Trương Vân Thiên và Trương Hải Thiên bị nhóm bảo an Đông Bắc Hổ mời ra ngoài, cửa vừa đóng, nhóm bảo an liền như hổ rình mồi với hai lão già ở đối diện bên ngoài, dám tiến về phía trước một chút, lập tức súng bắn nước cao áp hầu hạ!
“Anh…” Trương Hải Thiên có chút không biết làm sao nhìn Trương Vân Thiên, mặc dù ông ta không phục cả đời, nhưng thời khắc mấu chốt, vẫn phải dựa vào Trương Vân Thiên.
“Bốp!” Một cái tát, Trương Vân Thiên quạt cho Trương Hải Thiên một cái bạt tai vang dội: “Đồ tội nhân Trương gia mày!”
Trương Hải Thiên lại bị tát đến bối rối!
Ông ta đã bao nhiêu tuổi rồi!
Nếu như con cái không chịu thua kém, thì ông ta cũng có thể làm ông nội rồi!
“Anh… Anh…”
“Trở về rồi hãy nói!” Trương Vân Thiên nhắm mắt lại đầu vang ong ong.
Hai anh em già một đường không nói gì ngồi máy bay trở về Kỳ châu, bây giờ Trương gia ở kinh thành không hề có đất đặt chân, chỉ có thể lui về quê nhà Kỳ châu, chỉ có điều Kỳ châu cũng không phải một nhà Trương gia bọn họ độc đại, cạnh tranh còn kịch liệt hơn, đều muốn thừa dịp Trương gia sa sút mà từng bước phân chia cái bánh ngọt bự Trương gia này xâm chiếm nuốt vào bụng, nhiều năm như vậy, bọn họ cũng đã sớm xem Trương gia không vừa mắt.
Còn có thương gia Kỳ châu thật sự là phản cảm với Trương gia, lúc trước Đông Bắc Hổ cho giá tiền tốt như vậy, Trương gia nhất định phải chắn ngang nhúng tay, không cho bọn họ cung cấp hàng cho Đông Bắc Hổ, kết quả bây giờ coi như bọn họ vót đến nhọn cả đầu muốn cung cấp hàng cho Đông Bắc Hổ, người ta cũng không thu!
Lúc đó Trương gia giúp bọn họ ra phí bồi thường vi phạm hợp đồng, còn nói sẽ giúp bọn họ tìm nhà tiêu thụ, kết quả thì sao? Hiện tại nhà tiêu thụ không tìm được, hàng của bọn họ cũng bán không được giá, thiệt thòi lớn.
Đến nhà cũ Trương gia, vừa vào cửa liền thấy mấy người từ cửa đi ngang qua, lại không hề liếc mắt nhìn hai anh em Trương gia một cái, hệt như không quen biết.
Đời này Trương Vân Thiên đều chưa từng bị người ta coi thường như vậy!
Trương Hải Thiên thì càng khỏi nói!
Hai người vào trong phòng, nhìn thấy tất cả mọi người đều ở trong phòng khách, vừa vặn, Trương Vân Thiên nghĩ thầm ông còn đỡ phải đi tìm người.
“Anh, Hải Thiên!” Một bóng người đột nhiên đánh tới, Trương Hải Thiên còn chưa có phản ứng lại, Trương Vân Thiên không chút khách khí một cước đạp bay người này ra ngoài!
“Anh, anh làm gì vậy!” Trương Hải Thiên nổi dậy, muốn đi nâng người dậy, lại cũng bị Trương Vân Thiên một cước đạp tới!
Hai người đều bối rối!
“Hải Thiên, mày còn có mặt mũi nói à? Mày cưới được người phụ nữ tốt đó! Lẽ nào không thấy những tài liệu này sao? A? Bên trong nói cái gì? Con trai con gái làm chuyện tốt mà lại để cho Trương gia ta trả nợ, tiện nghi đều cho bọn họ chiếm hết!”
