Chiếc mũ đội đầu của thiếu niên mặc áo bào xám đột nhiên biến mất, mặc dù làm nhiều người có chút kỳ quái, nhưng cũng không có ai hoài nghi đám người Hải Ba Đông giở trò. Lúc này phần lớn ánh mắt người xem đang bị khuôn mặt non nớt của thiếu niên hấp dẫn, trong nhiều luyện dược sư ở đây sợ rằng thiếu niên này tuổi tác là ít nhất.
Thiếu niên mặc áo bào xám vỗ nhẹ lên vai phủi những mảnh băng vỡ, ngẩng đầu nhìn lên phía bàn khách quý, hướng Hải Ba Đông trên mặt thoáng có vẻ cười lạnh, mồm khẽ máy động. Đám người Pháp Mã có thể minh bạch theo như hắn nói "Đại hội lần này ta phải là quán quân"
"Thế nào? Nhìn ra hắn là không ngụy trang sao?" Ngón tay khẽ gõ vào vòng đài bảo hộ, Pháp Mã thản nhiên hỏi.
Hải Ba Đông cùng Gia lão nhìn nhau một cái, chợt hơi lắc đầu, trầm giọng nói "Không thấy dấu tích dịch dung…"
"Vậy theo ý các người… người này thực sự chỉ có chừng ấy tuổi? Nếu thật sự là như vậy, ta thấy cái gì mà nói chân chính thiên tài như bọn Liễu Lĩnh, Nham Kiêu, nếu đứng cạnh hắn thì thiên phú trở nên cực kỳ bình thường". Pháp Mã càu mày nói.
"Mặc dù nhìn không ra hắn đến tột cùng có nguỵ trang hay không, nhưng tuổi của hắn tuyệt không thể như trên tư liệu…" Hải Ba Đông lắc đầu nói "Nhìn hắn đối mặt với nguy hiểm phản ứng mẫn cảm, điều này một thiếu niên mười bảy tuối thật không có khả năng làm được, ngược lại đó chính là kinh nghiệm sát phạt của một chiến sỹ. Hơn nữa hắn có thể đem thực lực ẩn dấu đến bây giờ mới lộ ra, có thể thấy được định lực cùng tâm ý của hắn cao thế nào, ta thật sự khó có thể tưởng tượng một thiếu niên mười bày tuổi có thể hoàn mỹ được như vậy".
"Trên thế giới này, cũng không chỉ có dịch dung mới có thể biến đổi dung mạo… Ngươi thân là luyện dược sư hẳn so với chúng ta rõ ràng hơn nhiều, có loại dược liệu cổ quái nào có hiệu quả tượng tự không?" Gia lão thấp giọng nói.
"Đích xác có một số loại đan dược có thể biển đổi khuôn mặt trẻ trung hơn, bất quá đan dược này dược liệu điều chế quả thực quá hiếm, hơn nữa còn rất khó luyện chế… nhưng nếu thực sự có được nó, trừ bản thân tự mình nói chính xác tuổi tác, còn ngoại nhân khó có thể phân biệt được…" Pháp Mã gật đầu, trầm ngâm nói.
"Nếu như cái lão già kia có được loại đan dược này thì có thể đem dung mạo trở lại tuổi trẻ, có thể giấu diếm tuổi tác tham dự đại hội lần này? Khi đó… còn có người trẻ tuổi nào thực sự có thể so sánh đây? Như vậy, đại hội của các ngươi quả thật vẫn còn sơ hở a" Hải Ba Đông cau mày nói.
"Ngươi thật là… ngươi nghĩ loại đan dược này dễ dàng luyện chế thế sao? Hơn nữa, những người thuộc thế hệ trước chẳng lẽ bỏ đi mặt mũi để phá bĩnh đại hội như vậy sao? Vạn nhất bị vạch trần, thì điều gì xảy ra chắc ngươi biết chứ?" Pháp Mã bất đắc dĩ nói.
"Nga. Phía dưới đã có một người làm rồi đó… Ta khẳng định cái vẻ mặt non nớt này chỉ là bề ngoài, bên trong tuyệt đối là một linh hồn già nua" Hải Ba Đông giang tay, hướng thiếu niên mặc áo bào xám nói.
"Ngươi có thể khẳng định, nhưng mà có thể làm được cái gì? Không thể bằng một câu nói của ngươi mà trước mặt bao người tuỳ tiện đuổi hắn ra ngoài được. Đại hội luyện dược sư này mở ra là dành cho tất cả luyện dược sư, bao gồm kể cả là luyện dược sư của Xuất Vân đến quốc…" Pháp Mã cười khổ nói.
"Vậy ngươi hiện tại chuẩn bị làm như thế nào? Nếu để một người của Xuất Vân đế quốc đoạt được giải quán quân thì thanh danh của Luyện dược sư công hội các ngươi bị đả kích không nhỏ a" Gia lão cau mày nói.
