Một ngày nọ, bà chủ khách điếm tình cờ trông thấy diện mạo kỳ quái của Tiểu Thiện liền báo quan quân đến bắt. Mọi người cho rằng Tiểu Thiện là yêu tinh hại người nên vô cùng khϊếp sợ. Quan quân nhốt Tiểu Thiện trong một cái l*иg tre đem đi diễu phố. Những người mà Tiểu Thiện cứu giúp trước đây cũng quay lưng với Tiểu Thiện, họ sợ yêu quái đến mức vô tâm. L*иg tre khiêng đi đến đâu họ ném đá ném củi , rau cải thúi, hột gà ung, cà chua vào Tiểu Thiện, ra đến pháp trường Tiểu Thiện bị đánh đập tổn hao nguyên khí hiện nguyên hình cáo
Quan ra lệnh cho đốt chết cáo trắng, đem cáo trắng cột vào một gốc cây, bên dưới chân chất một đống củi khô, trước lê dân bá tánh. Tiên Sinh khóc ròng gào thét gọi tên, chàng xông đến thì bị quan Bổ Đầu bắt giữ không cho tiếp cận.
Mệnh quan triều đình quăng một thẻ lệnh. Bổ Đầu quăng vào đống củi một ngọn đuốt, đám lửa cháy bùn
" Tiểu Thiện...Tiểu Thiện", Tiên Sinh đau thương hét lên, Cáo trắng nhìn về Tiên Sinh mà nước tuông ra như suối
Bất ngờ trên bầu trời xuất hiện một con chim công, hót lánh lót rồi nhã mưa xuống dập tắt lửa, chim công làm sấm chớp nổi lên . Quan quân trông thấy trời đất phẩn nộ liền rối rít bỏ chạy
Nhắc lại Truyền thuyết Đại Việt , dưới thời nhà Lý; Ở phía tây thành có hòn núi đá nhỏ, phía đông gối lên sông Lô Giang. Trong hang, dưới chân núi, có con cáo trắng chín đuôi sống hơn ngàn năm, có thể hóa thành người
Những sĩ tử , cô nương... muốn đi vào kinh thành Thăng Long đều đi qua sông Nhĩ Hà. Con cáo chín đuôi biến thành người áo trắng ca hát rồi dụ dỗ trai gái trốn vào trong hang núi. Con cáo chín đuôi lúc biến thành cô gái xinh đẹp, lôi dụ các chàng trai, lúc lại thành chàng thanh niên tuấn tú đi tán tỉnh thôn nữ; Nó làm thế là vì muốn bắt người đưa về hang sâu để ăn thịt dần. Long Quân bèn ra lệnh cho lục bộ thủy phủ dâng nước lên công phá hang đá. Cáo chín đuôi bỏ chạy, quân thủy phủ đuổi theo, phá hang bắt cáo
Tương truyền, Hồ Tiểu Thiện sau khi hiện nguyên hình nhưng vẫn được Tiên Sinh yêu thương, mang về núi Tản Viên cùng sinh sống trọn đời
Phổ biến trong bộ Liêu trai của Bồ Tùng Linh là những cuộc ái ân, giao hợp dị kỳ giữa người nam và nữ nguyên là thú vật (thường là chồn, cáo, sói...), truyện Anh Ninh kể tích chàng Vương Tử Phục (người huyện Cử) cưới vợ là Anh Ninh; cô dâu do cáo sinh ra và được hồn ma nuôi dưỡng. Truyện Cô gái áo xanh kể tích chàng Vu Cảnh (người Ích Đô) ở nhờ chùa để học. Một đêm chàng đang đọc sách, có nàng áo xanh, rất xinh xắn tìm đến, bèn ngủ chung. Khi cởi áσ ɭóŧ thấy eo lưng nàng nhỏ xíu; sau này mới biết mỹ nhân vốn là con ong hóa ra.Liêu trai không phải là tiểu thuyết duy nhất của Trung Quốc nói đến giao hợp giữa người và thú. Truyện Thanh xà Bạch xà kể chuyện chàng học trò tên Hứa Tiên yêu rắn. Cổ Tích Việt Nam có người nam lấy vợ cóc. Nguyễn Đổng Chi (1915-1984) với công trình Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam (5 tập, 1959) cung cấp nhiều mẩu chuyện tương tự. Qua khảo dị, ở nước ta, người Nghệ An có chuyện Vợ cóc; dân tộc Tày có truyện nàng Kim Quế (là khỉ) làm vợ Chúa Ba; người Mèo cũng có chuyện Nàng tiên khỉ. Văn học dân gian Việt Nam có truyện thơ Lâm tuyền kỳ ngộ kể tích chàng học trò Tôn Các cưới vợ là vượn trắng (Bạch Viên).Sự giao hợp giữa người và vượn còn là huyền sử nổi tiếng của dân tộc Trung Hoa. Thật vậy, vì Hung Nô ở phương Bắc hay vượt sang biên thùy quấy nhiễu, Hán Vũ Đế (156-87 trước công nguyên) cử Tô Vũ (tên thật Tử Khanh, người đất Đỗ Lăng) đi sứ cầu hòa. Vua Hung Nô đày Tô lên phương Bắc giá lạnh hoang vu chăn dê đực, giao hẹn chừng nào dê đực đẻ con mới thả về Hán. Ở nơi cô quạnh không người, Tô kết bạn với một con vượn cái trong 19 năm, sinh được một con.Ngày nay, các nhà tính dục học (sεメologists) hiểu rằng các thần thoại hay truyện tích tương tự như lược kể trên kia hoàn toàn không phải hư cấu. Nó là chuyện thật (non-fiction) éo le của hành vi thỏa mãn tính dục, nhưng để tránh né công luận, cổ nhân phải chép thành cổ tích, hay Liêu trai. Một vài hồi ký tù nhân hay tiểu thuyết nổi tiếng cũng có nói phớt qua cảnh kẻ ở tù lâu năm khi được giao chăn gia súc, cũng đã vướng vào “vụ việc” oái oăm này! Thời buổi Internet, ai tò mò lạc bước vào các địa chỉ “cấm kỵ” cũng dễ thấy cơ man hình ảnh kinh dị giữa người và thú.
