người trung lập ra, Mạc Vi An cùng hội phó, mỗi người chiếm một nửa, một khi Lôi Tu đứng về bên nào, thực lực của hai phái sinh ra khoảng cách, chỉ sợ sẽ dẫn đến hậu quả thành chuỗi giống như quân bài domino, thậm chí hai hồn sư trung lập kia cũng sẽ thay đổi chủ ý.
Khó trách hôm nay bất luận hội phó hay Mạc Vi An đều hạ thấp thái độ đến mời chào người.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Trang Dịch không chỉ không vui vẻ, ngược lại cực kỳ tức giận thất vọng, đã đến lúc nào rồi mà bọn họ còn thời gian ở bên trong nội chiến!
Dị ma vây quanh bên ngoài, người trong thành lại ăn không đủ no, đám Lương An kia thì mỗi ngày buồn phiền vì cuộc sống cùng nâng cao thực lực, kết quả đám hồn sư cấp cao này quả thực là ăn no không có việc gì làm, không nghĩ thống nhất đối phó dị ma, ngược lại ngắm họng súng về người một nhà!
Trang Dịch càng nghĩ càng giận, Mạc Vi An giỏi sát ngôn quan sắc(2), thấy dáng vẻ Trang Dịch có chút không đúng, hắn chậm rãi nói: “Nói chuyện này cho các ngươi là vì hy vọng các ngươi có thể nhanh chóng quyết định. Bất luận hai người các ngươi đầu nhập vào phái nào, đều thúc đẩy một phe trong hội phòng ma cường thế hơn, hơn nữa cuối cùng thống nhất cấp cao. Chỉ có xử lý mọi chuyện trong hội phòng ma rõ ràng trước, chúng ta mới có thể đột phá vòng vây dị ma, một lần nữa đạt được tự do.”
Trang Dịch liếc mắt nhìn Mạc Vi An một cái, không nói gì nữa, ngược lại rơi vào trầm mặc.
Mạc Vi An cũng không gấp, hắn nhìn người rất chuẩn, tuy Lôi Hổ kia thực lực mạnh mẽ, không đoán bắt ra tâm tư, nhưng mà tôn trọng với Lôi Y kia lại rất rõ ràng, trong đối thoại vừa rồi, tất cả đều là Lôi Y nói, Lôi Hổ căn bản không lên tiếng, nói rõ quyết định của Lôi Y chính là quyết định của Lôi Hổ. Mà Lôi Y này, tuy Mạc Vi An không biết, nhưng lấy trực giác của hắn phán đoán, Lôi Y tuyệt đối sẽ gia nhập trận doanh của hắn.
Thật lâu sau, Trang Dịch nói: “Nếu chúng ta lựa chọn đi theo ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?”
Mạc Vi An mím môi cười, hắn đứng lên, nâng tay nhẹ đẩy, bản đồ trên bàn nhanh chóng trải ra, toàn cảnh thành Huệ Xương cùng với thành thị ở bên cạnh đều được bày ra, Trang Dịch cùng Lôi Tu đứng dậy nhìn mũi tên đỏ đỏ xanh xanh bên trên, sau một lát, Mạc Vi An đưa ngón tay, chỉ theo một con đường trong đó rồi dần dần vẽ ra, thấp giọng nói: “Nội thành thành Huệ Xương thông với Liệt cốc, ngoại thành liền với Thần tích chi tường, bên cạnh giáp hai thành thị lớn, trừ cái đó ra, muốn tới Ngự Hồn điện nằm ở Tây Bắc, hai con đường quan trọng nhất, một trong số đó chính là đường qua thành Huệ Xương,”
Trên bản đồ thành Huệ Xương, con đường thẳng tắp bên trong thành kia, cùng đường liên tiếp với hai thành thị giao nhau, hình thành một hình chữ thập, thành Huệ Xương, chính là ở trung tâm chữ nhất trên chữ thập này, mà Ngự Hồn điện nằm ở Tây Bắc, phải đi qua chữ thập này mới có thể tới!
Thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu đều hiểu được tầm quan trọng của thành Huệ Xương với Ngự Hồn điện, Mạc Vi An chậm rãi nói: “Thành Huệ Xương sẽ bị chiếm giữ trong thời gian ngắn như vậy, có liên quan đến khói độc màu đen bên ngoài, khói độc kia là do dị ma rất mạnh phóng ra, bởi vì phạm vi bao trùm rộng, cho nên khói độc kia chỉ có tác dụng với người thường cùng hồn sư cấp một, trong vòng vài ngày ngắn ngủi đã độc chết không ít người, cũng vì trong dị ma có cường giả siêu cấp, lúc trước chúng ta nhiều hồn sư cấp cao như vậy cùng vài hồn sư cấp trung liên hợp lại, lại vẫn chó nhà có tang như thường, liên tiếp bại lui… Ta vốn tưởng rằng sau khi lui vào nội thành, trong thời gian ngắn dị ma nhất định sẽ tấn công hàng loạt, cho nên mới tổ chức hội phòng ma, kết quả chúng nó lại cũng không làm như vậy, sau khi hạ độc hồn sư cấp thấp làm quẩn chân chúng ta, dị ma chỉ vây chúng ta ở bên trong, mở mắt nhìn chúng ta tự gϊếŧ lẫn nhau, nội chiến, cuối cùng hồn sư cấp thấp ngày càng ít, hồn sư cấp cao cũng càng ngày càng mạnh…”
Lời Mạc Vi An nói làm cho Trang Dịch nghe mà hết hồn hết vía, nghe hắn vừa nói như vậy, hồn sư trong thành Huệ Xương giống như thức ăn dự trữ bị dị ma nhốt lại nuôi vậy!
Cẩn thận suy nghĩ một chút, dị ma thả khói độc, độc chết cả người bình thường và hồn sư cấp thấp, có thể thấy dị ma cũng không quan tâm sông chết của hồn sư cấp thấp. Rõ ràng cường giả dị ma có thể bắt trọn ổ hồn sư, lại cố ý nương tay, để cho các hồn sư trốn vào nội thành, điều này làm cho Trang Dịch nghĩ tới nhân loại nuôi tôm nuôi cá, nuôi nhốt tôm cá ở dưới hồ nước, nhìn cá bé ăn tôm, cá lớn lại nuốt cá bé, chờ khi nuôi cá lớn đến trắng trẻo béo mập, là có thể bắt lên làm thịt!
Vẻ mặt Lôi Tu cũng chậm rãi nghiêm túc lên, hắn nhìn chằm chằm bản đồ, lông mi hơi hơi nhăn lại, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở trên Ngự Hồn điện.
Mạc Vi An nhìn vẻ mặt hai người, tiếp tục nói: “Xem ra các ngươi cũng nghĩ tới, ta hoài nghi dị ma cản trở chúng ta ở trong này, cũng không phải muốn gϊếŧ chúng ta, mà là muốn chiếm lấy con đường ngoài thành Huệ Xương này, chặn đường đi thông Ngự Hồn điện, chặn tiếp viện của nhân loại cho Ngự Hồn điện, mục tiêu cuối cùng của bọn chúng là chiếm được Ngự Hồn điện, mà chúng ta, chính là đồ ăn dự trữ bị chúng xua đuổi vào trong chuồng, bây giờ còn thuộc về trạng thái được nuôi dưỡng, một khi nuôi tốt lắm, khi có nhu cầu cần, chúng ta một người cũng không chạy thoát.
