Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 250: Viên mãn… (kết thúc)

“Những người này chính là ngứa da, em gãi cho họ đã ngứa là sau này họ cũng không dám trêu chọc em nữa. Không thì ngày ngày đều y như ruồi bọ ong ong ong phiền chết em!” Ông chủ Vũ khá có tâm đắc về việc này: “Yên tâm đi vợ, chuyện này may là anh tới, nếu là thằng cháu tới đây, tám phần là những người kia phải đổi lớp da luôn.”

Hứa Tư Văn vừa nghĩ tới sinh viên Vũ Nguyên Cát y như tiểu hồ ly kia, y liền đau đầu, so sánh với nhau, vẫn là ông chủ Vũ tốt hơn, trực tiếp, thẳng thắn, gọn gàng, không dây dưa dài dòng.

“Được rồi, anh kiềm chế một chút nha!” Hứa Tư Văn thật lòng thay mấy người gia tộc Geek sắp đến đốt một cây nến.

Nhà Alger không lớn, cho nên có thể tiếp đãi không nhiều người, Hứa Tư Văn cho ra chủ ý: “Số khách được đến chỉ có thể giống với bên chúng tôi, bên chúng tôi tính cả Cảnh Hiên cũng mới chỉ năm người, bên bọn họ nhiều nhất năm người!”

“Còn không thể mang theo bạn gái và bạn bè!” Chung Cảnh Hiên bên cạnh chen vào một câu, điểm này rất quan trọng, đừng có đến năm người, lại dẫn theo mười người tám người đi kèm.

“Đúng đúng!” Hứa Tư Văn cũng phản ứng lại, y đã quên, Pháp khác với Đông Hoa, người nơi này đều mang theo khách “kèm”.

Alger nhanh chóng đi can thiệp với phía bên kia, nói cho bọn họ biết, đến thì có thể, thế nhưng chỉ năm người, không thể có người đi kèm.

Bên kia còn muốn nói gì đó nữa, lúc này Alger cũng học thông minh, hắn nói xong cũng buông điện thoại xuống, học theo bọn họ!

Kết quả chính là bên kia vì năm danh ngạch mà đánh đến không thể tách rời ra, thắng lợi sau cùng chính là ba người có quyền thế địa vị nhất, hai lão già, với một người trẻ tuổi cô độc như sói hoang, đã thừa kế tài sản trong nhà đuổi mẹ kế và con mẹ kế dẫn theo.

Fillet dẫn theo cháu gái Ella, Dulwich mang theo con gái nhỏ Catherine, mà Wolf thì đi một mình, đi tới nhà gia chủ hiện tại của gia tộc Geek.

Bọn họ bởi vì tranh đấu một phen, đến đúng lúc là giờ cơm, bởi vì ông chủ Vũ nói, kịp liền ăn cơm, không kịp liền cút đi!

Liền đơn giản thô bạo như vậy!

Kết quả bọn họ vừa tới kịp lúc ăn cơm, không có bị cút đi.

Kể từ khi biết ông chú thông gia muốn tới, Alger liền tìm một đầu bếp Đông Hoa đến, còn phải là đầu bếp biết làm món ăn hương vị Bắc và Lan châu, cho nên ngày hôm nay trên bàn ăn bày đầy nồi bát muôi chậu, cơm gạo trắng đũa tre, thịt kho tàu hầm miến, gà nấu nấm, nước tương tỏi băm, còn có măng xào, cải thìa dấm chua, thịt thái hạt lựu.

Thậm chí còn có một đĩa dưa muối sủi cảo đã bưng lên, bất luận là sủi cảo hay là dưa muối, cái đĩa đều lớn như chậu rửa mặt, tuyệt đối phân lượng mười phần!

Hứa Tư Văn nhìn thấy quen mắt, liền nhìn ông chủ Vũ, ông chủ Vũ nhìn những thứ này bộ dạng hài lòng.

Khóe miệng kỹ thuật viên Hứa co rút, những thứ này tại sao y nhìn quen mắt? Bởi vì lúc hai vợ chồng Geek đến đại viện Vũ gia Đông Bắc làm khách, chính là dùng những món này.

Thế nhưng gia tộc Geek ngoại trừ hai vợ chồng Geek, người tới làm khách đều không biết dùng đũa!

