Đấu Phá Thương Khung (Sắc)

Chương 802: Phong ấn Ma Độc Ban

Trong hồ nước nóng, khói sương bốc mờ mịt, hai luồng ánh mắt nhìn chăm chăm vào nhau. Phải một lát sau, Tiêu Viêm mới định thần lại, nhìn hai má của Tiểu Y Tiên đã đỏ hồng lên, hắn khẽ ho khan, ánh mắt vội vàng dời đi.

Tiếng ho xấu hổ của Tiêu Viêm cũng đã khiến Tiểu Y Tiên từ trong mê muội thẹn thùng trở về thực tại. Lập tức thân thể trắng trẻo mềm mại mà trần trụi, uyển chuyển như tiên giáng trần kia đã nhẹ nhàng trầm mình xuống dưới hồ đá. Cái hình dáng mê người, khơi gợi trong đầu Tiêu Viêm biết bao liên tưởng nóng bỏng, cuối cùng cũng đã được bao phủ lại bởi làn nước tối đen trong hồ.

Nhìn thấy từng gợn sóng ì oạp vỗ trong hồ đá, Tiêu Viêm cũng rất ngượng nghịu. Biệc này đúng ra không liên can gì đến hắn, Đấu khí trong cơ thể vừa vận chuyển xong, mới mở mắt ra ai ngờ đã trông thấy một màn này cơ chứ.

"Róc rách!"

Trong lúc Tiêu Viêm còn đang bối rối, ở trước mặt cách đấy không xa, nước hồ khẽ xao động, một khuôn mặt đỏ ửng xinh đẹp từ từ hiện ra, Tiểu Y Tiên lúc này chỉ ló đầu ra khỏi mặt nước, còn toàn bộ thân thể hấp dẫn vô song ấy vẫn đang được che giấu trong làn nước tối mờ mờ.

Ló đầu ra khỏi mặt nước, hai má của Tiểu Y Tiên ửng hồng, lộ rõ dáng dấp của một tiểu mỹ nhân đang e thẹn. Nếu người của Độc Tông mà nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ cả tông phái sẽ đều kinh ngạc mà té ngồi ra đất tại chỗ. Tình huống này, không một ai có thể nghĩ ra được, một cô gái hung danh nổi tiếng cả đế quốc Xuất Vân, chỉ nghe tên đủ khiến bao người sợ mất mật, Thiên Độc Nữ cao cao tại thượng của Độc Tông, lại tỏ ra thẹn thùng quyến rũ đến như vậy.

"Khụ…Này… Việc này.. Cô tại sao phải làm thế?" Tiêu Viêm xấu hổ nhìn Tiểu Y Tiên, ánh mắt lộ vẻ trách móc, ho khan.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cũng không biết nói gì, trừng mắt nhìn Tiêu Viêm, tức giận: "Làm thế này để làm gì? Không phải để giúp huynh áp chế Ma Độc ban hay sao?"

Tiêu Viêm cười khan, từng ý nghĩ lướt qua thật nhanh. Nhưng dù thế nào trong lúc nhất thời hắn cũng có chút bối rối khó xử, bởi trong tình huống cùng với một cô gái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tắm chung một hồ, nhất định ai cũng sẽ nảy sinh những suy nghĩ không đứng đắn.

Nhìn thấy bộ dáng xấu hổ lúng túng hiếm thấy ở Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên bỗng cảm thấy trong lòng chợt ấm áp, khúc khích cười.

Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp tươi cười như hoa nở, Tiêu Viêm sững cả người! Nụ cười của cô ấy quả là độc nhất vô nhị, ôn nhu như hải đường, rực rỡ tựa hướng dương, giống hệt năm nào ở trấn Thanh Sơn, lay động lòng người.

"Cô cười thật là xinh đẹp." Tiêu Viêm thì thào.

Tiểu Y Tiên ngẩn ngơ, mi mắt chợt cụp xuống, cánh tay tinh tế trắng như ngọc từ từ lộ ra, tùy ý co duỗi khoát nước, nhẹ nhàng tỉ tê: "Ở đế quốc Xuất Vân này, ai cũng gọi muội là Thiên Độc nữ… Sau này cũng vậy, một khi cái tai họa ngầm từ Ách Nan độc thể này còn tồn tại, muội vĩnh viễn không thể tiếp xúc với bất kỳ ai. Thời gian bùng nổ của chất độc trên thân thể càng ngày càng ngắn dần, mà tác động đối với người thân bên cạnh, thương tổn mang lại đã càng kinh khủng hơn!"