Trương Hải Thiên vừa nghe Trương Vân Thiên nói tới việc này, sắc mặt cũng khó nhìn, thế nhưng ông ta còn cảm thấy bên mình có lý: “Anh, không thể nói như thế, lúc trước muốn Lam Tương đến Lan châu, lúc đó chẳng phải anh ngầm đồng ý sao? Kết quả Lam Tương xảy ra chuyện, người đứng đầu trong nhà cũng không lộ diện, hừ, lúc ấy tất cả mọi người bận bịu, có chuyện, Lam Tương cũng là tính tình trẻ con, nên có chút dạy dỗ, nhưng ngày hôm nay sao anh lại đối xử với vợ chồng bọn em như vậy?”
“Tại sao? Mày đó!” Trương Hải Thiên bây giờ đối với Trương Hải Thiên chỉ tiếc mài sắt không thành thép: “Vụ hôn nhân lúc trước thật tốt, lại nhất định muốn ly hôn với vợ trước cưới cái thứ như vậy vào cửa, kết quả thì sao? Tiền đồ tốt đẹp đều huỷ! Huỷ rồi! Tao nhọc nhằn khổ sở vội vã cả đời, cũng bởi vì cái thứ như thế, mà khó tiến thêm nữa!”
“Anh, em và Hải Thiên là tình yêu đích thực… Chúng em…”
“Câm miệng!” Trương Vân Thiên càng nhìn bà ta càng nổi giận: “Cô tưởng cô là cái thá gì? Cũng dám nói có yêu hay không với em trai tôi? Nếu không phải cô không biết liêm sỉ mà thừa dịp hắn say rượu bò lên giường, mang thai cũng không la lên, trực tiếp sinh ra mới để chúng tôi biết, Trương gia tôi há có thể có đứa trẻ chẳng ra gì như Trương Lam Kiệt? Nếu không phải Trương Lam Tương tự chủ trương, đắc tội Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn, Trương gia ta có thể bị người ta tàn hại con cháu đến vậy sao?”
“Lúc trước Lam Tương đi Lan Châu, là anh ngầm đồng ý mà!”
“Tao ngầm đồng ý, cho Trương Lam Kiệt và Trương Lam Tương đi kết giao bạn tốt, không phải ngầm đồng ý Trương Lam Tương đi tự cam thấp hèn!”
Đến lúc này, Trương Vân Thiên lại không chút nào cảm thấy mình sai, mà là cảm thấy Trương Hải Thiên cùng với tình yêu đích thực của ông ta còn có hai đứa con riêng kia sai, đều là đám bùn nhão không trát được tường bọn họ, liên lụy Trương gia.
“Không có người làm bác là anh ngầm chấp nhận, cô gái tốt Lam Tương nhà chúng ta làm sao sẽ tự cam thấp hèn như vạy? Anh à, anh nói rõ ràng ra đi!”
Đối với hai đứa con riêng là Trương Lam Kiệt và Trương Lam Tương, Trương Hải Thiên tốt đến móc tim móc phổi, đối với con hợp pháp Trương Lam Hà thì lại giống như không phải con mình!
“Nói rõ ràng thì nói rõ ràng!” Trương Vân Thiên cảm thấy sai là người khác, ông ta rất có lý do: “Mày có biết vợ trước của mày có thân phận gì hay không?”
“Có là thân phận cao quý gì đi nữa, thì bà ta cũng không có quan hệ gì với em!” Trương Hải Thiên đỏ mặt tía tai nói với Trương Vân Thiên, kỳ thực ông ta chột dạ lợi hại.
Mà tình yêu đích thực của ông ta cũng chột dạ giống thế.