Mà trong khoảng thời gian này chính là thời kỳ duy nhất chúng ta có thể chạy ra. Ta đã quan sát, so với lúc mới bắt đầu, sương đen bên ngoài thành mỏng và nhạt hơn rất nhiều, vì xác nhận suy đoán của ta, ta hy sinh hai hồn sư cấp trung giả vờ phản bội hội phòng ma một mình chạy ra, căn cứ tin tức truyền lại trước khi bọn họ chết, chứng minh cường giả dị ma đã rời đi, sương đen bên ngoài hiện tại là do một số dị ma nhỏ duy trì, đồng thời, so sánh với lúc đầu, dị ma vây quanh bên ngoài cũng càng ngày càng ít, có thể thấy bọn chúng trông coi chúng ta đã lơi lỏng rất nhiều, hoặc là, bọn chúng đã bắt đầu giao chiến với Ngự Hồn điện, phân tán binh lực…”
Nói đến đây, Mạc Vi An nhẹ nhàng cười: “Căn cứ suy đoán của ta cùng vài hồn sư, chiến đấu giữa dị ma cùng Ngự Hồn điện còn kém một chút, chờ đến khi bọn họ chiến đấu gay cấn, dị ma không rảnh bận tâm chúng ta, mới là thời cơ tốt nhất cho chúng ta xông ra! Mà hiện tại, ta phải thừa dịp lúc này chỉnh đốn hội phòng ma cho tốt, các ngươi tới vào thời điểm đặc biệt, nếu có các ngươi gia nhập, ta tin khó khăn khi chỉnh đốn hội phòng ma sẽ giảm nhỏ rất nhiều.”
“Kế hoạch rất tốt.” Trang Dịch không thể không nói, Mạc Vi An cẩn thận tỉ mỉ, lại có cũng đủ kiên nhẫn, ít nhất từ bên ngoài nhìn vào, kế hoạch này không có vấn đề rất lớn, “Xung đột về mặt thời gian ngươi có thể điều khiển sao?”
“Một tháng.” Mạc Vi An nói, “Chỉnh đốn hội phòng ma, thừa dịp dị ma suy yếu nhất, xông ra khỏi thành Huệ Xương.”
“Một tháng…” Trang Dịch thấp giọng lẩm bẩm, nâng mi nhìn chằm chằm Mạc Vi An nói, “Hiện tại mỗi ngày đều có hồn sư cấp thấp tử vong, nếu ta đoán không nhầm mà nói, hai vị phó hội cũng đã sớm bắt đầu sai khiến người dưới hấp thu thực lực hồn sư cấp thấp… Thời gian một tháng trôi qua, không chỉ có thực lực hội phó liên tục tăng trưởng, hồn sư cấp thấp chỉ sợ cũng không còn lại bao nhiêu. Mà trong quá trình phá vây thành Huệ Xương này, nếu dị ma giống như ngươi đoán vậy, hồn sư cấp trung nhất định sẽ tổn thương lớn nhất, kỳ thật đến cuối cùng có thể gϊếŧ ra vòng vây trùng điệp đại khái cũng chỉ có ít ỏi mấy người, trong đó phần lớn là hồn sư cấp cao đúng không.”
Nụ cười trên mặt Mạc Vi An ngưng lại.
Trang Dịch nhìn chằm chằm Mạc Vi An, ánh mắt càng thêm sắc bén: “Hội trưởng, ngươi lấy hồn sư cấp thấp làm ưu thế hấp dẫn chúng ta, nhưng mà nghe kế hoạch của ngươi, lại cũng không để hồn sư cấp thấp trong lòng, tuy rằng kế hoạch tốt đẹp, nhưng mà tử vong cùng máu tươi trong quá trình đó, ta cũng không thể chấp nhận. Mục đích cuối cùng của tất cả những việc ngươi làm, chỉ là vì bản thân chạy ra mà thôi, thật có lỗi, ngươi như vậy không thể nào làm cho ta tin tưởng, phải biết rằng, ta cũng chỉ là hồn sư cấp trung mà thôi.”
Lời Trang Dịch nói làm cho Mạc Vi An hoàn toàn ngây người, hắn há miệng thở dốc nói: “Trước mắt thì đây là biện pháp tốt nhất, ta cũng muốn giữ lại hồn sư cấp trung, dù sao ta cũng từ cấp thấp tu luyện đến bây giờ, chỉ là thực lực nhỏ yếu không thể mang đến giúp đỡ chân chính cho trận chiến này, ta chỉ có thể nói cố gắng hết khả năng của ta, mang theo mọi người rời khỏi nhà giam này, mà trong quá trình này, nhất định phải có lấy hay bỏ.”
