- Sư tỷ, dừng xe, ta biết người này.
Mạc Vô Kỵ nói xong, đã tới đầu xe bay.
Chỉ một lát sau, Hàn Thanh Như mới khống chế máy bay dừng lại, một chiếc phi thuyền đã dừng bên cạnh.
- Khổ Á, đã lâu không gặp.
Mạc Vô Kỵ ôm quyền nói, mang theo một tia mừng rỡ. Hắn không nghĩ tới tại gần Anh Biên Thành gặp được Khổ Á, hơn nữa quanh thân Khổ Á tiên nguyên ngưng luyện, hiển nhiên đã sớm vượt qua Thiên Tiên lôi kiếp, thậm chí chuyển hóa tiên nguyên.
Địa Tiên tu sĩ Bán Tiên Vực trên cơ bản đều là nội tình thâm hậu, tới Vĩnh Anh Giác sẽ lập tức thăng cấp Thiên Tiên cũng không có gì kỳ quái. Để cho Mạc Vô Kỵ kinh ngạc chính là phi thuyền của Khổ Á, chiếc phi thuyền pháp bảo này đẳng cấp hiển nhiên là xa xa cao hơn xe bay của hắn, thậm chí đạt tới tam phẩm tiên khí cấp bậc.
Khổ Á thấy Mạc Vô Kỵ, trong mắt ngạc nhiên mừng rỡ lóe lên rồi biến mất, lập tức khom người thi lễ nói:
- Khổ Á ra mắt Mạc đại ca, ta biết Mạc đại ca sẽ thoát khỏi Tiên Hào, quả nhiên là như vậy.
- Khổ Á, đến đây nói chuyện đi?.
Khổ Á quanh thân tiên nguyên ngưng thật, càng là bản thân có phi thuyền tiên khí đẳng cấp không thấp, tự nhiên là có kỳ ngộ thuộc về nàng.
- Dạ.
Khổ Á liên cả không chút suy nghĩ, trực tiếp rơi vào xe bay của Mạc Vô Kỵ.
- Khổ Á, ngươi làm sao lại xuất hiện ở nơi này?
Thấy Khổ Á tới, Mạc Vô Kỵ lập tức hỏi.
Khổ Á thở dài một tiếng nói:
- Trước đây ta thu được tin tức của Gia Khí, ta đang bị vây ở trong một cái tiên phủ. Ta cũng là tại bên trong tiên phủ thu được bản thân cơ duyên, thậm chí thu được pháp bảo cùng công pháp thuộc về mình...
Đang khi nói chuyện, Khổ Á muốn lấy ra chiếc nhẫn của mình.
Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại:
- Khổ Á, tuy rằng ngươi đã gia nhập Thiên Cơ Tông, nhưng những công pháp cùng pháp bảo này đều là cơ duyên thu được, là đồ đạc thuộc về ngươi, không cần mang cho ta xem.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, Khổ Á không có tiếp tục lấy ra chiếc nhẫn của mình, mà là nói:
- Về sau ta dung hợp truyền thừa công pháp sau đó, mới mở ra động phủ. Chờ ta chạy tới Anh Biên Thành, đã chậm. Ta vẫn ở tại chỗ này, chính là chờ thời cơ cứu bàn tính bị treo ở ngoài cửa thành. Không nghĩ tới ta còn không có động thủ, đã nhìn thấy Mạc đại ca, thực sự là vạn hạnh.
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Ta đang chuẩn bị đi Anh Biên Thành cứu người, đã như vậy, mọi người cùng nhau đi qua.
Hắn cảm giác Khổ Á là thật tâm tới cứu người, đây hoàn toàn là một loại trực giác, cũng không bởi vì Khổ Á sửa lại xưng hô với hắn.
- Tốt.
Khổ Á không chút do dự đồng ý, nàng cũng không có tế ra bản thân phi thuyền, nơi này đã là ngoại vi Anh Biên Thành, lại đi tới một chút là sẽ đến Anh Biên Thành.