Năm người khách bốn người kháng nghị, chỉ có một người tên Wolf, nhìn theo Chung Cảnh Hiên ngồi kế bên hắn, liền học theo; bốn người còn lại thấy kháng nghị không có hiệu lực, cũng học theo.

Thế nhưng cái đồ vật đũa này, học theo cũng chia thiên phú!

Wolf học theo thành công, bốn người còn lại, thất bại!

Bữa cơm này cũng chỉ có mấy người ông chủ Vũ ăn no.

Chờ bọn họ ăn xong rồi, Jody lập tức liền bắt đầu thu dọn bàn ăn, quản người khác ăn no hay không chứ!

Dù sao thì bà và ông xã ăn no!

Ăn không nói ngủ không nói, lễ nghi bàn ăn bọn họ học cũng không tệ.

Chỉ có ông chủ Vũ ăn xong rồi còn ôm hai mảnh quả dưa hấu từng miếng từng miếng ăn hăng hái, Hứa Tư Văn ở một bên lau miệng cho hắn.

Fillet dùng tiếng Pháp ưu nhã trước tiên tự giới thiệu mình, sau đó ông chủ Vũ im lặng bất động, kỹ thuật viên Hứa tiếp tục giả ngu, hai vị bảo tiêu toàn năng thì ở bên cạnh làm trụ đá làm bộ như mình là cỏ trên tường.

Có người hỏi: hướng dẫn viên phiên dịch đâu?

Bạn nói Chung Cảnh Hiên hả?

Hắn đây không phải là trước hết bị Wolf quấn lấy sao?

Chỉ mỗi mình hắn có thể nói chuyện đàng hoàng, không quấn lấy hắn thì quấn lấy ai!

Coi như muốn bấu víu quan hệ, vậy cũng phải víu được mới được nha!

Ngôn ngữ cũng không thông, giao tiếp cũng có vấn đề, bấu víu cái gì mà bấu víu?

Hiện tại chuyện gấp gáp nhất, hẳn là bắt lấy phiên dịch, sau đó bàn chuyện tiếp theo!

Lời Fillet nói không ai phản ứng, Fillet cũng lúng túng, thế nhưng không để trong lòng, dù sao thì quan hệ của bọn họ… Ha ha…

Thế nhưng Ella thì không, cô ta vẫn cho rằng ông nội của mình là quý tộc xưa chính thống nhất, những người này làm sao có thể không có giáo dưỡng như vậy?

Đứng lên liền khiển trách một trận, Fillet không ngăn, ông ta muốn thăm dò một chút sâu cạn của đối phương… Sau đó ông ta cũng tiện…

Chỉ là loại động tác và trình tự đã thành thói quen giữa quý tộc Pháp này, ở chỗ ông chủ Vũ liền không dễ xài!

Ông chủ Vũ há mồm liền đem hạt dưa hấu hắn còn ngậm trong miệng phun lên người con nhỏ chỉ chỉ chỏ chỏ với hắn, mặc dù nói chuyện nghe không hiểu, thế nhưng biết chắc không phải lời hay gì.

“A!” Ella liều mạng rít gào!

“Cút!” Hứa Tư Văn đem vỏ dưa hấu ông chủ Vũ gặm xong đập về phía Ella, hơn nữa y nói chuyện chính là dùng tiếng Pháp!

Mà Alger càng trực tiếp mở cửa ra, quản gia không nói hai lời, kêu bảo an lại đây, trực tiếp một người một phát ném ra ngoài hết!

Chỉ còn lại mình Wolf còn ở chỗ này.

Wolf rất dễ nói chuyện, có muốn khó nói chuyện cũng không được, không thấy hai người kia đã bao nhiêu tuổi à? Còn có hai vị tiểu thư ở đó, đều bị không chút lưu tình “mời” ra ngoài, hắn tính là cái gì?

Khiêm tốn, đầu tiên là thành tâm thành ý áy náy nói với Hứa Tư Văn: “Bởi vì quản giáo không nghiêm, khiến họ không biết tự lượng sức mình quấy rối đến ngài, thực sự là vô vàn thất lễ, ở đây trịnh trọng xin lỗi ngài.”