Trang Dịch nhìn chằm chằm Mạc Vi An, chậm rãi lắc lắc đầu, bắt đầu so sánh con đường trên bản đồ: “Nếu dị ma giống như lời ngươi nói, muốn độc chiếm cửa ải thành Huệ Xương này, như vậy nhất định sẽ bao vây con đường từ ngoại thành đến Thần tích chi tường, hơn nữa chiến tuyến lan tràn thẳng đến Ngự Hồn điện, chúng ta muốn xông ra ngoài, chỉ có chạy ra khỏi Thần tích chi tường, sau đó lại lựa chọn đường ra. Ngoài Thần tích chi tường là thế giới ma thú, hồn sư cấp cao tuy mạnh, nhưng đưa mắt nhìn khắp đại lục, cũng không phải là tồn tại cao nhất, vài hồn sư bị thương lại mệt mỏi, ngươi cho rằng, các ngươi có thể đi rất xa?”
Vẻ mặt Mạc Vi An hơi giật mình, mân môi không nói lời nào. Hắn đặt tất cả lực chú ý ở thành Huệ Xương, ngay cả có thể đánh ra ngoài thành Huệ Xương hay không cũng không thể xác định, chuyện tình xa hơn nào dám nghĩ nhiều.
Trang Dịch thấy thế, gằn từng tiếng nói: “Một khi quyết định kế hoạch, đó là có nắm chắc tất thắng, ra khỏi thành Huệ Xương, còn con đường càng xa phải đi, chỉ có mấy người hoàn toàn không thể sống sót trong thế giới ma thú, càng miễn bàn trong vài người này, có bao nhiêu người có tư tâm, có bao nhiêu người cùng từng có ngăn cách với ngươi, ngươi dám yên tâm giao sau lưng cho bọn họ? Hồn sư cấp thấp nhìn như tầm thường, nhưng trong bọn họ phần lớn đều là đệ tử, thiên phú xuất chúng, chỉ cần trải qua rèn luyện, sẽ có thể dần trưởng thành trong thời gian ngắn, hơn nữa sẽ phát huy tác dụng rất lớn trong tương lai. Hy sinh hết hồn sư cấp trung cùng cấp thấp, để lại hồn sư cấp cao ích kỷ, không khác gì mổ gà lấy trứng, cho dù có thể thành công ra khỏi thành Huệ Xương, cuối cùng cũng phải chôn thân trong thế giới của ma thú, cùng hiện tại thì có gì khác nhau.”
Lôi Tu từ đầu đến cuối trầm mặc đứng ở bên cạnh Trang Dịch tán thưởng liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái, sau đó im lặng nhìn về phía Mạc Vi An.
Tươi cười trên mặt Mạc Vi An thu liễm lại, nhìn khoảng trống thế giới ma thú lớn trên bản đồ kia, đó là lĩnh vực nhân loại chưa quen thuộc, tựa như lời Trang Dịch nói, cho dù dựa theo kế hoạch của hắn thành công, hắn cùng hai hội phó và một số hồn sư cấp cao thật sự chạy thoát, xét thấy ân oán giữa hắn cùng các hội phó, Mạc Vi An nào dám tin tưởng hai người.
Hắn quay đầu nhìn về phía Trang Dịch, thấy sắc mặt Trang Dịch trầm tĩnh, đôi mắt xám nhạt tao nhã lạnh lùng, đạm mạc giống như có thể nhìn thấu lòng người, cuối cùng Mạc Vi An thấp giọng nói: “Là ta thiếu suy nghĩ, nhưng mà, ta kế hoạch tất cả, đều là vì có thể rời khỏi thành Huệ Xương, nếu ngươi có biện pháp tốt hơn, hoan nghênh đưa ra.”
Trang Dịch có chút kinh ngạc liếc nhìn Mạc Vi An một cái, nghĩ đến thân phận của hắn, vị này nhiều năm qua thiên chi kiêu tử, xuất thân thế gia, thiên phú xuất chúng, trời sinh lực tương tác mạnh, có lẽ mấy năm này cũng chưa từng chịu khổ gì, lần đầu tiên gặp được loại tình huống này mà hắn có thể tổ chức hội phòng ma, còn nghĩ ra kế hoạch như vậy, vốn đã cực kỳ xuất sắc, càng không được chính là, đã vậy còn quá nhanh khiêm tốn nhận ý kiến của hắn!
