Mạc Vô Kỵ theo bản năng ôm Kỷ Ly trong lòng, giờ khắc này, có một loại rung động nảy sinh ở sâu trong nội tâm hắn.
Kỷ Ly trước tiên liền cảm nhận được lửa nóng của Mạc Vô Kỵ, nàng lập tức tỉnh táo lại, liền muốn tránh thoát từ trong lòng Mạc Vô Kỵ đi ra.
Nàng như vậy, là bởi vì thiếu chút nữa bị Phảng Sư Ngọc đoạt xá, ở sâu trong nội tâm mới có một loại yếu đuối tột cùng. Cho nên sau khi nàng một lần nữa thấy Mạc Vô Kỵ, vội vàng ôm lấy Mạc Vô Kỵ, đây hoàn toàn là một loại kích động cùng biểu hiện yếu ớt. Trên thực tế cũng không có tình cảm đặc biệt giữa nam nữ ở trong đó.
Thế nhưng loại phản ứng này của Mạc Vô Kỵ làm cho nàng tỉnh táo lại, bởi vì điều này có chút khác thường.
Một tu sĩ, tu luyện đến loại trình độ này của nàng và Mạc Vô Kỵ, tuyệt đối sẽ không tại vội vàng có loại phản ứng nam nữ này.
Bất quá chỉ là trong nháy mắt, Kỷ Ly liền bỏ qua ý nghĩ tránh thoát đi ra, vô luận là vì sao, Mạc Vô Kỵ đều là người thân nhất trong lòng nàng hôm nay. Hợp Thần hậu kỳ lực lượng cường đại dường như cũng đã biến mất từ trên người nàng, cả người đều trở nên lười biếng hẳn lên.
Kỷ Ly muốn tránh thoát trước tiên, Mạc Vô Kỵ liền phản ứng kịp, hắn nhanh chóng buông Kỷ Ly ra, sau đó vỗ vỗ mông Kỷ Ly, nói:
- Không cần lo lắng, chờ ta dạy dỗ mấy tên này sau đó, chúng ta trở về Thần giới. Còn có, vừa rồi ta có chút trùng động rồi.
Trong lòng âm thầm tự trách đồng thời, Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng tại sao hắn lại như vậy. Nếu như nói hắn đối với Kỷ Ly một chút hảo cảm cũng không có, đó là nói dóc. Kỷ Ly là một nữ tử xinh đẹp nhất mà hắn đã từng gặp được. Hơn nữa tính tình dịu dàng thiện lương, rất làm cho hắn thưởng thức.
Hắn bước vào Chuẩn Thánh, Phàm Nhân Đạo càng là rõ ràng. Từ góc độ nào đó mà nói, hắn Mạc Vô Kỵ chính là một phàm nhân, hắn và tu sĩ khác bất đồng, hắn có thất tình lục dục.
Kỷ Ly lắc đầu, không nói gì.
- Ngươi chính là người mà người khác không thể trêu vào, để cho ta lên trời xuống đất đều đi không xong, Mạc Vô Kỵ?
Phảng Sư Ngọc hừ lạnh một tiếng, trên dưới quan sát Mạc Vô Kỵ một phen.
Lời nói bây giờ, hắn căn bản cũng không có nhìn ra Mạc Vô Kỵ có bất kỳ bất đồng gì, tại trong mắt hắn, bây giờ Mạc Vô Kỵ tựa cùng một cái tầm thường Phàm Nhân không có bất kỳ khác nhau. Đương nhiên, đây cũng là một loại ẩn nấp công pháp Mạc Vô Kỵ tu luyện, giỏi về đem đạo vận khí tức của mình ẩn nấp.
Ha ha, hữu dụng không? Chỉ có người vô tri, mới có thể tại trước mặt cường giả chân chính ẩn nấp tu vi của mình.
- Mạc huynh!
Hoán Đề cùng Thông Minh gần như là cũng trong lúc đó đi tới trước mặt Mạc Vô Kỵ chào hỏi.
