Đấu Phá Thương Khung (Sắc)

Chương 82: Thẳng thắn Ꮯɦịƈɦ Nhã Phi

"Làm sao ta có thể chắc chắn nhà ngươi sẽ không tiết lộ bí mật của ta?" Tiêu Viêm nghi vấn.

"Ta đâu có dại dột mà vứt bỏ sinh cơ của mình như vậy. Đối đầu với 1 luyện dược sư mà cấp ngũ phẩm hình như có phần còn cao hơn không phải là 1 lựa chọn khôn ngoan" Nhã Phi bình tĩnh trả lời.

"Nguyên tắc làm việc của ta đâu thể bất cẩn như vậy" Tiêm viêm lạnh giọng.

"Ngươi, ngươi muốn làm gì???! Nhã Phi run rẩy hỏi.

"Kẻ nào nắm giữ bí mật của ta, Gϊếŧ" Tiêu Viêm nhấn giọng.

"Không còn cách nào khác sao?" Nhã Phi sợ hãi nói.

"Còn, nhưng ngươi có dám chọn hay không thì ta không chắc" Tiêu Viêm gian xảo

"Cách gì? Ta sẵn sàng làm mà, đừng gϊếŧ ta"

"Trở thành người đàn bà của ta"

"Việc này .............." Nhã Phi do dự

Tiêm viêm bước tới, nhẹ nhàng ôm Nhã Phi vào lòng. Nhón chân lên ghì đầu Nhã Phi hôn một cách mạnh bạo (lúc này Tiêu Viêm chưa lớn đủ, còn Nhã Phi thì vốn dĩ chân dài vếu bự sẵn rồi).

Nhã Phi chỉ cố đẩy nhẹ Tiêu Viêm ra, nhưng cô hiểu chống cự bây giờ đã là vô nghĩa. Chưa kể ở Ô Thản Thành lâu ngày mà cũng chưa có nếm trải 1 nam nhân nào khiến Nhã Phi cũng có chút thèm thuồng và tò mò với cậu trai huyền bí này.

Lúc này, tiêu viêm di chuyển đôi bàn tay từ cổ, xuống vai, sờ soạng hết tấm lưng của Nhã Phi rồi dừng lại ở cặp mông tròn trịa của Nhã Phi. 2 bàn tay bóp mạnh vào đó.

"ái da, sao tiểu quỷ nhà ngươi còn nhỏ mà học đâu ra mấy cái trò quỷ này vậy"

"Nhìn Nhã Phi tỷ tỷ như vậy, tự nhiên ta chưa học bao giờ cũng biết phải làm sao á, hehe" Tiêu viêm cười đểu cáng.

Sau đó tay Tiêu Viêm lại di chuyển ngược lên trên chiếc áo sườn xám màu đỏ và kéo cái khóa xuống dưới, sau đó lựa thế lột luôn cái áo xuống đến tận bụng của Nhã Phi, làm lộ ra cái yếm màu xanh nhạt.

Đẩy Nhã Phi nằm ngửa ra giường, 2 tay tiêm viêm mò mẫm vào chiếc yếm rờ vào cặp bưởi căng tròn to mộng của Nhã Phi.

"Nhã Phi tỷ tỷ đúng là đại hung (vếu bự) à nha", Tiêu viêm chọc ghẹo

Nhã Phi chỉ biết cười khổ, nằm im chịu trận.

Lật chiếc áo yếm lên, Tiêu viêm ngậm ngay miệng vào 1 bên vυ' của Nhã Phi. 1 tay xoa bóp cái vυ' còn lại của Nhã Phi.

"Oái, ngươi còn nhỏ mà sao thuần thục vậy?" Nhã phi khẽ hỏi

"Cái gì văn ôn võ luyện thì đều có thể giỏi mà Phi tỷ, hé hé, ta là 1 thiếu gia, trong tộc đâu thiếu chỗ cho ta rèn luyện chứ", tiêu viêm nhăn nhở.

"Ồ, 2 đầu ti của tỷ săn cứng lên hết rồi này, coi bộ tỷ cũng nhạy cảm dữ nha"

"Ahhh, ..... ahhhhh", Nhã phi rêи ɾỉ

Thấy Nhã Phi đã hợp tác, Tiêu viêm tụt xuống lột toàn bộ bộ sườn xám ra khỏi thân thể.

