Bỉ Thì Bỉ Thì (Phần 1)

Chương 71

Đứa nhỏ lớn lên trong đại viện, lễ mừng năm mới có thể thành thành thật thật ở nhà ngốc một ngày đều là những đứa có tính cách không tồi. Cho nên đối với việc muộn như vậy rồi mà Tiêu Dương cùng Hứa Cốc Xuyên còn đi ra ngoài chơi, mọi người trong hai nhà đều không cảm thấy làm sao hết.

Hứa Cốc Xuyên ở trước cửa nhà ông nội của Tiêu Dương ấn còi hai tiếng, Tiêu Dương liền đi ra, động tác nhanh chóng bước lên trên xe của Hứa Cốc Xuyên. Hứa Cốc Xuyên không mang theo ai khác, giậm ga lái chiếc xe thể thao đặc biệt hơn trăm vạn rời đi.

Tiêu Dương liếc mắt nhìn Hứa Cốc Xuyên một cái, hỏi: “Hứa ca, buổi tối anh đã uống rượu đi?”

Hứa Cốc Xuyên chăm chú nhìn về phía trước, tốc độ không có giảm, nói: “Không uống bao nhiêu, nhiều nhất chỉ có nửa lít. An tâm, sẽ không để cho nhóc chôn cùng tôi.”

“Bậy bậy bậy, năm mới sao lại nói điềm xấu vậy hả. Ý của em là nếu anh đã uống rượu thì cứ để em lái xe cho.”

Hứa Cốc Xuyên bị phản ứng của Tiêu Dương làm cho bật cười, đáp: “Đêm nay để tôi lái xe, lát nữa nhóc nghĩ muốn uống bao nhiêu thì cứ uống bấy nhiều, tiếp theo tôi cam đoan không uống thêm rượu.”

Tiêu Dương không nghĩ tới Hứa Cốc Xuyên lại ‘vô tư’ như vậy, cười bảo: “Vậy em sẽ không khách khí. Ai, Hứa ca, chúng ta đi chỗ nào đó mà không ai nhận ra đi, em muốn hoàn toàn thả lỏng.”

“Chậc, nhóc mà cũng có áp lực lớn a, tuổi trẻ như vậy đã cần phải thả lỏng?” Hứa Cốc Xuyên đem thuốc lá cùng với bật lửa ở trên xe, đưa cho Tiêu Dương, không giải thích.

Tiêu Dương lấy ra một điếu, đặt lên trên miệng, châm lửa. Hút vào hai ngụm, cậu đem để tới bên miệng của Hứa Cốc Xuyên, Hứa Cốc Xuyên ngậm lấy, thực vừa lòng vì sự ‘thông minh’ của Tiêu Dương.

Tiêu Dương lúc này mới nói tiếp: “Em không phải có áp lực lớn gì cả, chỉ là không kiên nhẫn phải xã giao cùng người khác mà thôi. Mấy năm trước cứ tới năm mới đều phải thật cẩn thận, sợ anh trai bọn họ sẽ gặp chuyện gì không may, năm nay không cần nữa, em muốn hoàn toàn high một hồi.” Tuy rằng lần trước gặp Hứa Cốc Xuyên chẳng vui vẻ gì, bất quá sau đó Tiêu Dương liền cảm thấy kỳ thực Hứa Cốc Xuyên ở trước mặt mình cũng rất thoải mái, mà mình muốn làm gì thì anh cũng sẽ để cho cậu làm. Ừ, loại cảm giác này tốt lắm. Nếu là anh trai của cậu, cậu cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, anh trai của cậu là người mặt than bẩm sinh, so với Hứa Cốc Xuyên âm trầm còn đáng sợ hơn.

Hứa Cốc Xuyên cười cười, quả nhiên đáp: “Được a, vậy đi ‘Hẻm Bồ Câu’ đi.”

“Được.”