- Ta đến cùng ngươi giới thiệu một chút, đây là Hàn Thanh Như, mới gia nhập Thiên Cơ Tông của chúng ta. Thanh Như sư tỷ, đây là Khổ Á, cùng chúng ta cùng đi tự Bán Tiên Vực.
Mạc Vô Kỵ lại đem Hàn Thanh Như cùng Khổ Á đơn giản giới thiệu với nhau một phen.
Thấy xe bay của Hàn Thanh Như gọn gàng dứt khoát đi tới Anh Biên Thành, thậm chí cũng không có che giấu, Khổ Á có chút nhịn không được hỏi:
- Mạc đại ca, Anh Biên Thành có bốn gã Kim Tiên cường giả. Ngoài ra, còn có một cái truyền tống trận khẩn cấp nối thẳng tới Tiên Giới, chúng ta cứ như thế mà đi qua sao?
- Khổ Á...
Đồng Dã luyện hóa xong thiết tán, hắn vừa đi ra khỏi đã nhìn thấy Khổ Á, lúc này mừng rỡ gọi một câu.
- Khổ Á, dùng suy nghĩ của ngươi, phải làm thế nào?
Mạc Vô Kỵ biết tâm tư Khổ Á là rất tinh tế, cũng là một người không dễ mắc lừa. Trước đây nếu mà Khổ Á ở trong tiểu đội tham gia nghĩ cách cứu viện, đám người Đồng Dã hẳn là không bị diệt toàn quân, thậm chí Khấu Viễn mất mạng.
Khổ Á ngưng giọng nói:
- Ta đã điều tra qua, nơi này Kim Tiên tu sĩ tuy rằng cường đại, lại có một cái nhược điểm trí mạng, đó chính là bọn họ không dám toàn lực xuất thủ. Một khi bọn họ toàn lực xuất thủ, liền sẽ phá hư quy tắc phù, bị thiên địa quy tắc nghiền ép mà vong. Trong bốn gã Kim Tiên tu sĩ này, kẻ cường đại nhất là Anh Biên Thành thành chủ, Lạc quân. Người này Kim Tiên viên mãn, một thanh đao khí màu đỏ cực kỳ lợi hại. Ta có biện pháp ngăn trở người này thời gian một nén nhang, trong thời gian một nén nhang, Mạc đại ca bảo vệ Đồng Dã cùng vị sư tỷ này đi cứu người. Ta có một cái phi hành tiên khí, chỉ cần cứu người xong, có thể nhanh chóng rời đi nơi này.
Mạc Vô Kỵ không nói gì, hắn cảm thấy cái kế hoạch này của Khổ Á có chút đơn giản, không có cân nhắc tới ba gã Kim Tiên tu sĩ còn lại, thậm chí không có cân nhắc tới hộ trận Anh Biên Thành.
Khổ Á tiếp tục nói:
- Mạc đại ca, vừa rồi kế hoạch của ta là hạ sách. Đây là thành lập tại tình huống Mạc đại ca có thể ngăn trở vài tên Kim Tiên còn lại toàn lực vồ đến, cho nên bất kỳ một đốt nào xuất hiện vấn đề, chúng ta sẽ không thể ly khai Anh Biên Thành.
- Khổ Á, ngươi đem thượng sách và trung sách nói một chút đê.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, hắn biết Khổ Á rất giỏi về mưu lược.
Khổ Á tiếp tục nói:
- Tại Anh Biên Thành đệ nhị cường giả là Lao Thái, người này là quản sự Hợp Liên Thương Hội. Nghe trước khi nói đi tham gia tân vân đấu giá hội, ta vẫn canh giữ ở ngoài Anh Biên Thành, đến bây giờ, không có thấy người này trở về. Mạc đại ca trực tiếp khống chế xe bay đi tới Anh Biên Thành, nói vậy không có bất kỳ ẩn nấp nào. Ý nghĩ của ta là, Mạc đại ca dựa theo kế hoạch ban đầu hành sự, ta đi cứu người. Sau đó chúng ta tại bên ngoài Anh Biên Thành hội hợp, lại lập tức trốn xa.