"Ôi, Phi tỷ có một cơ thể thật là hoàn mỹ, đời này mà không được thưởng thức thì quả là chết cũng không nhắm được mắt nha"

Tiêu viêm banh cặp chân của Nhã Phi ra, chúi miệng vào cánh rừng nguyên sinh hôn lấy hôn để. Vừa hôn hít, Tiêu viêm vừa đưa chiếc lưỡi mềm mại của mình liếʍ mạnh vào khe đào nguyên. Vác cặp đùi lên vai, 2 tay Tiêu Viêm vòng lên bóp cặρ √υ' vưu vật tuyệt vời của Nhã Phi.

"Viêm ... đệ ... ơiiiiiiiiiii, ... sao ... ngươi ... còn ... nhỏ ... mà ... cái ... gì ... cũng ... biết ... hết ... vậy. Ngươi ... làm ... ta ... sướиɠ ... quáááááááá", Nhã phi vừa run rẩy vừa rên khe khẽ, đồng thời ôm chặt đầu Tiêm Viêm dí sâu vào động tiên của mình.

Bú ɭϊếʍ 1 hồi thấy Nhã Phi đã nước nôi lênh láng rồi, Tiêu Viêm quyết định đứng dậy và bắt đầu cởϊ áσ ra. Ngay lúc đó Nhã Phi ngồi chồm dậy, nhanh nhẹn lột quần của Tiêu Viêm xuống, cầm thằng nhỏ của Tiêu Viêm cho luôn vào miệng bú lấy bú để.

"Nãy giờ hành hạ ta, giờ tới ta trả lễ cho Viêm đệ nhé"

Nhã Phi thể hiện ra bản lĩnh kinh người của mình. 1 tay thì cầm dươиɠ ѵậŧ tiêu viêm sục, miệng thì mυ'ŧ đầu khấc, tay còn lại thì nhẹ nhàng lướt từng ngón tay qua bìu dái của Tiêu Viêm.

Sau đó Nhã Phi lại chuyển qua bú ʍúŧ 2 quả trứng của Tiêu Viêm, trong khi 1 tay vẫn đều đặn sục ©ôи ŧɧịt̠ cho Tiêu Viêm. Còn Tiêu Viêm ngạo nghễ khoanh tay hưởng thụ.

Thấy ©ôи ŧɧịt̠ tiêu viêm đã cứng ngắc hết cỡ. Nhã Phi liền buông ra, nhẹ nhàng nằm ngửa lên giường. 2 tay xoa bóp cặp nhũ hoa của mình đầy gợϊ ɖụ©, sau đó 1 tay đưa ngón giữa lên miệng mυ'ŧ sâu, 1 tay đưa vào giữa háng day day. Đôi mắt ngước nhìn Tiêu Viêm đầy nɧu͙© ɖu͙©.

Tiêu Viêm bình tĩnh tiến đến giường, nhẹ nhàng banh 2 càng của Nhã Phi ra, tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ đã nở lớn hết cỡ của mình rà nhè nhẹ dọc theo mép l*и của Nhã Phi, kéo lên kéo xuống 1 lúc cho đến khi thấy đầu nấm đã ướt mem thì mời gập lưng lấy đà, đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu lút cán trong l*и của Nhã Phi.

Nhã Phi sướиɠ quá rú lên sung sướиɠ.

Tiêu viêm bắt đầu từ từ rút ra, rồi lại đẩy vào nhịp nhàng. Từng tiếng nhóp nhép, nhóp nhép và bành bạch bành bạch vang lên hòa quyện với tiếng rêи ɾỉ đầy khoái lạc như một con mèo cái của Nhã Phi khiến cho Tiêu Viêm càng thêm hưng phấn.

Những âm thanh đầy nhục cảm làm cho Dược lão ở trong giới chỉ cũng không thể kiềm lòng được, liền xuất hồn bay ra ngoài.

Thấy học trò mình thì đang dập điên cuồng, còn bên dưới là 1 nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, kỹ năng tìиɧ ɖu͙© vô cùng thuần thục làm cho Dược làm thần xiêu phách lạc.

"con hàng này thì dù liều mạng cᏂị©Ꮒ được một lần thì dù có mất mạng cũng xứng đáng, chắc phải lợi dụng đứa học trò cưng của mình rồi"

Nghĩ là làm, Dược lão vận dụng lực lượng linh hồn của mình, làm cho linh hồn Tiêu Viêm tạm thời tê liệt và chiếm lấy thân xác của Tiêu Viêm, tiếp tục cuộc vui.