Hẻm Bồ Câu đương nhiên không phải để nuôi bồ câu, nơi đó là một quán bar, là nơi mà đủ các loại thành phần trong xã hội thích tụ tập. Loại người như Hứa Cốc Xuyên đương nhiên không tới Hẻm Bồ Câu bao giờ, e ngại đẳng cấp cấp bậc. Nơi đó là nơi mà người bình thường sẽ tới để tiêu tiền chơi bời. Hứa Cốc Xuyên nếu muốn đi ra ngoài uống rượu, đều tới những quán bar xa hoa hoặc là các câu lạc bộ tư nhân.

Tiêu Dương cũng là khách quen của mấy chỗ xa hoa, nhưng mà tới loại địa phương này rồi, khó tránh khỏi sẽ có người nhận ra cậu. Cậu cũng không phải là anh trai, có được khuôn mặt than bẩm sinh, người ta vừa thấy liền phải lùi bước. Tuổi tác như vậy, trên lý lịch cũng chẳng có bao nhiêu phân thượng, thế nhưng bởi vì bối cảnh cho nên ai thấy cũng sẽ tới khách sáo chào hỏi hai câu. Hôm nay bị Lâm Tuyết làm phiền rồi, Tiêu Dương không muốn tiếp tục tìm thêm phiền toái cho bản thân, nên mới muốn tới một nơi mà những người khác không quen biết mình.

Đêm 30, Hẻm Bồ Câu vẫn như cũ chật ních xe. Hứa Cốc Xuyên tìm nửa ngày mới thấy được một chỗ để dừng xe. Xe vừa dừng lại, anh tự nhiên khoác lên bả vai của Tiêu Dương, đem người đi vào trong quán bar nằm ở sâu trong hẻm nhỏ, nói: “Đêm nay chúng ta liền chơi tới lúc quán đóng cửa.”

“Được!”

Tiêu Dương quay đầu đối với Hứa Cốc Xuyên nở một nụ cười sâu, mang theo sức sống cùng sự non nớt của người trẻ tuổi, ánh mắt của Hứa Cốc Xuyên tối sầm xuống.



Đêm nay, Hứa Cốc Xuyên nói được làm được, mang theo Tiêu Dương đi chơi tới khi quán bar ngừng hoạt động mới trở về. Trong thời gian đó, anh một cốc rượu cũng không uống, thực ‘uất ức’ chỉ uống mỗi nước lọc hoặc nước trái cây. Trái lại Tiêu Dương từ đầu tới cuối uống rất nhiều. Thấy có sàn nhảy, cậu liền kéo theo Hứa Cốc Xuyên đi tới giữa sàn nhảy để high. Tiêu Dương hoàn toàn chơi tới điên rồi. Hứa Cốc Xuyên liền như một vệ sĩ trung thành, phụ trách bảo vệ kiêm phòng ngừa có người không có mắt muốn ăn đậu hũ của Tiêu Dương.

Hơn ba giờ sáng, Hứa Cốc Xuyên nâng Tiêu Dương đã uống tới say bí tỉ lên xe. Tiêu Dương lầm bầm hai câu, trực tiếp say nhữ chết ngã rạp qua một bên. Hứa Cốc Xuyên lên xe, khởi động xe, sắc mặt bình tĩnh tới quá mức dị thường.

“Tiểu Dương, Tiểu Dương?”

Xe vừa mới đi được một đoạn đường, Hứa Cốc Xuyên một tay đẩy đẩy Tiêu Dương, Tiêu Dương lại lầm bầm vài tiếng, mí mắt cũng không thèm động. Hứa Cốc Xuyên từ trong bao thuốc lấy ra một điếu thuốc, châm lên. Ngọn đèn trên đường không ngừng chiếu vào trong xe, chiếu lên khuôn mặt của Hứa Cốc Xuyên, lúc sáng lúc tối.

Hơn mười phút sau, xe thể thao dừng lại ở trước cửa một khách sạn năm sao. Hứa Cốc Xuyên đem chìa khóa đưa cho bảo vệ ở khu đỗ xe, sau đó đỡ lấy Tiêu Dương đi vào trong đại sảnh, trực tiếp đi tới trong thang máy.