Vốn dĩ lần trước có nói, đối thủ của gia tộc Geek ra tay với Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương, trong đó có nội ứng gia tộc Geek, chính là xuất hiện ở chi của Wolf, Wolf sấm rền gió cuốn xử lý mấy kẻ kéo chân sau đó, thế nhưng phiền phức cũng gây ra không ít, còn phải giải quyết cho bọn họ.

“Nghe cũng thật đáng thương, sau này anh quản tốt bọn họ là được.” Kỳ thực con người ông chủ Vũ vẫn rất rộng lượng, nhà ai không có một hai thân thích khốn kiếp chứ.

“Chúng tôi tiếp thu áy náy của anh, thế nhưng xin sau này trông chừng kỹ tộc nhân của các anh.” Hứa Tư Văn không mềm không cứng dùng tiếng Pháp trả lời Wolf.

Trong lòng Wolf thở phào nhẹ nhõm…

Không biết có phải là thật sự bị ông chủ Vũ dọa sợ hay không, bên ngoài có người nói ông chú thông gia của công tước Geek thích nam cũng liền thôi, còn không nhìn nổi nữ sĩ tốt, càng là nữ sĩ xinh đẹp hắn càng thấy ngứa mắt, ức hϊếp càng nghiêm trọng hơn!

Nhưng chỉ hai ngày, lời đồn này liền không biết thế nào bị ép xuống, người nghị luận đều nhận được nhắc nhở…

Ông chủ Vũ không biết ngoại ngữ cho nên hắn cũng không xem TV, thế nhưng khi kỹ thuật viên Hứa lướt internet thấy được một bản tin: Một đại sư ma pháp nào đó, là nhà nghiên cứu văn minh cổ xưa, đã qua đời, hưởng thọ 115 tuổi…

Mà khi ông ta tạ thế, trong tay nắm một cái tua rua, nhìn quen mắt, hình như là cái tua rua trên bùa hộ mệnh của y…

Hứa Tư Văn hạ mí mắt.

Ông hai và ông ba không bình thường…

Cá ngân trong hồ của nhà ông chủ Vũ…

Mặc kệ nó!

Dù sao thì hiện tại Vũ Khánh Cương là người của Hứa Tư Văn y!

“Vợ! Vợ mau tới! Cái vòi nước rách nát gì đây, bỏng chết heo rồi!” Ông chủ Vũ ở trong phòng vệ sinh oa oa la hoảng cầu cứu.

“Đến đây!” Kỹ thuật viên Hứa nhanh chóng đứng dậy, chân vấp dây điện máy tính, máy tính lập tức ngắt điện tắt đui… y không có gắn pin…

Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương ở Pháp bảy ngày, kỳ thực ngày thứ hai, gia tộc Geek mở tụ hội gia tộc, mời Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn, nhưng mà hai người bọn họ lại không có trưởng bối!

Vì vậy Hứa Tư Văn khẩn cấp liên lạc ông hai và ông ba, nhị lão xuất hiện đặc biệt đúng lúc!

Vũ Khánh Cương ở trên bàn ăn công nhiên sử dụng đũa gắp trứng cá muối trét bánh mì ăn đến hăng say, Hứa Tư Văn một tay tài nghệ viết chữ Pháp duyên dáng tài hoa xuất chúng trấn áp mọi người, khiến đám người trong gia tộc Geek chơi đùa không còn tự tin nữa…

Sau đó còn dư lại năm ngày, hai người bọn họ dẫn ông hai và ông ba, bảo tiêu thêm cả phiên dịch, hai vợ chồng thông gia dẫn đường, chơi một chuyến ở Pháp.

Đến lâu đài Geek tham quan, không cần mua vé vào cửa… Bởi vì công tước Geek tự mình dẫn người tới, mà lâu đài Geek lại là công tước Geek quyên tặng…

Đi tế bái mộ ông nội bà nội Adela… Đại diện Vũ gia, và Vũ Nguyên Cát, đến tế bái một chút…

Xem biểu diễn đấu kiếm đi hái hoa hồng… Người khác xem nhiệt huyết sôi trào ông chủ Vũ xem ngáp liên tục…; người khác hái hoa kỹ thuật viên Hứa thưởng thức, y chỉ nhìn chứ không hái!