Nhìn nét môi hằn đầy cay đắng của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm than thầm rồi nói: "Yên tâm đi, ta sẽ cố hết sức giúp cô khống chế Ách Nan độc thể. Chỉ cần tìm được những thứ kia, chắc chắn đến lúc đó giải quyết vấn đề khống chế hoàn toàn Ách Nan độc thể, cũng đơn giản thôi!"

Tiểu Y Tiên lại mỉm cười, tinh thần chợt mạnh mẽ phấn chấn hẳn lên, cánh tay nhỏ vũ động, giống như Mỹ Nhân Ngư đang múa, chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Viêm. Đôi mắt tím biếc diễm lệ tuyệt trần nhìn chằm chằm vào mảnh Ma Độc ban trên ngực hắn, khẽ gật đầu: "Tốc độ khuếch tán của Ma Độc ban đã chậm đi rất nhiều, với năng lượng của hồ nước độc này, hiệu quả hình như không thể rõ ràng như vậy?

"Ha ha, trong cơ thể ta có ba loại dị hỏa cùng tồn tại, kịch độc bình thường đối với ta, vốn là có tác dụng không lớn. Ma Độc ban mặc dù không nằm trong số này nhưng ít ra ba loại Dị Hỏa cũng có thể tạo ra trở ngại với nhất định đối với nó!" Tiêu Viêm cười to.

"Dị hỏa quả nhiên thần kỳ, ngay cả Ma Độc ban của Đấu Tông cường giả cũng có thể áp chế! Không hổ danh sở hữu lực lượng cực mạnh trên đại lục, khiến bao người phải thèm nhỏ dãi!" Tiểu Y Tiên kinh dị thán phục gật đầu, rồi trầm ngâm: "Nhưng mà như vậy vẫn chưa đủ, kế tiếp, muội sẽ dùng thân thể của mình làm vật dẫn, đem độc tố trong ao thông qua cơ thể của muội tiến hành khống chế, đối với Ma độc ban tiến hành triệt để áp chế mới được. Như vậy, có thể tranh thủ đủ thời gian cho huynh đi tìm cường giả Đấu Tôn mà giải độc."

Tiêu Viêm gật đầu: "Một khi đã như vậy, làm phiền cô vậy!"

"Huynh còn khách khí như vậy sao?" Tiểu Y Tiên oán trách nhìn chăm chú Tiêu Viêm, hai má lại đỏ ửng lên, giọng như hơi thở: "Huynh nhắm mắt lại cho muội, không có lệnh của muội, cấm mở ra đó!"

Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng hiểu được, cười khổ, đôi mắt cũng chậm rãi khép kín lại.

Tiểu Y Tiên áp sát tiêu viêm, cầm cây ngọc dương của Tiêu Viêm rà đúng khe l*и rồi từ từ hạ xuống.

Nàng bắt đầu nhún liên hồi, phía trên mặt nước cặρ √υ' của nàng tưng tưng theo từng nhịp dập nhìn vô cùng dâʍ đãиɠ.

Tiêu Viêm tiện tay đưa lên bóp mạnh vào cặρ √υ' xinh đẹp ấy.

"Oái, ai cho phép huynh động tay động chân", Tiểu Y Tiên hét lên.

"Nàng cấm ta mở mắt chứ có cấm ta bóρ ѵú đâu, mà làʍ t̠ìиɦ thì phải bóρ ѵú mới sướиɠ chứ", Tiêu Viêm da^ʍ dê.

"Hừm, không biết xấu hổ. Cái gì cũng nói được".

Để Y tiên nhún được hồi lâu, Tiêu Viêm đẩy nàng chúi nhủi về phía trước và từ sau ôm eo thon của nàng và dập mạnh mẽ từ phía sau. 2 tay hắn vòng ra trước bóp vào cặρ √υ' to đẹp vừa phải của Tiểu Y Tiên.

Dập 1 lúc thật lâu, hắn gồng mình rồi trút toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu trong cơ thể Tiểu Y Tiên, mắt vẫn nhắm tịt lại theo đề nghị của nàng.

