Vẫn Lạc Sơn Mạch là nơi giao tiếp giữa khu vực thế lực của Hồn Điện và Thiên Phủ Liên Minh. Trước kia, cả hai bên cũng đã từng giao thủ kịch liệt rất nhiều lần trong dãy núi này.
Cái tên Vẫn Lạc xuất hiện từ thời kỳ viễn cổ, truyền thuyết kể rằng đã từng có vài vị Đấu Thánh cường giả bỏ mình đây. Tuy trong truyền thuyết nói thế, nhưng có không ít đào bảo giả đã tới đây vài lần mà không tìm được chút di tích Đấu Thánh nào. Dù vậy, điều này cũng không ngăn được danh khí của Vẫn Lạc Sơn Mạch ở Trung Châu. Đặc biệt khi nơi này được lựa chọn làm nơi quyết chiến của Hồn Điện cùng Thiên Phủ Liên Minh thì danh tiếng của nó lại càng vang xa.
Tin tức bị truyền ra là không thể tránh khỏi, nhưng có lẽ cả hai bên đều xem thường chấn động cùng ảnh hưởng của nó. Không tới ba ngày, Vẫn Lạc Sơn Mạch vốn thanh tĩnh đã nhanh chóng bị người ở khắp nơi ùn ùn kéo tới. Các thế lực cùng cường giả từ bốn phương tám hướng đều đổ về Vẫn Lạc Sơn Mạch. Trận chiến tranh đoạt vị trí bá chủ Trung châu này hấp dẫn ánh mắt của mọi người vượt xa dự đoán.
Xem ra, các thế lực cùng cường giả ở Trung Châu đều phi thường tò mò. Giữa Hồn Điện lâu đời với Thiên Phủ Liên Minh mới thành lập, ai là người chiến thắng cuối cùng.
Trong ba ngày ngắn ngủi, lượng người ở Vẫn Lạc Sơn Mạch cơ hồ đạt tới tình trạng khủng bố. Tình huống này khiến cho tất cả ma thú ở đây khổ sở vô cùng. Một số gia tộc ma thú vốn ở nơi này hô mưa gọi gió, cũng vội vàng di chuyển, sợ bị ảnh hưởng mà phát sinh thảm họa diệt tộc.
Khi dòng người kéo về Vẫn Lạc sơn mạch dần dần bão hòa thì trong lòng bọn họ bắt đầu dâng trào… Bọn họ có thể dự đoán được chuyến đi này thật không tệ, "quyết chiến" cỡ này chắc chắn sẽ kinh thiên động địa.
Ba ngày thời gian nhanh chóng trôi qua trong sự chú ý của mấy vạn người. Khi ánh bình minh của ngày thứ tư xuyên qua tầng mây, chiếu rọi núi non thì bầu không khí nơi đây lặng yên sôi trào. Trên bầu trời, tiếng xé gió không ngừng vang lên, từng bóng người chen chúc bay vυ't tới. Mà mục tiêu của bọn họ đều là đỉnh Vẫn Lạc ở trung tâm của dãy núi này.
Vẫn Lạc là ngọn núi hiểm trở hùng vĩ nhất ở Vẫn Lạc Sơn Mạch, cao tới vạn trượng, vách núi dựng đứng. Bởi vậy, ngọn núi này không có đường trèo lên.
Đỉnh núi Vẫn Lạc bóng loáng, giống như một tấm gương khổng lồ phản xạ ánh mặt trời chiếu xuống, chói lóa vô cùng. Từ xa nhìn lại thì giống như một cột sáng phóng thẳng lên trời, trông thật hùng vĩ, mênh mông khiến lòng người cảm thấy hào hùng. Cảnh quan này phối hợp với vô số bóng người đang lơ lửng giữa không trung kia càng làm cho một số người thấy máu nóng sôi trào. Con người ta sống một đời, nếu có thể đánh một trận mặc kệ sinh tử dưới sự chú ý của cả vạn người thế này, đúng là chết cũng không tiếc.
Bốn phía của đỉnh núi là mây trời l*иg lộng. Bởi vì số lượng quá đông mà dưới kia mọi người chen chúc chật chội. Những cường giả có khả năng bay lên trời đều tụ tập đấu khí thành hai cánh, hoặc trực tiếp đạp không bay lên. Thậm chí ở mấy nơi khá gần đỉnh núi còn thấy được một ít lão quái đã mai danh ẩn tích cùng với thái thượng trưởng lão của các đại tông phái. Xem ra những lão nhân có bối phận ở thế hệ trước cũng tò mò, háo hức với trận đại chiến kinh thiên này.