Buổi hòa nhạc cỡ lớn, ông chủ Vũ tiếng ngáy vang động trời…

Một bữa tiệc rượu của nhân vật nổi tiếng nào đó, kỹ thuật viên Hứa ủ rũ…

Cuối cùng vẫn là ông hai ông ba có biện pháp, lấy thư mời gì đó, mang tất cả mọi người đi thăm quỷ bảo âm u, xem viện bảo tàng Louvre, đến phố mỹ thực ăn mỹ thực các nơi trên thế giới, vầy mới xem như là hài lòng, một tuần sau, bọn họ liền trở về.

Lúc này đã là tháng mười, phía nam đã bắt đầu âm lãnh, ông chủ Vũ sợ vợ lạnh, sau khi trở về đem lễ vật đưa đến Hứa gia tập, liền mang theo vợ trở về Đông Bắc.

Đông Bắc bên này cung cấp hệ thống sưởi ấm sớm, tháng mười một liền bắt đầu cung cấp hệ thống sưởi.

Chờ đến tháng mười một, bầu trời bắt đầu đổ hoa tuyết, buổi sáng trên cửa sổ đều mờ trắng.

“Đông Bắc bên này thực sự là lạnh mà!” Kỹ thuật viên Hứa vùi ở trong ghế sô pha bọc chăn nhìn cảnh tuyết bên ngoài, trước người đặt khay trà, đựng nước trà nóng hổi, hạt dưa, hoa quả và món tráng miệng.

“Lúc này mới là lúc nào chứ? Chờ qua mấy ngày có thể đóng băng, lúc bắt đầu khắc băng đăng mới thật sự là lạnh!” Ông chủ Vũ nhét cho vợ một cái túi ấm: “Sao sợ lạnh như thế? Nóng cũng nóng lên không nổi.”

“Em cảm thấy là tác dụng tâm lý, nhnưg có lẽ là trời sinh như vậy? Không có cách nào, năm nay đã rất tốt rồi!” Ít nhất năm nay y mập mạp trải qua mùa đông.

Ông chủ Vũ không hài lòng, cả ngày cuồn cuộn không ngừng rót nước vào bụng vợ, muốn vợ có thêm chút thịt chống lạnh.

Mãi cho đến tháng mười hai, khí trời càng ngày càng lạnh, bên ngoài đã đổ tuyết lông ngỗng to, kỹ thuật viên Hứa ăn mặc y như quả cầu chạy như điên trong tuyết, y rất vui vẻ, lần đầu gặp tuyết lớn như vậy đó!

Ông chủ Vũ dẫn kỹ thuật viên Hứa đi xem tượng tuyết băng đăng, tới tháng chạp lại trở về quê thăm mộ một lần.

Sáng sớm hai mươi ba tháng chạp, chị dâu Thúy Hoa nấu sủi cảo cho bọn họ ăn xong, liền bảo bọn họ mang theo đồ vật lái xe đến sân bay. ”Năm ngoái ăn tết ở nơi này rồi, lần này qua phía nam đi.” Vũ Khánh Cương ngược lại rất tiêu sái, dẫn vợ nhanh nhẹn rời đi.

“Chị dâu có phải là trong lòng khó chịu không?” Hứa Tư Văn cảm thấy chị dâu Thúy Hoa hẳn là không nỡ để ông chủ Vũ ra ngoài ăn tết, nhưng lại không thể không buông.

“Chị không phải là không nỡ, nó không ở nhà chị còn đỡ làm được chút đồ ăn nữa!” Lỗ tai chị dâu Thúy Hoa thật là thính!

“Ồ!” Hứa Tư Văn mặt đỏ tới mang tai, nói người ta sau lưng, bị người ta nghe được: “Em biết rồi chị.”

“Đi đi đi đi, qua mười lăm tháng giêng lại trở về, bọn chị dọn dẹp dọn dẹp về nhà ăn tết, cũng mười sáu, mười bảy mới trở về đây!” Chị dâu Thúy Hoa cách vách tường lớn giọng nói.

“Biết rồi chị!” Ông chủ Vũ cũng cách vách tường ngao ngao đáp lời.

Hai mươi ba tháng chạp, tất niên, buổi chiều, ông chủ Vũ liền cùng kỹ thuật viên Hứa bao lớn bao nhỏ trở về Hứa gia tập.

Vừa vào cửa còn khiến mẹ Hứa sợ hết hồn.

“Trở về sớm như vậy?” Ba Hứa cũng rất bất ngờ, lúc này mới tất niên, không phải nói, người trẻ tuổi bây giờ, đều là gần hai mươi tám, hai mươi chín mới về nhà sao?