"Còn có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể tiếp tục tiến hành đại hội thôi. Nếu như hắn thành công thì coi như chúng ta chịu khổ một chút. Hơn nữa… Nham Kiêu mấy tên tiểu tử kia cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu. Vạn nhất thắng tên kia thì sao?" Pháp Mã giang tay nói.
"Theo tình huống này thì tựa hồ có chút khó khăn" Gia lão lắc đầu nói.
"Nói như vậy cũng không hoàn toàn…" Hải Ba Đông đột nhiên nhếch miệng cười cười, Ánh mắt quét về phía giữa sân chỗ Tiêu Viêm, cười nói "Nói không chừng thật sự là có điểm ngạc nhiên thú vị a…"
"Hy vọng là như vậy!"
Thở dài một hơi, Pháp Mã mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không đặt nhiều hi vọng. Nham Kiêu mặc dù có thể tính là người giỏi trong đám trẻ tuổi, nhưng thiếu niên áo bào xám kia hiển nhiên không thuộc về đẳng cấp của những thanh niên.
"Trước hãy quan sát một chút đã, vạn nhất thật sự không được… chờ khảo hạch hôm nay chấm dứt, tìm một cơ hội cấp cho tên kia…" Hải Ba Đông vỗ vỗ vai Pháp Mã tuỳ ý phất tay, khuôn mặt già nua hiện lên một cỗ sát ý nhàn nhạt.
Pháp Mã đưa con mắt đυ.c ngàu híp lại, sau một lúc lắc đầu, thở dài nói "Hay là quên đi, vạn nhất chuyện bại lộ, thanh danh của Gia Mã đế quốc Luyện dược sư công hội chắc chắn tiêu tan, cái được không bằng cái mất. Cho nên không thể mạo hiểm làm vậy."
"Tuỳ ngươi thôi" Nhún vai, Hải Ba Đông không nhắc lại, lùi về phía sau vài bước, miễn cưỡng ngồi xuống ghế, chờ đợi đại hội tiếp tục.
Gia lão cũng vỗ vai Pháp Mã, lùi về ghế ngồi.
"Cái tên kia… quả thật là quá trẻ?" Tiêu Viêm ba người đồng dạng có chút khϊếp sợ nhìn khuôn mặt non nớt của thiếu niên áo bào xám. Bọn họ không có được nhãn lực như bọn Pháp Mã nên khi nhìn thấy dung mạo đối phương đều rung động không nói nên lời.
"Tên kia là người Xuất Vân đế quốc?" Tiểu công chúa sắc mặt đột nhiên biến đổi, nhìn vào huy chương mà thiếu niên đó đeo trên ngực, trên huy chương một vòng diệu nhật bên trên bình nguyên, chính là dấu hiệu của Xuất Vân đế quốc.
"Xuất Vân đế quốc?" Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi sửng sốt, trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh Tiểu Y Tiên một thân quần trắng phất phơ, nàng tựa hồ cũng là xuất thân từ Xuất Vân đế quốc?
"Không ngờ là người của Xuất Vân đế quốc? Như vậy là cuộc chơi thú vị…" Liễu Linh đồng dạng ngẩn ra, chợt lẩm bẩm nói, thân là đệ tử của Đan Vương, hắn tự nhiên hiểu được những liên hệ giữa Gia Mã đế quốc và Xuất Vân đế quốc.
"Nhất định không thể để cho hắn lấy được vị trí quán quân!" Liễu Linh nhìn về phía Tiêu Viêm cùng Tiểu công chúa, trầm giọng nói.
Tiêu Viêm không nói gì nhùn vai, cũng bởi không ai nói cho hắn về tư tưởng đối địch với Xuất Vân đế quốc, cho nên hắn đối với người của Xuất Vân đế quốc không có nhiều ý tưởng đối địch. Ngược lại Tiểu công chúa lại là người trong hoàng thất nên trịnh trọng gật đầu.
Trên bàn tiếp tân khách quý, Pháp Mã chậm rãi thở một hơi, con mắt đυ.c ngầu mang theo hàn ý, chằm chằm nhìn xuống quảng trường nơi thiếu niên áo bào xám đang đứng, một lát sau âm thanh bình thản lại vang khắp quảng trường.
"Tốt lắm, nếu tất cả mọi người đã hoàn thành trắc nghiệm, vậy thì khảo hạch lần thứ hai tiếp tục… Các ngươi hãy ấn tay vào chiếc nút màu đỏ ở bên trái thạch bàn."
Nghe được âm thanh vang vọng bên tai, Tiêu Viêm liền đem thiếu niên áo bào xám bỏ ra khỏi suy nghĩ, đưa ngón tay về phía chiếc nút màu đỏ, ấn xuống.