Rõ ràng người và thú yêu nhau đã có từ rất lâu đời. Cổ xúy cho phong trào Liêu Trai, ngày nay trên các diễn đàn xuất hiện vô số clip quan hệ giữa người và thú, cụ thể là chó, lợn, gà, rắn. Chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng, cơ quan sinh dục của người nam hoàn toàn có thể xâm nhập vào âʍ đa͙σ của các loài thú nêu trên
Vậy truyền thuyết về Tiên sinh thời Lý và cáo trắng có thật hay không? Hầu như trong các bộ sách cổ xưa hoàn toàn không thấy nhắc tới
Con người có thể làʍ t̠ìиɦ với thú?
Phần IV: Lập Tiểu Hồ
Tiếng chim muông đua nhau hót véo von trên những hàng thông. Vùng đất Hoàng Triều Cương Thổ cổ xưa bốn bề sơn thủy mộc thụ. Đoàn Ca ,một vị kiếm khách tài ba lổi lạc, diện mạo khôi ngô hiếm thấy, cất bước hiên ngang đi trên thảo nguyên xanh mượt. Phủ Lạc Dương phía tây bìa rừng quả là chốn hoang sơn u tịch không một bóng người. Con sông Đa Nhim lững lờ trôi êm ả len lỏi theo khe núi trong thung lũng. Rừng thông, tùng, bách cũng im lìm bất giác, chỉ thoáng mảy may khi có một con gió nhẹ lướt qua. Bổng chốc rừng cây nghiêng ngã, mộc thụ bốn bề rung lên xào xạt. Dường như có một luồng sức mạnh yêu khí đang lướt qua vùng cao nguyên sương mù này. Cây trảm yêu thần kiếm trên lưng Đoàn Ca run lên lẩy bẩy. Cứ mỗi lần có yêu nghiệt vận pháp đến gần là cây thần kiếm linh ứng cho Đoàn Ca. Kiếm Khách một bước phi thân lên ngọn thông đưa nhãn pháp nhìn xuống thung lũng. Một con Hồ Yêu trên miệng ngậm một bông hoa Cát Tường rẽ thảo cỏ phóng đi vun vυ't--thì ra là một con Hồ Ly Tinh
Dứt lời Đoàn Ca nhào lộn nhiều vòng đạp lên đạp lên đại mộc thụ lướt đi trên không như loài chim Hoàng Tước, chàng rút thanh kiếm khỏi võ nhanh như cắt đuổi theo con Hồ Yêu, khi đến sườn núi thì bóng Hồ Yêu mất dạng. Trước mặt chàng là một vườn hoa cát tường nở hoa tươi thắm. Cây trãm yêu thần kiếm cũng thôi rung lắc. Đoàn Ca đưa mắt quang sát xung quanh
--thật là kỳ lạ ! Con yêu nghiệt lẫn trốn đi đâu chứ?
Đoàn Ca chém ngang một đường gươm , sức mạnh của cây thần kiếm làm nổ tung một vùng đồi núi, chàng chẳng hề thấy Hồ Yêu lộ diện mà chỉ nghe một tiếng quở trách từ phía sau lưng
--Đại Huynh dừng tay. Hoa cỏ vô tri hà cớ gì huynh tàn sát không thương tiếc?
Sau lưng Đoàn ca là một vị công tử khôi ngô tuấn tú , diện mạo hiền lương không một chút cảm giác yêu nghiệt. Trên tay còn cầm một bông hoa cát tường tươi thắm. Đoàn ca giải bày cho vị công tử
--Đại huynh là Trảm Yêu Kiếm Khách hành tẩu giang hồ , trên đường truy sát một con Hồ Ly Tinh nên đã sơ ý mạo phạm vườn hoa xin Tiểu Đệ lượng thứ
Đôi mắt vị công tử ánh lên cơn tức giận
--Hồ Ly Tinh, thật là hoang đường, nơi đây vài dặm đều có thôn dân sinh sống, Lập gia trang đệ cách đây không xa,tổ tiên phụ mẫu đã định cư lâu đời mà chưa hề bị yêu tinh hãm hại. Tiểu Đệ chỉ thấy Đại Huynh đằng đằng sát khí chứ hông hề thấy con Hồ Yêu nào chạy vào vườn hoa..Huynh phải trồng lại cho Đệ nếu tự xưng là anh hùng hào hiệp
Biết mình đã không phải, Đoàn Ca không còn cách nào khác là ra sức vung xới lại vườn hoa đã bị chàng đánh tan tát trước đó.
Đoạn Đoàn ca vừa trồng lại những cây hoa cát tường vừa nói với vị công tử
--tiểu đệ là nam tử hán đại trượng phu mà yêu thích hoa Cát Tường đến thế này à?
Công tử lém lĩnh trả lời
--Tiểu đệ là Lập Tiểu Hồ, từ nhỏ đã yêu thích hoa Cát Tường, Thân phụ và thân mẫu sống ở phía tây phủ Lạc Dương, Cả nhà tiểu đệ sống bằng nghề buôn bán hoa màu rau củ trên cao nguyên này, còn Đại Huynh?