“Chị dâu Thúy Hoa bảo trở về sớm một chút, nói bớt người ăn cơm chị ấy còn có thể thoải mái chút.” Hứa Tư Văn vừa khuân đồ vào trong phòng, vừa giải thích với ba mẹ.

Lời này ai tin?

Thế nhưng hành động của chị thông gia cũng rất an ủi lòng người, mặc dù Hứa Tư Văn nói trở về nhà, tuy nhiên ở tết trung thu đã ở nhà, năm mới, hẳn là ở bên kia lâu chút.

Chị hai Hứa gia đã sắp sinh, anh hai Hứa gia bây giờ thành ông xã và ba ba tốt thập nhị tứ hiếu, vây quanh một lớn một nhỏ một chưa sinh ra.

May mà có ông chủ Vũ và kỹ thuật viên Hứa trở về, rất nhiều chuyện đều có người chia sẻ, ba Hứa cười híp mắt cầm ngày sinh tháng đẻ của ông chủ Vũ đi đoán vận.

Hứa gia tập ăn tết phiền phức hơn Vũ gia rất nhiều, ít nhất việc cúng tổ tiên chính là một nghi thức vô cùng long trọng.

Ba Hứa là người làm đương gia chi này, tự nhiên là phải đến từ đường hỗ trợ rồi!

“Cương tử à, con tới đây!” Mấy ngày trước khi cúng tổ tiên, ba Hứa từ từ đường trở về cơm nước xong, liền gọi riêng Vũ Khánh Cương vào thư phòng, hai cha con thần thần bí bí nói nhỏ hồi lâu mới ra ngoài.

“Ông ấy tìm anh làm gì?” Kỹ thuật viên Hứa tò mò truy hỏi.

“Ba không cho nói.” Ông chủ Vũ lần đầu tiên kỳ quái lừa gạt kỹ thuật viên Hứa: “Qua mấy ngày em liền biết!”

Hứa Tư Văn: “…!”

Y thật sự rất muốn biết!

Thế nhưng ông chủ Vũ lần này kiên quyết không hé miệng, cưỡng bức dụ dỗ thế nào đều không thành, thậm chí chính mình nằm ngửa ra dụ dỗ gì đó cũng không được!

Hơn nữa qua mấy ngày, kỹ thuật viên Hứa lại phát hiện, ông chủ Vũ áo dài quần dài lúc ngủ đàng hoàng, thậm chí đội cả mũ ngủ!

Hứa Tư Văn càng buồn bực, không biết trong hồ lô ông chủ Vũ bán thuốc gì.

Có điều chẳng mấy chốc, lúc giao thừa cúng tổ tiên, Hứa Tư Văn liền biết nguyên nhân.

Ông chủ Vũ một thân hán phục chỉnh tề, tinh thần phấn chấn bắt đầu bái từ đường, quỳ quỳ lạy lạy thế mà không có một bước sai lầm!

Vừa nhìn liền biết không biết luyện tập bao lâu.

Hứa Tư Văn xoa xoa đôi mắt ướt nhẹp, khó trách mấy ngày nay thành thật như thế, không động tay chân, còn đội mũ ngủ.

Phỏng chừng đầu gối khẳng định đều trầy da đi? Cái trán cũng khẳng định đỏ rực.

Phải biết, ông chủ Vũ đều là hận mùa đông không thể ở trần ngủ, đội mũ ngủ ngủ, y đặc biệt ngạc nhiên!

“Sắc thượng Vũ gia, thuần khiết thiện lương, tài đức vẹn toàn, ấu tử Khánh Cương, tên tự Tu Hoài, ký khế ước sinh tử…” Bát gia gia đọc một phần cổ văn tối nghĩa khó hiểu, ông chủ Vũ quỳ trên mặt đất nghe mà ngơ ngơ ngác ngác lảo đà lảo đảo.

Cuối cùng, ông chủ Vũ được người ta dẫn dập đầu mấy cái, mơ mơ hồ hồ được thả lại bên cạnh kỹ thuật viên Hứa.

“Làm sao lại dùng sức dập đầu lạy như vậy? Đều đỏ rồi!” Hứa Tư Văn có chút đau lòng ông chủ Vũ ngu ngốc.

