Hắn xuất hiện từ cái
góc hẻo lánh nào đó, cong khóe môi nói: “Tiểu gia hỏa, thoạt nhìn ngươi
có tinh thần hơn trước kia.” Lúc này, sắc mặt nàng hồng hào, mặt mày thư giãn, mâu như nước trôi, tuy rằng khuôn mặt còn hơi non nớt nhưng không ảnh hưởng đến ngũ quan xinh đẹp của nàng. Lớn thêm chút nữa, chắc chắn
dung nhan nàng sẽ làm cho mặt trăng cũng phải xấu hổ.
”Ừ, ta
cũng cảm thấy hô hấp thông thuận. Ngày đó ngươi nói giúp ta đã thông khí mạch là có thể tu luyện, kế tiếp ta nên làm gì?” Liễu Hồ Nguyệt gật
đầu. Vì khẩn cấp muốn bản thân mạnh lên, Liễu Hồ Nguyệt không muốn lãng
phí chút thời gian nào, thế nên mới vội vàng hỏi. Mà nàng cũng coi Tử
Diễm là đạo sư của mình rồi.
”Hít sâu, cảm nhận từng ngọn cây
cọng cỏ xung quanh, thử xem tinh thần lực của ngươi. Nếu phạm vi cảm
nhận được trời đất càng rộng thì càng có ích với tu luyện sau này của
người. Nếu như chỉ là một góc nhỏ thì ngươi vô duyên với triệu hồi sư
rồi.”
Nói đến đây, linh hồn Tử Diễm chấn động. Nếu vô duyên với
triệu hồi sư cũng tượng trưng cho việc hắn vĩnh viễn không thể rời khỏi
tòa tháp này.
Liễu Hồ Nguyệt nhắm hai mắt, đem tinh thần lực của mình chậm rãi lan tỏa bốn phía, nàng cảm nhận được núi, nước, sương
đêm, còn có tiếng ồn ào, có thể nghe thấy tiếng thủ thành phía ngoài
thành quát mắng...
Thấy Liễu Hồ Nguyệt rất lâu không mở miệng, Tử Diễm khẩn trương hỏi: “Tiêu gia hỏa, thế nào rồi?”
”Quá rộng, căn bản không biết tinh thần lực tới nơi nào?” Nàng thu hồi tinh thần lực của mình, dùng tâm linh truyền âm cho hắn.
Đồng tử Tử Diễm co rụt, hồn phách rung động, hiển nhiên bị lời Liễu Hồ Nguyệt làm chấn động.
”Ha ha ha...” Tử Diễm đột nhiên cười lớn: “Quá rộng, tinh thần lực của
ngươi luôn không thể thăm dò đến tận cùng, cũng tượng trưng cho tinh
thần lực vô hạn. Một khi trở thành một triệu hồi sư hay ma pháp sư,
người có tinh thần lực vô hạn sẽ là người thắng cuối cùng.” Tinh thần
lực chính là nguồn năng lượng chiến đấu, ma pháp sư hay triệu hồi sư đều dựa trên tinh thần lực, ví dụ như thời điểm sử dụng ma pháp cần có đủ
tinh thần lực mới có thể xuất ma pháp. Một khi ma pháp xuất ra, ma pháp
có hạn sẽ khiến người cảm thấy thân thể mệt lả, khẩn cấp muốn nghỉ ngơi
một lúc mới có thể lại tiếp tục thi ma pháp. Đương nhiên nếu tinh thần
lực của ngươi vô hạn thì ngươi có thể chiến đấu liên tục.
Tim Liễu Hồ Nguyệt nhảy lên, hỏi: “Triệu hồi sư, ma pháp sư cần đầy đủ điều kiện gì?”
”Tiểu gia hỏa, ngươi vẫn muốn trở thành ma pháp sư ư?” Tử Diễm hỏi.
”Đương nhiên rồi. Nếu có thể có được thân thể chiến sĩ thì tốt.”
”Ngươi...” Tử Diễm có chút kinh ngạc. Tiểu gia hỏa này thật sự đã thay đổi rất
nhiều, trong nháy mắt trở nên chăm chỉ thăng tiến như vậy. Trước nay
chưa từng có người như vậy, sau này cũng sẽ không có.
”Trở thành một triệu hồi sư đã rất giỏi rồi, tiểu gia hỏa, mặc kệ phụ thân ngươi
hay tổ mẫu ngươi đều không mong người trở thành nhân vật biếи ŧɦái này.” Tử Diễm thấp giọng nói.
Ánh mắt Liễu Hồ Nguyệt trầm xuống: “Đó là bởi vì ta tự tay phá nát thân thể, không muốn để bọn họ hi vọng.”
Tử Diễm giật mình, ấn tượng với nàng lại tăng thêm vài phần, quả nhiên là
thay đổi: “Tốt lắm! Ngươi đã có mục đích như vậy, bản tôn sẽ không nề hà nhận ngươi làm đồ nhi.” Tử Diễm nghiêm túc nói. Lại rước lấy khinh bỉ
của Liễu Hồ Nguyệt: “Thu ta làm đồ đệ cũng phải nhìn đến lễ gặp mặt
không chu đáo.”
”Ngươi vật nhỏ này, bản tôn còn chưa thu học phí của ngươi, ngươi còn muốn đòi lễ gặp mặt từ bản tôn?”