Một người phụ trách của khách sạn tự mình đem Hứa Cốc Xuyên lên trên phòng. Hứa Cốc Xuyên đem Tiểu Dương tới trên một chiếc giường đôi cực kỳ lớn, hỏi: “Người đã tới chưa?”

“Đã tới, đã ở trong phòng, có muốn đem người gọi qua không?”

“Không cần. Để cậu ta chờ, ta lập tức sẽ đi qua.”

“Được.”

Người nọ cũng không hỏi nhiều, càng không nhìn Tiêu Dương nhiều thêm, im lặng lui ra bên ngoài, đóng cửa lại.

Cởi ra áo khoác vướng víu, Hứa Cốc Xuyên đem áo khoác của Tiêu Dương cũng cởi ra. Tiêu Dương không hề phản ứng, im lặng nằm trên giường lớn, một thân toàn mùi rượu. Hứa Cốc Xuyên đi vào trong phòng tắm tắm rửa một hồi, sau đó mặc một bộ áo tắm đi ra, sau đó anh cởi bỏ quần áo của Tiêu Dương.

Khi thân thể thanh niên của Tiêu Dương trần trụi hiện ra trước mặt của Hứa Cốc Xuyên, hô hấp của anh dồn dập lên vài phần. Từ khuôn mặt tới chân, tay của Hứa Cốc Xuyên vuốt ve qua vài cái, rồi mới khom người, đem người bế lên, ôm vào trong phòng tắm.

“Ư…” Thân thể ngâm ở trong nước ấm, Tiêu Dương thoải mái mà rêи ɾỉ vài tiếng. Cậu lúc này đã say không còn ý thức.

Một bên giúp Tiêu Dương tắm rửa, một bên ở trên người cậu sờ soạn, Hứa Cốc Xuyên sắc mặt âm trầm tới đáng sợ. Nhưng mà không phải âm trầm bởi vì tức giận, mà là âm trầm bởi vì dục hỏa sôi trào tới mức tận cùng.

Bàn tay to lớn ở tại trên thứ mềm nhũn nằm giữa hai chân của Tiêu Dương mà xoa nắn, tẩy rữa, tiểu tử vốn đang ngủ say kia bừng tỉnh dậy, thoáng ngóc đầu lên. Hứa Cốc Xuyên chà sát vài cái, tiểu Dương Dương liền hoàn toàn bừng tỉnh, khẽ run run mà đứng thẳng lên. Hứa Cốc Xuyên hô hấp ồ ồ càng thêm dồn dập. Anh rời khỏi phòng tắm, chỉ chốc lát sau liền quay trở lại, trên tay nhiều ra thêm một chiếc camera. Kế tiếp, đang ngủ ở trong bốn tắm lớn, hạ thân của Tiêu Dương liền tiến nhập vào trong màn hình của máy quay, biến thành một hình ảnh liêu nhân.

* liêu nhân:

mê hoặc lòng người

Đem tay của Tiêu Dương đặt lên trên tiểu Dương Dương, làm ra bộ dạng đang tự an ủi, Hứa Cốc Xuyên một bên đùa nghịch Tiêu Dương, một bên điểu chỉnh camera. Hứa Nhị Xuyên nằm ở bên dưới áo tắm của Hứa Cốc Xuyên liền nhô đầu ra. Hứa Cốc Xuyên khom người ở bên tai Tiêu Dương thì thầm dụ dỗ: “Tiểu Dương, tự an ủi cho tôi xem đi.”

Tiêu Dương không có phản ứng. Hứa Cốc Xuyên cầm lấy tay của cậu để làm động tác ma sát, liếʍ vành tai của Tiêu Dương: “Tiểu Dương, ngoan, tự sờ chính mình đi.”

“A…”

Thuần túy là phản ứng của cơ thể, say ở trong mộng, Tiêu Dương bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©, cậu cảm thấy rất khó chịu. Ở dưới dụ dỗ chỉ dẫn của ‘ác ma’, cậu vô ý thức ma sát dương v*t của chính mình.