Nhưng mặc dù toàn bộ không gian nơi trở nên chật chội thì cũng không có một ai đặt chân lêи đỉиɦ Vẫn Lạc. Kể cả những lão quái chỉ giơ tay nhấc chân có thể khiến cho không gian quanh mình sụp đổ cũng chỉ đứng ở phía ngoài cách đỉnh núi cả nghìn trượng.
Thời gian trôi qua, ánh mặt trời càng thêm nóng cháy. Khi vầng mặt trời kia lên cao, cột sáng chọc trời ở đỉnh Vẫn Lạc cũng đạt tới mức chói mắt nhất. Từ xa nhìn lại, cột sáng bắn lên cao như nối liền với mặt trời, cực kỳ đồ sộ.
Ngay khi cột sáng rực rỡ nhất thì không gian của đỉnh Vẫn Lạc, đột nhiên vặn vẹo. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, một không gian thông đạo được mở ra.
"Xuy xuy."
Không gian thông đạo vừa hình thành, sương mù đen âm hàn từ trong đó ùn ùn tuôn ra. Mơ hồ còn có thể nghe thấy những tiếng kêu thê lương. Sắc mặt của những người quanh đó đều có chút biến hóa, ánh mắt vừa ghét vừa sợ nhìn về phía hắc vụ kia.
"Người của Hồn Điện tới."
Chỉ cần nhìn thế này cũng có thể biết người của bên nào tới. Tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.
Hắc vụ xuất hiện rồi sôi trào kịch liệt, bảy bóng người dần dần hiện rõ. Bảy bóng người, mỗi một người đều có khí tức mạnh mẽ mêng mông, không ít người xem đều có cảm giác run rẩy. Hồn Điện không hổ là bá chủ của Trung Châu a! Một lần xuất ra đến bảy vị Đấu Thánh. Số lượng này khiến cho người khác không thể không thán phục.
Trong bảy người kia, hai người cầm đầu đương nhiên là Điện chủ Hồn điện và Hồn Ma lão nhân. Những người còn lại, chỉ có tên Phó điện chủ là quen mặt, những người khác chắc là cường giả của Hồn Tộc.
Bảy người kia vừa hiện thân, nhiệt độ ở đây bỗng nhiên giảm xuống… Thậm chí, ngay cả ánh mặt trời chiếu xuống, cũng khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
"Thực lực của Hồn Điện khủng bố tới như vậy sao."
Các thái thượng trưởng lão của một số đại tông phái đều ngưng trọng nhìn một màn này. Sau khi tận mắt thấy được đội hình của Hồn Điện, bọn họ mới hiểu được, thế lực tông phái của bọn họ chênh lệch quá xa so với Hồn Điện.
"Người của Thiên Phủ Liên Minh, nếu tới rồi thì hiện thân đi."
Điện chủ Hồn Điện tiến lên trước, ánh mắt lãnh đạm nhìn qua đám người đông đảo ở xung quanh. Hắn chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía một ngọn núi cách xa nơi này, thanh âm lạnh nhạt nhưng lại giống như tiếng sấm, vang vọng toàn bộ Vẫn Lạc Sơn Mạch.
"Không hổ là Điện chủ Hồn Điện, ánh mắt rất tốt."
Tên Điện chủ Hồn Điện kia vừa nói xong thì một tiếng cười không nhanh không chậm vang lên. Sau đó mọi người nhìn thấy không gian ở phía bên kia của đỉnh Vẫn Lạc bắt đầu vặn vẹo, mười bóng người trực tiếp xuất hiện ở trên không. Mười bóng người này xuất hiện, mọi người và không khí xung quanh mới dần bình thường trở lại. Đến lúc này, mọi người mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Giao thủ ở trình độ này đúng là vô cùng đáng sợ, vẻn vẹn chỉ là lộ ra khí thế đã có thể ảnh hưởng tới sự biến hóa của trong thiên địa.
"Thiên Phủ Liên Minh lại có tới mười vị Đấu Thánh."
Sau khi kinh ngạc, mọi người mới bình tĩnh đánh giá nhóm người Thiên Phủ liên minh vừa xuất hiện. Ngay lập tức lại hít một hơi,, một số lão quái, sắc mặt cũng biến đổi.