Hoán Đề linh hồn ấn ký tại trong tay Mạc Vô Kỵ, tự nhiên sẽ không đối với Mạc Vô Kỵ có bất kỳ bất kính gì. Thông Minh trước tựa cùng Mạc Vô Kỵ nói xong rồi, để Mạc Vô Kỵ làm chủ đối phó La Hư. Bất chấp Mạc Vô Kỵ cũng không có tham dự một giới bản nguyên cướp đoạt tu luyện, thế nhưng hắn hoài nghi Mạc Vô Kỵ có kỳ ngộ khác, cũng sẽ không ít hơn cơ duyên so với bọn hắn lấy được.
Hoán Đề cùng Thông Minh hai người trước đây đều là Thánh Nhân, tại trước mặt Mạc Vô Kỵ cũng phải xưng Mạc Vô Kỵ vi huynh, hết thảy tu sĩ đều giữ an tĩnh, chính là vài tên tu sĩ vốn muốn gia nhập Phong Thất Cô cũng dừng lại thân hình.
Mạc Vô Kỵ gật đầu đối với Hoán Đề cùng Thông Minh, mới nhìn Phảng Sư Ngọc nói:
- Ngươi là ai? Ta có đúng hay không làm cho người ta lên trời xuống đất đi không xong, liên quan gì tới ngươi?
Mạc Vô Kỵ vừa mới đi tới nơi này, rất nhiều chuyện hắn cũng không biết. Vốn hắn chuẩn bị động thủ đối với Phong Thất Cô, bởi vì vừa rồi Phong Thất Cô uy hϊếp Kỷ Ly. Về phần Phảng Sư Ngọc, hắn còn thật không có để ý, bây giờ là chính bản thân Phảng Sư Ngọc chủ động dính vào tìm việc.
Kỷ Ly nhanh chóng nói:
- Trước người này muốn động thủ với ta, là Hoàng Hà đạo quân tiền bối đã cứu ta.
Hoàng Hà đạo quân lúc này mới nhanh chóng tiến lên ôm quyền nói:
- Mạc đạo hữu, đã lâu không gặp.
Mạc Vô Kỵ nghe được Hoàng Hà đạo quân cứu Kỷ Ly, lập tức liền ôm quyền nói:
- Đa tạ đạo hữu xuất thủ cứu giúp sư tỷ của ta Kỷ Ly, tương lai nếu là có chỗ nào yêu cầu Mạc Vô Kỵ trợ giúp, đạo hữu cứ mở miệng. Bây giờ mời đạo hữu đem tình huống nói cho ta nghe một chút.
Hoàng Hà đạo quân Hoang Phàn Hồng thế nhưng là quá rõ tiềm lực của Mạc Vô Kỵ, lúc này nghe được Mạc Vô Kỵ hứa hẹn, trong lòng vui vẻ. Vốn hắn là báo đáp ân tình Mạc Vô Kỵ không gϊếŧ hắn, thật không ngờ còn thu hoạch đc hữu nghị của Mạc Vô Kỵ loại cường giả tiềm lực này.
Lúc này Mạc Vô Kỵ hỏi, hắn lập tức nói:
- Mạc đạo hữu nói quá lời, ta trước đây cùng Mạc đạo hữu tách ra, vừa lúc gặp Phảng Sư Ngọc đoạt xá đối với Kỷ Ly đạo hữu. Ta sau khi biết quan hệ giữa Kỷ Ly đạo hữu cùng Mạc đạo hữu, xuất thủ ngăn trở Phảng Sư Ngọc. Hiện tại Phảng Sư Ngọc ngưng tụ thân thể, lần nữa trở về, hẳn là tìm tới ta rồi.
Nghe được Phảng Sư Ngọc mún đoạt xá với Kỷ Ly, quanh thân Mạc Vô Kỵ sát khí dâng lên, từng đạo sát thế khí tức như thực chất bình thường vậy bao phủ lại Phảng Sư Ngọc, ngay cả Phong Thất Cô một bên cũng không có buông tha.
Dám đoạt xá đối với Kỷ Ly, hắn không gϊếŧ người này, trong lòng cũng sẽ không vui sướиɠ.
- Ha ha, ta Phong Thất Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hậu bối lớn lối như thế.