Xong việc, Tiểu Y Tiên mới chậm rãi đứng dậy. Một tòa thiên nhiên trong ngọc trắng ngà, từ trong hồ uyển chuyển lộ dần ra. Từng dòng nước thuốc đen nhánh cũng theo đường cong mê người chậm rãi chảy xuôi xuống, rơi tý tách xuống mặt hồ, tạo nên từng vòng gợn sóng cong tròn xao động.

Thân thể nàng không một chút che đậy, hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt của Tiêu Viêm, dù hắn vẫn nhắm tịt hai mắt, nhưng Tiểu Y Tiên lại cảm thấy khuôn mặt của mình đang bừng bừng như thiêu đốt, nóng bỏng đến dọa người.

Tiểu Y Tiên hít sâu vài hơi, mạnh mẽ đem cảm giác khác thường đang sôi trào ở trong lòng đè nén lại. Hai tay của nàng liền kết thành ấn, một cỗ hấp lực nhàn nhạt từ trong cơ thể tán phát ra, lấy thân thể nhỏ nhắn của nàng làm trung tâm, trên mặt ao xuất hiện một cái lốc xoáy nho nhỏ. Nó xoay tròn càng lúc càng nhanh, hút từng luồng độc chất đen như mực, nhỏ li ti, rồi tan biến trên thân thể Tiểu Y Tiên. Sau đó dưới sự khống chế của nàng, xuyên qua thân thể, cuối cùng ngưng tụ ở trên đầu ngón tay thon dài.

Ngón tay vốn tinh tế trắng như ngó sen lúc này đã hóa thành đen kịt, vẻ mặt của Tiểu Y Tiên đầy tập trung, đầu móng tay cái khẽ ấn vào nơi đen nhất trên ngón tay trỏ của nàng.

Móng tay vừa ấn vào, tại đầu ngón tay, một giọt máu đỏ sẫm khác thường lập tức hiện ra. Giọt máu xuất hiện, nhưng không hề rơi xuống, mà bám chặt tại đó, lung linh tỏa sáng chói lọi như một viên ngọc bằng máu.

Nhìn giọt máu này, Tiểu Y Tiên càng thêm chăm chú. Nó là Ách Nan độc huyết trong cơ thể, độc tính cực kỳ khủng khiếp. Với thực lực Đấu Tông của Hạt Tất Nham mà cũng phải chết bởi thứ này, đủ để thấy sức công phá mãnh liệt của nó.

Chậm rãi thở ra, tinh thần của Tiểu Y Tiên cực kỳ tập trung. Một lát sau, ngón tay nhỏ nhắn chậm rãi di động rồi dừng lại ngay chỗ Ma Độc ban trên ngực Tiêu Viêm. Nàng thoáng chần chờ, chợt mạnh mẽ cắn răng, bàn tay mềm mại hoa lên!

Ngón tay của Tiểu Y Tiên lay động, chỉ thấy từng sợi tơ màu đen nhỏ li ti từ trên đầu ngón tay phóng ra, cực kỳ xảo diệu mà quấn quanh vị trí Ma độc ban, hình thành một ký hiệu kỳ lạ. Mà trong khi sợi tơ độc màu đen kia không ngừng phun ra, hạt châu Ách Nan độc huyết cũng kèm theo một tia máu lấp lánh mà xen kẽ theo vào.

Theo sợi tơ màu đen quấn quanh, Ma Độc ban dường như cũng cảm nhận được gì đó, vô số điểm kịch độc cũng đột nhiên bạo xuất thành những đường cong, giống vô số mũi tên nhọn, bắn ra bọc lấy chung quanh ký hiệu.

"Hừ!"

Nhìn thấy Ma Độc ban có biến hóa, Tiểu Y Tiên hừ lạnh, tốc độ lay động của đầu ngón tay đột nhiên tăng lên, ký hiệu màu đen càng lúc càng rõ ràng hơn.

Ma Độc ban đang công tới đụng phải ký hiệu đen dày đặc đó, liền bắn ngược trở lại.

Nhìn thấy Ma Độc ban định ăn mòn phong ấn thất bại, Tiểu Y Tiên cũng thở phào một hơi, nhưng khi ký hiệu phong ấn sắp hoàn thành thì Ma Độc ban đột nhiên lại phun ra một luồng kịch độc đen thẫm to bằng ngón tay cái mạnh mẽ tràn đến!