Đối mặt Mạc Vi An như vậy, Trang Dịch quyết định không giấu diếm nữa, hắn chỉ vào vị trí Liệt cốc trên bản đồ nói: “Bên trong có rất nhiều ma thú, hơn nữa phổ biến ở trên cấp sáu, chúng nó bị nhốt ở bên trong nhiều năm, cực kỳ khát vọng ra ngoài.”
Mạc Vi An kinh ngạc liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái.
“Một tháng sau, ta có thể thả chúng nó ra ngoài.” Trang Dịch chỉ từ Liệt cốc đến Thần tích chi tường, “Đường thẳng này là con đường tốt nhất, để đám ma thú này xung phong xông vào trận địa, chúng ta đi theo phía sau ma thú, tận lực tránh thương vong.”
Ánh mắt Mạc Vi An sáng lên: “Ngươi nói là sự thật?”
Một lát sau, Mạc Vi An lại nhíu mày: “Ma thú cấp sáu cấp bảy đã có trí tuệ, hồn sư cấp cao trong nội thành không ít, có tính uy hϊếp nhất định với ma thú, khó đảm bảo đám ma thú này không quay đầu đối phó nhân loại trước, sau đó mới đi ra…”
Trang Dịch nghe vậy, gật gật đầu: “Điểm ấy quả thật là có thể.” Tình hình hắn cùng Lôi Tu chạy ra lần trước còn rõ ràng trước mắt, lấy tính nguy hiểm của đám ma thú kia, loại chuyện này cũng không phải không làm được.
Ba người nhìn chằm chằm bản đồ, chậm rãi lâm vào trầm tư, Trang Dịch cùng Mạc Vi An đều tự có biện pháp, cho hai bên dẫn dắt rất lớn, hiện tại còn kém dung hợp biện pháp vào với nhau, cố gắng lựa chọn ra sách lược có lợi nhất với bọn họ.
Đúng lúc này, Lôi Tu nói: “Mồi.”
“Cái gì?” Trang Dịch lập tức quay đầu hỏi, hắn đã thảo luận kế hoạch cùng Lôi Tu nhiều ngày, Lôi Tu nói không nhiều, nhưng thường thường nhất châm kiến huyết(3), có thể cho Trang Dịch gợi ý rất lớn, dẫn đường cho suy nghĩ của Trang Dịch càng thêm mở rộng, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hôm nay hắn có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra kế hoạch của Mạc Vi An chuẩn bị phía sau không đủ.
Lôi Tu chậm rãi nói: “Chia nhân loại ra làm hai nửa, lấy hồn sư nhân loại cấp cao làm mồi, giả vờ đột phá, hấp dẫn dị ma, vừa khiến cho dị ma chú ý, lại khiến chúng tiếc rẻ gϊếŧ người; hồn sư cấp trung cấp thấp phối hợp Lôi Y thả ma thú, sau khi ma thú xông ra khỏi kết giới, lực chú ý của chúng sẽ ngưng tụ ở nơi thế lực ngang nhau…”
Lôi Tu nói xong, ngón tay cuối cùng dừng ở phạm vi dị ma bao trùm, sau đó đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ một đường, giống như muốn xé rách ngoại thành kia ra vậy.
Thẳng cho đến đêm, Trang Dịch cùng Lôi Tu mới rời khỏi cứ điểm hội phòng ma.
Hàn huyên cùng Mạc Vi An gần 6 giờ, cũng mới chỉ nói được đại khái kế hoạch mà thôi. Càng nói đến nội dung, không chỉ cần tiêu phí càng nhiều thời gian để suy nghĩ lập kế hoạch, hơn nữa Mạc Vi An còn cần nói chuyện với người của hắn, chuẩn bị tiến hành thay đổi tất cả kế tiếp.