Hứa Cốc Xuyên đem toàn bộ hình ảnh này ghi lại, tiếp tục dụ dỗ: “Tới, đem miệng mở ra.” Ngón tay cái của anh với vào trong miệng của Tiêu Dương, mở ra cái miệng của cậu. Tiêu Dương theo bản năng liếʍ liếʍ ngón tay vừa tiến vào trong miệng.

Hứa Cốc Xuyên hít vào sâu một hơi, đem đầu của Tiêu Dương kéo tới trước hạ thân của mình, đem ‘thiết côn’ của bản thân cọ lên trên miệng của Tiêu Dương, dẫn dắt mang theo vài phần mệnh lệnh cường ngạnh: “Há mồm, liếʍ.”

“Ư…”

Đầu lưỡi của Tiêu Dương vươn ra một chút, liếʍ liếʍ. Hứa Cốc Xuyên hít vào thật sâu một hơi, ở trước khi lý trí sụp đổ liền buông Tiêu Dương ra, tiếp tục ghi hình.

Tiêu Dương vẫn còn ở trong vô thức mà tự mình an ủi, cậu cảm thấy thực thoải mái, miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ ‘ư ư a’. Hứa Cốc Xuyên đóng lại camera, lấy khăn tắm lớn ôm Tiêu Dương từ trong bồn tắm đi ra.

“Ư… muốn…”

Tiêu Dương khó chịu ở trên người Hứa Cốc Xuyên cọ qua cọ lại, ý thức bị cổn rượu làm mê loạn, cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của cậu.

Đem người đặt lên trên giường lớn, Hứa Cốc Xuyên đem camera đặt lên trên tủ đặt TV. Vị trí không đủ cao, anh liền đem vài cuốn tạp chí cùng menu ở trong phòng lót xuống bên dưới camera, ở thời điểm thấy được camera có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh quay được hết thảy mọi thứ xảy ra ở trên giường lớn, anh mới lên trên giường.

Tiêu Dương tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ở đó, tay của Hứa Cốc Xuyên trực tiếp sờ lên trên dương v*t đã mềm xuống của cậu, hôn lên miệng của cậu. Tiêu Dương trong miệng toàn là vị rượu, Hứa Cốc Xuyên cũng không phải là Yến Phi, không hề ghét bỏ, ngược lại vị rượu sẽ càng làm cho du͙© vọиɠ của anh thêm tăng vọt.

Tách ra hai chân của Tiêu Dương, để cho hạ thân

của cậu không hề bị chút ngăn cản nào tiến vào trong màn hình của camera, Hứa Cốc Xuyên lúc này không để cho Tiêu Dương tự an ủi, mà là thuần thục vuốt ve dương v*t cùng hai tinh hoàn phấn nộn vô cùng xinh đẹp ở trong mắt của anh. Không chút cố kỵ nào tùy ý thưởng thức thân thể của Tiêu Dương, Hứa Cốc Xuyên lật thân thể của Tiêu Dương một cái, rồi nâng lên thắt lưng của cậu, để cho cậu bày ra tư thế nằm úp sấp. Cái ‘miệng’ nhỏ nhắn non nớt xuất hiện tại trong màn hình của camera, ngón tay của Hứa Cốc Xuyên kìm nén chạm lên nơi đó.

“Ư…” Tiêu Dương nhíu mày, không thoải mái.

Hứa Cốc Xuyên cởi ra áo tắm, hạ thân tím đen của anh từ ở rừng rậm nâng lên thân thể dữ tợn. Anh kéo tay của Tiêu Dương qua, để cho cậu vuốt ve thứ đó của mình, ngón tay tiếp tục ở trước ‘cúc hoa’ của Tiêu Dương không ngừng xoa ấn. Tiêu Dương khẽ lầm bầm, nghiêng qua một bên, tránh đi ngón tay khiến cho cậu không được thoải mái.