Kế sách vừa nói ra, Mạc Vô Kỵ liền biết, Khổ Á hẳn là đoán được cách làm của hắn, đồng thời cũng đoán được một phần thực lực của hắn. Giả như hắn không có nhất định thực lực, chắc chắn sẽ không gọn gàng dứt khoát vọt vào Anh Biên Thành như vậy. Khổ Á ra kế sách này là căn cứ thực lực của hắn chế định, điều kiện tiên quyết là hắn có thể làm được.
- Thượng sách chính là chúng ta hiện tại đình chỉ tiến vào Anh Biên Thành, sau đó đổi địa phương dịch dung, lại tiến vào Anh Biên Thành...
Kế sách này Khổ Á còn không có nói ra, Mạc Vô Kỵ liền trực tiếp xua tay nói:
- Liền đem hạ sách cùng trung sách trung hoà một cái, thượng sách đánh nhau cũng không sảng khoái. Chúng ta trực tiếp vọt vào Anh Biên Thành, trước tiên phá hư Tiên Giới đến Anh Biên Thành truyền tống trận. Đồng thời Đồng Dã đi cứu người, ta muốn tại Anh Biên Thành cướp đoạt một phen.
Nghe được Mạc Vô Kỵ như vậy rầm rộ nói, Khổ Á cũng cảm thấy máu của mình có chút sôi trào. Nàng cảm nhận được trước đây Mạc Vô Kỵ dũng cảm tại Bán Tiên Vực, tại Bán Tiên Vực, Mạc Vô Kỵ ngang dọc vô địch, coi như là đạo chủ Nghiễm Thuyên của Bán Tiên Vực cũng không dám có nửa câu nói nhảm.
Loại này gọn gàng dứt khoát đánh vào, mới đúng là tính cách của Mạc Vô Kỵ.
- Tốt, chúng ta cứ dựa theo cái phương thức này đánh vào.
Khổ Á lúc này liền nói.
Mạc Vô Kỵ nghi hoặc nhìn Khổ Á:
- Khổ Á, ta còn tưởng rằng ngươi muốn khuyên bảo một hai đâu nè.
Khổ Á khẽ mỉm cười:
- Mạc đại ca, ngươi nói ta tuy rằng không phải là hiểu lắm, nhưng cũng tiếp xúc được chút. Loại chuyện này, đánh đi vào, đối với Mạc đại ca mà nói mới đúng là thích hợp nhất. Ta tin tưởng Mạc đại ca có dũng khí như vậy đánh vào, nhất định có nắm chắc. Lui một bước nói, coi như là ta cùng Mạc đại ca bỏ mạng ở Anh Biên Thành, cũng không uổng.
- Đúng, ta liền đồng ý với Khổ Á, trực tiếp đánh đi vào, sung sướиɠ.
Đồng Dã lớn tiếng phụ họa nói.
- tới Anh Biên Thành rồi.
Hàn Thanh Như ngừng xe bay.
Bốn người từ xe bay đi xuống, Mạc Vô Kỵ giơ tay lên thu hồi xe bay, lúc này bốn người đều nhìn chằm chằm thành trì phía trước cao vót trong mây.
Đây là thành trì lớn nhất Vĩnh Anh Giác, cũng là chúa tể toàn bộ Vĩnh Anh Giác Tiên Vực.
Mạc Vô Kỵ đầu tiên nhìn nhìn thấy không phải là cái thành trì này to lớn, mà là nhìn chằm chằm bàn tính bị treo ở trên Anh Biên Thành. Hắn tại trên người bàn tính không cảm giác được bất luận cái gì sinh cơ, bàn tính bị treo tại vùng ven Anh Biên Thành thành trì, thật giống như một con cá khô, đong đưa theo gió.
Khổ Á cắn môi, lòng bàn tay đều nắm ra máu tươi tới rồi, nhưng nàng không hề động, nàng đang đợi Mạc Vô Kỵ nói.