Bất luận là Trang Dịch hay là Mạc Vi An, tuy rằng lúc trước ở học viện đều cực có uy tín, nhưng đều là lần đầu tiên tiếp xúc chuyện quản lý hơn một nghìn mạng người dưới tình huống không có lão sư giúp đỡ như vậy, Mạc Vi An hơn Trang Dịch một tháng kinh nghiệm làm hội trưởng hội phòng ma, Trang Dịch lại hơn Mạc Vi An trí nhớ một đời trước, hai người xem như tám lạng nửa cân, nhưng ngược lại Lôi Tu, tuy rằng phần lớn thời điểm đều duy trì yên lặng, nhưng một khi Mạc Vi An cùng Trang Dịch khó khăn, Lôi Tu đưa ra chỉ điểm, thường thường khiến hai người hiểu ra.
Trang Dịch nhìn Lôi Tu thông minh như vậy, không khỏi hoài nghi nam nhân hai ngày trước hỏi hắn bắn tinh là cái gì, thật sự là cùng một người với nam nhân trước mắt này?
Mà ánh mắt Mạc Vi An nhìn về phía Lôi Tu, từ tán thưởng ban đầu, đến thán phục cho tới cuối cùng thậm chí mang theo chút sùng bái, dù sao hồn sư cấp cao trong hội phòng ma tuy nhiều, nhưng với chuyện lãnh đạo hơn một nghìn người này, lại không ai có thể đứng ra làm chủ, Mạc Vi An có thể ngồi trên vị trí hội trưởng, trừ thực lực mạnh mẽ ra, cũng bởi vì hắn xuất thân thế gia, từ nhỏ mưa dầm thấm đất, tính kế hoạch với tình hình chung cũng mạnh hơn một chút, có thể gặp được Trang Dịch ánh mắt sâu rộng hơn mình, Mạc Vi An vốn cũng có chút giật mình, lại đến một Lôi Tu có tính phán đoán tình hình chung cao hơn hắn vài tầng, Mạc Vi An nhất thời bội phục không thôi.
Hắn nhìn người rất chuẩn, cũng rất có tự mình hiểu lấy, bản thân giỏi cái gì hắn biết rõ, cho nên sau khi tiễn bước Trang Dịch cùng Lôi Tu, Mạc Vi An lập tức hạ quyết tâm, bắt đầu một lần nữa xem kỹ tình hình, tránh cho tiếp tục sai lầm.
Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trở lại nơi ở, mở cửa vào sân nhỏ, phát hiện đèn đuốc bên trong sáng trưng, mọi người vậy mà toàn bộ đều ngồi ở trong sân, trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc.
“Đã trở lại!” Không biết ai nói một câu, ngay sau đó, một đám người vù vù đứng lên, tất cả đều đi tới chỗ Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Trang Dịch nhìn một đám người đi đến trước mặt, muốn nói lại thôi nhìn hắn, nhất thời nghi hoặc không thôi, hắn nhìn mọi người hỏi: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao? Có người ức hϊếp các ngươi?”
Lương An nghe vậy vội vàng đứng ra nói: “Không có không có, chỉ là mọi người thấy các ngươi đi lâu như vậy mà chưa trở về, cho nên có chút lo lắng…”
Trang Dịch sửng sốt, lo lắng?
“Lúc chiều đang kế hoạch rất tốt còn gì, đột nhiên lại bị hội phòng ma mang đi, tất cả mọi người nói muốn chờ các ngươi trở về lại tiếp tục nói, kết quả đợi đến khi trời tối đen cũng chưa thấy các ngươi về, chúng ta còn tưởng rằng các ngươi không trở lại…” Một nữ hồn sư thấp giọng nói.
Một nữ hồn sư khác nghe vậy, lập tức lấy khuỷu tay đẩy nhẹ nàng một chút: “Đi, ai nói sẽ không trở lại, ta rõ ràng vẫn tin tưởng vững chắc Lôi Y tiền bối sẽ trở về dạy chúng ta trận pháp được không…”
“Ta cũng đã nói phải đợi 3 ngày.” Một nam hồn sư cường tráng khóe miệng mang cười nói.