Chiếm xong thể xác của Tiêu Viêm, Dược lão bắt đầu hiển thị thần thông của mình. Nãy giờ Tiêu Viêm chỉ biết dựa vào sức trâu dập điên dập cuồng, giờ thì Dược Lão bắt đầu lắc ngang, lắc dọc, xoay tròn ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и của Nhã Phi, làm Nhã Phi hét lên vì sung sướиɠ, thiếu điều muốn làm sập cả cái nhà nghĩ cổ điển.

Dập, lắc, ngoáy 1 lúc lâu. Dược Lão dừng lại, vắt 2 chân của Nhã Phi lên vai. 2 tay vòng xuống bóp vào cặp đào tiên của Nhã Phi.

"Cho nàng thưởng thức tuyệt chiêu Tiều phu vác cày qua núi nhé"

"Á, ... sướиɠ ... sướиɠ quá, ... nữa đi chàng ơi"

Dược lão nhấp cú nào, Nhã Phi sướиɠ tê cú đó. Nhấp điên cuồng thêm chục phút, dược lão lật người Nhã Phi lại và chuyển qua kiểu doggy. Dược lão ban đầu là dập điên cuồng, sau đó lắc qua lắc lại, rồi xoay tròn ©ôи ŧɧịt̠ trong thế doggy. Mỗi cú thúc lại làm Nhã Phi điên lên vì sung sướиɠ.

Tiện tay đẩy nhã phi nằm úp xuống, Dược Lão tiếp tục 1 lúc với chiêu úp thìa.

Giữ nguyên tư thế úp thìa và kéo Nhã Phi ra khỏi giường, Dược lão đẩy nhẹ Nhã Phi ra xa, rồi dùng hấp chưởng hút ngược nhã phi lại và cắm sâu ©ôи ŧɧịt̠ vào bên trong cơ thể của Nhã Phi. Rồi lại đẩy ra, hút lại.

"Trời ... ơi ..., ... chiêu ... này ... của ... chàng ... phê ... quá ... thϊếp ... cũng ... chưa ... bao ... giờ ... được ... nếm ..., sướиɠgggggggggggggggggg", Nhã Phi hét lên

Một lúc Dược lão, kéo ngược Nhã Phi lại, nhẹ nhàng bế lên và tra lỗ l*и của nàng vào ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc đang vươn lên chờ sẵn.

Dược lão vừa 1 tay bế, vừa đυ., 1 bên đầu thì cúi xuống mυ'ŧ 1 đầṳ ѵú, tay còn lại nhào nặn quả vυ' còn lại. Nhã Phi cứ 1 cú thì ngửa ra sau, 1 cút thì chồm tới ôm đầu dược lão, vô cùng da^ʍ dật.

Cuối cùng, Dược Lão đặt Nhã Phi lại xuống giường, trở lại tư thế truyền thống ban đầu và dập điên cuồng. Lúc này Nhã Phi đã sướиɠ quá rồi chỉ biết nằm im hưởng thụ. Ngay khi cơn sướиɠ khoái đến cùng cực, Dược Lão liền trả lại quyền điều khiển linh hồn cho Tiêu Viêm và ẩn lại vào trong giới chỉ. Tiêu Viêm tỉnh lại cũng là lúc cơ thể căng lên hết cỡ, từng dòng từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ấm từ ©ôи ŧɧịt̠ tiêu viêm bắn xối xả vào l*и của Nhã Phi. Tiêu Viêm cũng nằm đè luôn lên người Nhã Phi thở dốc và thϊếp vào giấc ngủ sau trận đại chiến hao tổn đấu khí kéo dài hàng giờ đồng hồ.

Nhã Phi vừa nằm, nhẹ nhàng xoa đầu Tiêu Viêm, vừa nghĩ "Tiêu thiếu gia này thiên phú tu luyện khủng bố, lại là học trò của 1 vị luyện dược sư cao cấp, còn bản lĩnh đàn ông đúng là thuộc hàng có số trong thiên hạ mà Nạp Lan tiểu thư lại bỏ qua, đúng là nuối tiếc ngàn thu. Cuộc đời ta từ nay về sau đúng là êm ấm rồi, trở thành người đàn bà của Tiêu thiếu gia, đúng là vừa tiền bạc không lo, tìиɧ ɖu͙© vô cùng sung sướиɠ mà danh vọng trong tương lai chắc cũng không thấp".

Nghĩ thế Nhã Phi nhoẻn miệng cười mãn nguyện.