Hứa Cốc Xuyên lại mở ra miệng của Tiêu Dương, dụ dỗ: “Tiểu Dương, vươn đầu lưỡi ra đi, tôi cho nhóc ăn kẹo que.”

Tiêu Dương cảm thấy có thứ gì đó cọ lên trên môi của mình, cậu vươn đầu lưỡi ra. Trong phòng vang lên tiếng hít sâu của Hứa Cốc Xuyên, vẫn không ngừng đem thứ kia chọc chọc cọ cọ vào trong miệng cùng lưỡi của Tiêu Dương. Có người nói muốn cho cậu ăn kẹo que, cậu liền đơn giản há mồm ra ngậm lấy. Nhưng mà tại sao một chút vị ngọt cũng không có vậy? Tiêu Dương bởi vì say rượu, hoàn toàn không phát hiện ra thứ mà cậu đang ngậm cùng kẹo ngọt chẳng có chút liên quan nào cả.

“Ngoan, bé ngoan, nhẹ nhàng liếʍ.”

Ngón tay của Hứa Cốc Xuyên càng không ngừng cọ sát ‘hoa cúc’ của Tiêu Dương. Anh hận không thể lập tức vọt vào, để cho người này nằm ở dưới thân của mình kêu khóc. Nhưng mà không được.

Tiêu Dương cảm thấy kẹo que không đủ ngọt, phun ra. Trở mình một cái, chuẩn bị đi ngủ một giấc thật ngon. Bờ mông tuyết trắng của cậu hiện rõ trong mắt của Hứa Cốc Xuyên. Hứa Cốc Xuyên nâng một chân của cậu lên, để cho camera tinh tường quay lại. Một tay ở trên da thịt của Tiêu Dương vuốt ve, Hứa Cốc Xuyên ghé sát tới bên người của Tiêu Dương, ngậm vào dương v*t của cậu. Anh chưa từng khẩu giao qua cho ai, nhưng mà nhìn thấy tiểu Dương Dương của Tiêu Dương, anh lại nhịn không được muốn thưởng thức.

Cứ như vậy, không có tiến vào trong cơ thể của Tiêu Dương, nhưng Hứa Cốc Xuyên lại dùng đủ các loại hình thức vuốt ve, thưởng thức cơ thể của Tiêu Dương. Anh cũng không có dùng hạ thân của mình cọ xát lên trên người Tiêu Dương, bởi vì chỉ có chân chính tiến vào thì anh mới có thể phát tiết. Tự an ủi dù có bao lâu cũng không được, nhưng anh vẫn để cho Tiêu Dương há mồm, ăn kẹo que.

Mãi tới khi toàn thân Tiêu Dương căng lên, nói lầm bầm rồi đạt cao trào ở trong tay anh, Hứa Cốc Xuyên mới lau tay sạch sẽ, xuống giường đóng lại camera. Đem thân thể của Tiêu Dương lau sạch, mặc lên quần áo nguyên bản của cậu, làm ra biểu tình giả dối tựa như chuyện gì cũng chưa hề xảy ra, Hứa Cốc Xuyên mặc lên áo tắm, cầm theo quần áo của mình cùng công cụ gây án, rời khỏi phòng.

Đi tới phòng ở cách vách, Hứa Cốc Xuyên dùng thẻ từ mở cửa ra. Thiếu niên ở trong phòng đang ngủ rất nhanh nghe thấy âm thanh, lập tức đi xuống giường. Đi tới bên cạnh, Hứa Cốc Xuyên chỉ nói một câu: “Nằm úp sấp xuống.”

Thiếu niên nghe lời ghé vào bên giường, Hứa Cốc Xuyên vén lên áo tắm, đỡ lấy dương v*t đã trướng tới đau nhức của mình, mở ra thân thể ướŧ áŧ của thiếu niên. Phần eo không thể khống chế được luật động, trước mắt của Hứa Cốc Xuyên chính là thân thể mê người của Tiêu Dương. Đệch!