Nhiều quy củ, lúc anh dập đầu cứ nhẹ chút, thành thật như vậy làm gì?

Bạn đang

“Anh vui vẻ!” Ông chủ Vũ không để ý cái này, còn cười vẻ mặt hàm hậu.

Vũ Khánh Cương chính thức vào gia phả Hứa gia, là ký khế ước huynh đệ với Hứa Tư Văn, tên tự cũng là do bát gia gia lấy cho hắn.

“Vợ à, tên tự của anh, có ý tứ gì?” Ông chủ Vũ vẫn là len lén hỏi vợ.

“Khánh, vui mừng vui vẻ, chính là động; Tu, tu thân dưỡng tính, là yên tĩnh; nhất tĩnh nhất động vừa vặn hấp dẫn lẫn nhau; Cương, mạnh mẽ, Hoài, mềm mại; một nhu một cương, vừa vặn hỗ trợ lẫn nhau. Nhất tĩnh nhất động, một cương một nhu, chính là dựa theo tên của anh, giúp anh lấy cái tên tự.” Hứa Tư giải thích một phen với ông chủ Vũ.

Ông chủ Vũ biểu tình mắt chó nhìn sao trời, có nghe không có hiểu.

Sau khi ghi vào gia phả, Vũ Khánh Cương liền có một linh vị không khắc họa giống Hứa Tư Văn, hai người bọn họ quả thật là ngồi chung trên một bàn thờ, chỉ là tạm thời không có nhận nhang đèn… Trước tiên chiếm địa bàn.

Ông chủ Vũ nhe răng toét miệng cười híp mắt với kỹ thuật viên Hứa, bộ dạng tâm tình không tệ.

Hứa Tư Văn thấy cảnh này, đột nhiên nhớ tới những câu nói trước đây ông chủ Vũ đã từng nói, hắn nhất định sẽ lên gia phả Hứa gia, tới lúc đó hắn muốn bước vào ngưỡng cửa Hứa gia, bưng cơm Hứa gia, vào từ đường Hứa gia, ngồi trên bàn thờ Hứa gia…

Xem ra khi còn sống, ông chủ Vũ đều làm xong hết tất cả những chuyện hắn nói.

Về phần sống làm người Hứa gia, chết rồi vào mộ phần Hứa gia, cái đó cũng không cần nhớ lại…

Đêm giao thừa, vạn nhà đèn đuốc.

Trong thành nghiêm cấm đốt pháo hoa, thế nhưng nông thôn quản chế không nghiêm, Hứa gia tập cũng coi như là thôn trấn nửa công nửa nông nghiệp hóa.

Sau mười một giờ, đã có nhà có động tĩnh, lúc đó ông chủ Vũ đang chơi cờ với ba vợ, kết quả khiến ba Hứa tức quăng quân cờ nhiều lần không muốn chơi với hắn nữa!

Đợi đến lúc đốt pháo hoa, ông chủ Vũ cũng bỏ lại quân cờ, hắn còn không muốn chơi với ba vợ đâu!

Hừ!

Hai cha con đều ấu trĩ hết sức.

Chủ lực đốt pháo là tiểu Nữu Nữu và Hứa Gia Văn, người xem pháo cũng không ít.

Hứa Tư Văn cũng chỉ phóng một cái pháo hoa lớn, ông chủ Vũ ngược lại phóng không ít, đều xếp dưới đất, hắn đứng kế bên đốt, từng hàng pháo hoa không ngừng bay lên không trung phóng ra hoa lửa xinh đẹp.

Thật nhiều người đều ngẩng đầu nhìn chằm chằm không chớp mắt, ông chủ Vũ nhân cơ hội hôn mấy cái trên mặt vợ!

Hứa Tư Văn hiếm thấy không có thẹn quá hóa giận, mà là len lén nhìn xung quanh, lúc phát hiện không ai chú ý, y cũng hôn lại Vũ Khánh Cương một cái.

Hai người thân thể kề sát thân thể, có áo khoác chống đỡ, tay nắm cùng nhau, trong lòng đều một mảnh ấm áp…

Mấy năm sau

Ông chủ Vũ đi ngang qua đại sảnh tiếp đón, nhìn thấy người bên trong thay đổi khuôn mặt mới, vốn là không để ý, thế nhưng hắn đi ngang qua mấy lần liền phát hiện, người mới tới kia quăng mị nhãn với hắn!