Phong Thất Cô cười ha ha một tiếng, nàng chẳng những không có lui về phía sau, còn tiến lên một bước, cùng Phảng Sư Ngọc đứng sóng vai.
- Hoàng Hà đạo quân, cái cây già này vì sao cũng muốn động thủ đối với Kỷ Ly sư tỷ?
Mạc Vô Kỵ lĩnh vực không ngừng ngưng thật cùng mở rộng đi ra ngoài, cũng không có lập tức động thủ.
Đã trải qua một chuyện Hoàng Hà đạo quân về sau, Mạc Vô Kỵ quyết định nghe một chút nguyên nhân, rồi mới động thủ. Nếu là muốn gϊếŧ, hắn cũng sẽ không nửa phần lưu tình, nếu không phải gϊếŧ, hắn cũng có một cái đúng mực.
Không đợi Hoàng Hà đạo quân nói chuyện, Hoán Đề liền cười hắc hắc nói:
- Mạc huynh, người này tên là Phong Thất Cô, đừng xem ả hình dạng như cây già bình thường vậy, thế nhưng là vẫn tự xưng cô nương...
Nghe được Phong Thất Cô tự xưng cô nương, Mạc Vô Kỵ thiếu chút nữa phun ra đồ ăn từ trăm năm trước.
Hoán Đề cũng không có nửa phần lưu lại mặt mũi cho Phong Thất Cô ý nghĩ:
- Người nữ nhân này năm đó coi như là một trong tứ đại đạo quân, bàn về sức chiến đấu, ả cũng là đứng đầu tứ đại đạo quân. Bất quá đạo quân danh hiệu của ả nhưng cùng tứ đại đạo quân không hề quan hệ, ả là Kim trì đạo quân, chỉ cần là giống đực ả sẽ biết, trong ao của ả có các loại các dạng nam nhân khí tức... Vừa rồi kim trì đạo quân, cũng muốn cần đoạt xá Kỷ Ly đạo hữu, bị ta cùng Thông Minh đạo hữu, Hoàng Hà đạo quân mấy người ngăn trở.
- Ha ha, thì ra là một cái xe buýt.
Mạc Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, lĩnh vực cuồng cuốn đi ra ngoài, đồng thời một chỉ đánh ra.
Thất Giới Chỉ đệ nhất chỉ, Nhân Thế Gian.
Bước vào Chuẩn Thánh cảnh về sau, Phàm Nhân Đạo triệt để tạo thành quy tắc thế giới của mình, một chỉ điểm ra, uy lực một chỉ bây giờ và trước đây hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.
Cuồn cuộn phàm tục đạo vận bao trùm đi ra, một phương này không gian lúc này bị Mạc Vô Kỵ bao lại. Thiên địa quy tắc ngay lập tức thay đổi, Phảng Sư Ngọc cùng Kim trì đạo quân căn bản là không khống chế bị phàm tục đạo vận thế giới ảnh hưởng.
- Mạc huynh, ta tới giúp ngươi.
Hoán Đề đang khi nói chuyện liền muốn xuất thủ, hắn biết thực lực của Mạc Vô Kỵ, một người đối phó Phảng Sư Ngọc cùng kim trì đạo quân hẳn là còn chưa đủ.
Phảng Sư Ngọc năm đó thế nhưng là cùng Hành Lễ Kiếm đặt song song, được xưng đệ nhất nhân dưới Thánh Nhân, dù cho Phảng Sư Ngọc thực lực bây giờ còn chưa khôi phục lại đỉnh phong, vẫn như cũ phi thường đáng sợ.
Mạc Vô Kỵ nhàn nhạt nói:
- Không cần, Hoán Đề đạo hữu chỉ cần cùng ta theo sats, nếu mà hai người này từ trong tay của ta trốn ra, ngăn lại cho ta.
- Đây là ý cảnh thần thông, hẳn là Thất Phật Kinh diễn sinh ra, chúng sinh thế giới...
Phảng Sư Ngọc trước tiên liền từ phàm tục giới tỉnh táo lại, nhắc nhở Kim trì đạo quân một câu về sau, trực tiếp lấy ra một thanh bụi đao thoạt nhìn cực kỳ kỳ lạ.