Mạc Vô Kỵ hít một hơi thật sâu, càng cảm giác được thực lực của chính mình thấp, nếu là trước đây thực lực của hắn rất mạnh, hắn căn bản cũng không cần đi Tân Vân Phường Thị một vòng, tại 10 ngày trước là có thể cùng Đồng Dã tới nơi này cứu đi bàn tính. Tốt trải qua mấy ngày này, hắn vẫn phải tới.
- Khổ Á, ngươi đối với trận đạo làm sao?
Mạc Vô Kỵ không có trực tiếp vọt vào, mà là hỏi một câu không liên quan gì.
- Ta có nắm chắc trong thời gian ngắn nhất, dỡ bỏ truyền tống trận từ Tiên Giới đến Anh Biên Thành.
Khổ Á thông minh, dù cho Mạc Vô Kỵ cũng không có nói muốn nàng làm chuyện gì, chỉ là hỏi một câu nói, Khổ Á liền hiểu được.
- Tốt.
Mạc Vô Kỵ tiếp tục nói:
- Một hồi vọt vào Anh Biên Thành xong, Hàn Thanh Như cứu bàn tính, Đồng Dã đi cứu Lâu Xuyên Hà cùng Gia Khí, việc khác giao cho ta.
Mấy người lên tiếng sau đó, Mạc Vô Kỵ vung tay, Bán Nguyệt Thanh Kích đã xuất ra một kích.
Một đạo Bán Nguyệt Kích mang dài hơn mười trượng trực tiếp xé rách trận cơ hộ trận ngoài Anh Biên Thành, nguyên bản Anh Biên Thành hơi lộ ra mông lung, đã hoàn toàn rõ ràng.
Tuy Anh Biên Thành là thành thị lớn nhất Vĩnh Anh Giác, cũng là đầu mối của Vĩnh Anh Giác. Nhưng Anh Biên Thành là tượng trưng địa vị, là nơi có địa vị chí cao của tất cả tu sĩ Vĩnh Anh Giác.
Tại cái chỗ này, cho dù là không có hộ trận, cũng không có khả năng có người dám động thủ ở chỗ này, huống chi nơi này còn có Kim Tiên thành chủ cùng vài tên Kim Tiên tu sĩ cường đại nhất? Cho nên Anh Biên Thành hộ trận chủ nếu không phải là cường đại, mà là mỹ quan mang theo tiên vận khí tức.
Mạc Vô Kỵ đối với trận đạo tinh thông, loại hộ trận này có hoa không quả, hắn đập vào mắt đã nhìn thấy trận cơ. Dù cho đây là tam phẩm tiên trận, thì tính sao? Hắn vẫn là một kích liền xé rách trận cơ.
Một kích đánh ra, Mạc Vô Kỵ mới rõ ràng cảm thụ được tiến bộ của mình. Ban đầu ở Tân Vân Phường Thị, hắn cũng là một kích bổ ra như thế này, thế nhưng là cái loại tiêu hao này so với hiện tại hơn không chỉ gấp mấy lần.
Mạc Vô Kỵ rõ ràng, đó cũng không phải thực lực của hắn tăng lên gấp mấy lần, mà là bởi vì hắn lại đem Lưỡi Kích Bán Nguyệt này luyện hóa tới tầng thứ ba cấm chế.
Trận cơ vừa mới bị phách nứt ra, Mạc Vô Kỵ lại lần nữa mấy tung ra đạo lưỡi mang xé rách.
- Răng rắc!
Anh Biên Thành hộ trận, trực tiếp nghiền nát không chịu nổi. Vô số tu sĩ đều khϊếp sợ nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ từ hư không một bước nhảy qua tới, thậm chí không biết đã xảy ra chuyện gì.
Muốn nói Mạc Vô Kỵ là tới đánh Anh Biên Thành, đừng nói giỡn. Còn không có ai có loại năng lực này, có thể trực tiếp đánh vào Anh Biên Thành.
Nhưng trên thực tế lời kế tiếp của Mạc Vô Kỵ, làm cho đông đảo mọi người nhất thời trợn tròn mắt:
- Tu sĩ Không có quan hệ gì với Anh Biên Thành mời mau rời khỏi, nếu không, sinh tử tự chịu.
Thật là có người dám công kích Anh Biên Thành.