Mười vị Đấu Thánh.
Lúc này, Thiên Phủ Liên Minh gần như xuất ra tất cả cường giả của mình. Cộng thêm Hỏa Vân lão tổ, Thanh Hoa nhị tiên va một vị cường giả Nhất tinh Đấu Thánh mà Dược Lão mới mời được trong hai năm gần đây thì số lượng Đấu Thánh trong liên minh đã đạt tới con số mười khủng bố. Đội hình cỡ này gần như có thể so sánh được với các chủng tộc viễn cổ.
Khắp nơi đều trở nên yên tĩnh, hiển nhiên là bị lực lượng của Thiên Phủ Liên Minh làm cho kinh sợ. Trong mắt của một số lão quái và thái thượng trưởng lão mấy tông phái đều tràn ngập vẻ khϊếp sợ. Không ai nghĩ tới thực lực của Thiên Phủ Liên Minh đã phát triển tới mức này.
"Ngươi quả nhiên còn sống."
Điện chủ Hồn Điện cũng không quá khϊếp sợ, với năng lực tình báo của mình, bọn hắn đương nhiên đã thăm dò được không ít tin tức của Thiên Phủ Liên Minh, bởi vậy ánh mắt của hắn tập trung về phía người thanh niên mặc đồ đen kia. Lúc nghe được tin tức này, hắn cảm thấy không thể tin được. Hắn đã tận mắt thấy được uy lực của Tịnh Liên Yêu Hỏa, thật không thể tưởng tượng được Tiêu Viêm lại có thể chạy trốn khỏi Tịnh Liên Yêu hỏa.
"Làm phiền Điện chủ còn nhớ tới ta, nên ta mới cố gắng thoát được." Tiêu Viêm mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Điện chủ Hồn Điện. Năm đó, trong lòng Tiêu Viêm, những cường giả cỡ này chỉ là truyện thuyết. Khi đó, ở trước mặt đám người này, hắn còn không bằng một con kiến. Nhưng hiện giờ, dưới ánh mắt của cả vạn người, hắn có thể nói chuyện ngang hàng với nhân vật bá chủ đã từng tạo nên tinh phong huyết vũ ở Trung Châu.
Tất cả những chuyện này đều chứng minh hắn đã trưởng thành, trưởng thành với một tốc độ kinh người.
Điện chủ Hồn điện cũng mặc kệ lời nói châm chọc kia ngầm của Tiêu Viêm mà vẫn trầm ngâm. Một lát sau mới đột nhiên hỏi: "Yêu Hỏa ở trên tay ngươi."
Tiêu Viêm cười cười, cũng không đáp lại.
Thấy Tiêu Viêm cũng không phủ nhận, Điện chủ Hồn Điện chậm rãi gật đầu, trong mắt rốt cuộc xuất hiện một chút ngưng trọng. Hắn nói: "Tiêu Tộc suy tàn rồi không ngờ lại còn có thể xuất hiện một người như ngươi. Nếu nói tới thành tựu thì ngươi có thể so sánh được với Tiêu Huyền. Nhưng Hồn Tộc chúng ta có thể khiến cho cái thứ nhất Tiêu Huyền vẫn lạc, thì cũng có thể làm cho cái thứ hai Tiêu Huyền vẫn lạc."
Tiêu Viêm khẽ híp mắt lại, trong con ngươi xuất hiện hàn ý lạnh lẽo.
"Trong trận chiến hôm nay, Thiên Phủ Liên Minh các ngươi chỉ có một cơ hội. Nếu thất bại sẽ vạn kiếp bất phục. Tiêu Viêm, ngươi có dám đón nhận hay không?" Điện chủ Hồn Điện hờ hững nhìn về phía Tiêu Viêm, âm thanh tựa như vạn tiếng chuông trỗi dậy, mang theo một cỗ linh hồn trùng kích cực kì khủng bố, ùn ùn kéo tới phía Tiêu viêm.
Tiêu Viêm bước lên trước một bước, khí tức toàn thân hòa làm một. Linh hồn trùng kích hung hãn như thủy triều của Điện chủ Hồn Điện cũng không thể khiến cho hắn lui về phía sau nửa bước. Tiêu Viêm ngẩng mặt lên, lãnh đạm nói.
"Tiếp."
Hết chap 1524