Mạc Vô Kỵ có chút hoài nghi Phảng Sư Ngọc chuôi đao này là làm từ nước, thật giống như nước bình thường, mang theo một loại cuộn sóng ba động. Dường như bất luận cái gì thực chất đồ đạc, đều không thể ngăn cản chuôi đao này công kích.
Phảng Sư Ngọc thanh tỉnh nhanh, đạo vận của hắn bị Nhân Thế Gian hướng dẫn đi vẫn không có hoàn nguyên đến, Mạc Vô Kỵ liên tiếp điểm ra Thiên địa cùng Tạo Hóa hai chỉ sau đó, một thanh đao của hắn mới hóa thành một đạo xé rách phía chân trời sóng gợn vết đao hạ xuống.
Dù cho không gian chiến đấu bị Mạc Vô Kỵ Nhân Thế Gian phong tỏa, Mạc Vô Kỵ thiên địa chỉ vẫn như cũ cuồn cuộn nổi lên mênh mông vô biên thiên địa khí thế, tại đây giữa thiên địa mênh mông vô biên, sụp xuống không chỉ là thiên địa, dù cho thiên địa không gian chung quanh cũng vậy bắt đầu sụp đổ, quy tắc tất cả đều vỡ vụn.
Mạc Vô Kỵ vừa mới bước vào Chuẩn Thánh, tu luyện hơn một trăm năm, Phàm Nhân Đạo của hắn còn không cách nào làm được thu phát tùy tâm. Bởi Phàm Nhân Đạo kích phát đi khí tức thiên địa, để cho Phá Toái Giới vốn là mất đi bản nguyên cùng mạch cơ vỡ ra đến.
Phá Toái Giới hóa thành vô số mảnh vụn, tại trong hư không trôi đi.
- Ầm!
Tại thời điểm thiên địa sụp xuống muốn đem Phảng Sư Ngọc xé rách, trong tay Phảng Sư Ngọc thủy đao cùng thiên địa quy tắc đánh vào cùng nhau.
Một loại tử khí khí thế Mạc Vô Kỵ chưa hề tiếp xúc qua bị kích phát đến, để cho Mạc Vô Kỵ thiên địa chỉ lại cũng không cách nào nghiền đè xuống.
Một đao kia bao trùm đi ra tử khí đạo vận, cũng vậy đồng dạng không cách nào thẩm thấu qua Mạc Vô Kỵ lĩnh vực cùng Nhân Thế Gian.
Loại này cuồng bạo đạo vận va chạm, hết thảy đều bắt đầu vỡ vụn.
Vỡ vụn không chỉ là Phá Toái Giới dưới chân mọi người, Mạc Vô Kỵ Nhân Thế Gian cũng vậy bắt đầu tan vỡ, vỡ vụn thiên địa vỡ vụn càng lợi hại, chỉ là không lại theo ý nghĩ của Mạc Vô Kỵ đi nghiền ép Phảng Sư Ngọc cùng Kim trì đạo quân.
Kim trì đạo quân tu vi so với Phảng Sư Ngọc phải kém hơn, đến bây giờ còn không có khôi phục, không phải là Phảng Sư Ngọc xuất thủ giúp một tay, nàng sớm đã bị hai chỉ của Mạc Vô Kỵ trói buộc, thậm chí không đợi chỉ thứ ba xuất ra, nàng cũng sẽ bị gϊếŧ chết.
- Mạc huynh, Phảng Sư Ngọc tu vi cũng được, chuôi đao kia của hắn là tinh hạch tử thủy luyện chế ra, năm đó người này vì luyện chế chuôi này đao, hủy diệt không biết bao nhiêu tinh cầu, gϊếŧ vô số sinh linh. Một khi bị thủy đao của người này trói buộc lại, dù là Thánh Nhân cũng phải hao phí rất lớn tinh lực mới có thể tránh thoát.
Hoán Đề không nhanh không chậm truyền âm đến, nhắc nhở Mạc Vô Kỵ một câu.