“Hừ! Đó là biểu tiểu thư Cao gia! Ông cố bà ấy từng là nội các thủ phụ đại thần, tuy rằng năm đó bởi vì qua đời lại không có hậu đại, trong nhà hơi sa sút, nhưng quan hệ cũ vẫn còn, chỉ có trải qua thời gian mài mòn mà còn có thể giữ được mê mẩn mới là bạn tri kỉ thật sự! Lẽ nào mày chưa từng nghe Hứa Tư Văn nói sao? Cao Nham từ nhỏ đã chơi cùng Lam Hà, mày có chú ý tới sao? Con trai mày mà xưa nay đều không quan tâm sao? Mày chỉ biết xem Trương Lam Kiệt và Trương Lam Tương, hai người bọn họ có thể có tiền đồ gì? Mày nhìn lại Trương Lam Hà, dùng một thân phận nam nhân cũng có thể lung lạc trái tim Thân vương điện hạ!” Trương Vân Thiên vừa nói tới chỗ này liền không nhịn được muốn thổ huyết!
Hai ngày trước, tựa như áp lực của toàn thế giới đều trút xuống Trương gia, đè Trương gia từ trên xuống dưới đều thở không nổi.
Mới đầu ông ta còn tưởng là Hứa Tư Văn, cảm thấy Hứa Tư Văn quá chuyện bé xé ra to, bây giờ nhớ tới, đâu chỉ là một mình Hứa Tư Văn thúc đẩy, sợ là Trương Lam Hà cũng ra sức từ giữa không ít đi?
Uổng phí hai kẻ già bọn họ còn liếʍ mặt muốn hắn đứng ra giúp trong nhà, đây không phải là đưa tới cửa cho người ta đi chê cười sao?
“Anh, tính khí anh cũng quá lớn rồi, xem anh đạp anh hai kìa, đã bao nhiêu tuổi còn bị anh trai mình đánh, ở trước mặt tiểu bối mất mặt bao nhiêu chứ? Anh hai mau dậy đi!” Ngược lại là Trương lão tam bên cạnh còn có chút nhìn không được mắt, đỡ Trương Hải Thiên đang ngồi dưới đất dậy.
“Mày ít giả bộ làm người tốt đi!” Lúc này Trương Vân Thiên tóm được ai là phun người đó: “Nếu không phải người nhà mày gây chuyện thị phi, Trương gia chúng ta có thể túng quẫn như bây giờ sao?”
“Em thì làm sao?” Trương lão tam bị mắng không hiểu ra sao.
“Làm sao hả? Nếu không phải người nhà mày lôi kéo Trương gia, Trương gia sao lại đắc tội Hứa Tư Văn và Vũ Khánh Cương? Làm sao lại xa lạ với Lam Hà?”
!
Trương Vân Thiên đây là oán lên liền tìm lão tam!
Trương lão tam không phải chi chính, hắn chỉ có thể coi là anh em họ, nói về thứ hạng, cũng là xếp thứ ba, hắn lại là con thứ ba, vì vậy thời gian dài, mọi người đều gọi hắn là Trương lão tam, liền đem tên của hắn quên đến sau đầu.
“Lời của anh hai em không thích nghe!” Triệu Tĩnh lập tức đứng dậy: “Năm đó nhà mẹ em cũng trợ giúp Trương gia chúng ta không ít, thế nào? Hiện tại nhà mẹ em không còn anh liền người đi trà lạnh à? Bà đây còn chưa có chết đâu!”
Nếu là trước đây, Triệu Tĩnh tuyệt đối sẽ không nói như vậy, bà ta ở Trương gia chính là trang trí, bình hoa, còn là một cái bình hoa già.
Nhưng mà từ khi Trương gia sa sút lui về quê nhà Kỳ châu, bà ta lại dần dần phất lên, bởi vì Trương gia bây giờ người đảm nhiệm chức quan đã ít lại càng ít, cao nhất trong đó lại là đứa con dâu chi thứ làm bí thư là bà ta.
Trước đây lúc còn Triệu gia, bà ta chỉ có thể mười phần lên mặt trên tiền bạc, chỗ khác vẫn là trang trí, hiện tại thì khác, ngay cả Trương lão tam cũng ngày ngày về nhà quấn quấn dính dính với bà ta, trước đây không nhìn ra là phóng đãng không kiềm chế được như vậy, nói cho cùng, còn không phải quyền lực quấy phá?
