Tôi có năm câu hỏi, ai có thể đáp?
Tô Mộc cứ như vậy công khai biểu thị thái độ của mình, công khai biểu thị nghi vấn của mình. Cho đến lúc này, đã không có người nào còn nghĩ Tô Mộc là kẻ não rỗng, cũng có người bắt đầu âm thầm ủng hộ Tô Mộc. Năm câu hỏi này mọi người đều biết, cũng bởi vì biết, cho nên lúc này mới không biết nên giải đáp như thế nào.
Đây cũng là kết quả Tô Mộc mong muốn.
Phải biết rằng Tô Mộc vừa mới đến huyện Ân Huyền, muốn thẩm thấu tới đây, là không có bất cứ vấn đề gì. Có quan bảng, Tô Mộc tin tưởng chỉ cần tốn hao chút thời gian, có thể thừa sức làm được việc này. Nhưng đây cũng là vấn đề lớn nhất Tô Mộc hiện tại phải đối mặt, hắn phải trong thời gian ngắn nhất phá giải cục diện này. Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể giống như Chu Phụng Tiền Chu lão giao đãi.
Đây là nguyên nhân thứ nhất Tô Mộc làm như thế, cũng không phải là trí mạng nhất.
Trí mạng nhất, trọng yếu nhất, khiến Tô Mộc làm ra loại cử chỉ quá kích này, là bởi vì lương tri. Nếu Tô Mộc trơ mắt nhìn những chuyện này phát sinh trước mặt mà không quản..., vậy thì hắn thật sự cảm thấy mình không xứng ngồi ở vị trí này.
Tô Mộc có thể cho phép tiền của tài chính huyện bị điên cuồng cướp đoạt như vậy sao?
Tô Mộc có thể cho phép đất trồng trọt bị xâm chiếm như vậy sao?
Tô Mộc có thể cho phép con đường của người dân biến thành công cụ vơ vét của cải của đám sâu mọt sao?
Không thể cho phép!
Bởi vì không thể cho phép, cho nên Tô Mộc mới có thể làm như vậy. Về phần sau khi làm kết quả như thế nào, lúc trước Tô Mộc cũng đã có tiên đoán.
Nhưng nói cho cùng lúc này hắn cũng không có bao nhiêu lo lắng. Nhưng cho dù như vậy, việc, Tô Mộc vẫn sẽ làm. Cho dù biết rõ chuyện này, rất có thể khiến uy tín của hắn mất hết.
Bên trong phòng họp, lúc này không khí càng thêm ngưng trọng. Quan trường chính là chiến trường không nhìn thấy khói thuốc súng, lúc này phòng họp huyện ủy huyện Ân Huyền, chính là một chiến trường vô hình.
Chỉ cần là người bị vây vào trong chiến trường này, đều phải vì sinh tử của mình mà liều mạng chém gϊếŧ.
Không có người nào mở miệng nói chuyện, không ai biết lúc này nên nói cái gì, chuyện bọn họ có thể làm chính là lật nhìn cuốn sổ trước mắt, bưng chén trà lên vuốt vuốt, cau mày suy tư.
Cảm thụ thấy loại không khí này, Tô Mộc nhướng mày.
- Năm vấn đề của tôi, chỉ cần các đồng chí có thể cho tôi lý do đầy đủ, tôi sẽ xem như hôm nay không nói gì. Năm hạng mục này xây dựng như thế nào thì cứ xây dựng như thế, tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào nữa. Nhưng nếu như các đồng chí không thể thuyết phục tôi, như vậy hôm nay ở chỗ này, trước mặt các đồng chí, tôi công khai bày tỏ thái độ của tôi : đình công tất cả năm hạng mục xây dựng này.
Đây chính là thái độ Tô Mộc bộc lộ!
Các người hoặc là thuyết phục tôi, hoặc là đi theo tôi, dĩ nhiên các người cũng có thể lựa chọn cái gọi là dựa vào đầu tường. Nhưng nếu thật sự như vậy, bị tôi để ý, các người sớm muộn sẽ biết hậu quả.
Người này là đại tài!
Lãnh đạo thứ ba của huyện Ân Huyền, phó bí thư khối đảng huyện ủy Phí Mặc ngồi trên ghế, trong lòng bất chợt hiện ra lời bình như vậy. Hắn biết Tô Mộc là bí thư huyện ủy, mình không nên nghĩ như vậy, nhưng thật sự là không nhịn được nghĩ như vậy.
Lúc này Phí Mặc đã biết mưu kế của Tô Mộc, trong lòng thật sự phải vỗ tay tán dương.