Sau đó lại quăng mị nhãn với vợ hắn!

Sau đó ngày đó lúc tìm vợ đi ăn cơm, hắn liền vẻ mặt u oán nhìn vợ, một ông chú trung niên mạnh mẽ đang yên lành liền biến thành một oán phu nam cường tráng!

Sét đánh đến mức kỹ thuật viên Hứa kinh ngạc!

“Ai trêu chọc anh?” Hứa Tư Văn vừa thấy ông chủ Vũ như vậy liền có chút vui vẻ, bình thường hắn không có ấu trĩ như thế, thế nhưng một khi có người không biết làm sao đạp ranh giới cuối cùng của hắn, hắn liền sẽ như vậy.

“Anh phát hiện tiếp viên mới tới không phải người tốt, thay người đi?”

“Làm rất tốt mà, từ sau khi Hồ Mỹ sinh con, tiếp viên luôn không giữ được, không một ai có thể bằng Hồ Mỹ, cô gái hiện tại từng là quản lý tiếp viên, có thể làm dài lâu đứng vững chân là được rồi.”

Đây là lời nói thật, thay người luôn không phải vấn đề, thế nhưng cũng không thể qua loa, chỗ tiếp đón coi như là bộ mặt công ty.

Cái mặt hổ của ông chủ Vũ kéo kéo dài hơn cả chiếc giày, vợ thế mà lại nói chuyện giúp cô gái kia? Có vẻ như còn rất thích cô ta?

Ông chủ Vũ thắt lòng muốn chết!

Buổi tối gọi gấp tiểu Ngụy lại đây bày mưu tính kế!

Ngụy Diên quả thực bội phục chết ông chủ, nhiều năm như vậy, hắn chưa từng thấy ông chủ có lúc buông lỏng, giữ ông chủ cũng quá chặt đi?

Ngược lại là vợ hắn Helena rất hào hiệp an ủi ông chủ: “Ông chủ đừng sợ, điều kiện anh tốt như vậy, cô gái kia không tranh nổi đâu!”

“Thật sự à?” Ông chủ Vũ rất hoài nghi.

“Thật sự!” Helena bộ dạng rất có lòng tin: “Tôi chính là người phụ trách phòng xã giao, tiếp viên kia tôi biết, ngài cứ yên tâm đi!”

Vì vậy ông chủ Vũ liền yên tâm đi ngủ.

Kết quả ngày hôm sau hai người bọn họ cùng đi, tiếp viên mới tới làm ba tháng đã chuyển chính thức Phùng Nhân Nhân liền chào hỏi bọn họ, Hứa Tư Văn mỉm cười một cái, ông chủ Vũ dao mắt phóng vèo vèo vèo…

Phùng Nhân Nhân nháy nháy mắt, lại nháy nháy mắt: “…!”

Bộ dạng ông chủ Vũ rất hung ác, mới vừa rồi còn trừng cô vài lần…; ông chủ Hứa thật là anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong…!

Mãi cho đến khi hai người vào thang máy, ông chủ Vũ một mực theo đến phòng làm việc của vợ, oán khí trên gương mặt cũng sắp thực chất hóa rồi!

“Đến cùng anh làm sao vậy?” Đã nhiều năm như vậy, làm sao còn có lúc giận dỗi chứ? Hẳn là nam nhân cũng có thời mãn kinh nhỉ?

Tâm tư Hứa Tư Văn triển khai một cách thần kỳ!

“Cô ta vừa nhìn thấy em liền quăng mị nhãn cho em, em còn nói cô ta không có ý tứ với em?” Người nào đó vẻ mặt lên án nâng giấm chua uống ừng ực.

Hứa Tư Văn bất đắc dĩ xoa xoa giữa chân mày: “Cô ta cắt mắt hai mí thất bại, nhìn ai cũng giống như quăng mị nhãn cho người ta hết…”

Ông chủ Vũ: “…!”

Có lẽ hai người bọn họ sau này còn có thật nhiều chuyện gập ghềnh trắc trở, phát sinh trong cuộc đời bọn họ, hoặc là cười vang, hoặc là ấm áp, hoặc là kỳ ba, thế nhưng nhất định đều là cuộc sống ngọt như mật đường…

THE END