Người Trương gia có thể nói đều là không chức quan một thân nhẹ nhàng, có chức quan thì cũng không mượn được ánh sáng gì, không có chức quan thì càng chỉ biết ăn uống vui đùa, bây giờ cuộc sống phóng túng cũng mất, ngược lại là có vài người mỗi lần tới cửa liền mượn tiền.
Triệu Tĩnh vốn cũng có chút của cải, nhà mẹ đẻ cũng thỉnh thoảng hiếu kính một hai, trợ cấp Trương gia đồng thời cũng trợ cấp người đã xuất giá là bà ta, tốc độ sa sút của Triệu gia quá nhanh, bà ta còn chưa kịp kéo một cái thì đã suy sụp, thế nhưng cây to Trương gia này cũng không thể mất đi, mới đầu bà ta cũng ra tiền ra sức, sau đó phát hiện Trương gia căn bản là cảm thấy bà ta phải làm vậy, chứ không phải cảm kích!
Đời này Triệu Tĩnh đều là tham của người khác nhiều, có lúc nào từng để người ta chiếm tiện nghi? Đối với Trương gia tự nhiên càng ngày càng bất mãn, ngày hôm nay Trương Hải Thiên vừa nói như thế, bất mãn này liền bùng phát.
“Ầm ĩ cái gì hả? Coi nơi này là cái chợ sao?” Trương Vân Thiên vô cùng tức giận không chịu được, quăng ngã ấm trà và tách trà, mảnh vỡ đầy đất, trùng hợp đó là trà nóng người hầu mới vừa đổi!
Ông ta thì quăng đến thống khoái, nhưng nước nóng vỡ nát bắn tóe ra lại có một nửa xối lên bà vợ kế của Trương Hải Thiên!
Còn nửa kia thì xối lên trên người Triệu Tĩnh!
“A!”
“A!”
Tiếng thét chói tai của hai người phụ nữ thiếu chút nữa lật tung nóc nhà!
“Mẹ!” Con của Triệu Tĩnh vừa thấy mẹ mình bị bỏng, thở phì phò trừng mắt Trương Vân Thiên một cái, cắn răng, Trương lão tam cũng không dám để trụ cột gia đình hiện giờ ngã xuống, lập tức kêu con ôm Triệu Tĩnh đưa đến bệnh viện.
Trương Hải Thiên bên kia cũng muốn học theo răm rắp, nhưng vào lúc này lại có người tới cửa đòi nợ! Bạn đang
“Khoản tiền nhà các ngài mượn cũng đến lúc trả lại rồi đi? Chúng tôi không cần lãi sinh lãi, chỉ cần đồng thời thanh toán nợ với lãi gốc cho chúng tôi thôi.”
Mặt trên có Triệu Tĩnh và mấy quan nhỏ nhà họ Trương chống đỡ, ngược lại còn có thể dàn xếp một hai, nhưng mà âm thầm mượn lãi suất cao, là tiền đen thuần túy, ai dám quỵt nợ?
Trương gia một trận náo loạn, nên bán tất cả đều bán, nên xử lý đều xử lý, để đổi thành tiền mặt dễ trả nợ!
Khôi hài chính là, biệt thự hiện giờ Trương Hải Thiên ở, chủ hộ không phải ông ta!
Bởi vì biệt thự này lúc đó là của hồi môn của vợ trước ông ta, sau đó thời gian dài, cũng không biết Trương Hải Thiên nghĩ như thế nào, cũng quên đi biệt thự này không phải sản nghiệp Trương gia, xem là của mình, ở đến yên tâm thoải mái.
Đợi đến lúc này muốn bán biệt thự trả tiền lại, mới phát hiện, sở hữu biệt thự không phải ông ta, cũng không phải vợ trước, mà là con trai trưởng trong giá thú bị ông ta đuổi ra khỏi nhà, Trương Lam Hà!
Hết chương 239