Nếu như đợi đến khi Tô Mộc quen thuộc với quan trường huyện Ân Huyền, tiến hành thảo luận biểu quyết, ngược lại sẽ không giống như bây giờ, có thể có phần thắng tuyệt đối.
Tô Mộc có thể được Hoàng Vĩ Sâm coi trọng như vậy, quả nhiên là có bản lĩnh của mình.
Hầu Bách Lương, tên hồ ly này, bây giờ xem ngươi phá cục như thế nào!
Làm thế nào phá cục? Có thể phá được sao?
Bây giờ chuyện đã biến thành như vậy, việc ta có thể làm chính là dốc hết toàn lực dẫm ngươi dưới chân, chỉ có như vậy, mới có thể tách cổ tay ngươi thành công. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể để cho những người còn lại biết, quan trường huyện Ân Huyền này vẫn là Hầu Bách Lương tôi định đoạt.
Hầu Bách Lương đã bị chọc tức, chỉ có thể đi phản đối Tô Mộc.
- Tô bí thư, tôi vẫn kiên trì quyết định chính quyền huyện làm ra lúc trước. Những phê duyệt kia có lẽ có vài chỗ chưa phù hợp, nhưng tuyệt đối đã trải qua nghiệm chứng, cho nên tôi cho rằng không cần thiết tạm thời đình chỉ. Nếu thật sự đình chỉ, không chỉ sinh ra hoài nghi với tiểu tổ phê duyệt, để cho tính tích cực của bọn họ suy yếu, mà cũng khiến Huyện Nhất Xây sinh ra không tín nhiệm đối với huyện ủy.
Hầu Bách Lương trầm giọng nói.
Lời nói này quả thực là điển hình của ném đá giấu tay!
Cái gì gọi là đả kích tính tích cực của tiểu tổ phê duyệt, Hầu Bách Lương ông là muốn nói, Tô Mộc tôi làm như vậy, là muốn đối đầu với cả tiểu tổ phê duyệt sao. Cái này có thể làm cho tiểu tổ phê duyệt đứng về phía đối lập với tôi đúng không?
Cái gì gọi là Huyện Nhất Xây sinh ra không tín nhiệm huyện ủy! Phê duyệt này là chính quyền huyện làm ra, hiện tại phát hiện vấn đề, tôi kịp thời kêu dừng lại, lại biến thành chính quyền huyện là chính diện, huyện ủy sẽ bị Huyện Nhất Xây hoài nghi sao?
Hầu Bách Lương, đây là ông quyết tâm muốn đi đến cùng con đường tội lỗi đúng không?
Mùi thuốc súng nồng nặc như vậy, là đại biểu thái độ của ông, muốn nổ súng về phía tôi đúng không?
Tốt lắm, vậy chúng ta tiếp tục đấu đến cùng.
Tô Mộc mỉm cười quét qua toàn trường, nụ cười thay thế chất vấn vừa rồi, chẳng những không khiến không khí bên trong phòng họp trở nên hòa hoãn, ngược lại càng giống như giắt trên đầu mọi người một lưỡi dao sắc bén, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng chém xuống.
- Đây là hội nghị thường ủy huyện ủy, chỉ cần đồng chí nào có ý kiến cũng có thể nói ra. Nếu hiện tại xuất hiện ý kiến khác nhau, tốt lắm, vậy chúng ta tiến hành giơ tay biểu quyết đi. Phát biểu ý kiến, giơ tay biểu quyết, tạo thành quyết nghị, bắt đầu!
Tô Mộc nói.
Cái này còn cần giơ tay biểu quyết sao?
Lúc này cũng không phải chỉ đơn giản là chuyện giơ tay biểu quyết, nếu chuyện này cuối cùng thông qua, Huyện Nhất Xây sẽ trong nháy mắt bị đày vào lãnh cung. Hậu quả này thật sự rất nghiêm trọng, sẽ tạo thành oanh động bên trong huyện Ân Huyền.
- Tôi ủng hộ ý kiến của Hầu huyện trưởng, phê duyệt là chính quyền huyện giám thị làm ra, không có bất cứ vấn đề gì, không thể tùy tiện muốn tuyên bố đình chỉ là tuyên bố.
Mã Văn Tuyển quyết đoán nói.
Là người theo đuổi trung thành nhất bên cạnh Hầu Bách Lương, thái độ của Mã Văn Tuyển hoàn toàn nằm trong dự liệu của Tô Mộc. Nhưng nghĩ đến Mã Văn Tuyển nhảy đáp không được bao lâu, ánh mắt nhìn hắn cũng lộ ra một loại hờ hững và miệt thị.
Đây có lẽ chính là nguyên nhân hắn không tích đức làm chuyện tốt, cho nên mới mắc phải căn bệnh nan y như vậy.