“Lôi Y, nếu ngươi không muốn trở lại, chúng ta cũng sẽ đến hội phòng ma tìm cho được ngươi.” Một hồn sư nhỏ gầy nói.
“Được rồi, đứng nói mấy lời khiến người ghét này nữa.” Lương An nghe vậy, lập tức nói, quay đầu thấp giọng giải thích với Trang Dịch, “Lôi Y, sau khi ngươi đi không lâu, Vương Hàn lại trở lại một chuyến, cho chúng ta biết lịch sắp xếp vài ngày sau, còn nói một số lời không dễ nghe, mọi người nghĩ ngươi đắc tội hội phó, rất lo lắng cho các ngươi, cho nên vẫn đợi tới bây giờ…”
Tiếng nói của Lương An hạ xuống, lập tức có mấy hồn sư mở miệng phản đối, đặc biệt là mấy hồn sư lúc trước làm loạn muốn ra ngoài thành săn bắn ma thú, chứng minh bản thân cho Trang Dịch xem kia, mặt nghẹn đỏ bừng, chỉ là không chịu thừa nhận bọn họ quan tâm.
Trang Dịch kinh ngạc nhìn mọi người, hắn cùng nhóm người này mới quen biết hai ngày mà thôi, tuy rằng hắn hiểu được, những người này sở dĩ sẽ quan tâm hắn, phần rất lớn nguyên nhân là bởi vì hắn nguyện ý dạy bọn họ, cho bọn họ hy vọng sống, nhưng sau khi giúp đỡ người khác như vậy, cảm giác được người lo lắng, thật sự rất tốt đâu.
Sau khi phục hồi tinh thần, Trang Dịch mỉm cười: “Cảm ơn mọi người quan tâm, chúng ta không gặp phải bất luận chuyện gì không may, chuyến đi hội phòng ma này cực kỳ thuận lợi, tuy rằng không nói được mấy câu với các hội phó, nhưng lại tán gẫu với hội trưởng rất thoải mái.”
Nghe Trang Dịch nhắc tới hội trưởng, mọi người lập tức trừng to mắt, Mạc Vi An là cao thủ đứng đầu hội phòng ma kiêm hội trưởng, hồn sư cấp thấp ở đây căn bản không thấy được hắn, không ngờ Trang Dịch cùng Lôi Tu vậy mà lại hàn huyên với Mạc Vi An lâu như vậy.
“Về phần chuyện chúng ta nói lúc chiều…” Trang Dịch nói xong, biểu tình trên mặt chậm rãi từ ôn nhu trở nên có chút sắc bén, “Lương An, cấp bậc, thuộc tính, loại, tuổi vân vân của tất cả mọi người ở đây, đều chỉnh lý xong rồi chứ?”
“Chỉnh lý xong rồi!” Lương An nói xong, nhanh chóng cùng Hải Minh đưa một tập lớn gì đó cho Trang Dịch.
Trang Dịch nhận lấy, nghĩ tới kế hoạch hôm nay Lôi Tu nói, nếu thật sự thực hiện mà nói, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, nhóm người này chính là những người phải phối hợp với hắn mở kết giới, cầm tư liệu về mọi người nặng trịch ở trên tay, Trang Dịch nhướn mày nhìn mọi người: “Còn cắm rễ ở chỗ này làm gì, đi về ngủ a.”
“Ah… Được.” Mọi người lăng lăng nói xong, đều quay về phòng.
Nhìn bóng dáng những người này, dưới tình huống bản thân cũng không chú ý, Trang Dịch chậm rãi nở nụ cười.
Đột nhiên, khóe môi bị thứ gì đó ẩm ướt mềm mại đảo qua, Trang Dịch mạnh ngẩng đầu nhìn Lôi Tu: “Làm gì?”
“Trở về ngủ.” Lôi Tu không nói lời nào kéo Trang Dịch qua, dẫn hắn lên lầu đi.
(1): Tận dụng hết mọi tác dụng của một vật
(2): Thăm dò, đoán ý qua lời nói và sắc mặt
(3): Một câu nói trúng vấn đề