Nhìn thấy công kích mãnh liệt này của Ma Độc ban, Tiểu Y Tiên liền biến sắc, tốc độ của ngón tay đã nhanh lại trở nên gấp gáp hơn, càng về sau thì chỉ có thể trông thấy từng đạo tàn ảnh mờ nhạt lưu lại.

Luồng chất độc màu đen trong nháy mắt đã đụng vào ký hiệu phong ấn, nhưng vẫn chưa hề bị bắn ngược trở về. Bên trong luồng chất độc này như hàm chưa một lượng đấu khí khổng lồ. Dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của nó, luồng chất độc màu đen cuối cùng đã mạnh mẽ xé toạc ký hiệu phong ấn, giống như một con mãng xà dũng mãnh phóng mạnh đi, hung hãn lao vào những tầng ký hiệu phong ấn ngoài cùng.

Tiểu Y Tiên lạnh lùng nhìn lớp lớp ký hiệu bị kịch độc xé rách. Ngay khi nó sắp hoàn toàn đột phá thì Tiểu Y Tiên lại mạnh mẽ bấm ngón tay, Ách Nan độc huyết nhoáng lên lấp lánh, phún ra vài tia máu đỏ sẫm lên trên ký hiệu.

Có thêm Ách Nan độc huyết phụ vào, ký hiệu phong ấn nhất thời bừng lên một màu đỏ sẫm, vô số hắc tuyến ngọ nguậy, hình thành nên một thế thiên la địa võng!

"Vυ't!"

Kịch độc mạnh mẽ đụng vào vô số mạng lưới đỏ sẫm ở phía trên, càng lao sâu vào thì tốc độ càng chậm, cuối cùng, sau mấy lần vùng vẫy, tưởng chừng sắp hoàn toàn đột phá được ký hiệu phong ấn thì đột nhiên cứng đờ, rồi dừng lại.

Tuy vậy Tiểu Y Tiên vẫn không hề ngừng nghỉ. Ngón tay tiếp tục co duỗi, định đem ký hiệu phong ấn này hoàn toàn đóng lại. Nào hay khi thủ ấn vừa động thì kịch độc vốn đang nằm yên bỗng như pháo kích, hơi lui lại, rồi vài tiếng xì xì kì lạ vang lên, đột ngột một sơi tơ độc bén nhọn mảnh mai bắn ra xé toạc tầng ký hiệu phong ấn ngoài cùng phóng đi!

Ngay khi tia hắc tuyến nhỏ xíu kia vừa đột phá, thủ ấn của Tiểu Y Tiên cũng hoàn thành trong nháy mắt. Ký hiệu phong ấn chung quanh Ma độc ban lóe lên những luồng ánh sáng đỏ sậm, đem nó phủ kín lại!

Khi đã hoàn tất ký hiệu phong ấn, Tiểu Y Tiên cũng phát hiện tia kịch độc mong manh chạy thoát, lập tức cau mày.

Trong lúc nàng đang tính toán dùng phương pháp gì để đem tia kịch độc màu đen chạy thoát này phá hủy, thì kinh ngạc nhận ra, nhiệt độ cơ thể Tiêu Viêm cũng đang tăng dần lên. Xung quanh tia kịch độc nhỏ bé đang cấp tốc bỏ chạy, mơ hồ xuất hiện một màn lửa màu xanh lục. Màn lửa này đã mạnh mẽ bao bọc sợi tơ độc đó lại, bộ dáng như muốn luyện hóa nó vậy.

Mà khi ngọn lửa xanh lục cháy bùng lên, tia kịch độc liền vùng vẫy kịch liệt, tựa hồ luồng đấu khí khổng lồ trong đó cũng bắt đầu có phản ứng…

"Huynh ấy… Huynh ấy muốn luyện hóa tia Ma Độc này thành Đấu khí của mình sao?"

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tiểu Y Tiên vô cùng kinh dị, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm. Tình huống này, dù Dị hỏa của Tiêu Viêm không có khả năng đem toàn bộ Ma độc ban luyện hóa thì với một ít tia Ma độc chạy loạn này, vẫn thừa năng lực đối phó.

"Mặc dù lượng Ma độc này cực nhỏ, nhưng trong đó lại ẩn chứa toàn là Đấu khí tinh túy. Nếu có thể luyện hóa được liền có thể thúc đẩy thực lực tăng lên không ít! Huynh lá gan quả thật không nhỏ!"

Hết chap 802