- Tôi cũng ủng hộ ý kiến của Hầu huyện trưởng!
Ninh Biên Viễn theo sát phía sau, hắn lại càng dứt khoát, thậm chí ngay cả ý tứ giải thích cũng không có.
3 đối 1!
Lúc này mới chỉ là bắt đầu, tình thế tràng diện đã xuất hiện loại tình cảnh nghiêng về một bên. Cho dù ai nhìn thấy tình huống như thế, cũng sẽ cảm giác có chút mất tự nhiên. Hầu Bách Lương một nhà độc đại, đây là hiện trạng bên trong huyện Ân Huyền, không thể chối bỏ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh chính là năm đối một. Nếu biến thành như vậy, cơ hội Tô Mộc có thể thắng được thật sự rất xa vời.
Mộ Bạch ngồi phía sau, trái tim như co thắt.
Tô Mộc thì sao? Hắn vẫn không có bất kỳ ý tứ quan tâm, vẫn trấn định ngồi ở đấy, phảng phất như tình hình bây giờ, là hắn chiếm cứ ba phiếu, vẻ mặt thậm chí còn không xuất hiện nửa điểm xao động, vẫn duy trì bình thường.
Chỉ riêng công phu như vậy, đã là thứ không phải ai muốn làm được cũng có thể làm được.
Không thể để cho tình huống như thế này tiếp tục diễn ra, nếu không khí thế của bên mình sẽ bị hoàn toàn chế trụ. Nghĩ tới đây, Mạnh Thường Trực quyết đoán lên tiếng.
- Năm vấn đề của Tô bí thư rất bình thường, là hoàn toàn hợp tình hợp lý hợp pháp, tôi không thấy có sai lầm nào. Gặp phải chuyện sai lầm, chúng ta nên dũng cảm sửa đúng. Huyện Nhất Xây đích xác tồn tại vấn đề rất lớn, năm hạng mục thi công này cũng có rất nhiều chỗ thiếu sót, tôi đề nghị lập tức đình chỉ, thành lập tiểu tổ điều tra, điều tra rõ năm hạng mục xây dựng này. Cho nên, tôi ủng hộ ý kiến của Tô bí thư.
Đây chính là thái độ của Mạnh Thường Trực.
Cho dù trong phòng họp, người nào có thể phản đối Tô Mộc, Mạnh Thường Trực tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, nếu như không đứng về phía bí thư huyện ủy, tuyệt đối sẽ bị bắt lại.
Ba đấu hai
Nhưng cho dù như vậy, vẫn là Hầu Bách Lương chiếm thế thượng phong. Chuyện phát triển tới đây, Hầu Bách Lương tự tin đã nắm trong tay toàn cục. Trong đám thường ủy huyện ủy, cũng chỉ có Mạnh Thường Trực là đứng về phía Tô Mộc, chỉ cần sau khi hắn tỏ thái độ, những người còn lại không đứng về phía Tô Mộc nữa, vậy thì mình sẽ trở thành người thắng.
Đấu với tôi, Tô Mộc ngươi thật sự còn rất non.
Chờ xem, đợi hôm nay sau khi hội nghị thường ủy huyện ủy chấm dứt, đợi sau khi chuyện này lưu truyền ra ngoài, uy tín của Tô Mộc cũng sẽ bị san thành bình địa. Đến lúc đó hắn chỉ còn biết cuốn gói rời đi. Bầu trời huyện Ân Huyền vẫn sẽ nằm trong tay Hầu Bách Lương này!
Hầu Bách Lương càng nghĩ càng cảm thấy hết giận!
Hôm nay biệt khuất bị Tô Mộc áp chế, cuối cùng đã bị quét sạch, cả người bắt đầu sục sôi ý chí chiến đấu.
Tô Mộc nhìn vẻ mặt Hầu Bách Lương, mỉm cười, đầu ngón tay nhẹ nhàng di trên mặt bàn, hai mắt nheo lại, vẫn không có gợn sóng và sợ hãi.
Khi không khí phòng họp tạm thời sa vào một loại yên tĩnh, một giọng nói lặng lẽ vang lên.
Là Phí Mặc!
Không ai có thể nghĩ đến Phí Mặc luôn không biểu lộ thái độ, vào lúc này lại đột nhiên tỏ thái độ. Mà lời hắn nói ra thoáng cái đã thay đổi cục diện, khiến cho vẻ mặt đám người bên phía Hầu Bách Lương đóng băng.
- Huyện Nhất Xây có vấn đề, năm hạng mục xây dựng có vấn đề, tôi ủng hộ ý kiến của Tô bí thư, tất cả đều đình chỉ!
Ba đấu với ba!
Thế cục đại nghịch chuyển