Theo chiếc nút ẩn xuống, bàn đá lớn có một chút động đậy, trắc nghiệm cơ lúc trước cũng rút trở về, trên thạch bàn một đống lớn dược liệu cùng phương thuốc chậm rãi được đưa ra.
"Đây chính là phương thuốc chính thống. Công hội chúng ta đã hao tổn mất mấy tháng thời gian, dốc hết nhân lực mới có thể có được. Lần khảo hạch thứ hai này, các ngươi dựa vào phương thuốc luyện chế đan dược. Quy cũ vẫn như cũ, dược liệu đủ để các ngươi tiến hành luyện chế hai lần. Hao tổn hết dược liệu cũng đồng dạng các ngươi thất bại…"
"Ách?" Nghe vậy, Tiêu Viêm sửng sốt, nhíu mày "Dựa theo phương thuốc để luyện chế đan dược? Loại khảo hạch này… có phải hay không là quá đơn giản? Loại này so với vòng khảo hạch đầu tiên đơn giản hơn nhiều… Đại hội như thế này, như thế nào lại đưa ra khảo hạch đơn giản như vậy?"
Nghi hoặc lắc đầu, Tiêu Viêm nhẹ nhàng cầm lấy quyển trục ghi phương thuốc, chậm rãi mở ra, sau đó khép hờ con mắt, linh hồn lực lượng tràn ra để dò xét, từ từ quét qua phương thuốc,bao hàm toàn bộ tư liệu ghi chép.
Theo linh hồn lực lượng quét qua, từng mục số liệu tỷ mỉ nhanh chóng tiến vào trong đầu Tiêu Viêm, các loại luyện chế cần phải chú ý cũng rất nhanh rõ ràng trong trí nhớ của Tiêu Viêm, đó chính là chỗ tốt của phương thuốc chính thống.
Đúng lúc tư liệu tiến vào trong đầu của Tiêu Viêm, hắn có thể cảm giác được linh hồn dự trữ tư liệu trong quyển trục đang nhanh chóng biến mất.
"Phong Hành đan, tam phẩm đan dược, hiệu quả: có thể khiến cho người dùng trong khoảng thời gian ngắn cảm ứng đối với phong thuộc tính trong thiên địa tăng lên, có thể tăng tốc độ di chuyển."
"Đan dược rất thực dụng… Luyện dược sư công hội thủ bút thật hào phóng, loại phương thuốc này không có mười vạn kim tệ thì khó có thể có được, thế mà bọn họ dám đưa ra." Cảm thán lắc đầu, đan dược có thể tăng tốc độ di chuyển quả thật làm cho Tiêu Viêm có chút kinh ngạc.
"Dựa theo những tư liệu này, luyện chế Phong Hành đan cần phải có chín loại dược liệu dung hợp. Mặc dù không tính là nhiều, nhưng cũng không hề ít…" Ánh mắt chậm rãi đảo qua chín loại dược liệu trên bàn, Tiêu Viêm lẩm bẩm "Loại đan dược này chỉ cần đạt tới tam phẩm luyện dược sư, lại có được phương thuốc chính thống, luyện chế ra cũng không phải khó khăn, khảo hạch này quả thật đơn giản a, chẳng lẽ lúc trước đã quá khắt khe nên lần này muốn làm cho người khác thuận lợi thông qua?"
Cười khổ lắc đầu, Tiêu Viêm ngẩng đầu, nhìn chung quanh, hiện tại Tiểu công chúa, Liễu Linh cả đám người đang cau mày, bọn họ đối với sự đơn giản của khảo hạch này trong lòng cũng rất hoài nghi.
"Quản làm gì nguyên nhân, cứ động thủ để thuận loại thông qua đã, đó cũng là chuyện tốt, bớt đi phiền toái." Tiêu Viêm thấp giọng thì thào, đem đan hoàn màu tím bỏ vào miệng, sau đó phun tử hoả tiến vào trong dược đỉnh.
Trên quảng trường, trong góc khuất, thiếu niên áo bào xám thản nhiên nhìn quyển trục trên tay, khoé miệng hiện ra một nụ cười châm chọc, lẩm bẩm "Trò trẻ con… Luyện dược sư công hội của Gia Mã đế quốc cũng chỉ có năng lực như này thôi sao?"
Trên khu khách quý, Pháp Mã từ trên nhìn xuống vị trí trung ương, khi thấy Tiêu Viêm phun hoả diễm vào dược đỉnh, khẽ thấp giọng nói "Tiểu tử, mọi việc cần phải thật cẩn thận a, loại đại hội này,không phải chỉ tỉ thí bình thường, các khảo hạch chỉ cần không để ý là mang kết cục thảm bại ngay a".
Hết chap 303